Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
câu hỏi này cần hỏi đúng người đúng thời điểm thì đúng hơn đấy, cẩn thận bị report nha nhóc
cục sì lầu ông bê lắp
sì lầu là ông bê lắp
cục sì lầu ông bê lắp
sì lầu là ông bê lắp
...............................
Bạn không biết ngày 20/11 là ngày để chúng ta gửi lời biết ơn đến thầy cco hay sao mà còn viết thơ kiểu vậy hả
Đã thể hiện truyền thống quý báu là:
+sự đoàn kết ,lòng nồng nàn yêu nước để viết trang sử vàng
+sự gắn bó đê có sức mạnh
cac bn k đung nha
thể hiện sự đoàn kết của dân tộc ta
sự yêu thương dành cho tổ quốc .
Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào
Giờ còn lại hư vô em gửi anh đây lời chào
Mà nhìn người đi vội...Mình làm gì nên tội
Tại sao lại cách xa...Còn yêu như thế mà
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương...Nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương...Vì say nên vấn vương
Em ơi vô tình dù tình mình gặp không may
Em xa nơi này để giọt lệ ở bên đây
Bầu trời giờ hắt hiu nhìn về nơi đó đây
Ngoài trời thì có mây...Chỉ còn lại là đắng cay
Thương cha thương mẹ để đành lòng mà quay lưng
25 âm lịch nhìn người cười mà rưng rưng
Bên kia là pháo hoa...Rộn ràng người đến xem
Họ hàng mừng kết duyên...Còn phần mình là hết duyên
Rap 1 :
Ohh...
Anh như kẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả 1 mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh
Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình
Mel :
Tình yêu ơi bình yên ơi
Về đây đi để anh ôm để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà
Để gió vang lên câu tình ca
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương...Nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương...Vì say nên vấn vương
Hết rồi cuối cùng nắng thì cũng đã ngã vàng
Bên người nhân tình em phải thương bản thân mình
Rap 2 :
Buồn lắm phải không...Giã tràng lấp biển Đông
Biết người cũng chả trông nên thôi câu chuyện thả ra sông
Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem
Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem
Vì thế nên anh phải sống như cái cách anh từng mơ
Dù cho bản thân này hóa đá nhưng trái tim chẳng ngừng thở
Và ba của anh là lính...Má anh từng làm cán bộ
Anh không cho phép mình khóc...Xe có hư cũng ráng độ
Đời người là kiếp lãng du, anh chẳng may làm lữ khách
Đi với nhau cả 1 hành trình giờ có xa chẳng nỡ trách
Em ước là đời của em bình yên
Chẳng buồn phiền như người ta
Mà giờ ra đây mà xem có người đang lên kiệu hoa
Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác chẳng còn bận lòng như ở đây
Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị nhưng mà chẳng ngọt như ở tây
Mel :
Nà na na na (xN)
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương...Nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương...Vì say nên vấn vương.....
Anh ơi, có biết điều gì thật đau
Trong cuộc sống muôn màu để em nói cho anh nghe nhé
Rằng nơi em đã từ lâu có cảm xúc lạ
Mỗi khi anh kề bên được nghe anh nói cười
Mình đã biết nhau từ lâu
Nên em chẳng nói ra hết những lời này
Sợ anh đi mất
Lặng im thấy anh cùng ai
Dần khoảng cách với em bao ngày
Anh đâu nào hay
Lòng em đau nhói rong góc tối
Khi nhìn anh với cô ta trao nụ hôn đầu
Em ước gì anh thấy em khóc
Vì em cố chấp nên cố gắng theo tình yêu ấy
Nên hôm nay em đành chấp nhận rời xa kỉ niệm
Em mong anh sẽ luôn vui
Nay em nói ra hết lời yêu em giữ trong lòng
Chẳng phải để níu tay người
Chỉ để giải thoát nơi em một trái tim đầy cô đơn
Đường yêu em không phải đường hai chiều
Chỉ là đường thẳng rất dài em không thể quay đầu lại
Có những khi anh làm em buồn
Lệ hoen đôi mi a nhớ về
Ngày đầu tiên ta bên nhau
anh hỡi ! em thấy nhớ anh nhiều hơn hôm qua
anh hỡi ! em muốn nắm tay anh thật chặt
đừng đi đâu nhé hãy ở yên bên em này
chỉ có bờ vai anh làm em thấy yên bình
đây mới là đoạn đầu thôi
Lời bài hát
Anh hỡi, em thấy nhớ anh nhiều hơn hôm qua
Anh hỡi, em muốn nắm tay anh thật chặt
Đừng đi đâu nhé hãy ở yên bên em này
Chỉ có bờ vai anh làm em cảm thấy yên bình.
Anh yêu hỡi nếu đôi ta có chuyện chẳng vui
Hãy cầm tay em và níu em sát lại
Đừng mặc em nhé bởi tính em rất trẻ con
Hay giận nũng nịu chỉ muốn được anh dỗ thôi.
[ĐK:]
Cảm ơn cuộc đời đã cho em gặp người đặc biệt như anh
Cảm ơn cuộc đời đã cho em biết yêu là như thế nào
Người chỉ đến một lần trong đời rồi ở lâu trong tim em
Nước mắt hạnh phúc là điều em không thể giấu.
Em đã thay đổi được nhiều điều từ con tim anh
Người khiến em hành xử trái với những nguyên tắc thông thường
Khiến em trở thành đứa trẻ muốn được chở che
Khiến bao điều khôn ngoan trở nên ngốc nghếch
Vì anh...
k nha
Em tham khảo nhé:
Ở trường, em được học nhiều môn học khác nhau. Môn nào cũng hay và có nét thú vị riêng. Nhưng em thích nhất vẫn là môn tiếng anh. Không chỉ bởi đó là một môn học tuyệt vời, mà quan trọng hơn, bơi người giáo viên dạy môn học này là một cô giáo rất tài năng và nhiệt huyết. Đó chính là cô Tú Mai.
Cô Tú Mai là một giáo viên trẻ, năm nay cô mới khoảng 26 tuổi. Thế nhưng trông cô vẫn rất chín chắn, chẳng thua kém cô giáo lâu năm nào cả. Bình thường, cô mặc những bộ trang phục rất nghiêm túc theo kiểu công sở, và để mái tóc đen dài đến giữa lưng. Trông thật xinh đẹp. Khuôn mặt cô hơi tròn, với nước da trắng ngần. Đôi mắt cô đen láy, trong như nước hồ mùa thu. Mỗi khi cô nhìn chăm chú vào ai, bạn học trò ấy sẽ ngay lập túc trở nên ngoan ngoãn và trung thực.
Điều khiến em thực sự yêu mến và kính trọng cô Mai, chính là sự nhiệt tình trong giảng dạy của cô. Suốt cả năm học, chẳng bao giờ cô đến trễ hay cho nghỉ sớm. Chuông bắt đầu vào tiết, là cô xuất hiện. Theo một thông lệ quen thuộc, cứ vào mười phút đầu tiết, cô sẽ kiểm tra bài tập đã giao ở tiết trước, bằng việc gọi bất kì hai bạn lên bảng trả bài. Nếu hôm nào có câu khó, cả lớp đều thắc mắc,c ô sẽ hướng dẫn chi tiết và cẩn thận. Trong tiết học, cô giảng bài rất kĩ và chi tiết, bất kì phần nào cô cũng nói tỉ mỉ từng chút một. Nếu phần nào, có bạn nào chưa hiểu, cô sẽ giảng lại ngay, đến khi tất cả đều hiểu mới thôi. Khi dạy học, đôi mắt cô ánh lên tia sáng của trí thức, của tình yêu thương. Ánh mắt ấy truyền cho chúng em niềm tin và đam mê học tập. Tiết học nào, cô cũng cân bằng giữa lý thuyết và thực hành. Cô luôn cố gắng dành thời gian để chúng em được nói. Khi có bạn nào phát âm sai hoặc nhầm ngữ pháp là cô sửa ngay, dù chỉ là lỗi nhỏ cũng vậy. Vì cô bảo, nếu lỗi nhỏ mà không sửa thì lỗi lớn cũng không thể sửa được. Dù chúng em là những đứa nhỏ, nói bập bẹ được ít từ, thường sai những lỗi ngớ ngẩn, nhưng cô chẳng bao giờ cáu gắt hay mất kiên nhẫn. Khi chúng em nói, chúng em viết, cô chăm chú nhìn và lắng nghe. Những lúc ấy, trông cô thật nghiêm túc.
Những tiết học tiếng anh hăng say và hết mình cùng cô Tú Mai ấy đã giúp cho em rất nhiều điều. Về tính cẩn thận, về sự chăm chỉ và cố gắng hết mình. Từ khi được học với cô, em tiến bộ rõ rệt. Thật hạnh phúc khi em được là học trò của cô.
Chu kỳ thiên nhiên – ngày và đêm, bốn mùa – đã từ lâu nuôi dưỡng nỗi sợ hãi của con người về việc sẽ bị rơi vào bóng tối vĩnh cửu hay mùa đông vô tận.
“Trước các tôn giáo một thần, các nền văn minh cổ đại sống trong nỗi sợ hãi rằng chu kỳ này một ngày nào đó sẽ ngừng lại,” nhà sử học Benard Sergent, tác giả của một cuốn sách gần đây về 13 huyền thoại khải huyền, giải thích.
Giới khoa học thế giới khẳng định 'ngày tận thế' không có thật
Người Aztec tin rằng có một dịp nào đó – xảy ra 52 năm một lần – ánh sáng mặt trời sẽ không còn nữa, bởi vậy họ đã hiến tế nhiều người để đảm bảo ánh nắng vẫn tiếp tục.
Nhưng khác với việc Ngày tận thế là kết thúc tất cả mọi thứ, trong lịch sử, một huyền thoại khác lại cho rằng đó là một cách để thiết lập lại thời gian, phân chia giữa tốt và xấu và bắt đầu lại từ đầu.
Theo nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp cổ đại, từ này có nghĩa là “khải huyền.” Được lựa chọn từ giả thiết trong Kinh Thánh, sách khải huyền về Thánh John, đây là một trong nhiều tình huống khi thế giới kết thúc, được truyền bá nhiều trong thời kỳ đầu của Thiên Chúa.
Cuốn sách về sự khải huyền, quyển cuối cùng trong bộ Tân Ước, mô tả một chuỗi các sự kiện đại hồng thủy tiêu diệt một phần sự sống trên Trái Đất, mà đỉnh điểm là sự trở lại lần thứ hai của chúa Jesus.
Đạo Hồi cũng có những câu chuyện về sự hủy diệt hàng loạt – bởi bão cát, xâm lược hoặc lửa.
Bệnh dịch, nạn đói và các cuộc chiến tranh tàn bạo khiến châu Âu trong thời kỳ Trung cổ dường như đang tiến đến sự diệt vong – dẫn đến một thời kỳ hưng thịnh của những lời tiên tri rằng thế giới sẽ kết thúc vào năm 1000 sau công nguyên, như những lời tiên đoán về ngày Tận thế một thiên niên kỷ tới.
Mình từng, từng là tất cả
Hôm ấy mây xanh ngát trời
Cố giữ lấy chút ấm áp từ tay em
Nhưng biết sao được, hôm nay mình chia tay.
Vậy cớ sao anh vội xa?
Những món quà cùng lời chúc, yêu em thiết tha
Chỉ mỗi em là nhớ anh của hôm qua.
Anh có biết là gì không?
Là ngày dài cứ trôi
Anh chỉ nghĩ về mình em thôi.
Anh có biết là gì không?
Là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp
Hẹn anh ở nơi phố quen, rồi chia tay.
Thì chẳng ngại chi, anh sẽ về nơi lúc xưa
Ở phố đông người, vội vàng quá
Ta vô tình chạm nhẹ vào nhau
Một thoáng mơ mộng để anh ngỡ say một đời.
Rồi mỗi đêm về chỉ có em với nỗi cơ đơn
Em trách mình chẳng thể xoá đi hết tất cả
Muốn hỏi anh là: Anh có còn yêu em?
Anh có biết là gì không?
Là ngày dài cứ trôi
Anh chỉ nghĩ về mình em thôi.
Anh có biết là gì không?
Là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp
Hẹn anh ở nơi phố quen.
Cũng từng nói mọi chuyện sẽ qua thôi mà
Ai cũng phải bước tiếp
Trên đoạn đường mới có những yêu thương mà
người nào khác sẽ mang đến cho mình
너는 알고있을까
너는 알고있을까
서로 마주보며, 헤어진날
Anh chơi vơi nơi góc phố quen
Mình từng, từng là tất cả
Hôm ấy mây xanh ngát trời
Cố giữ lấy chút ấm áp từ tay em
Nhưng biết sao được, hôm nay mình chia tay.
Những tấm hình kỷ niệm của chúng mình vẫn đây mà
Vậy cớ sao anh vội xa?
Những món quà cùng lời chúc, yêu em thiết tha
Chỉ mỗi em là nhớ anh của hôm qua.
Tận cùng của nỗi nhớ
Anh có biết là gì không?
Là ngày dài cứ trôi
Anh chỉ nghĩ về mình em thôi.
Tận cùng của tan vỡ
Anh có biết là gì không?
Là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp
Hẹn anh ở nơi phố quen, rồi chia tay.
Nếu anh được một lần ngược thời gian
Thì chẳng ngại chi, anh sẽ về nơi lúc xưa
Ở phố đông người, vội vàng quá
Ta vô tình chạm nhẹ vào nhau
Một thoáng mơ mộng để anh ngỡ say một đời.
Có căn phòng từng ngập tràn tiếng cười
Rồi mỗi đêm về chỉ có em với nỗi cơ đơn
Em trách mình chẳng thể xoá đi hết tất cả
Muốn hỏi anh là: Anh có còn yêu em?
Tận cùng của nỗi nhớ
Anh có biết là gì không?
Là ngày dài cứ trôi
Anh chỉ nghĩ về mình em thôi.
Tận cùng của tan vỡ
Anh có biết là gì không?
Là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp
Hẹn anh ở nơi phố quen.
Nếu buông tay là chuyện thời gian
Cũng từng nói mọi chuyện sẽ qua thôi mà
Ai cũng phải bước tiếp
Trên đoạn đường mới có những yêu thương mà
người nào khác sẽ mang đến cho mình
Anh, em đã một thời ta xem nhau là tất cả.