Buổi học cuối cùng lớp bỗng lặng im Chỉ tiếng ve xôn xao cùng gió Bằng lăng tím thì thào cơn mưa nhỏ Buổi học cuối cùng len nhẹ vấn vương Buổi học cuối cùng mọi thứ thân thương Chiếc bảng đen nhuốm buồn màu phấn Khung cửa sổ mơ màng trời mộng Chợt giật mình tiếng thở thời gian Buổi học cuối cùng chẳng tiếng râm ran Hàng ghế đá lạnh người cơn mưa hạ Những kỉ niệm một thời “xa lạ” Xin gom vào kí ức trường xưa Tạm biệt sân trường rơi hoa phượng Tạm biệt bảng đen viên phấn ngả màu Tạm biệt áo trắng một thời đi học Gửi lời chào “tia nắng hạt mưa”
****
Mai đây thôi ta còn là ai nữa Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay Mỗi lúc buồn chắc chẳng có ai hay Còn đâu nữa những đắng cay sẻ nửa Phải chi cuộc đời đừng chia thành nhiều cửa Để bạn bè được ngồi nữa bên nhau Nhưng duyên phận dù có đau đành chịu Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước chân ai Tiết học cuối cùng của ai Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt Yêu thương kia bao ngày góp nhặt Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa Ngậm ngùi dây phút biệt li Kẻ ở người đi biết nói gì đỡ tủi Chẳng ai rảnh để ngồi mà an ủi Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu thôi…!!! Tiết học cuối cùng của ai Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt Yêu thương kia bao ngày góp nhặt Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa Tiết học cuối thời cấp ba Bạn bè ơi thôi ta xa nhau nhé Phút cuối cùng bỗng nghe ai thỏ thẻ “Này ấy ơi! Chúng ta mãi một nhà” Trái tim ơi sao mà mày lạ thế Cứ xốn xang khi nghe kể về ai Phải chăng là đến ngày mai Không còn đước nói được cười cùng ai Thế nên mày mới mệt nhoài Tìm trong suy nghĩ hình hài thân quen Bỗng dưng mắt ướt mi hoen Xin được gửi lại “người quen” câu này “Mình ngại chẳng dám nói ngay Trước mặt ai đó… đắng cay lòng này Bài thơ có lẽ không hay Nhưng mà tất cả lòng này trong đây Hi vọng ấy hiểu chân tình Của kẻ hèn nhát giữ im bao ngày Ghé tai mình nói đôi điều Không yêu là tớ làm liều đó nghen Phượng ơi phượng nở xa rồi Cho tôi tìm lại 1 thời học sinh Nhớ những trang vở mới trắng tinh Nâng niu nét bút tâm tình gửi ai… Bạn bè sắp sửa chia tay Mai sau còn nhớ trường này hay không Phượng hồng đỏ rực dưới mưa Tình này xin gửi trường xưa thân tình…
****
chiều nay nắng trải vàng trên ngôi trường nhỏ từng hàng cây nhỏ lặng bóng đứng im chiều nay cũng trên ngôi trường đó đã diễn ra sự chia tay ưu phiền của những thành viên hai lớp chín chia tay nhau trong ánh mắt lệ nhòa những bóng cây dường như hiểu được điều đó những tâm tư những tình cảm trong mỗi thành viên những hàng cây lặng bóng đứng im và trên sân trường nắng như vàng nhạt xuống
rồi ngày mai mỗi người đi mỗi ngả liệu có được gặp nhau trong ánh nắng chói chang liệu có được thấy nhau_những người bạn cũ hay chỉ được thấy nhau trong giấc mơ
hỡi các bạn hãy sống với tuổi hồn nhiên với những gì mà mình vốn có đừng nghĩ suy cho đời thêm thầm lặng hãy hát vang lên khúc hoan ca tràn đầy
******
Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...
Trước mặt tôi là hoàng hôn Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi .
Chỗ em ngồi còn kia : Vệt nắng dài in hằn lên ghế Buổi sáng nào lần đầu đi trễ Vai run run, tay lấm vệt dầu .
Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc Giá ngày xưa ... Thôi, đừng nhắc ! Hạ tàn..
*******
Con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm Tà áo dài cùng chiếc nón em nghiêng Mắt ai ướt cho lòng ai chan chứa Đã một thời giờ thành chuyện khó quên Giờ ra chơi nhóm bạn cùng hàn thuyên Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại Hoa chưa thắm tội tình chi vội hái Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo Hè đã về sao ai nấy buồn xo Giờ đã lớn sao tiếc chi môi thắm Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng Rồi ngày mai sẽ gặp lại nơi này.
****
Ngày xưa nhớ tuổi học trò Những chiều tan học mình chờ đợi nhau Nhớ gì trong gió lao xao Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng Sao em tôi cũng ngượng ngùng Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi Bài thơ đã viết hết lời Muốn trao rồi ngại , ngại rồi không trao Để mùa hạ ấy qua mau Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm Để giờ tôi đã xa xăm Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa..
****
Trong trắng thay tuổi học trò Giữ dùm màu trắng thời ta đến trường Tà áo nhỏ lượn muôn phương Cùng ta đi đến con đường công danh Nay ta khôn lớn trưởng thành Lòng ta nghĩ chuyện mong manh xa vời Dù mai xa cách muôn nơi Đừng quên bạn nhé thuở thời ấu thơ Thế gian đẹp nhất mặt trời Đời người đẹp nhất là thời học sinh.
****
Cả cuộc đời chỉ chiếm một phần thôi Nhưng để lại trong tôi nhiều kỉ niệm Với mái trường, cùng bạn bè, thầy cô Bao lứa học sinh như bao đợt sóng xô Dạt vào bờ mãi không bao giờ nghĩ Thầy cô vẫn làm việc chăm chỉ Tất cả vì học sinh thân yêu Và từng chiều, từng chiều, từng chiều… Bên cửa sổ soạn từng trang giáo án Để ngày mai thầy còn phải lên lớp Dạy kiến thức cho học sinh vào đời Chúng em luôn biết ơn thầy, thầy ơi Luôn ghi khắc hình bóng thầy mãi mãi Từ đáy lòng chúng em xin được nói Thầy là thầy, là bố của chúng em Sao tóc thầy cứ ngày càng bạc thêm Vì bụi phấn, vì thời gian trôi mãi Nghĩ đến thầy chúng em thầm hứa mãi Phải thật chăm cố gắng học hành Để mai này đất nước mãi thêm xanh Một cường quốc vừa thật giàu và mạnh Ôi tình thầy trò không có gì so sánh Thật thiêng liêng, bao xúc động dâng trào Tình cảm đó cứ ngày một dâng cao Tạo sức mạnh cho chúng em bước tiếp Những dòng thơ mà chúng em viết Là những điều sâu thẳm trong tim… Suốt đời này chúng em mãi đi tìm Ôi kiến thức như một vùng cát trắng Dù khó khăn nhưng vẫn luôn cố gắng Không phụ lòng thầy kì vọng năm xưa Thầy đang dạy_ngoài trời vẫn đang mưa Mưa mỗi lúc, càng ngày càng nặng hạt Và thầy cô, và chúng em vẫn hát.
Các câu hỏi dưới đây có thể giống với câu hỏi trên
Bảng xếp hạng
Tất cảToánVật lýHóa họcSinh họcNgữ vănTiếng anhLịch sửĐịa lýTin họcCông nghệGiáo dục công dânÂm nhạcMỹ thuậtTiếng anh thí điểmLịch sử và Địa lýThể dụcKhoa họcTự nhiên và xã hộiĐạo đứcThủ côngQuốc phòng an ninhTiếng việtKhoa học tự nhiên
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Buổi học cuối cùng lớp bỗng lặng im
Chỉ tiếng ve xôn xao cùng gió
Bằng lăng tím thì thào cơn mưa nhỏ
Buổi học cuối cùng len nhẹ vấn vương
Buổi học cuối cùng mọi thứ thân thương
Chiếc bảng đen nhuốm buồn màu phấn
Khung cửa sổ mơ màng trời mộng
Chợt giật mình tiếng thở thời gian
Buổi học cuối cùng chẳng tiếng râm ran
Hàng ghế đá lạnh người cơn mưa hạ
Những kỉ niệm một thời “xa lạ”
Xin gom vào kí ức trường xưa
Tạm biệt sân trường rơi hoa phượng
Tạm biệt bảng đen viên phấn ngả màu
Tạm biệt áo trắng một thời đi học
Gửi lời chào “tia nắng hạt mưa”
****
Mai đây thôi ta còn là ai nữa
Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay
Mỗi lúc buồn chắc chẳng có ai hay
Còn đâu nữa những đắng cay sẻ nửa
Phải chi cuộc đời đừng chia thành nhiều cửa
Để bạn bè được ngồi nữa bên nhau
Nhưng duyên phận dù có đau đành chịu
Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước chân ai
Tiết học cuối cùng của ai
Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt
Yêu thương kia bao ngày góp nhặt
Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa
Ngậm ngùi dây phút biệt li
Kẻ ở người đi biết nói gì đỡ tủi
Chẳng ai rảnh để ngồi mà an ủi
Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu thôi…!!!
Tiết học cuối cùng của ai
Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt
Yêu thương kia bao ngày góp nhặt
Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa
Tiết học cuối thời cấp ba
Bạn bè ơi thôi ta xa nhau nhé
Phút cuối cùng bỗng nghe ai thỏ thẻ
“Này ấy ơi! Chúng ta mãi một nhà”
Trái tim ơi sao mà mày lạ thế
Cứ xốn xang khi nghe kể về ai
Phải chăng là đến ngày mai
Không còn đước nói được cười cùng ai
Thế nên mày mới mệt nhoài
Tìm trong suy nghĩ hình hài thân quen
Bỗng dưng mắt ướt mi hoen
Xin được gửi lại “người quen” câu này
“Mình ngại chẳng dám nói ngay
Trước mặt ai đó… đắng cay lòng này
Bài thơ có lẽ không hay
Nhưng mà tất cả lòng này trong đây
Hi vọng ấy hiểu chân tình
Của kẻ hèn nhát giữ im bao ngày
Ghé tai mình nói đôi điều
Không yêu là tớ làm liều đó nghen
Phượng ơi phượng nở xa rồi
Cho tôi tìm lại 1 thời học sinh
Nhớ những trang vở mới trắng tinh
Nâng niu nét bút tâm tình gửi ai…
Bạn bè sắp sửa chia tay
Mai sau còn nhớ trường này hay không
Phượng hồng đỏ rực dưới mưa
Tình này xin gửi trường xưa thân tình…
****
chiều nay
nắng trải vàng trên ngôi trường nhỏ
từng hàng cây nhỏ lặng bóng đứng im
chiều nay
cũng trên ngôi trường đó
đã diễn ra sự chia tay ưu phiền
của những thành viên hai lớp chín
chia tay nhau trong ánh mắt lệ nhòa
những bóng cây dường như hiểu được điều đó
những tâm tư những tình cảm trong mỗi thành viên
những hàng cây lặng bóng đứng im
và trên sân trường nắng như vàng nhạt xuống
rồi ngày mai mỗi người đi mỗi ngả
liệu có được gặp nhau trong ánh nắng chói chang
liệu có được thấy nhau_những người bạn cũ
hay chỉ được thấy nhau trong giấc mơ
hỡi các bạn hãy sống với tuổi hồn nhiên
với những gì mà mình vốn có
đừng nghĩ suy cho đời thêm thầm lặng
hãy hát vang lên khúc hoan ca tràn đầy
******
Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng
Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...
Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi .
Chỗ em ngồi còn kia :
Vệt nắng dài in hằn lên ghế
Buổi sáng nào lần đầu đi trễ
Vai run run, tay lấm vệt dầu .
Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc
Giá ngày xưa ... Thôi, đừng nhắc ! Hạ tàn..
*******
Con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm
Tà áo dài cùng chiếc nón em nghiêng
Mắt ai ướt cho lòng ai chan chứa
Đã một thời giờ thành chuyện khó quên
Giờ ra chơi nhóm bạn cùng hàn thuyên
Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại
Hoa chưa thắm tội tình chi vội hái
Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo
Hè đã về sao ai nấy buồn xo
Giờ đã lớn sao tiếc chi môi thắm
Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng
Rồi ngày mai sẽ gặp lại nơi này.
****
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng
Sao em tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao rồi ngại , ngại rồi không trao
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm
Để giờ tôi đã xa xăm
Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa..
****
Trong trắng thay tuổi học trò
Giữ dùm màu trắng thời ta đến trường
Tà áo nhỏ lượn muôn phương
Cùng ta đi đến con đường công danh
Nay ta khôn lớn trưởng thành
Lòng ta nghĩ chuyện mong manh xa vời
Dù mai xa cách muôn nơi
Đừng quên bạn nhé thuở thời ấu thơ
Thế gian đẹp nhất mặt trời
Đời người đẹp nhất là thời học sinh.
****
Cả cuộc đời chỉ chiếm một phần thôi
Nhưng để lại trong tôi nhiều kỉ niệm
Với mái trường, cùng bạn bè, thầy cô
Bao lứa học sinh như bao đợt sóng xô
Dạt vào bờ mãi không bao giờ nghĩ
Thầy cô vẫn làm việc chăm chỉ
Tất cả vì học sinh thân yêu
Và từng chiều, từng chiều, từng chiều…
Bên cửa sổ soạn từng trang giáo án
Để ngày mai thầy còn phải lên lớp
Dạy kiến thức cho học sinh vào đời
Chúng em luôn biết ơn thầy, thầy ơi
Luôn ghi khắc hình bóng thầy mãi mãi
Từ đáy lòng chúng em xin được nói
Thầy là thầy, là bố của chúng em
Sao tóc thầy cứ ngày càng bạc thêm
Vì bụi phấn, vì thời gian trôi mãi
Nghĩ đến thầy chúng em thầm hứa mãi
Phải thật chăm cố gắng học hành
Để mai này đất nước mãi thêm xanh
Một cường quốc vừa thật giàu và mạnh
Ôi tình thầy trò không có gì so sánh
Thật thiêng liêng, bao xúc động dâng trào
Tình cảm đó cứ ngày một dâng cao
Tạo sức mạnh cho chúng em bước tiếp
Những dòng thơ mà chúng em viết
Là những điều sâu thẳm trong tim…
Suốt đời này chúng em mãi đi tìm
Ôi kiến thức như một vùng cát trắng
Dù khó khăn nhưng vẫn luôn cố gắng
Không phụ lòng thầy kì vọng năm xưa
Thầy đang dạy_ngoài trời vẫn đang mưa
Mưa mỗi lúc, càng ngày càng nặng hạt
Và thầy cô, và chúng em vẫn hát.