Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Đúng vậy, quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ của mỗi người. Quê hương với biết bao cảnh đẹp là nơi níu lại bước chân của người đi xa. Nhưng đối với em, cảnh quê hương đẹp nhất là cảnh cánh đồng lúa ở quê trổ những chiếc đòng đòng trong buổi sớm tinh sương. Đó là khung cảnh mà em luôn ghi nhớ mãi trong lòng.
Sinh ra ở một miền quê đồng bằng Bắc Bộ, tuổi thơ của em gắn liền với những chú trâu cần cù, những cánh cò bay lả và cả những cánh đồng lúa nối nhau chạy dài tít tắp. Mỗi buổi sáng sớm, thật hạnh phúc biết bao khi được hít thở một luồng không khí trong lành, tận hưởng làn gió mơn man da thịt giữa cánh đồng lúa xanh. Từng đợt gió nhẹ cứ thổi, những cây lúa cứ nối nhau nhấp nhô theo nhịp, đuổi nhau chạy ra xa mãi.
Nhìn từ xa, cánh đồng lúa đang trổ đòng như một nét chấm phá tô điểm thêm cho bức tranh mùa xuân đồng nội thêm đẹp. Những thửa ruộng cứ nối nhau liên tiếp xanh ngắt một màu như một thảm cỏ mùa xuân. Chúng cứ dập dìu, đuổi theo làn gió sớm tinh sương. Mặt trời đã rọi xuống những tia nắng sớm, nhàn nhạt ánh vàng soi tỏ cả cánh đồng xanh. Những đòng lúa dường như bừng tỉnh, rung rinh tươi cười trong nắng sớm. Quanh co những thửa ruộng là những dòng kênh xanh mát đang dẫn nước về để cây lúa đơm bông. Trên cao, từng đàn cò đang dang đôi cánh bay xung quanh. Thi thoảng, một chú cò trắng lại đáp nhẹ xuống mương nước, cắm cúi dò dẫm bắt từng chú cá nhỏ. Không khí ở đây mới trong lành làm sao! Hít một hơi thật sâu, em như cảm thấy được cả hương lúa non thơm thơm ngọt dịu.
Càng bước lại gần, cánh đồng lúa càng hiện ra với màu xanh bát ngát. Những cây lúa xanh rì, những đòng mạ còn non phất phơ trong ánh nắng ban mai. Đó đây phảng phát một chút sương còn chưa tan hết. Ngó xuống bông lúa, chợt thấy những giọt sương mai óng ánh đang đậu lại trên lá còn chưa kịp tan hết. Và mùi hương thơm say nồng của lúa non lại ngập tràn cả không gian quanh em. Những bông đòng trăng trắng còn nguyên bụi bị gió đùa thỉnh thoảng lay động, từng hạt bụi phấn lại bay bay tan vào trong gió. Những chiếc đòng trông thật to và chắc báo hiệu một vụ mùa bội thu. Những chú bướm vàng, bướm trắng đang bay lượn trên những chiếc đòng non. Cả những chú chuồn chuồn ớt cũng đang bay nhanh trên ngọn lúa. Đó đây thấp thoáng tiếng cười nói của những cô bác nông dân cần cù. Họ đang nhặt cỏ, bón phân cho cây lúa thêm phần tốt tươi. Tiếng cười nói ấy tan vào không gian ngọt lịm như bông lúa non thơm mùi sữa.
Em rất thích ngắm nhìn quê hương em, đặc biệt là cánh đồng lúa. Tuy quê hương đang dần chuyển mình đổi mới hơn, nhưng em mong sẽ vẫn mãi được ngắm nhìn cánh đồng lúa đẹp và yên bình như thế!
2/Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em.
Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Không biết các phố khác ra sao, chứ phố em trông như một ngày hội lớn. Ngay giừa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Một đứa bé giơ tay lên trời vẫy vẫy như muốn ôm mặt tràng vào lòng. Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”
Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Thành phố tràn ngập trong ánh bạc lung linh cùng với tiếng trẻ thơ reo hòa vang dội. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muôn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!”.
Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đạng bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhip trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá!
Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em:
Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
Tham khảo
Mỗi khi rời xa quê hương, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến nhớ về làng quê với những ngày cùng bà đi gặt ngoài cánh đồng, những chiều chơi đùa cùng lũ bạn bên bờ sông thân thương, hay những đêm múa hát dưới ánh trăng,...Có thể nói, những đêm trăng sáng luôn để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất khi nhắc về quê hương.
Tôi còn nhớ như in những ngày vầng trăng chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời. Bà tôi từng bảo, vào những ngày rằm của tháng, trăng sẽ rất tròn và sáng. Khi bóng hoàng hôn tắt hẳn, bầu trời khoác vào tấm áo đen tuyền, biểu lộ cho khoảng thời gian đêm tối đã đến, đó cũng là lúc ánh trăng dần xuất hiện trên bầu trời, ngự trị trên cao. Trong cái khoảng không đen huyền bí ấy, xuất hiện một vầng trăng sáng đối lập hoàn toàn với bầu trời đêm, tựa như một nét chấm phá trong bức tranh đêm tối nơi làng quê. Trên bầu trời, những ngôi sao ẩn hiện như tô điểm thêm cho bức tranh ấy. Trăng ngày rằm thường rất đẹp, ông trăng tròn vành vạnh như quả bóng mang sắc trắng tinh khiết. Ánh trăng sáng rực rỡ, deo dắt ánh sáng xuống muôn nơi,khắp nơi đều như được soi sáng bởi ánh trăng vàng lấp lánh. Dòng sông quê hương, phẳng lặng, in bóng vầng trăng, ánh sáng khiến mặt nước lung linh, nhuộm một màu rực rỡ. Đôi khi có cơn gió nhẹ lại thoảng ra, mặt nước đang yên nình bỗng lăn tăn gợn sóng, những con sóng nhỏ xô nhau, mang theo ánh trăng, chạy đuổi nhau về đến tận bờ. Hai bên sông, những rặng tre, rặng liễu đen kịt đang soi mình dưới trăng vàng trăng bạc, như những người thiếu nữ đang làm dáng làm duyên. Những cánh đồng bao la, rộng lớn như đắm mình trong ánh trăng, những cô lúa đang trổ bông tỉnh thoảng lại rung mình, chơi đùa cùng chị gió, say sưa tắm ánh trăng vàng tinh khiết.
Cứ mỗi đêm trăng sáng, người người, nhà nhà trong làng lại rủ nhau tụ họp ngoài sân đình, đôi khi lại ngồi dưới gốc đa đầu làng để trò chuyện, lũ trẻ con nô đùa, nhảy múa quanh sân, các bà các mẹ tranh thủ giặt giũ bên ngoài bờ sông,..Tiếng cười nói vui vẻ như xua tan đi những mệt mỏi của một ngày lao động vất vả, vầng trăng sáng trên bầu trời như cũng đắm mình vào nhịp sống sinh hoạt của con người, ngắm nhìn vạn vật đang sinh sôi, phát triển. Đêm càng khuya, vạn vật lại đắm mình vào giấc ngủ say, chỉ có trăng vẫn ở đó như che chở, bảo vệ cho giấc ngủ bình yên của xóm làng. Đó là bức tranh làng quê yên bình, mộc mạc với ánh trăng sáng rực rỡ khắp muôn nơi.
Những đêm trăng đẹp quả thật luôn mang một cảm giác yên bình mà giản dị vô cùng. Nó khiến tâm hồn ta dễ chịu, thanh thản, nó gắn bó với cuộc sống con người. Và với tôi, nó gắn với những kí niệm của ngày ấu thơ tươi đẹp.
Hok tốt!
Đêm nay là ngày trăng rằm nên trăng rất sáng và tròn. Trăng đang trải những ánh vàng khắp không gian.
Ánh nắng chiều vừa tắt, chân trời phương đông ửng sáng, mặt trang từ từ nhô lên. Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng. Mây trăng lững lờ trôi. Thỉnh thoảng có những dải mây mỏng vắt ngang qua mặt trăng rồi dần đứt hẳn. Càng lên cao dường như mặt trăng càng nhỏ lại, sáng vằng vặc. Đưa mắt nhìn không gian xung quanh, đâu đâu cũng một màu vàng dịu mát, êm ái. Ánh sáng phủ lên thôn xóm, làng mạc, đồng ruộng. Ngoài trời gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nở trắng xóa, cỏ cây lay động xào xạc. Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi cây. Bóng cây nghiêng mình soi xuống bức tường trước hiên nhà tạo nên bức tường hoa thật đẹp. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm thi nhau ca hát. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống nước trà và ngắm trăng trên vỉa hè. Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch, chỉ có những tiếng con trung hòa âm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi sương ru ngủ muôn loài.
Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp quê hương. Em mong rằng quê hương mình mãi mãi có những đem trăng dịu hiền, tươi đẹp như thế.
1. Mở bài
Cơn bão số 2 mùa hè năm nay đã làm thiệt hại cho quê hương của tôi
Được tự mình chứng kiến
2. Thân bài
- Khung cảnh làng quê trước lúc bão đến:
Yên ả đến lạ thường
Gió nhẹ nhàng thổi như những chiều mùa xuân
Mọi người bận rộn với những hoạt động chống bão
- Khung cảnh khi trận bão đến:
Thiên nhiên:
Mây ùn ùn kéo đến, bầu trời tối sầm lại
Gió nổi lên kéo theo những lá, cành cây khô và cả bụi đường.
Mưa ào ào đổ xuống
Con người:
Mọi người gọi nhau rồi vội vàng trở về nhà.
Bác trường thôn, bác bí thư cùng một vài anh thanh niên đang đi khảo sát dưới cơn bão.
- Thiệt hại:
Rất nhiều cây cối, cột điện bị đổ.
Làng quê ngập trong lũ lụt.
Một số mái nhà bị bão cuốn đi.
3. Kết bài :
Phải tuân theo những quy luật của thiên nhiên.
Cảm xúc của em trước cơn bão ấy.
Tham khảo:
1. Mở bài
Giới thiệu chung về đêm trăng ấy:
* đêm rằm trang tỏa sáng khắp bầu trời và mặt đất
* xóm em rộn ràng chuẩn bị đón tết trung thu
2. Thân bài
* Lúc sẩm tối:
+ Màn đêm dần buông, bầu trời thăm thẳm, lấp lánh ánh sao
+ Trăng lấp ló thấp thoáng sau lũy tre làng
+ Gió thổi mát rượi
+ Làng xóm rộn rã nhộn nhịp tiếng nói cười
* Lúc trăng lên:
+ Mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc đĩa lơ lửng giữa không trung
+ Ánh trăng vằng vặc soi sáng xuống sân nhà, nhà cửa, ruộng đồng,..
+ Trên đường làng trẻ em nối đuôi nhau chơi rước đèn, ca hát rộn ràng
+ Cảnh phá cỗ vui vẻ giữa sân đình
3. Kết bài
Cảm nghĩ của em về đêm trăng ấy:
- Cảnh làng quê trong đêm trăng đẹp như một bức tranh
- Ấn tượng sâu sắc về đêm trăng hôm ấy
- Càng thêm yêu mến quê hương
- Không bao giờ quên hôm ấy
Quê hương em đang vào độ lúa chín, những thửa ruộng được phủ màu vàng bát ngát tận cuối chân trời . Vừa thanh bình lại vừa đẹp làm sao.
Mới ngày nào còn là những bông lúa non đang thời kỳ trổ bông, vậy mà hôm nay đã chín vàng hết cả. Nhìn từ xa, những cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng óng khổng lồ trải dài khắp xóm làng. Đến gần, ngắm nghía từng bông lúa mẩy hạt đã chín hẳn, bông nặng trĩu kéo cành lúa cong xuống. Một làn gió thổi qua, những bông lúa nhấp nhô như những đợt sóng mềm mại và dịu dàng. Đây cánh đồng lúa chín vàng, kia những con đường làng phủ đầy hoa đẹp đẽ, một không gian ngày mùa rực rỡ sắc màu. Thỉnh thoảng có tiếng mấy chú chim chiền chiện bay ngang qua cánh đồng. Những bông lúa chụm đầu vào nhau như đang trò chuyện. Bà con í ới gọi nhau đi gặt lúa, những chiếc nón, những tấm lưng nhấp nhô và tiếng cười nói vui vẻ của mọi người và tiếng xe công nông chở lúa về hợp tác xã để tuốt. Không gian thật nhộn nhịp và vui vẻ. Ánh nắng trên cao hắt xuống, hắt xuống cánh đồng lúa vàng ươm lấp lánh như những hạt vàng hạt ngọc. Hắt cả lên khuôn mặt của những người dân quê mình chân lấm tay bùn. Ngắm cánh đồng lúa luôn khiến em có một cảm giác yên bình, giản dị, đây là công sức lao động vất vả cần cù của người dán, màu lúa chín vàng ươm là một mùa màng bội thu đã về. Nhìn cánh đồng lúa bát ngát, bóng mẹ gặt, bóng cha chở lúa về và xa xa những đàn cò trắng thẳng cánh bay, thấy quê hương mình thật đẹp. Những hạt lúa là hạt vàng, hạt ngọc quý giá vô ngần, chứa đựng tinh hoa của trời đấy. Hạt lúa to và mẩy nhìn thật thích. Sao quên được những ngày thả diều cùng lũ bạn, ngồi chơi cỏ gà bên bờ mương và những ngày cùng cha phơi thóc.
Cánh đồng lúa bình dị và quen thuộc, nhưng với em đây là một cảnh đẹp, một không gian yên bình mà em yêu nhất. Nhìn cánh đồng lúa, em càng yêu thêm quê hương, yêu bàn tay lao động cần cù của người dân quê mình.
Tham khảo:
Quê tôi xa lắm, đó là một vùng biển miền trung vì vậy chỉ có dịp hè tôi mới được ba mẹ cho về thăm quê. Biển quê tôi đẹp lắm, có ánh nắng chói chang, có cát trắng, có gió Lào vi vu ngày đêm thổi về biển.
Mỗi dịp được về quê, tôi thường dậy sớm theo nội tôi ra biển. Trong hơi sương còn đang phảng phất đâu đây, biển mơ màng dịu dàng, vài cơn gió nhè nhẹ thổi vào đất liền mang theo cái vị mặn đặc trưng của biển. Đứng trước biển tôi cảm nhận được cái vì cái nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không trung, những con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thẳm, nơi bình minh hồng tươi đang hắt những tia nắng hình dẻ quạt xuống mặt nước. Từng đợt sóng nhè nhẹ vỗ vào bờ, nước biển trong xanh, bờ cát trắng trải dài tít phía xa. Tôi bước đi với đôi chân trần trên cát, cảm giác mát dịu xuyên thấu vào da thịt tôi. Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùi lại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ ốc lăn lóc trên cát. Mỗi cái vỏ là nơi chứa đựng những kỉ niệm của quê hương. Khi rời xa quê, chính những cái vỏ ốc ấy là cầu nối để tôi được sống lại với quê hương mình.
Khi trong tay ta có những chiếc vỏ ốc, ta chỉ cần hả hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi vút về để lại trên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.
Người dân quê tôi chủ yếu làm nghề đánh bắt cá, những tàu lớn thường đi đánh bắt xa, có khi cả tháng họ mới vào đất liền, chỉ còn lại những người lớn tuổi, sức khỏe giảm sút thì mới đánh bắt gần bờ. Họ thường dậy từ rất sớm để ra biển, chân họ dẫm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đen bóng lướt trên cát theo sức đẩy của những cánh tay dài lực lượng. Bọn trẻ con ríu rít chạy theo bứt những bông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm hơi sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biển có phải vì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống biển như một loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ các mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như hết nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau những chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến, người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá nặng lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc những mảng thịt, mang còn phì phò bong bóng được xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tành tách như dọa bọn trẻ con thò tay nghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch thúng mủng của người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhau nghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những con thuyền bây giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau một chuyến đi dài. Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nhẹ dần buông trên biển. Đó là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương.
Khi nhắc đến quê hương, điều đầu tiên tôi nhớ đến là biển, tôi ao ước được sống tại vùng quê thanh bình này. Đứng trước biển bao la, tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi yêu quê hương, tôi yêu bờ biển quê mình, và tự hào biết bao khi tôi là người con của quê hương yêu dấu đó.
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ. Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người, đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu. làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng. Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa. Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạt sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp. Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau. Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng này đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cảnh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc
Đêm nay là ngày trăng rằm nên trăng rất sáng và tròn. Trăng đang trải những ánh vàng khắp không gian.
Ánh nắng chiều vừa tắt, chân trời phương đông ửng sáng, mặt trang từ từ nhô lên. Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng. Mây trăng lững lờ trôi. Thỉnh thoảng có những dải mây mỏng vắt ngang qua mặt trăng rồi dần đứt hẳn. Càng lên cao dường như mặt trăng càng nhỏ lại, sáng vằng vặc. Đưa mắt nhìn không gian xung quanh, đâu đâu cũng một màu vàng dịu mát, êm ái. Ánh sáng phủ lên thôn xóm, làng mạc, đồng ruộng. Ngoài trời gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nở trắng xóa, cỏ cây lay động xào xạc. Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi cây. Bóng cây nghiêng mình soi xuống bức tường trước hiên nhà tạo nên bức tường hoa thật đẹp. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm thi nhau ca hát. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống nước trà và ngắm trăng trên vỉa hè. Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch, chỉ có những tiếng con trung hòa âm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp quê hương. Em mong rằng quê hương mình mãi mãi có những đem trăng dịu hiền, tươi đẹp như thế.
Dàn ý:
1.Mở bài: - Giới thiệu cảnh chọn tả: cảnh đẹp đêm trăng khi cơn dông vừa dứt
- Cảm xúc chung về cảnh đó
2.Thân bài: - Khái quát:
+) Thời gian: Ngày khép lại. Đêm mở ra
+) Không gian: Sau cơn dông, cảnh vật ướt đẫm, rồi đắm mình vào dòng trăng lung linh dát vàng, dát bạc. Bầu trời bao la, trong sáng, đính hàng ngàn vì sao lấp lánh, tuyệt đẹp.
- Miêu tả sự thay đổi và vẻ đẹp của cảnh vật trong sự chuyển biến của đất trời và vẻ đẹp của đêm trăng.
+) Vầng trăng lên: mặt trăng ló rạng, từ từ nhô lên, tô điểm cho rặng cây phía xa, lấp ló sau rặng tre già. Những đốm sao càng rõ điểm tô cho bầu trời đêm.
+) Cảnh đẹp lung linh dưới trăng: + Trong khu vườn: trăng dát ánh vàng xuống cây cỏ, hoa lá
+ Âm thanh của những chú dế tạo thành một bản giao hưởng thật hay, nghe thật êm tai
+ Gió thổi khiên trăng lay động, lả liết
+ Ánh trăng soi sáng con đường làng, soi xuống mặt sông lung ling, huyền ảo
+ Dưới trăng, những đứa trẻ chơi đùa với những trò chơi thật vui của tuổi thơ tươi đẹp
+) Trời càng về khuya, trăng càng sáng tỏ như để quan sát, thấu hiểu rõ hơn vạn vật đang chìm vào giấc ngủ say.
3.Kết bài: Ấn tượng, cảm xúc của em về đêm trăng
Trời vừa xế bóng, trăng đã lên rồi, ánh trăng ban đầu rất yếu, tưởng chừng như không đủ sức để đánh đuổi mặt trời, nhưng chỉ một lát sau, nó dần dần lan toả khắp không trung và trở thành thứ ánh sáng chính của bầu trời.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đónhư muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát , thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.Ngắm bầu trời, cây cỏ một hồi, bỗng…em chợt nghĩ đến nếu có không có trăng sao thì thế nào? Hẳn là khắp không trung chỉ có một màu đen tĩnh mịch, quang đãng, lạnh lẽo và tối tăm. Sẽ còn cảnh vui chơi, rước đèn tấp nập, mà chỉ thấy sự trống trải đến lạ lùng. Càng nghĩ, em lại càng quý trăng hơn. Thứ ánh sáng tuyệt vời chỉ có một chứ không có hai.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Bài làm:
Đêm Trung thu, chị Hằng kiều diễm lạ thường, càng ngắm càng thấy mê say.
Mặt trăng từ từ nhô lên, vuốt ve đùa giỡn những rặng dừa chạy dọc đường bao biển. Trăng lên cao, tròn vành vạch như mâm cỗ chứa chan ánh vàng. Dường như chú Cuội đang nằm dài sốt ruột đợi các bạn nhỏ mời phá cỗ. Làn gió mềm thổi mát rượi làm đu đưa cành lá. Tất cả đều bừng sáng dưới thứ mật ong mà chị Hằng ban phát xuống nhân gian. Ánh trăng sáng vàng, ngọt lịm như rớt xuống không gian cái không khí trong thanh của đất trời ; cái dịu dàng , thanh tao của tự nhiên ; cái mùi thơm ngai ngái của cỏ cây và cả mùi đất ẩm hơi sương đều hòa quyện trong cảm giác hư ảo giữa mơ và thực, lẫn vào tiếng cười rộn rã mang dáng vẽ cổ tích của ngày hội đón đêm trăng rằm.
Khắp nơi bỗng bừng lên tiếng hát ca vui nhộn. Bọn trẻ con xúng xính trong bộ quần áo đủ màu sắc, vừa đi vừa cười đùa rộn rã. Trăng thoát ẩn thoát hiện trong mây như muốn rủ các bạn chơi trò ú tim. Đoàn lân ngộ nghĩnh nhảy vòng quanh làm cho không khí của lễ hội trẻ em kéo dài như bất tận. Càng về đêm, nhóm rước đèn càng đông. Những chiếc đèn ông sao nối tiếp nhau tạo thành một con rồng lửa uốn lượn khắp ngõ ngách. Hình như cả khu phố không mấy ai ở trong nhà. Nhà nào nhà nấy đều quây quần, tụ họp quanh chiếc bàn nhỏ hay chiếc chiếu giữa sân. Đó đây, có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau làm đung đưa cành lá.
Đêm trăng là món quà vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho con người. Nó là hình ảnh gắn liền với tuổi thơ tôi, gắn liền với quê hương yêu dấu.
Tham khảo:
Ngày hôm qua, em đã có dịp chứng kiến trận chung kết lượt về giữa Đội tuyển Quốc gia Việt Nam và Đội tuyển Quốc gia Malaysia trong khuôn khổ của giải AFF Suzuki Cup 2018.
Trận đấu diễn ra vào lúc 19 giờ 30 phút ngày 15 tháng 12 năm 2018 trên sân Vận động quốc gia Mỹ Đình tại thủ đô Hà Nội. Thời tiết lúc này vô cùng thuận lợi cho các cầu thủ của hai đội có thể thi đấu một cách thăng hoa nhất. Sân vận động Mỹ Đình đông kín người. Các cổ động viên nhuộm đỏ sân bằng những lá quốc kỳ đỏ thắm. Những băng rôn như “Việt Nam chiến thắng”, “Việt Nam vô địch”... cùng tiếng hô vang khiến bầu không khí trở nên sôi động. Cả gia đình em ngay từ sớm đã cố gắng hoàn thành công việc để đến sân cổ vũ cho đội tuyển.
Sau phần hát quốc ca, đội trưởng của hai đội tiến hành giao cờ. Bảy giờ ba mươi phút, trọng tài thổi còi bắt đầu trận đấu. Những phút đầu tiên hai đội đều tập trung cao độ, ai cũng hồi hộp dõi theo trận đấu. Phút thứ 6, cầu thủ số 19 - Quang Hải đã có pha chuyền bóng xuất sắc cho cầu thủ số 11 - Anh Đức bắt volley bằng chân trái tuyệt đẹp, xé toang mành lưới của đội tuyển Malaysia. Thật khó để diễn tả cảm xúc của tất cả những người hâm mộ Việt Nam trên sân lúc này. Sau khi bị dẫn bàn 1 - 0, các cầu thủ Malaysia đã đẩy nhanh tốc độ trận đấu và có những cơ hội đầu tiên. Tuy nhiên, các cầu thủ của đội tuyển Việt Nam vẫn đang giữ vững tinh thần. Đáng chú ý nhất ở phút thứ 45, thủ môn Đặng Văn Lâm đã có một pha cứu thua đẳng cấp giúp cho người hâm mộ như được thở phào nhẹ nhõm. Hiệp một kết thúc với bàn thắng dẫn trước của đội chủ nhà.
Sau mười lăm phút giải lao, hiệp hai bắt đầu, đội tuyển Malaysia tiếp tục tấn công. Nhưng thủ môn Đặng Văn Lân đã có rất nhiều tình huống cứu nguy cho đội bóng chủ nhà. Vào phút thứ 70, đội tuyển Việt Nam có sự thay đổi người đầu tiên. Hồng Duy là người được tung vào sân thay cho Văn Đức. Ngay khi vừa được tung vào sân, Hồng Duy đã có cú dứt điểm nguy hiểm. Bóng đi căng và vọt xà ngang khung thành thủ môn Farizal. Các chân sút của Malaysia trở nên bế tắc trước một hàng phòng ngự chắc chắn của đội bóng áo đỏ. Những phút thi đấu chính thức cuối cùng sắp kết thúc cũng là lúc chiếc cúp vô địch đến gần hơn với đội tuyển Việt Nam sau mười năm chờ đợi. Hiệp hai có bốn phút bù giờ. T rên khán đài, khán giả hò reo vì chiến thắng đang đến rất gần, cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới.
Tiếng còi kết thúc trận đấu của trọng tài cuối cùng cũng vang lên. Chiến thắng chung cuộc thuộc sau hai trận lượt đi và lượt về gọi tên đội tuyển Việt Nam với tỉ số 3 - 2. Chiếc cúp vô địch đã được trao cho đội tuyển chủ nhà. Lễ trao giải diễn ra trong niềm hân hoan, hạnh phúc.
Nếu như là một người hâm mộ bóng đá Việt Nam chắc chắn sẽ không thể quên được trận cầu lịch sử này. Em cảm thấy vô cùng tự hào về đội tuyển bóng đá Việt Nam.
Vào những ngày hè, khung cảnh bầu trời đầy sao đã trở nên vô cùng thân thuộc đối với mỗi người. Khung cảnh lộng lẫy và yên bình đó có thể gợi ra bao cảm xúc đặc biệt trong lòng người thưởng thức nó. Em hãy tả lại một đêm trăng đẹp mà em đã từng chứng kiến.
Màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm lên tất cả, ánh đèn vàng lung linh đã điểm le lói qua khung cửa sổ của một vùng quê nghèo nơi đồi núi, ngồi ngẩn ngơ bên khung cửa sổ, phóng tầm mắt lên cao với những suy nghĩ, ước mơ tươi đẹp của một cậu con trai học lớp 6, đập vào mắt em lúc này là hình ảnh mặt trăng tròn vành vạnh. Gạt bỏ mọi suy nghĩ sang một bên, trăng hôm nay thật đẹp, cái đẹp như vô hình cuốn em vào đó lúc nào không hay.
Ánh trăng như một áo thuật gia, từng cảnh vật như dần xuất hiện trong màn đêm khi trăng nhô lên, mọi thứ rất thân thuộc nhưng lại li kì vô cùng, chơi đùa cùng trăng là làn gió thổi nhẹ, làn gió quê thật trong lành, một cảm giác se lạnh nhưng không kém phần thú vị, tận hưởng không khí nhẹ nhàng đó là bao nỗi nhớ ùa về kéo theo sau là chuỗi những kỉ niệm thời ấu thơ. Không khí hôm nay cũng thật náo nhiệt, dọc con đường làng là bóng dáng những đứa trẻ được ba, mẹ dắt tay đi dạo, tiếng nô đùa xen lẫn tiếng sáo vi vu âm trầm, âm bổng. Tất cả tạo nên một khung cảnh dưới trăng đẹp hơn bao giờ hết, trăng dần nhô cao hơn, cảnh đã đẹp nay càng đẹp hơn nữa.
Mặt trăng như một tấm gương lớn soi sáng vạn vật, ánh trăng lả lướt trên những ngọn cây được gió đưa nhẹ, lướt đều đặn trên mặt ao làng theo những gợn sóng. Nhìn trăng kĩ hơn, em lại giật mình khi hiện rõ lên hình ảnh chú cuội ngồi dưới gốc đa, một hình ảnh mà em chỉ biết qua câu chuyện bà kể, qua những mẩu chuyện ngắn được đọc. Trăng đã nhô lên rất cao, như một vị nữ hoàng ngự trị trên bầu trời lúc về đêm, không quá gay gắt và chói chang như mặt trời. Hiểu được lòng người, trăng vẫn lơ lửng thế, vẫn cứ dịu dàng, dễ chịu, khoe vẻ đẹp của mình để mọi người chiêm ngưỡng, để mọi người lấy cảm hứng, cái vẻ đẹp đó thật khó có thể cưỡng lại. Tô điểm cho vẻ đẹp đó là bầu trời trong vắt, sao chi chít lấp lánh, ánh trăng như muốn ôm trọn mọi thứ vào lòng, dưới ánh trăng mọi vật trở nên to lớn hơn. Khi mọi thứ đã chìm vào giấc ngủ thì phía xa xa ngoài sông là hình ảnh con thuyền lững lờ trôi, dưới ánh trăng, con thuyền in bóng xuống nước, tiếng chèo không còn vội vã nữa, những hoạt động đều được tua chậm, thật chậm.
Ngồi khá lâu, cảm nhận sự yên bình của vùng quê, cái se lạnh của sương đêm, em như đã quên đi thời gian. Trời đã về khuya từ lúc nào không hay, mọi thứ tĩnh lặng đến không ngờ, chỉ còn đâu đó tiếng con trùng kêu rả rích, chỉ còn trăng ở đó, cao hơn, nhỏ hơn nhưng lại sáng hơn, ánh trăng tâm lí vô cùng, không đánh thức ai cả, đưa mọi thứ trở lại với quỹ đạo của nó, là nguồn sức mạnh tinh thần vô cùng lớn cho những người đã trải qua một ngày mệt mỏi để bắt đầu một ngày mới đấy năng lượng. Không cưỡng lại được sự trìu mền, thoải mái vô cùng mà ánh trăng đem lại, em ngủ lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy, ánh trăng vẫn còn đó nhưng đã nhợt nhạt hơn nhiều, nhường chỗ cho mặt trời nhưng vẫn muốn níu kéo một chút gì đó, để lại những giọt sương long lanh trên lá, trăng dần biến mất và hứa sẽ quay trở lại.
Qua khung cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng càng làm cho em yêu hơn quê hương mình đang sống, trăng như cổ vũ tinh thần, là tuổi thơ không bao giờ phai nhòa. Tự nhủ với lòng sau này lớn lên dù đi đâu vẫn sẽ trở về quê hương, trở về với nét đẹp bình dị và sâu lắng.
Từ nhỏ đến giờ không biết bao nhiêu lần được ngắm trăng rồi nhưng có lẽ cái đêm trăng ấy, một đêm trăng ở đồng bằng quê nội đã để lại cho em một ấn tượng đẹp đến kì lạ. Mãi mãi em không bao giờ quên được. Đó là cái đêm trăng rằm tháng bảy mà bố mẹ cho em về quê dự lễ đáo tế của ông nội.
Ngay khi hoàng hôn vừa tắt, trên bầu trời bao la, hàng nghìn hàng vạn những ngôi sao nhấp nháy. Chỉ có ngôi sao chiều là sáng nhất, đứng kiêu hãnh một mình như một thiếu nữ đẹp giữa bức tranh trời thu. Màn đêm dần dần buông xuống. Mọi nhà trong xóm đã lên đèn từ bao giờ. Ngoài đồng, đom đóm lập lòe tưởng như muôn vàn những vì sao nhấp nháy cuối trời xa.
Chỉ ít phút sau, mặt trăng bắt đầu ló dạng. Lúc đầu, nó giống như một cái đèn lồng bị che khuất một nửa, mặt cắt nằm phía dưới, rồi từ từ nhô lên, tròn vành vạnh, lơ lửng giữa không trung, như một cái đèn lồng khổng lồ chiếu những ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Em bước ra ngõ nhìn về phía trăng mọc. Một lúc sau, trăng gối đầu lên rặng cây lờ mờ ở chân trời xa tít, để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Bầu trời bây giờ trong vắt. Hàng trăm đốm sao rải rác trên nền trời lúc ẩn lúc hiện. Có lẽ trăng sáng quá làm cho chúng mờ đi chăng? Tuy vậy, em vẫn thấy chúng đẹp và đáng yêu, bởi chúng là những viên ngọc quý tỏa ánh sáng hiếm hoi cho những đêm vắng bóng chị Hằng Nga.
Bây giờ thì trăng đã lên cao tỏa ánh sáng dìu dịu, nhuộm một màu bạc khắp ruộng đồng, thôn xóm, làng mạc. Cạnh nhà Nội, dòng sông long lanh gợn sóng lăn tăn như hàng trăm con rồng nhỏ đang lượn múa. Và kia nữa, mái tôn của. những ngôi nhà phía trái phản chiếu ánh trăng óng ánh. Ánh vàng còn phết lên những thảm cỏ xanh và vườn rau sau nhà tạo nên một mảng sáng nhờ nhờ, bàng bạc. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những vầng đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, gió hiu hiu thổi, cỏ cây lay động xào xạc. Những bóng đen của cây cối lắc lư, thay dạng đổi hình như những "bóng ma" chập chờn...
Trong xóm, hầu hết mọi nhà tụ họp ở ngoài sân. Người lớn thì hóng mát, ngắm trăng. Mấy chị thì đan võng, dệt chiếu, sàng gạo vừa cười vừa nói vui vẻ. Trẻ em nô đùa chạy nhảy khắp sân. Cả đến những chú chó cũng ra sân hóng gió hoặc ra đường nhìn trước, ngó sau rồi cất tiếng sủa vu vơ...
Ngoài đồng, quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Muôn vật say sưa tắm ánh trăng trong. Gió đồng lồng lộng thổi, thảm lúa xanh rập rờn, nhấp nhô như những làn sóng ngoài biển khơi. Nước bắt đầu lên trong các mương, rãnh chảy róc rách. Côn trùng đó đây cất tiếng kêu ra rả. cỏ cây ngoài vườn thầm thì nhỏ to. Càng về khuya, không gian càng tĩnh mịch. Vạn vật như đang say sưa trong giấc ngủ êm đềm. Chỉ duy có loài côn trùng vẫn ra rả hòa âm những khúc nhạc muôn thuở về đêm. Ánh trăng đẹp cùng hơi sương mát dịu ru ngủ muôn loài. Em trở vào nhà đánh một giấc ngon lành cho đến sáng. Khi em tỉnh giấc ánh trăng đã nhợt hẳn đi nhường chỗ cho ánh bình minh thức dậy. Mọi vật sau một đêm tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi dưới ánh trăng dịu, giờ đây cũng đang bừng trỗi dậy, mình ngậm những giọt sương mai.
Đứng giữa đồng quê ngắm cảnh trăng đẹp và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, em cảm thấy tâm hồn mình lâng lâng. Tiếc là ngày kia em đã phải trở về thành phố rồi. Thôi, hẹn vầng trăng rằm nơi đồng nội một dịp khác nhé.