Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thời gian trôi nhanh thật đấy ! 5 năm dưới mái trường tiểu học lại gần khép lại để chúng em sang một cấp trung học cơ sở mới . Sắp chia tay lớp , chia tay mái trường lòng em vừa vui vừa buồn . Vui vì được lên lớp , buồn vì mình phải rời xa cô , rời xa bạn . Tất cả những kỉ niệm cùng lớp em sẽ không bao giờ quên . Cuối cùng em chỉ muốn nói : " Cảm ơn và tạm biệt ngôi trường ( tên trường bn) thân yêu ! "
mik viết ko hay lắm bn thông cảm
oh, thoáng cái bị đuổi ra khỏi trường cấp 1, lại trở thành đàn em của cấp 2.
Phải chia tay thầy cô cũ và sẽ có thầy cô mới !
Bài học mới , đi tiếp, ...nghĩ đến các bạn cùng lóp bị mắc bệnh tâm lý, gia đình các bạn ấy " kỳ kỳ " ...
giờ anh cũng thế cấp 3 vào học đại 2024 !
Tự do cho mỗi đời nô lệ,
Sữa để em thơ, lụa tặng già.
Như đỉnh non cao tự giấu hình,
Trong rừng xanh lá, ghét hư vinh.
Bác mong con cháu mau khôn lớn,
Tiếp bước cha anh, tiến kịp mình.
(Theo chân Bác)
Đức tính khiêm tốn, giản dị của Bác đã trở thành huyền thoại. Sau khi Bác mất, căn nhà sàn Bác ở mở rộng cửa đón đồng bào cả nước và bạn bè quốc tế đến thăm. Không ai là không xúc động trước những vật dụng gắn bó với Bác gần như suốt cuộc đời: chiếc máy chữ và chiếc đồng hồ cũ kĩ trên bàn làm việc, đôi dép lốp cao su mòn gót…
Giường mây, chiếu cói đơn chăn gối.
Tủ nhỏ vừa treo mấy áo sờn…
Bác không bao giờ đòi hỏi điều kiện vật chất tối đa cho riêng mình. Ngược lại, Bác thanh thản, lạc quan trong cuộc sống cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư nhưng những gì Người để lại cho nhân dân, cho đất nước có thể sánh ngang với núi cao, biển rộng.
Nhận xét về Bác Hồ, nhà phê bình nghiên cứu văn học Quách Mạt Nhược của Trung Quốc viết: Hồ Chí Minh là một bậc đại trí, đại nhân, đại dũng. Với trí tuệ kiệt xuất, Bác đã: Hai tay xây dựng một cơ đồ. Đó là sự nghiệp cách mạng vẻ vang, ghi dấu son trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc. Vì yêu nước, thương dân cơ cực, lầm than trong vòng nô lệ của thực dân, phong kiến nên Bác đã rời Tổ quốc, ra đi tìm đường cứu nước.
Tình nhân ái bao la là cội nguồn tư tưởng, là sức mạnh chiến đấu và chiến thắng của Bác trên con đường cách mạng:
Bác ơi tim Bác mênh mông thế,
Ôm cả non sông, mọi kiếp người
(Theo chân Bác – Tố Hữu).
Từ trong sâu thẳm tâm hồn, mỗi công dân Việt Nam đều nhận thấy rằng:
Người là Cha, là Bác, là Anh.
Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ
(Tố Hữu).
Trước lúc đi xa vào cõi vĩnh hằng, Bác viết trong Di chúc: Tôi để lại muôn vàn tình thương yêu cho toàn Đảng, toàn quân, toàn dân, cho các cháu thiếu niên và nhi đồng… Sự ra đi của Bác là một tổn thất lớn lao không gì bù đắp được. Bác đã hóa thân vào sông núi, biển trời… của đất nước Việt Nam mà Người hằng yêu dấu.
Nói đến Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân dân thế giới yêu mến và khâm phục, còn kẻ thù cũng phải nghiêng mình kính nể bởi Bác Hồ là hiện thân sinh động nhất của truyền thống anh hùng bất khuất chống ngoại xâm. Căm thù chiến tranh, yêu mến hòa bình, nỗ lực cống hiến cho một nền hòa bình, thịnh vượng của toàn nhân loại, những điều đó đã tạo nên sức cảm hóa, thuyết phục lớn lao của Bác. Bác Hồ đã được Hội đồng hòa bình thế giới phong cho danh hiệu cao quý là Chiến sĩ hòa bình, là Danh nhân văn hóa của nhân loại.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đem lại vinh quang cho đất nước Việt Nam dân tộc Việt Nam. Các thế hệ tiếp nối đã đi theo con đường cách mạng đúng đắn mà Bác đã dẫn đường chỉ lối, biến khát khao cháy bỏng của Người thành hiện thực: giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, xây dựng Tổ quốc ngày càng giàu mạnh để sánh vai với các cường quốc khắp năm châu.
#Nguyễn Chí Bảo
Bài thơ muốn nói về sự phát triển của thời đại, có nhiều tòa nhà được xây mới.
Em thấy con người Cà Mau rất thật thà, dũng cảm, mến khách và đặc biệt tình yêu cao cả của người Cà Mau gửi gắm cho quê hương, đất nước.
TK nha
Buổi sáng đầu xuân, nắng tơ chải vàng trên ngôi trường tiểu học, ấy là lúc tôi bước chân ra ngoài phòng thi – kì thi học sinh giỏi cấp huyện. Tôi chưa về nhà vội mà ngồi ngay trên chiếc ghế đá dưới gốc cây phượng già, lòng bồi hồi xốn xang nghĩ về ngày công bố kết quả.
Tôi bỗng nở một nụ cười. Chao ôi! Nghĩ đến điều này lòng tôi bỗng bồi hồi xao xuyến. Quá khứ từ thuở nằm nôi với lời hát ru của mẹ, rồi lớn dần lên cùng với dòng sữa mẹ ngọt ngào và sự dạy bảo ân cần của thầy cô cứ dần hiện lên trong tôi. Tôi nhớ những buổi chiều mẹ đi làm về, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những buổi sớm tinh mơ, bóng mẹ nhẹ nhàng như sợ tôi thức giấc, bao năm vẫn những công việc đó mẹ lo cho tôi từng li từng tí một, từ cái ăn, cái mặc, từng giấc ngủ… và cả việc học hành. Mẹ là người cho tôi khôn lớn, hy sinh cho tôi tất cả. Thế rồi, hình ảnh của người thầy giáo tuyệt đẹp đáng kính hiện dần lên trong tôi những bài học đầu tiên, những buổi đầu bỡ ngỡ rụt rè… Thầy cô là những ngọn đèn soi sáng cho tôi đi. Cũng chính bởi chúng tôi mà bao đêm thầy cô miệt mài bên trang giáo án, đánh đổi bằng những sợi tóc bạc ngày một nhiều thêm. Tôi đang miên man theo dòng suy nghĩ bỗng giật mình: “Nếu tôi được điểm cao nhất trong kỳ thi này tôi sẽ được thầy khen ngợi, được bè thán phục, chắc tôi sẽ được đứng trên bục danh dự bỗng lòng tôi được ấm áp vươn lên như được soi rọi bởi ánh sáng diệu kì. Nước mắt tôi ứa ra từ bao giờ, thầy hiệu trưởng và cô chủ nhiệm nhìn tôi mãn nguyện nói: “Em giỏi lắm, em là niềm tự hào của cả trường đấy”. Tay tôi run run ôm gói quà thầy trao: “Bài học làm người em vẫn nhớ ghi. Công cha nghĩa mẹ ơn thầy…”
Không biết giờ này mẹ đã về chưa? Bóng mẹ bỗng hiện lên trên nền trời màu hồng tím. Tôi nhảy chân sáo về nhà, hàng cây bên đường như cũng hiểu được tâm trạng của tôi. Chúng giơ những bàn tay xanh rung rinh như vẫy chào tôi như hòa chung với niềm vui của tôi.
tham khảo
Quyết định nhường bạn xuống xuồng cứu nạn của Ma-ri-ô cho thấy Ma-ri-ô có tâm hồn cao thượng, nhường sự sống cho bạn, hi sinh bản thân vì bạn. Đó là phẩm chất cao đẹp của Ma-ri-ô. Qua đó, câu chuyện cũng ca ngợi tình bạn đẹp đẽ giữa Ma-ri-ô và Giu-li-ót-ta.
+ Ma-ri-ô là một bạn trai giàu nam tính, kín đáo, giấu nỗi bất hạnh của mình, không kể cho bạn biết, quyết đoán, mạnh mẽ và cao thượng nhường bạn xuống xuồng cứu nạn để bạn được sống.
+ Giu-li-ết-ta là một bạn gái nhân hậu, giàu tình cảm, lo lắng cho Ma-ri-ô khi bạn ngã, ân cần băng bó vết thương cho bạn, đau đớn khóc thương bạn trong phút vĩnh biệt khi nhìn thấy Ma-ri-ô và con tàu chìm dần
Tham khảo nhé:
Là học sinh, ta đã quá quen thuộc với những chiếc bút màu giúp những bức tranh chúng ta thêm sống động. Mà ta còn thấy được qua bài thơ Sắc màu em yêu được liệt kê với đủ loại màu sắc như những mảng màu không thể thiếu trong cuộc sống được tả dưới con mắt chân thật của một bạn nhỏ có thể thấy được trong những vần thơ vô tư của tác giả Phạm Đình Ân.
Một bảng màu sắc hiện ra mỗi màu đều mang ý nghĩa riêng đều tượng trưng cho hình ảnh riêng, bạn nhỏ nhanh chóng chọn được màu đỏ với suy nghĩ khá hồn nhiên mà thực tế là màu máu con tim, màu cờ tổ quốc,khăn quàng đỏ đeo trên cổ. Tiếp theo,màu xanh của đồng bằng bao la, của biển xanh, bầu trời quê hương thân thương. Và màu vàng được quan sát tỉ mỉ là nắng vàng rực rỡ, của màu hoa cúc, của đồng lúa chín dưới sự chăm sóc của người lao động. màu không thể thiếu màu trắng liên tưởng là trang giấy vật quen thuộc,là màu của những bông hồng bạch, và đặc biệt được chìm trong làn tóc trắng mượt mà của người bà minh chứng rõ ràng của thời gian.
Một tông màu trầm gần gũi từ hòn than đen, của đôi mắt của màn đêm cao vợi. Là màu tím của sự thủy chung của hoa cà, hoa sim, đến chiếc khăn, và màu mực. Và màu cuối cùng được cất lên là màu nâu của áo mẹ, của đất đai, màu của gỗ. Kết thúc bảng màu vô số màu sắc dưới sự thích thú của bạn nhỏ, ta thấy nó gắn với những thứ quá đỗi thường xuyên và khắc sâu trong tâm trí mỗi con người rồi. Dường như không thể thiếu một màu nào để làm nên bức tranh hoàn hảo ấy, cũng như những vần thơ đẹp đẽ ấy. Qua cách diễn tả ta có thể cảm thấy tình yêu tuy nhỏ bé nhưng rất tinh tế với từng thứ trong cuộc sống của người bạn nhỏ. Cũng là thông điệp ngợi ca lên tình yêu với đất nước từ thế hệ trẻ thấy rõ trong đoạn văn cuối “Trăm nghìn cảnh đẹp” và thấy được ý thức từ hành động nhỏ nhất có thể làm được của bạn nhỏ rất “Ngoan” và sự tự nhắc nhở nhẹ nhàng phải tích cực và nâng cao ý thức vừa chăm học vừa phải biết nghe lời và hoạt động tích cực tuổi nhỏ làm việc nhỏ để giúp đỡ người xung quanh.
Qua bài thơ, tác giả mượn lời bạn nhỏ đem đến cho người đọc một sự đồng cảm về suy nghĩ qua những sắc màu liên tưởng rộng ra là tình cảm về con người và sự vật xung quanh, thể hiện tình yêu rất cao quý của thế hệ trẻ dành cho đất nước và phấn đấu thực hiện thể hiện tình yêu ấy rõ nét hơn bằng những hành động thực tế.