Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em hãy tả một đêm trăng trên quê hương em (hoặc ở nơi khác) đã để lại cho em những ấn tượng khó phai
Đêm nay là ngày trăng rằm nên trăng rất sáng và tròn. Trăng đang trải những ánh vàng khắp không gian.
Ánh nắng chiều vừa tắt, mặt trăng từ từ nhô lên. Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng. Mây trắng lững lờ trôi. Thỉnh thoảng có những dải mây mỏng vắt ngang qua mặt trăng rồi dần đứt hẳn. Càng lên cao dường như mặt trăng càng nhỏ lại, sáng vằng vặc. Đưa mắt nhìn không gian xung quanh, đâu đâu cũng một màu vàng dịu mát, êm ái. Ánh sáng phủ lên thôn xóm, làng mạc, đồng ruộng. Ngoài trời gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nở trắng xóa, cỏ cây lay động xào xạc. Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi cây. Bóng cây nghiêng mình soi xuống bức tường trước hiên nhà tạo nên bức tường hoa thật đẹp. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm thi nhau ca hát. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống nước trà và ngắm trăng trên vỉa hè. Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch, chỉ có những tiếng côn trùng hòa âm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi sương ru ngủ muôn loài.
Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp quê hương. Em mong rằng quê hương mình mãi mãi có những đêm trăng dịu hiền, tươi đẹp như thế.
Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/em-hay-ta-mot-dem-trang-dep-o-que-em-c117a17214.html#ixzz50pr2oB9O
Mỗi người đều có một quê hương. Quê hương ln sâu trong tâm trí chúng ta bởi những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, luỹ tre, giếng nước, gốc đa, mái đình... Em yêu tất cả những gì đơn sơ mà đôn hậu của làng quê. Những đêm trăng sáng, khung cảnh quê hương em thật là thơ mộng.
Đêm rằm, trăng lên sớm lắm. Trăng vuốt ve đùa giỡn với những rặng tre xanh thẫm bao bọc quanh làng. Ánh trăng chênh chếch ln bóng những ngôi nhà, hàng cây trên mặt đất ẩm sương. Trăng soi sáng từng ngõ xóm. Càng lên cao, trăng càng sáng, vầng trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc treo lơ lửng trên bầu trời đêm thăm thẳm lấp lánh muôn vạn vì sao.
Trên sân kho rộng rãi đầu làng, chúng em nối đuôi nhau chơi trò rồng rắn. Góc sân đằng kia, một tốp bạn gái chơi trò ú tim tìm bắt. Tiếng nói tiếng cười vang lên rộn rã. Mùi lúa chín thơm nồng toả lan trong đêm trăng sáng. Thảm rơm vàng êm ái như nâng đỡ bước chân tung tăng chạy nhảy của chúng em.
Trăng chiếu sáng khắp nơi. Trăng lung linh dát bạc trên dòng sông uốn khúc quanh làng. Trăng sóng sánh trong đôi thùng kĩu kịt trên vai chị gánh nước đêm. Trăng sà xuống lắng nghe câu chuyện làm ăn của con người. Trên chiếc chiếu hoa hay chiếc chõng tre đặt giữa sân, chén nước chè xanh ngào ngạt càng đậm đà nồng thắm hương vị quê hương. Cùng làn gió nồm nam mát rượi, ánh trăng làm dịu đi cái nóng đêm hè, lau khô những giọt mồ hôi vất vả lo toan trên gương mặt mẹ cha.
Trăng đêm nay sáng quá! Dưới ánh trăng, cảnh vật làng quê thật huyền ảo, nên thơ. Đêm khuya, trăng sáng, lòng em dậy lên tình yêu quê hương tha thiết.
“Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay”.
Con người từ khi sinh ra đến lúc lớn lên ai mà chẳng gắn bó với quê hương, có những hình ảnh của quê hương in sâu đậm trong trái tim mình. Đó có thể là hình ảnh chú bé dắt trâu ra đồng gặm cỏ, ngồi lên lưng trâu mà thổi sáo, cũng có thể là hình ảnh cánh đồng lúa vàng gợi một miền quê trù phú hay con sông quê hương nơi những chiều hè thường rủ nhau ra tắm mát. Đối với tôi, hình ảnh mà tôi nhớ nhất là những đêm trăng đẹp mang lại cảm giác thật yên bình.
Trời vừa xế bóng, tôi đã thấy trăng lấp ló sau lũy tre làng. Lúc bấy giờ, ánh trăng trông thật yếu ớt, không đủ để chiến thắng chút màu đỏ rực còn lại của hoàng hôn. Rồi màn đêm cũng buông xuống thật nhanh, cả vũ trụ chìm vào trong một màu đen huyền ảo. Chính lúc ấy, trăng chiếu thứ ánh sáng vàng dịu khắp muôn nơi, xua đi màn đêm tăm tối.
Khi trăng đã lên quá đầu ngọn tre, ta đã có thể nhìn thấy rõ hình ảnh chú Cuội ngồi bên gốc đa đang hướng mắt nhìn về trái đất. Dưới ánh trăng, vạn vật trở nên thật sinh động và mang một vẻ đẹp mơ màng huyền ảo. Trong vườn cây cối không chỉ tắm sương đêm mà còn tắm ánh trăng. Bông hoa quỳnh màu trắng tinh khiết có thêm ánh sáng vàng dịu của trăng càng trở nên nổi bật giữa đêm đen tăm tối.
Hoa cau, hoa bưởi hương thơm càng thêm nồng nàn dưới ánh trăng. Ánh trăng ngọt dịu như mật ong in bóng những ngôi nhà, những hàng cây trên mặt đất. Cánh đồng lúa chín vàng khẽ lay động đón lấy những gì tinh túy nhất của đất trời, dập dờn trước gió như những con sóng đang nối đuôi nhau mải miết chạy.
Ánh trăng tràn ra đường, đến cả bờ sông. Dòng sông như được dát vàng bởi ánh trăng, trăng nghiêng nghiêng soi mình xuống dòng nước, nước khẽ nhấp nhô như chơi đùa cùng thứ ánh sáng lung linh kì diệu kia. Buổi tối hôm nay yên ắng quá, có lẽ vì con người cũng mải mê ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của đêm trăng.
Những chú đom đóm như những đốm sáng li ti làm cho bức tranh đêm trăng càng trở nên huyền ảo. Ta còn có thể nghe thấy được tiếng dế kêu rả rích, tiếng đớp động của chú cá dưới ao bèo. Trời về khuya, chỉ còn vầng trăng giữa trời làm bạn với ngôi sao và những đám mây, trăng lặng lẽ canh gác giấc ngủ cho khắp thế gian, giúp màn đêm không còn đáng sợ và bớt u tối.
Giờ đây khi xa quê, nhìn thấy ánh trăng sáng, tôi lại nhớ về đêm trăng quê hương đêm nào. Phải chăng ánh trăng không chỉ đẹp mà còn gợi nỗi buồn, nỗi cô đơn đối với con người, làm sống dậy một tình yêu quê tha thiết:
Đầu giường ánh trăng rọi,
Ngỡ mặt đất phủ sương.
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,
Cúi đầu nhớ cố hương.
tham khảo nhé
https://olm.vn/hoi-dap/detail/210819016629.html
# mui #
Trả lời:
1. Quan sát một cây mà em thích nhất trong khu vực trường em (hoặc nơi em ở) và ghi lại vắn tắt những gì em đã quan sát được .
a) Trình tự quan sát của em có hợp lí không ?
Có.
b) Em đã quan sát bằng những giác quan nào ?
Thị giác, khứu giác, vị giác, thính giác.
c) Cái cây em quan sát có gì khác với những cây khác cùng loài ?
(Tự viết)
#Huyền Anh
Tháng năm sân trường đầy nắng
Nhuộm vàng tiếng ve râm ran
Tháng năm từng chùm hoa phượng
Bất ngờ đỏ rực mênh mang
Tháng năm – mùa hè cuối cùng
Một mùa hè chia li
Cổng trường nghiêng nghiêng im lặng
Dịu dàng nói tạm biệt em...
Năm năm học lặng lẽ trôi qua thật nhanh. Và giờ đây, em sẽ phải nói lời tạm biệt mái trường Tiểu học Lê Quý Đôn thân yêu – nơi chất chứa bao yêu thương, nơi có biết bao người thầy, người cô tâm huyết đưa chúng em đến bến bờ tri thức. Cảm xúc khi sắp phải chia tay với những người cha, người mẹ hiền luôn hết lòng chăm sóc cho đàn con và cả những cô cậu học trò đáng yêu, tinh nghịch thật khó diễn tả bằng lời. Biết bao kỉ niệm buồn vui cùng thầy cô, bạn bè cứ dần hiện về trong tâm trí như những thước phim quay chậm, làm sao có thể phai mờ, làm sao có thể lãng quên,... Lòng bồi hồi, bâng khuâng nhớ lại ngày đầu tiên tới lớp... Vẫn còn đây những e dè, nhút nhát và cả những giọt nước mắt chẳng thể biết lí do. Vẫn còn đây hình ảnh người cô - nhẹ nhàng lau nước mắt, ôm chặt em vào lòng rồi đưa em vào cửa lớp. Và còn đây những tiết học sôi nổi, những ánh mắt thân thương, những tiếng cười giòn giã,... Tất cả, tất cả như mới trong ngày hôm qua. Em thầm cảm ơn các thầy, các cô – những người đã dạy dỗ em trong suốt năm năm qua. Những bài giảng của thầy cô là hành trang không thể thiếu trong cuộc hành trình đến với những ước mơ mà em đã chọn. Em gửi tới thầy cô – những người đưa đò cần mẫn – lời chúc tốt đẹp nhất. Còn các bạn cùng lớp – những người anh em, tớ chúc các cậu luôn thành công trong cuộc sống. Mái trường ơi, cho em gửi một niềm yêu và nỗi nhớ. Sẽ có ngày em về lại nơi đây!...
Chúc bạn học tốt!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã 5 năm rồi. Con vẫn nhớ như in, cũng những ngày hè như thế này, lần đầu tiên con được mẹ đưa đến trường Tiểu học Nguyễn Chí Thanh, vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng con rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến, thân thương của các thầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi, tự tin. Miệt mài bao tháng ngày, thầy cô đã dìu dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách. Thầy cô đã cầm tay chúng con, uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng dễ hiểu, giọng cô đọc ấm áp. Rồi những lần chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch dại khiến thầy cô phải phiền lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng con cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô, không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng con đạt được, trên hết là công sức, là tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng con đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua, con đều muốn níu giữ. Năm năm học, mái trường Nguyễn Chí Thanh đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi đây.
Thầy cô ơi! Chúng con phải xa thầy cô thật sao? Hành trang của chúng con khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng con sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng con sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng con quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng con quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, thầy cô… Chúng con nhớ lắm, không thể nào quên…
Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học Nguyễn Chí Thanh yêu quý, phải không các bạn?
Chúng con cũng xin gửi lời tri ân tới các bậc phụ huynh, bằng yêu thương và tin tưởng, đã dành cho chúng con những gì tốt đẹp nhất!
Khi hoa phượng nở
Ve kêu râm ran
Tiếng trống vang lên
Năm học kết thúc.
Ngày đầu vào lớp
Lạ lẫm, ngỡ ngàng
Giờ lại xốn xang
Xa thầy, xa bạn.
Khi vào trường mới
Con sẽ không quên
Những bài toán hay
Những con chữ đẹp
Nhớ mãi dáng thầy
Nhớ mãi lời cô
Bao kỷ niệm đẹp
Một thời ấu thơ!
Con kính chúc các thầy cô ở lại mạnh khỏe, vững tay chèo lái con thuyền đến những bến bờ tri thức, chúc các em học sinh khối 1, 2, 3, 4 chăm ngoan, học giỏi, làm rạng danh ngôi trường mang tên Vị đại tướng Nguyễn Chí Thanh
Tham khảo:
Vì nhà ở gần trường nên em được giao nhiệm vụ cầm chìa khóa lớp. Cũng vì vậy mà mỗi sáng em được tới trường sớm hơn một chút, được tận hưởng khung cảnh quang đãng của trường trước buổi học.
Đôi chân em bước thật nhanh đến trường, cánh cổng thấp thoáng phía đằng xa vẫn luôn đứng đó như mời gọi chúng em: “Các bạn nhỏ ơi hãy nhanh chân đến trường”. Đối với em đó như là cánh cổng thần kì mà mỗi lần bước chân qua em ngỡ như mình bước vào một thế giới hoàn toàn mới. Ở đó có những thầy cô giáo mà em luôn kính trọng, có những người bạn mà em vô cùng yêu thương.
Buổi sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua kẽ lá khiến cho khung cảnh trở nên lung linh hơn. Tấm biển mang tên ngôi trường nằm hiên ngang phía trên cánh cổng. Được là một phần của ngôi trường này luôn khiến em cảm thấy tự hào. Sân trường lúc này vẫn còn khá vắng vẻ, nhiều lớp học vẫn còn khóa cửa. Chỉ có lác đác vài bạn học sinh đến trường sớm để mở cửa lớp giống như em hoặc đến sớm để làm vệ sinh lớp học. Trên sân trường, những hàng cây đứng lặng im. Trên những tán cây, chùm phượng vĩ đang bắt đầu đua nở, vậy là một mùa hè nữa sắp tới.
Sự yên tĩnh của sân trường nhanh chóng bị phá vỡ khi gần đến giờ vào lớp. Học sinh tới trường ngày một đông hơn. Các bạn đến trường thành từng nhóm, tiếng cười tiếng nói vang dội một góc trời. Khi tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên, tất cả các bạn học sinh lại ùa vào lớp để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên.
Quang cảnh buổi sáng ở trường em thật đẹp làm sao. Những hình ảnh này sẽ luôn in sâu trong tâm trí của em và sau này dù có đi những đâu thì khoảng thời gian học tập dưới ngôi trường này vẫn là khoảng thời gian mà em nhớ mãi không quên.
Mở bài : Giới thiệu bao quát, quang cảnh bầu trời.
Thân bài : (Tả các bộ phận của cảnh vật)
- Nền trời.
- Mây.
- Gió.
- Sấm, chớp.
- Từng hạt mưa (hình dạng)
- Không khí biến chuyển ra sao ?
- Cây cối.
- Các hoạt động của người, vật.
- Dòng nước mưa chảy.
* Nếu tả mưa lâu :
+ Sau cơn mưa quang cảnh ra sao ?
+ Hoạt động của người, vật?
+ Nền trời
Kết bài : Phát biểu cảm nghĩ.
Bài làm tham khảo
1. Mở bài: Giới thiệu cơn mưa cuối mùa:
- Mưa vào ban đêm, khi mọi người đang ngủ say bỗng giật mình vì tiếng ì ầm.
2. Thân bài:
*Tả cơn mưa theo trình tự thời gian: diễn biến của cơn mưa.
- Mưa xối xả, dữ dội.
- Cây cối trong vườn ngả nghiêng trong ánh chớp nhoáng nhoàng sáng lòa và tiếng sấm ì ầm lúc gần lúc xa.
- Dòng nước mưa từ trên cao trút xuống lấp lánh như bạc.
- Tiếng mưa lộp độp trên mái nhà.
- Mưa mỗi lúc một to, gió thổi tung tấm ván và lay giật các cửa sổ và cửa ra vào…
- Hơi nước mát lạnh phả ngập vào gian phòng.
*Sau cơn mưa:
- Tiếng mưa vừa yên ắng thì tiếng ếch nhái kêu ộp oạp… ộp oạp… nổi lên rộn ràng, rền vang khắp nơi nghe thật là vui tai.
- Lá vàng rơi đầy sân.
- Sáng ra, trời trong veo không một gợn mây.
- Cơn mưa đêm hôm qua là cơn mưa cuối mùa.
3. Kết bài:
- Em rất thích thú khi trời đổ mưa.
- Em tiếc nuối vì đây là cơn mưa cuối cùng để bắt đầu chuyển sang mùa khô.
1. Mở bài : Giới thiệu về trường em
2. Thân bài :
- Tả bao quát ngôi trường
+ Hình dạng
+ Màu ngói, màu tường
- Sân trường:
+ Cột cờ, cây cối, ghế đá.
- Hoạt động vào giờ chào cờ
- Hoạt động vào giờ ra chơi
- Hoạt động vào giờ học
- Lớp học :
+ Số phòng học
+ Trang thiết bị bên trong (bàn, ghế, quạt, ảnh Bác Hồ...)
- Vườn trường:
+ Cây trong vườn, chăm sóc cây trong vườn.
3. Kết bài:
- Em rất tự hào về trường em.
- Em mong muốn trường ngày càng đẹp hơn.
- Mời các bạn ghé thăm trường em.
Mỗi năm một lần, vào ngày Tết Trung Thu, xóm em lại tổ chức đêm hội trăng rằm cho các em thiếu nhi.
Chiều hôm ấy, ngay sau khi đi học về, em liền vào nhà tắm rửa sạch sẽ và mặc lên mình chiếc váy xinh nhất để chuẩn bị đi chơi trung thu. Xong xuôi, mẹ còn tết cho em hai bím tóc vô cùng xinh xắn, lại cài thêm chiếc bờm có một cái nơ tim tím nữa. Sửa soạn xong, em liền cầm đèn ông sao lên tay, mang theo vài chiếc kẹo để vào trong túi áo, rồi ra cổng đứng chờ. Trong lúc chờ đợi, em nhìn ngắm xung quanh. Phía trên cao, mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc bánh nướng, tỏa ánh sáng trắng dìu dịu, phủ lên khắp vạn vật. Nhờ vậy mà em có thể nhìn thấy rất rõ cảnh vật xung quanh, và giúp em không hề sợ hãi khi đứng một mình trước cổng nhà. Bỗng trong không gian yên tĩnh ấy, tiếng hò reo, ca hát vang lên. Em vội nhìn về phía đầu con đường, điều mà em chờ mong nãy giờ đã đến rồi. Cùng với âm thanh ồn ã, chính là một đoàn gồm các bạn nhỏ đang tiến về phía em. Bạn nào cũng mang theo chiếc đèn trung thu xinh xắn, tươi cười rạng rỡ. Rồi đoàn người tiến về sát em, chỉ một lát sau, em hòa vào các bạn nhỏ ấy, cùng nhau hát vang bài hát Trung Thu và tiến dần về nhà văn hóa - nơi tổ chức bữa tiệc trung thu. Càng gần đến nơi, thì đoàn người lại càng đông hơn, vì có thêm nhiều bạn nhỏ gia nhập, ai cũng vui tươi, hớn hở.
Đến nơi, nhìn khung cảnh xung quanh, em vô cùng ngạc nhiên. Trên phần sân của nhà văn hóa, các mâm cỗ được bày rất nhiều loại hoa quả, nào ổi, nào cam, nào táo, nào xoài. Cùng rất nhiều loại bánh kẹo, nước ngọt. Trong đó, em thích nhất là những chú chó lông xù được làm từ quả bưởi. Càng ngắm, em lại càng thán phục sự khéo léo của người nghệ nhân. Các mâm cỗ được xếp thành hình tròn, tạo thành một khoảng trống ở giữa, được trải thảm màu đỏ, đây chắc chắn sẽ là sân khấu của đêm nay rồi. Thế là, dưới sự hướng dẫn của các anh chị thanh niên, chúng em ngồi vào bàn, với sự hứng khởi, mong chờ. Chỉ một lát sau, khi chúng em đã ổn định chỗ ngồi thì MC xuất hiện. Đó là bác Hoa - phát thanh viên của xóm. Giọng của bác vô cùng hay và hấp dẫn. Sau màn giới thiệu về chương trình, bác Hoa tuyên bố mọi người bắt đầu phá cỗ. Thế là chúng em sung sướng ăn bánh kẹo. Cùng lúc ấy, chương trình văn nghệ bắt đầu Đó là những tiết mục cây nhà lá vườn do chính các bạn nhỏ, anh chị, thầy cô trong xóm biểu diễn. Nào nhảy, múa, hát, đóng kịch… vô cùng hấp dẫn. Chúng em vừa phá cỗ, vừa reo hò, cổ vũ nhiệt tình. Đến cuối cùng, tiết mục được mọi người mong chờ nhất cũng xuất hiện. Đó chính là tiết mục múa lân. Chúng em được ồ lên với những màn bay nhảy tài tình của chú lân sặc sỡ, lại được cười òa lên với những hành động ngộ nghĩnh của ông địa. Cứ thế, đêm hội trăng rằm diễn ra vô cùng vui vẻ.
Tết Trung Thu thực sự là ngày hội vô cùng vui vẻ và ý nghĩa đối với em. Năm nào, em cũng mong thời gian trôi thật nhanh, để em lại được cùng các bạn rước đèn, phá cỗ.
Tết trung thu là tết đoàn viên, có thể nói là cái tết dành cho trẻ em lớn nhất Việt nam. Bởi vậy, dù chưa đến ngày này, không khí cả nước cũng đã sôi nổi với những cửa hàng bánh trung thu dày đặc hay những quảng cáo mừng tết trung thu trên sóng truyền hình.
Không khí cận trung thu khiến lòng người nôn nao. Ai xa quê đều mong muốn được về sum họp cùng gia đình. Có lẽ, tết trung thu vui nhất vẫn là trẻ con chúng tôi. Vào đêm trung thu, chúng tôi được thực hiện rất nhiều những hoạt động thường niên bổ ích. Đầu tiên chúng tôi được tham gia rước đèn, phá cỗ cùng các anh chị đoàn xã của thôn. Không chỉ thế, chúng tôi còn tham gia các hoạt động bên lề như các trò chơi dân gian hay hoạt động văn nghệ tập thể. Thực sự, khi được tham gia những hoạt động này, tôi thực sự thấy rất vui và bổ ích.