Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có lẽ trong họ hàng nhà cát, chúng tôi có được diễm phúc hơn. Từ khi đẻ ra tụi tôi đã vàng óng, cứng rắn và lớn hơn những hạt cát thường. Nhiều lúc nhìn những chú gió nghịch ngợm cuốn bà con chúng tôi thành từng cột xoáy và thả tứ tán vào không trung, chúng tôi lại ngậm ngùi.
Những người dân ở đây gọi nơi ở chúng tôi là mỏ cát. Và hàng ngày chúng tôi luôn phải giã từ nhau để lên đường đi khắp miền xuôi ngược. Đặc biệt là đến các công trường xây dựng… Có ai nghĩ rằng, những hạt cát bé tí và rời rạc như chúng tôi lại là nguyên liệu chính cùng với xi măng và gạch tạo dựng những ngôi nhà nguy nga mĩ lệ bên bờ biển này không?
Biển ồn ào nhưng không có ích gì, còn cát thì hi sinh thầm lặng cho cuộc đời
Thật buồn cười, khi còn là hạt cát chưa được ai dùng tới, chúng tôi luôn buồn rầu vì nghĩ mình vô dụng. Hàng ngày, chúng tôi nghe và thấy những lớp sóng bạc đầu của biển đổ vào bờ mang theo những âm thanh rì rào, ầm ĩ không thôi. Chúng tôi cũng từng nghĩ rằng chắc có lẽ sóng biển làm nên bao điều lớn lao và hữu ích lắm cho nên chúng mới nô đùa vui vẻ với gió và ưa làm ướt chúng tôi để chọc đùa, trêu cợt. Tôi càng buồn khi nghĩ rằng minh sinh ra trên đời, sống thật là vô tích sự, chẳng làm hại ai nhưng cũng chẳng có ích cho ai. Cứ nhìn những hạt cát chới với trên không trung khi một trận gió nghịch ngợm cuốn đi, tôi và chúng bạn tôi không khỏi tủi thân.
Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, một hôm chúng tôi lên đường đến công trường xây dựng. Nghe tiếng máy nổ, thấy ánh lửa hàn và không khí tưng bừng náo nhiệt của những người thợ. Chúng tôi cũng vui lây, thế rồi chúng tôi được trộn với xi măng, chúng tôi theo giàn giáo lên bầu trời xanh và giờ đây chúng tôi đã bám rất chắc với nhau nhờ bàn tay của các bác thợ xây
Ngày, chúng tôi đón ánh mặt trời sớm nhất, và tối chúng tôi tha hồ ngắm nhìn các vì sao lấp láy suốt đêm. Chúng tôi cũng không bực mình bởi những chú gió ưa lang thang cà khịa. Chúng tôi lại nghe những con sóng hợm hĩnh kể lể đủ thứ chuyện về những cuộc phiêu lưu của chúng ở ngoài khơi. Nhất là những ngày dông gió, sóng kết bạn với những trận cuồng phong gào thét ầm ĩ và sau khi lồng lộn mệt nhọc, chúng kể cho mọi người nghe về việc nhấn chìm được những chiếc thuyền vô tội của những ngư dân đi đánh cá không kịp về. Những hạt cát chúng tôi thấy mình rất đáng tự hào. Chúng tôi không hề làm hại ai mà chỉ mang đến sự hữu ích cho đời mà thôi. Chúng tôi tự hào không chỉ thấy vai trò lặng lẽ của mình thật có ích mà càng tự hào khi biết rằng họ hàng mình có mặt khắp nơi. Chẳng hạn tối qua những chiếc li pha lê đẹp tuyệt trần đã nhận họ hàng với chúng tôi. Tấm kiếng ở các tủ đựng quần áo để cho bao nhiêu giai nhân soi mình cũng nói rằng chúng là những hạt cát mà nên.
Thì ra cát chúng tôi không chỉ để mà xây dựng. Khi được nấu trong lò nung và được bàn tay khéo léo của con người chúng tôi là những li tách, là bao nhiêu đồ vật bằng thủy tinh quý giá nữa đấy.
Nhìn biển xanh ngút ngàn ngoài xa, chúng tôi lại nghĩ về niềm hạnh phúc của những hạt cát ở đáy biển đang nằm trong lòng một con trai. Hạt cát ấy tương lai sẽ là một hòn ngọc tuyệt vời. Hòn ngọc ấy sẽ là đồ trang sức, sẽ là vật quý hiếm mà bao nhiêu kẻ thèm muốn, ước mơ…
Hóa ra những hạt cát ngỡ như tầm thường vô dụng như chúng tôi không đến nỗi nào. Tôi muốn nhắn nhủ những bạn còn lại ở dưới kia rằng: Đừng buồn và tuyệt vọng, đừng nghe những lời nói khinh khi và ba hoa của sóng. Hãy nghĩ rằng sẽ có ngày mình có ích rất nhiều cho con người.
Và chúng ta chẳng bao giờ cô đơn đâu. Bất cứ chốn nào chúng tôi cũng gặp họ hàng của mình trong đủ mọi hình hài, đủ các sắc màu.
– "Cần gì phải ầm ĩ lên như sóng, chúng mình im lặng nhưng giúp ích nhiều cho đời hơn trăm triệu lần những con sóng ba hoa…". Tôi nghe tiếng nói ấy phát ra từ các luồng ánh sáng đủ sắc màu của những bóng đèn chùm bằng thủy tinh lửng lơ trong khách sạn….
Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc đậm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa.
so sánh không ngang bằng : bôi đen = hơn
ẩn dụ chuyển đổi cảm giác : in nghiêng = Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc đậm đà ; cát lại vàng giòn
tác dụng :
+ Làm câu văn trở nên giàu hình ảnh, giàu cảm xúc . Khiến câu văn sinh động, hấp dẫn và dễ hình dung hơn. miêu tả vẻ đẹp chân thực nhất của thiên nhiên Cô Tô . Giúp Cô Tô trở nên thơ mộng và đẹp đẽ hơn ( lầm đc có 4 câu thông cảm )
1 . Phương thức biểu đạt chính: Tự sự
2 . từ láy : đu đớn , mềm mại , lấp lánh
3 . Lâu mik ko hok nên ko nhớ nữa :<<
4 . Câu chuyện trên gửi đến người đọc thông điệp:
- Cuộc sống luôn tiềm ẩn những khó khăn, trở ngại, những việc bất thường. Vì vậy, khi đứng trước khó khăn, mỗi người phải biết đối mặt, tìm cách khắc phục để có được sự thành công.
Nội dung chính: trình bày suy nghĩ của tác giả qua việc miêu tả sự thay đổi của thiên nhiên như cây trên núi đảo, nước biển, cát, cá ở biển.
Vẻ đẹp của thiên nhiên trên đảo trước sự biến động của thiên nhiên
c1
Trích văn bản : Những cánh buồm
Tác giả : Hoàng Trung Thông
c2
Thể thơ: tự do
c3
PTBĐ : biểu cảm, tự sự, miêu tả
c4
Các từ láy :rực rỡ, lênh khênh, rả rích, phơi phới
Tác dụng : -Làm cho câu văn thêm sinh động, gợi hình, gợi cảm
-Góp phần miêu tả cảnh 2 cha con dạo chơi trên biển
c5
-Nội dung : Cảnh hai cha con dạo chơi trên biển
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh.
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch.
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong.
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng,
Nghe con bước lòng vui phơi phới.
Tác dụng : Để làm cho các hình ảnh trở nên sinh động hơn.
Có lẽ trong họ hàng nhà cát, chúng tôi có được diễm phúc hơn. Từ khi đẻ ra tụi tôi đã vàng óng, cứng rắn và lớn hơn những hạt cát thường. Nhiều lúc nhìn những chú gió nghịch ngợm cuốn bà con chúng tôi thành từng cột xoáy và thả tứ tán vào không trung, chúng tôi lại ngậm ngùi.
Những người dân ở đây gọi nơi ở chúng tôi là mỏ cát. Và hàng ngày chúng tôi luôn phải giã từ nhau để lên đường đi khắp miền xuôi ngược. Đặc biệt là đến các công trường xây dựng… Có ai nghĩ rằng, những hạt cát bé tí và rời rạc như chúng tôi lại là nguyên liệu chính cùng với xi măng và gạch tạo dựng những ngôi nhà nguy nga mĩ lệ bên bờ biển này không
Thật buồn cười, khi còn là hạt cát chưa được ai dùng tới, chúng tôi luôn buồn rầu vì nghĩ mình vô dụng. Hàng ngày, chúng tôi nghe và thấy những lớp sóng bạc đầu của biển đổ vào bờ mang theo những âm thanh rì rào, ầm ĩ không thôi. Chúng tôi cũng từng nghĩ rằng chắc có lẽ sóng biển làm nên bao điều lớn lao và hữu ích lắm cho nên chúng mới nô đùa vui vẻ với gió và ưa làm ướt chúng tôi để chọc đùa, trêu cợt. Tôi càng buồn khi nghĩ rằng minh sinh ra trên đời, sống thật là vô tích sự, chẳng làm hại ai nhưng cũng chẳng có ích cho ai. Cứ nhìn những hạt cát chới với trên không trung khi một trận gió nghịch ngợm cuốn đi, tôi và chúng bạn tôi không khỏi tủi thân.
Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, một hôm chúng tôi lên đường đến công trường xây dựng. Nghe tiếng máy nổ, thấy ánh lửa hàn và không khí tưng bừng náo nhiệt của những người thợ. Chúng tôi cũng vui lây, thế rồi chúng tôi được trộn với xi măng, chúng tôi theo giàn giáo lên bầu trời xanh và giờ đây chúng tôi đã bám rất chắc với nhau nhờ bàn tay của các bác thợ xây.
Ngày, chúng tôi đón ánh mặt trời sớm nhất, và tối chúng tôi tha hồ ngắm nhìn các vì sao lấp láy suốt đêm. Chúng tôi cũng không bực mình bởi những chú gió ưa lang thang cà khịa. Chúng tôi lại nghe những con sóng hợm hĩnh kể lể đủ thứ chuyện về những cuộc phiêu lưu của chúng ở ngoài khơi. Nhất là những ngày dông gió, sóng kết bạn với những trận cuồng phong gào thét ầm ĩ và sau khi lồng lộn mệt nhọc, chúng kể cho mọi người nghe về việc nhấn chìm được những chiếc thuyền vô tội của những ngư dân đi đánh cá không kịp về. Những hạt cát chúng tôi thấy mình rất đáng tự hào. Chúng tôi không hề làm hại ai mà chỉ mang đến sự hữu ích cho đời mà thôi. Chúng tôi tự hào không chỉ thấy vai trò lặng lẽ của mình thật có ích mà càng tự hào khi biết rằng họ hàng mình có mặt khắp nơi. Chẳng hạn tối qua những chiếc li pha lê đẹp tuyệt trần đã nhận họ hàng với chúng tôi. Tấm kiếng ở các tủ đựng quần áo để cho bao nhiêu giai nhân soi mình cũng nói rằng chúng là những hạt cát mà nên.
Thì ra cát chúng tôi không chỉ để mà xây dựng. Khi được nấu trong lò nung và được bàn tay khéo léo của con người chúng tôi là những li tách, là bao nhiêu đồ vật bằng thủy tinh quý giá nữa đấy.
Nhìn biển xanh ngút ngàn ngoài xa, chúng tôi lại nghĩ về niềm hạnh phúc của những hạt cát ở đáy biển đang nằm trong lòng một con trai. Hạt cát ấy tương lai sẽ là một hòn ngọc tuyệt vời. Hòn ngọc ấy sẽ là đồ trang sức, sẽ là vật quý hiếm mà bao nhiêu kẻ thèm muốn, ước mơ…
Hóa ra những hạt cát ngỡ như tầm thường vô dụng như chúng tôi không đến nỗi nào. Tôi muốn nhắn nhủ những bạn còn lại ở dưới kia rằng: Đừng buồn và tuyệt vọng, đừng nghe những lời nói khinh khi và ba hoa của sóng. Hãy nghĩ rằng sẽ có ngày mình có ích rất nhiều cho con người.
Và chúng ta chẳng bao giờ cô đơn đâu. Bất cứ chốn nào chúng tôi cũng gặp họ hàng của mình trong đủ mọi hình hài, đủ các sắc màu.
– "Cần gì phải ầm ĩ lên như sóng, chúng mình im lặng nhưng giúp ích nhiều cho đời hơn trăm triệu lần những con sóng ba hoa…". Tôi nghe tiếng nói ấy phát ra từ các luồng ánh sáng đủ sắc màu của những bóng đèn chùm bằng thủy tinh lửng lơ trong khách sạn….
k mình nha
Có lẽ trong họ hàng nhà cát , chúng tôi có được diễm phúc hơn . Từ khi đẻ ra , chúng tôi đã vàng óng , cứng rắn và lớn hơn những hạt cát thường . Nhiều lúc nhìn những chú gió nghịch ngợm cuốn bà con chúng tôi thành từng cột xoáy và thả tứ tán vào không trung , chúng tôi lại ngậm ngùi . Những người dân ở đây gọi nơi ở chúng tôi là mỏ cát . Và hàng ngày , chúng tôi luôn phải giã từ nhau để lên đường đi khắp miền xuôi ngược , đặc biệt là đến các công trường xây dựng . Có ai nghĩ rằng những hạt cát bé tí và rời rạc như chúng tôi lại là nguyên liệu chính cùng với xi măng và gạch tạo dựng những ngôi nhà to lớn , khang trang bên bờ biển này không ?
Thật buồn cười , khi còn là hạt cát chưa được ai dùng tới , chúng tôi luôn buồn rầu vì nghĩ mình vô dụng . Hàng ngày , chúng tôi nghe và thấy những lớp sóng bạc đầu của biển đổ vào bờ mang theo những âm thanh rì rào , ầm ĩ không thôi . Chúng tôi cũng từng nghĩ rằng chắc có lẽ sóng biển đã làm được nhiều điều lớn lao và hữu ích lắm cho nên chúng mới nô đùa vui vẻ với gió và mưa . Tôi càng buồn khi nghĩ rằng mình sinh ra reen đời mà sống thật là vô tích sự , chẳng làm hại ai những cúng chẳng có ích cho ai . Cứ nhìn những hạt cát chới với trên không trung khi một trận gió nghịch ngợm cuốn đi , tôi và các bạn tôi không khỏi tủi thân
Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra , một hôm chúng tôi lên đường đến công trường xây dựng . Nghe tiếng máy nổ , thấy ánh lửa hàn và không khí tưng bừng , náo nhiệt của những người thợ , chúng tôi cũng vui lây . Thế rồi chúng tôi được trộn với xi măng , chúng tôi theo dàn giáo lên bầu trời xanh và giờ đây chúng tôi đã bám rất chắc vào nhau nhờ bàn tay của các bác thợ xây
Ban ngày , chúng tôi đón ánh mặt trời sớm nhất và tối chúng tôi tha hồ ngắm nhìn các vì sao lấp lánh suốt đêm . Chúng tôi cũng không còn bực mình bởi những chú gió ưa lang thang cà khịa . Những hạt cát chúng tôi thấy mình rất đáng tự hào , Chúng toi không hề làm hại ai mà chỉ mang đến sự hữu ích cho đời mà thôi . Chúng tôi không chỉ tự hào khi thấy vai trò lặng lẽ của mình thật có ích mà càng tự hào khi biết rằng họ hàng mình có mặt khắp nơi . Chẳng hạn tối qua , những chiếc ly pha lê đẹp tuyệt trần đã nhận họ hàng với chúng tôi ...
Nhớ về biển xanh ngút ngàn ngoài xa , chúng tôi lại nghĩ về niềm hạnh phúc của những hạt cát ở đáy biển đang nằm trong lòng một con trai . Hạt cát ấy tương lai sẽ là một hòn ngọc tuyệt vời . Hòn ngọc ấy sẽ là đồ trang sức , sẽ là vật quí hiếm mà bao người them muốn , ước mơ . Hóa ra những hạt cát ngỡ như tầm thường vô dụng như chúng tôi cũng không đến bỗi bào . Tôi muốn nhắn nhủ những người bạn còn lại ở sưới kia rằng : Đừng buồn và tuyệt vọng , đừng nghe những lời nói khinh khi và ba hoa của sóng . Hãy nghĩ rằng sẽ có ngày mình có ích rất nhiều cho con người . Và chúng ta chẳng bao giờ cô đơn đâu . Bất cứ chốn nào chúng ta cũng gặp họ hàng của mình trong đủ mọi hình hài , đủ các sắc màu
" Cần gì phải ầm ĩ lên như sóng , chúng mình im lặng nhưng giúp nhiều cho đời hơn trăm triệu lần những con sóng ba hoa ... " . Tôi nghe tiếng nói ấy phát ra từ các luồng sáng đủ màu của những chùm đèn bằng thủy tinh lửng lơ trong khách sạn vừa mới xây