Người Việt Nam đã nhận thức được rằng văn hóa là một yếu tố quan trọng trong việc duy trì và định hình danh tính dân tộc. Văn hóa gắn liền với lịch sử, ngôn ngữ, truyền thống, phong tục, tập quán và giá trị tín ngưỡng của một dân tộc. Đối với người Việt, bảo vệ và phát huy văn hóa dân tộc là bảo tồn anh dũng, lòng tự trọng và sự đoàn kết của cả dân tộc.
Bảo vệ bản sắc văn hóa trong thời bắc thuộc cũng là một biện pháp đối phó với sự đe dọa mất truyền thống và đồng nhất hóa từ người xâm lược. Người Việt đã cố gắng duy trì, bảo tồn và truyền dạy truyền thống và giá trị văn hóa của mình từ thế hệ này sang thế hệ khác. Họ đã giữ vững ngôn ngữ, nhạc cụ, trang phục truyền thống và các nét đặc trưng nhưng tốt đẹp của văn hóa Việt Nam.
Bản sắc văn hóa cũng là nguồn cảm hứng và tình yêu quê hương cho người Việt trong việc đấu tranh chống lại sự thực dân và thống trị. Văn hóa truyền thống đã truyền cảm hứng cho những cuộc khởi nghĩa và phong trào giải phóng dân tộc. Sự tự hào về văn hóa dân tộc đã thúc đẩy người Việt Nam không ngừng đấu tranh cho quyền tự do, độc lập và tài sản văn hóa của mình.
Bằng cách bảo vệ và phát huy bản sắc văn hóa, người Việt đã khẳng định sự tồn tại và giá trị của mình trong đại dương văn hóa toàn cầu. Họ tự hào sở hữu một văn hóa giàu độc đáo và phong phú, đóng góp vào sự đa dạng và sự phát triển của nhân loại.
Vì vậy, người Việt đã bảo vệ bản sắc văn hóa của nhân dân ta trong thời bắc thuộc nhằm duy trì, bảo tồn và phát triển những giá trị và đặc trưng độc đáo của dân tộc Việt Nam. Bảo vệ văn hóa là một trách nhiệm và niềm tự hào của mỗi người Việt, góp phần quan trọng vào sự phát triển và thăng hoa của đất nước.