Sắp chia tay nhau rồi, buồn nhỉ? Thời gian trôi qua thật nhanh, nó cứ trôi trôi mãi mà không chờ đợi chúng ta. Chỉ cần dừng lại một chút thôi thì thời gian đã lập tức bỏ xa chúng ta rồi. Vậy nên trước lúc chia tay nhau, hãy trân trọng những giấy phút ngắn ngủi còn lại bên nhau, cùng nhau tận hưởng và trân trọng nó nha cô bạn của tao. Nhớ và lưu luyến những tháng ngày đã qua quá! Mày...
Đọc tiếp
Sắp chia tay nhau rồi, buồn nhỉ? Thời gian trôi qua thật nhanh, nó cứ trôi trôi mãi mà không chờ đợi chúng ta. Chỉ cần dừng lại một chút thôi thì thời gian đã lập tức bỏ xa chúng ta rồi. Vậy nên trước lúc chia tay nhau, hãy trân trọng những giấy phút ngắn ngủi còn lại bên nhau, cùng nhau tận hưởng và trân trọng nó nha cô bạn của tao. Nhớ và lưu luyến những tháng ngày đã qua quá!
Mày có nhớ, có nhiều lần mày nói với tao là nhiều lúc mày nhìn thấy tao, mày rất bực, rất ghét, không muốn nhìn thấy mặt tao nữa đúng không? Nhiều lúc tao cũng thấy vậy đấy! Là bạn bè mà cứ như vậy hoài thì kì cục quá vì vậy từ giờ chúng ta đừng để chuyện như thế xảy ra nữa nhé! Có gì không hài lòng, có gì cần cứ nói thẳng với nhau để cùng nhau thay đổi, cùng nhau giải quyết vấn đề mày nhé!
Mày có gì muốn nói với tao không? Còn tao, tao muốn nói với nhiều nhiều lắm. Cảm ơn mày vì đã là bạn của tao; là thanh xuân của tao, cùng tao tạo nên những kỉ niệm đẹp đầy điên rồ mà tao sẽ không bao giờ quên. Cảm ơn đã ở bên những lúc tao khó khăn, gục gã; cảm ơn vì những nụ cười, niềm vui và cả những giọt nước mắt đầy trân quý mà mày mang đến.
Mày à, tụi mình chơi thân với nhau cũng hơn 4 năm rồi nhỉ? Vậy đó có phải là khoảng thời gian để ta hiểu hết về nhau chưa nhỉ? Thú thật, hiểu thì có hiểu nhưng không thể hết được đúng không? Ai cũng vậy mà mày nhỉ? Đến bản thân mình còn chưa hiểu rõ mình nữa cơ mà. Bỏ qua điều đó, giờ tao chỉ muốn nói với mày rằng: “Mày là người bạn rất tốt, rất thân của tao; thân, thân lắm ấy. Mong rằng tình bạn đó, tình thân đó mãi mãi không bao giờ đổi thay.”
Con đường phía trước chắc chắn sẽ có nhiều chông gãi vì vậy hãy mạnh mẽ tiến về phía trước đừng để nó nuốt chửng mày nhé! Và dù là khó khăn như thế nào, là mệt mỏi ra sao chỉ cần mày cần tao sẽ luôn ở bên cạnh lắng nghe, chia sẻ và cùng mày bước qua. Dù có đi đâu, dù mỗi đứa có chọn cho mình một con đường riêng nhưng chúng ta sẽ là bạn thân của nhau nha mày? Hứa nhé?
Hãy để những trang nhật ký này làm chứng cho những tháng ngày tươi đẹp, trong sáng và hồn nhiên, làm chứng cho tình bạn đẹp không gì có thể thay thế của chúng ta nhé mày.
Giải thích câu tục ngữ sau: Không thầy đố mày làm nên. Từ ngàn xưa, ông cha ta vốn có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Theo quan niệm “Quân, sư, phụ” thì người thầy luôn giữ một vị trí rất quan trọng trong xã hội, nhất là đối với sự nghiệp của người học trò . bởi lẽ đó tục ngữ mới có câu : “Không thầy đố mày làm nên”. Câu tục ngữ nhằm khẳng định vai trò của người thầy trong công tác giáo dục và nhắc nhở con cháu phải biết ơn , biết kính trọng thầy.
Ngày nay, với một thời đại mới mà khoa học kĩ thuật và nhu cầu vật chất của con người, của xã hội đang phát triển mạnh thì ta cần hiểu lời dạy trên như thế nào cho đúng?
Câu tục ngữ giản dị nhưng ta cũng nên hiểu cho chính xác ý nghĩa của nó. “Làm nên” ở đây có nghĩa là có được sự nghiệp, thành đạt công danh. Như vậy, nếu không có người thầy thì người trò không thể nào thành đạt được. Câu tục ngữ như một lời thách thức “đố mày”, đồng thời cũng là lời răn dạy mang tính khẳng định vị trí, vai trò của người thầy trong sự thành đạt, làm được việc của người trò.
Thật vậy, thầy là người cung cấp kiến thức, hướng dẫn mở mang trí óc cho ta biết để ta biết được những điều hay, điều lạ. Lúc còn bé thơ, khi lần đầu tiên đến trường, thầy là người cầm tay ta nén nót từng chữ cái, đánh vần từng con số rồi dạy cho ta đọc vần, đọc chũ...dần dần ta mới có được những kiến thức, những hiểu biết cao hơn, rộng hơn nhưu ngày hôm nay. Công ơn ấy có thể sánh với công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ; bởi cha mẹ có công sinh ta ra và nuôi dưỡng ta khôn lớn còn người thầy có công “khai hóa” trí não ta, dẫn dắt ta đến một tương lai tươi sáng.
Trước kia, theo lối học khoa bảng, người học trò hoàn toàn phụ thuộc vào một người thầy. Thầy dạy gì, trò học nấy. Người thầy là người quyết định tài năng và sự thnahf đạt của người trò. Vì vậy mới có Nguyễn Dữ học trò của Nguyễn Bỉnh Khiêm, Phạm Sư Mạnh học trò của thầy Chu Văn An....đã làm rạng danh cho người thầy. Cho nên ông cha ta dạy : “Không thầy đố mày làm nên”là không sai.
Ngày nay, để phù hợp với thời đại tiến bộ của khoa học, việc học tập có nhiều thay đổi. Người học trò học nhiều môn học và được nhiều thầy giảng dạy, hướng dẫn hơn. Giờ đây, người thầy đóng vai trò chủ đạo, nghĩa là chỉ truyền đạt kiến thức, hướng đãn cho người học trò học tập nghiên cứu. Và kiến thức ấy có dduocj tiếp thu, và áp dụng thực hành tốt hay không là ở vai trò của người học trò. Như vậy, người trò trở thành người chủ động. Hay nói cách khác,người học trò phải tự thân vận độngvà đây mới là yếu tố quan trọng quyết định sự thành đạt của người học trò. Vì lẽ đó, cho nên người học trò phải biết chắt lọc, sáng tạo những kiến thức, những hieur biết mà ta có được chính là do công lao của người thầy bồi dưỡng vun đắp nên. Và những kiến thức ấy là những viên gạch tiếp nối, tiếp nối xây nên những nấc thang để ta vững bước đi lên trên đường đời. Hiểu được điều này, ta càng thấm thía câu tục ngữ “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” mà ông cha ta đã từng nhắc nhở bao đời nay. Vì vậy, bổn phận của người học trò là phải biết ơn thầy cô giáo. Đó là đạo lý làm người, là hành vi của người có nhân cách. Đay cũng là nền tảng để xây dựng một xã hội văn minh tốt đẹp.
Thế nhưng hiện nay, trong xã hôi ta còn biết bao kẻ “ăn cháo đá bát”. Họ đã quên công ơn của thầy cô giáo, những người đã từng dạy dỗ, rèn luyện họ nên người. Những hạng người ấy đáng để cho người đời chê trách và phê phán. Thậm chí còn có những kẻ đối xử tệ bạc với thầy cô như chửi mắng, hành hung làm xúc phạm đến danh dự, đến nghề nghiệp của thầy cô giáo. Phải chăng đay là hành động biết ơn của những hạng người vô liêm sỉ?
Ngày nay, người thầy cũng được hiểu theo nghĩa rộng hơn- những người “dạy nghề”. Bởi lẽ đau nhất thiết sự thành đạt “làm nên” của người học trò đều phải là “mảnh bằng” là “học vị”, mà mỗi người học sinh phải tự hướng đời mình, tương lai mình bằng một nghề nghiệp thích hợp và ổn định. Và nghề nghiệp đó cũng cần phải có người hướng dẫn, chỉ dạy mới làm nên được. Như vậy, dù ở lĩnh vực nào vai trò và vị trí của người thầy vẫn còn quan trọng trong việc dìu dắt hướng dẫn người học trò đi đén kết quả tốt đẹp. Và kết quả ấy có rực rỡ vinh quang hay không là do bản thân nổ lực của người học trò. Bên cạnh đó, gia đình, bạn bè, sách vở và xã hội cũng là những yếu tố không kém quan trọng để góp phần vào việc “làm nên”ấy.
Biết ơn thầy, yêu kính thầy là nghĩa vụ thiêng liêng của những ai đã trải qua cuộc đời làm người họctrò. Đó là tình cảm không thể thiếu được ở mỗi người chúng ta. “Không thầy đố mày làm nên”mãi mãi là lời nhắc nhở, giáo dục sâu sắc về việc rèn luyện nhân cách đạo đức cho thế hệ trẻ hiện nay.