K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây, ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đa mang
Tôi ngồi bên khói thuốc
Cõng đêm dài trên vai
Mưa rơi vào ô cửa
Nhạt nhòa bóng hình ai
Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người xa nơi ta?
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua…
Ngày hôm qua? Ôi thôi
Ngày người xa nơi tôi
Ba mùa thu thay lá
Ngày nhân tình chia đôi
Tôi vẫn tìm vẫn đợi
Hỡi nàng mưa khuya ơi?
Mây trời cao vời vợi
Người tôi yêu nơi đâu?
Tôi bước trên lối khói
Người lạc giữa đường mây?
Lời yêu thương chưa nói
Đã xa rời vòng tay?
Tôi chờ trên lối tuyết
Người hát giữa đường trăng?
Một đời tôi tìm kiếm
Người ơi! Nghe hay chăng!?…
 

17 tháng 3 2018

Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngàynắngcháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!

Hôm nay trời mưa rào

Em cùng bạn tắm mưa

Bỗng bạn cất một tiếng

Ồ! Pháo hoa kia kìa!

Em cười bảo thế này

Làm gì có pháo hoa

Trời đang mưa cơ mà

Lại còn là buổi sáng.

Bạn em nhìn mơ màng

Ơ thế à thế à

Cậu ngốc quá rồi đấy

Về khám mắt ngay đi.

Bỗng sau lần khám mắt

Bạn em đeo kính cận

Dày tới năm chục độ

Ôi than trời đất ơi!

17 tháng 3 2018

Cô giáo của lớp tôi
Xinh đẹp và hoành tráng
Làn da cô trắng sáng
Đôi giày bóng loang loáng
Ai nhìn cũng thấy choáng
Em nhìn còn choáng hơn. 

Ha Ha , bài thơ tao chế từ bài trên mạng

và đứa nào nói tao chếp mạng thì đọc rõ lại bài thơ của mạng với bài của tao , nó giống nhưng tao bổ sung thêm

tự sáng tác á bạn khó lắm

Thơ 5 chữ hay về mưa 1: Mưa Đêm
 



Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây, ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đa mang
Tôi ngồi bên khói thuốc
Cõng đêm dài trên vai
Mưa rơi vào ô cửa
Nhạt nhòa bóng hình ai
Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người xa nơi ta?
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua…
Ngày hôm qua? Ôi thôi
Ngày người xa nơi tôi
Ba mùa thu thay lá
Ngày nhân tình chia đôi
Tôi vẫn tìm vẫn đợi
Hỡi nàng mưa khuya ơi?
Mây trời cao vời vợi
Người tôi yêu nơi đâu?
Tôi bước trên lối khói
Người lạc giữa đường mây?
Lời yêu thương chưa nói
Đã xa rời vòng tay?
Tôi chờ trên lối tuyết
Người hát giữa đường trăng?
Một đời tôi tìm kiếm
Người ơi! Nghe hay chăng!?…

 

Thơ 5 chữ hay về mẹ 2: Mẹ!

 

Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngàynắngcháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!

 

Thơ 5 chữ hay về tình bạn 3: Đâu Rồi Cố Nhân?

 

Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa buổi ban đầu
Mái trường xưa lặng lẽ
Áo bạc màu đã lâu
Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo trắng nhạt nhòa
Mưa chiều phôi phai xóa
Dấu chân người in qua
Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết nói sao cho vừa?
Tôi vẫn nhớ những chiều
Kể về chuyện tình yêu
Thời ngây ngô xa vắng
Rượu sưởi nồngánh trăng
Hay những lúc lặng thinh
Chẳng ai nói một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những gian khổ cuộc đời
Chiều nay rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ôi đâu rồi cố nhân?

 

Thơ 5 chữ hay về mái trường 4: Thăm Lại Trường Xưa

 

Em ghé về trường cũ
Mang chút nắng hanh vàng
Ngó ngàng bên cửa lớp
Hồi ức nào lang thang
Mây buồn trôi đi hoang
Phượng xanh rờn ủ rũ
Đưa em vào giấc ngủ
Một thời em mộng mơ
Áo trắng đó anh ơi
Em giấu vào trong mắt
Mảnhthơ tìnhgóp nhặt
Anh trao tiếng yêu đầu
Thuở ấy biết gì đâu
Cứ ngỡ mình con nhỏ
Lời yêu vừa bỏ ngỏ
Em chôn vào mai sau
Giờ em ghé về đây
Gốc cây xưa vẫn thế
Hàng ghế đá bâng khuâng
Đợi chờ người không đến
Giờ em đã biết yêu
Người tình xưa tình cũ
Em chua xót tình đầu
Người khóc thương tình cuối
Giá như ngày xưa ấy
Viết tình buổi ban sơ
Thì bây giờ có lẽ
Không lạc vào trời thơ!

 

Thơ 5 chữ hay về tình yêu 5: Thao Thức

 

Đêm mưa căn gác nhỏ
Em một mình bơ vơ
Phương trời anh có biết
Em nát cả hồn thơ
Trong em trờimùa Hạ
Nhớ anh chợt sang thu
Heo may thêm lạnh buốt
Trăn trở sầu ưu tư
Em võ vàng thao thức
Anh mơ màng giấc say
Đêm nay trời trở gió
Ai ru mình đêm nay

 

Thơ 5 chữ hay về nỗi buồn 6: Trở Gió

 

Chiều nay trời trở gió
Heo may lạnh cuối mùa
Bên hiên ngoài lá đổ
Đông ơi ! Về hay chưa
Ta nhặt chiếc lá rơi
Dõi mắt phía chân trời
Nắng chiều ươm rất nhẹ
Mây trắng bồng bềnh trôi
Thu chín vàng màu nắng
Tình vẫn còn xa xôi
Phố chiều xôn xao lạ
Ta mảnh đời đơn côi

 

Thơ 5 chữ hay về tình yêu 7: Còn Nhau Trong Đời

 

Em thả vào tim anh
Chút mong manh… sợi nhớ
Anh trả vào mắt em
Những long lanh… giọt buồn
Sợi nhớ và giọt buồn
Hai nỗi sầu nhân thế
Vàng thu mùa tình yêu
Mình quên đi anh nhé
Mai dẫu đời dâu bể
Em vẫn không buồn đâu
Vì tin rằng mình sẽ …
Chẳng bao giờ mất nhau

 

Thơ 5 chữ hay về mùa thu 8: Phố Chiều Thu

 

Thu về nghe trống vắng
Lang thang xuống phố đông
Nắng vàng ươm nhè nhẹ
Heo may se cõi lòng
Phố vui người tấp nập
Dập dìu đôi từng đôi
Chiều ơi rơi chầm chậm
Bay về phía mù khơi
Lối xưa người im vắng
Chỉ mình ta lẻ loi
Nâng chén sầu uống cạn
Lệ lòng ơi đừng rơi
Vui buồn nơi cõi tạm
Phù du kiếp mỏng manh
Buông tay đời còn lại
Những gì… em và anh
Xa cho tình thật gần
Tình gần lại hóa xa
Dòng đời luôn hối hả
Theo thời gian phôi pha
Lang thang chiều xuống phố
Mỏi gối buồn vu vơ
Công viên sầu quạnh quẽ
Chỉ còn em và… thơ

 

Thơ 5 chữ hay về nỗi buồn 9: Bâng Khuâng Chiều

 

Chiều hanh hao chợt tối
Trời nhỏ giọt mưa sa
Ngày qua đi vội vã
Đêm về ta với ta
Tóc xanh giờ nhạt màu
Suy tư hằn trán sâu
Kiếp người ! ôi ngắn ngủi
Biết ra sao ngày sau
Năm xưa ta gặp nhau
Môi em thắm hoa đào
Tócanh thơm mùi cỏ
Tình đẹp như trăng sao
Thời gian không ngừng lại
Người thương – ngày thêm xa
Qua dần lời ước hẹn
Đôi mình giọt lệ sa
Thôi anh ! Tình nhạt nhòa
Đời còn nhiều phong ba
Tìm vui trong kỷ niệm
Để ta còn nhìn ta

 

Thơ 5 chữ hay về tình yêu 10: Bài Thơ Đầu Tiên


 

Anh âu yếm tặng em
Những bài thơ nho nhỏ
Kỷ niệm ngày mới quen
Chiều tàn Thu lá đổ
Bên đèn đọc thơ anh
Đơn sơ lời mộc mạc
Nỗi lòng kẻ nhớ quê
Em nghe buồn man mác
“Mười năm thân du tử
Lạc lõng chốn quê người”
Ôm nỗi sầu viễn xứ
Giữa dòng đời ngược xuôi
*Mắt người không bóng núi
Sao dâubiểnchập chùng *
Em nửa đời tĩnh lặng
San sẻ nỗi riêng chung
Mai về trong nắng ấm
Xin nhớ mùa hanh hao
Hoa tình yêu nở thắm
Dưới bóng chiều xôn xao

 

Thơ 5 chữ hay về mưa 11: CƠN MƯA NÀO TÔI YÊU
 



Cơn mưa nào tôi yêu
Hắt hiu ngàn nỗi nhớ
Có giọt nào trăn trở
Thay lời lòng người xa


Cơn mưa nào đi qua
Xóa vết sầu trên cát
Con sóng nào dào dạt
Chưa hát trọn lời say


Cơn mưa nào thương ai
Giọt dài trao mong đợi
Lời yêu nào nhắn gởi
Dịu vợi những màu mây


Cơn mưa nào qua đây
Xin ngày mai trở lại
Để ta còn nhớ mãi
Một ngày đón mưa bay.

 

Thơ 5 chữ hay về mưa 12: Mưa
 



Cơn mưa chiều bất chợt
Hạt rơi rớt đan hoài
Lòng mong nhớ thương ai
Mưa ướt nhòe khóe mắt


Gió từng cơn se sắt
Dạo trên những tàn cây
Gió níu nhẹ vầng mây
Kéo trời cao xuống thấp


Mưa rơi hoài không dứt
Chỉ em với mưa thôi
Bước lặng thầm đơn côi
Chiều không anh phố vắng


Hạt bên hiên lẳng lặng
Bâng khuâng nỗi mong chờ
Buồn lòng viết vần thơ
Gửi mưa chiều nỗi nhớ!

 

Thơ 5 chữ hay về mưa 13: TIẾNG LÒNG ĐÊM MƯA
 



Đêm nay mưa rơi rơi
Vọng vào tim thầm thì
Gió réo rắt ầm ì
Cánh hoa rơi than thở


Giọt nước đang bung vỡ
Khe khẽ rớt trên tay
Giọt nào như đang say
Rơi chín hồn ngập ngừng


Níu mong manh thôi đừng
Vụt bay vào ký ức
Chìm sâu như đánh thức
Ta đã quên muộn phiền


Mưa đang rơi ngoài hiên
Tình đầy đêm vỗ giấc
Mưa buông rơi tiếng nấc
Ta giật mình mưa qua


Gió mang tình đi xa
Dệt vần thơ thương nhớ
Tiếng lòng ai bỡ ngỡ
Như giọt mưa bung rơi.

 

Thơ 5 chữ hay về mưa 14: CHIỀU MƯA RƠI TRÊN PHỐ
 



Chiều mưa giăng trên phố
Quên cuộc đời cằn khô
Qua bao cơn giông tố
Bên dòng thác mộng mơ


Chiều mưa nay ngẩn ngơ
Một mình trong quán đợi
Người xưa nay đâu rồi
Để lòng ta dịu vợi


Chiều mưa nào còn rơi
Che dùm ai ướt áo
Trên con đường giông bão
Mình còn mãi bên nhau


Chiều mưa nào lao xao
Ru lòng bao nỗi nhớ
Sao người vẫn thờ ơ
Cho ta đời mãi nợ


Chiều mưa rơi than thở
Mong nhớ với đợi chờ
Đời thực hay là mơ
Người ơi sao dang dở.

 
12 tháng 9 2016

Mình chả biết

19 tháng 12 2016

Bố thì mình không biết nhưng mình biết cô giáo say sưa giảng bài

30 tháng 4 2020

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua

30 tháng 4 2020

4 khổ đó nhé bạn 

học tốt

Không chép mạng( tự nghĩ ) ( tất cả những từ " Bạn , nó " dưới đây là chỉ thằng hỏi , đó là thằng mini word , ' éo biết tên thật của nó là gì '.......... À!!! từ "em" là cho thêm để đủ 5 chữ ):


                                      Bạn  em là bác sĩ 
                                       Bạn em bị bệnh trĩ
                                        Mỗi lần nó suy nghĩ
                                         Rằng .... nó bị bệnh trĩ .

                                                             Nó từng là ca sĩ
                                                              Nhưng mà bị đuổi đi

                                                               Vì nó rất là ki
                                                                Và nhìn như con ... ĐĨ 

                                                                                Thơ 5 chữ (không đề) - NQT


 


 


 

                                      
                                      
 

15 tháng 3 2019

hôm nay tôi đi học

bỗng gặp 1 con điên

chả hiểu sao nó cười

mà tôi 0 biết nó

rồi tôi lại đi tiếp

bỗng gặp 1 con chó

nó quay đầu nhìn tôi

rồi lại đến chỗ tôi

chả hiểu sao quay lại

thì lại gặp con điên

rồi tôi bực mình liền

tát vào mặt con chó

con chó thấy bị tát

liền nhảy vào cắn tôi

rồi tôi phải nhập viện

thế là hết truyện đó !

15 tháng 8 2018

I. Yêu cầu:

Người xin dự tuyển tự khai trung thực, đầy đủ, rõ ràng các nội dung trong lý lịch; không tẩy xoá, sửa chữa và nhờ người khác viết hộ.

II. Nội dung khai lý lịch:

Họ và tên: Viết đúng họ, chữ đệm và tên, ghi như trong giấy chứng minh nhân dân, bằng chữ in hoa. Ví dụ: NGUYỄN VĂN A.

Nam, nữ: là nam thì ghi chữ “nam”, là nữ thì ghi chữ “nữ”.

Sinh năm: viết đúng ngày, tháng, năm sinh đã ghi trong giấy khai sinh, chứng minh nhân dân, sổ hộ khẩu.

Nơi đăng ký hộ khẩu thường trú hiện nay: viết rõ thôn (số nhà, đường phố), xã (phường), huyện (quận), tỉnh (thành phố).

Nơi ở hiện tại: viết rõ thôn (số nhà, đường phố), xã (phường), huyện (quận), tỉnh (thành phố).

Chứng minh nhân dân số, cấp tại, ngày cấp: ghi đúng theo chứng minh nhân dân được cơ quan công an cấp, có giá trị hiện hành.

Khi cần báo tin cho ai, ở đâu: ghi rõ tên, địa chỉ, số điện thoại của người cần báo tin.

Bí danh: viết các bí danh đã dùng.

Nguyên quán: là nơi sinh sống của ông, bà nội, cha đẻ, trường hợp cá biệt có thể ghi theo quê quán của người mẹ đẻ hoặc người nuôi dưỡng mình từ nhỏ (nếu không biết rõ bố, mẹ).

Dân tộc: viết tên dân tộc gốc của bản thân như: Kinh, Thái, Tày, Nùng, Mường...(nếu là con lai người nước ngoài thì ghi rõ quốc tịch, dân tộc của bố, mẹ là người nước ngoài).

Tôn giáo: ghi rõ đạo Phật, đạo Thiên chúa, đạo Hồi, đạo Cao Đài, đạo Hoà Hảo... ghi cả chức sắc trong tôn giáo (nếu có), không theo đạo nào thì ghi “không”.

Thành phần gia đình sau cải cách ruộng đất (hoặc cải tạo công thương nghiệp)cố nông, bần nông, trung nông, phú nông, địa chủ, công chức, viên chức, dân nghèo, tiểu thương, tiểu chủ, tiểu tư sản, tư sản...

Thành phần bản thân hiện nay: viết rõ: công nhân, nông dân, công chức, viên chức, nhân viên, thợ thủ công, bộ đội, nhà văn, nhà báo, chủ doanh nghiệp...; nếu sống phụ thuộc gia đình thì ghi là học sinh, sinh viên hoặc chưa có việc làm.

Trình độ văn hóa: viết rõ 12/12 chính quy; 12/12 bổ túc văn hoá.

Trình độ ngoại ngữ: viết theo văn bằng hoặc chứng nhận đã được cấp: Đại học Anh ngữ, Pháp ngữ, Nga ngữ...(nếu tốt nghiệp đại học ngoại ngữ). Đối với hệ bồi dưỡng ngoại ngữ thì ghi là: Anh, Pháp, Nga...trình độ A, B, C, D.

Ngày và nơi kết nạp vào Đảng Cộng sản Việt Nam: viết rõ ngày, tháng, năm và nơi kết nạp vào Đảng (chi bộ, đảng bộ cơ sở, huyện tỉnh hoặc cơ quan Trung ương).

Ngày và nơi kết nạp vào Đoàn thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh: viết rõ ngày, tháng, năm và nơi kết nạp.

Nghề nghiệp hoặc trình độ chuyên môn: đã được đào tạo về chuyên môn nghiệp vụ kỹ thuật gì thì viết theo văn bằng đã được cấp, thuộc chuyên ngành nào, học chính quy hay tại chức, nếu có nhiều bằng thì ghi tất cả.

Cấp bậc: Bậc lương đang hưởng (nếu có)

Lương chính hiện nay: theo ngạch chuyên viên, kỹ thuật viên, kỹ sư,...(nếu có)

Ngày nhập ngũ QĐNDVN (TNXP), ngày xuất ngũ, lý do: Ghi rõ ngày, tháng, năm nhập ngũ, xuất ngũ và lý do xuất ngũ.

Hoàn cảnh gia đình: Cần khai Cha, mẹ đẻ (hoặc người nuôi dưỡng từ nhỏ), anh chị em ruột của bản thân, vợ (chồng), con cái. Viết rõ: họ và tên, năm sinh, quê quán; chỗ ở, nghề nghiệp, hoàn cảnh kinh tế, thái độ chính trị của từng người.

Quá trình hoạt động của bản thân: tóm tắt quá khứ từ thời niên thiếu cho đến ngày tham gia hoạt động xã hội, đi học ở đâu, đi làm ở đâu, giữ chức vụ gì.

Khen thưởng: viết rõ tháng năm, hình thức được khen thưởng.

Kỷ luật: viết rõ tháng năm, lý do sai phạm, hình thức kỷ luật.

15 tháng 8 2018
  • Họ tên, ngày tháng năm sinh, nơi sinh, nguyên quán, hộ khẩu thường trú: bạn tìm trong hộ khẩu hoặc chứng minh thư rồi ghi lại ý nguyên như vậy.
  • Chỗ ở hiện nay: nếu bạn đang tạm trú thì ghi vào giống trong giấy tạm trú, còn vẫn ở theo hộ khẩu thường trú thì ghi theo hộ khẩu.
  • Dân tộc: đa số là dân tộc Kinh, còn nếu là dân tộc khác thì ghi rõ (Mường, Tày, Nùng…)
  • Xuất thân từ gia đình: bạn có thể ghi là nông dân, công chức, viên chức, tiểu thương…
  • Trình độ chuyên môn: bạn ghi trình độ cao nhất nhé, ví dụ như cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ…
  • Trình độ lý luận chính trị: trung cấp…
  • Quan hệ gia đình: phần này lưu ý là chỉ cần khai bố mẹ đẻ, anh chị em ruột trong gia đình, chồng/vợ và con đẻ. Không cần khai cả bố mẹ chồng/vợ hoặc anh chị em chồng/vợ đâu. Thông tin thì bạn lấy từ chứng minh thư của người thân hoặc hộ khẩu của gia đình để điền vào nhé.
  • Quá trình đào tạo công tác ghi theo thực tế. Nhớ cho mik nhé :))
31 tháng 5 2020

tao lop 4

12 tháng 6 2019

vd nhé bạn

nhớ mãi công ơn thầy cô

12 tháng 6 2019

Bao mùa thu đi qua
Gói hành trang thêm nặng
Mái đầu thầy bạc trắng
Hòa trong nắng thời gian
Những vất vả gian nan
Ơn thầy, sao đếm được?
Mênh mông như biển nước
Cao lớn tựa núi non

~Hok tốt~

Ý nghĩa:Không chỉ nói đến sự vất vả của thầy cô trong sự nghiệp trồng người mà bài thơ 5 chữ về thầy cô này còn ca ngợi công lao to lớn của thầy cô.

2 tháng 1 2017

Ta là mẹ của Thánh Gióng, năm nay đã già rồi, ấy vậy mà trong lòng vẫn không nguôi nhớ về đứa con trai yêu quý của ta. Chuyện về đứa con trai này mãi là kỉ niệm trong lòng ta.Thuở ấy, cách đây cũng ngót mấy chục năm trời, vợ chồng ta sống ở một vùng quê yên bình, cánh đồng xanh rì thẳng cánh cò bay, lợn gà đầy chuồng, nói chung cuộc sống thì đầy đủ và no ấm, hơn thế những người bà con xóm giềng cũng vô cùng tốt bụng. Hai vợ chồng ta ngày đêm mong mỏi có mụn con vui vầytuổi già.Ngày ngày, ta ra đồng chăm sóc ruộng lúa, vườn khoai cho đỡ buồn. Một hôm ra đồng, ta nhìn thấy một vết chân rất to, to gấp mấy lần người thường, lúc đầu ta còn lo lo nhưng chợt nhớ xóm làng ta từ xưa đến nay vốn rất thanh bình thì có điều gì khiến ta phải lo lắng đâu chứ. Trí tò mò nổi lên, ta liền đặt ngay bàn chân của mình lên để ướm thử. Sau đó mải miết với công việc của mình. Về nhà ta cũng quên khuấy đi sựviệc đó. Cho đến một thời gian sau, chợt một hôm ta thấy người khang khác và ta biết mình đã có mang. Ta sung sướng báo tin cho ông lão, ông lão cũng vô cùng mừng rỡ. Hai vợ chồng ta nâng niu chăm sóc đứa trẻ trong bụng cầu mong cháu khoẻ mạnh, lành lặn như bao đứa trẻ khác. Tháng thứ 9 trôi qua vẫn chưa thấy cháu chào đời vợ chồng ta vô cùng lo lắng, nhưng rồi cứ chờ đợi và cho đến tháng mười hai thì Gióng ra đời. Vợ chồng ta vui mừng khôn xiết. Gióng ra đời khoẻ mạnh, tuấn tú lạ thường, hai vợ chồng đặt biết bao hi vọng vào nó. ấy vậy mà đến năm lên ba tuổi Gióng vẫn chẳng biết nói, biết cười, biết đi, cứ đặt đâu là ngồi đó, trong khi bằng tuổi đó lũ trẻ hàng xóm đã biết chạy nhảy khắp nơi. Hai vợ chồng ta rất buồn, ngày đêm cầu khấn trời phật cho đứa con độc nhất của ta mau chóng được như những đứa trẻ khác.Thế rồi bỗng đâu quân giặc kéo sang xâm lược nước ta, chúng kéo đến đông nghìn nghịt, cuộc sống đang yên bình bỗng bị khuấy động, nhà nhà lo sợ, người người lo sợ, mọi người chuẩn bị đồ khô để chạy giặc. Trong tình cảnh đó nhà vua sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài đi đánh giặc cứu nước.Sứ giả về tận đến làng ta rao gọi người tài. Ta nhớ hôm đó, hai vợ chồng đang ngồi bàn tính xem nếu đi chạy giặc sẽ phải mang theo thứ gì thì Gióng đang nằm trên giường bỗng cất tiếng nói rất mạch lạc:- Mẹ ơi! Ra mời sứ giả vào đây, con có chuyện muốn nói.Hai vợ chồng giật mình ngơ ngác, rồi chợt sung sướng reo lên:- Con đã nói được rồi ư Gióng, cha mẹ mừng lắm, nhưng con còn bé thế này thì làm được gì mà mời sứ giả, không khéo mang tội khi quân.Nói vậy nhưng thấy ánh mắt cương quyết của Gióng, ta vẫn chạy ra mời sứ giả vào trong bụng vừa mừng lại vừa lo.Sứ giả bước vào căn nhà đơn sơ của ta đưa mắt nhìn xung quanh có ý muốn biết mặt người tài nhưng nhìnmãi mà chỉ thấy cậu bé ba tuổi đang nằm trên giường, sứ giả có vẻ nghi ngờ nhưng vừa lúc đó Gióng lên tiếng, giọng đầy quả quyết:- Ông hãy về bẩm báo với đức vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ ra tay tiêu diệt lũ giặc này. Mang đến đây càng nhanh càng tốt.Sứ giả vẫn tỏ ý nghi ngờ, thằng bé nhà ta bỗng vùng đứng dậy, khuôn mặt đầy nghiêm nghị:- Ông hãy tin ở ta, ta không phải là một đứa trẻ bình thường.Nghe Gióng nói vậy, sứ giả lập tức đi ngay. Lúc này, Gióng quay sang bảo ta:- Mẹ xuống nấu cho con một nồi cơm to để con ăn còn chuẩn bị đi đánh giặc.Đến lúc này, ta chợt hiểu dường như Gióng không phải là một người bình thường, có lẽ nó là con Ngọc Hoàng xuống cứu giúp dân làng. Nghĩ vậy, ta vội vàng xuống bếp nấu một nồi cơm to, bưng lên cho Gióng ăn, kì lạ thay Gióng ăn chỉ một loáng đã hết bay nồi cơm và mỗi lúc ta thấy Gióng lớn lên một ít. Chỉ trong vài ngày Gióng lớn gấp 10 lần hôm trước, quần áo may chẳng kịp bởi chỉ một loáng đã chật không mặc nổi.Chỉ trong một thời gian ngắn bao nhiêu lương thực ta dự trữ đã hết veo, bà con láng giềng biết tin Gióng nhận lời đi đánh giặc nên vui vẻ mang gạo, cà sang nhà và giúp ta thổi cơm cho Gióng ăn. Gióng ăn không biết no, người to lớn như một tráng sĩ.Một hôm cả nước nhận được tin quân giặc đã đến núi Trâu, tình hình đất nước rất nguy kịch. Tất cả mọi người từ già đến trẻ ai ai cũng hoảng hốt, lo sợ. Đúng lúc đó, sứ giả mang những thứ Gióng yêu cầu đến nhưng khổ một nỗi lúc này Gióng đã to lớn gấp mười lần hôm sứ giả gặp nên chẳng thứ gì còn vừa với nó

cả. Những thứ đó chỉ như thứ đồ chơi đối với nó. Sau mấy lần làm đi làm lại Gióng mới chọn cho mình thứ phù hợp còn những cái khác Gióng khẽ bẻ đã vỡ vụn, và áo giáp sắt mặc vào khẽ cựa đã bung.Sau khi đã mặc áo giáp sắt, cầm roi, nhảy lên mình ngựa, lúc này Gióng thật oai phong lẫm liệt, nó chẳng còn giống đứa trẻ lên ba như trước. Nó chắp tay từ biệt hai vợ chồng ta:- Vì đất nước con ra đi đánh giặc và không biết đến khi nào trở lại. Cha mẹ ở quê nhà cố gắng giữ gìn sứckhoẻ.Quay sang bà con láng giềng, lúc này cũng đến rất đông để chia tay, nó cũng chắp từ biệt mọi người và nócòn nói:- Nếu cháu không trở về nhờ bà con láng giềng chăm sóc cha mẹ cháu lúc tuổi già sức yếu. Chúc cha mẹ và bà con mạnh khoẻ bình yên!Nghe nó nói vậy, ta không cầm được nước mắt nhưng cũng vô cùng tự hào vì con ta đang làm một việc vô cùng lớn lao.Chào mọi người xong nó thúc ngựa phi thẳng ra ngoài trận đánh. Ngựa đi đâu phun lửa đỏ rực ra đến đó. Nó đón đầu lũ giặc đánh cho chúng tơi bời, và chỉ trong chốc lát quân giặc đã bị tiêu diệt gần hết. Đúng lúc đó chiếc roi sắt trong tay nó gẫy làm đôi, lũ giặc hí hửng định xông lên nhưng Gióng đã nhanh tay nhổ khóm tre bên cạnh. Quật túi bụi vào lũ giặc, lũ giặc không kịp chống trả. Một thời gian sau quân giặc đã bị Gióng tiêu diệt chẳng còn một bóng nào nữa.Ta nghe tin Gióng đã tiêu diệt được quân giặc trong lòng xiết bao vui mừng, và mong nó trở về nhưng chờ mãi không thấy con đâu, đến sau này ta mới biết nó chính là con trai Ngọc Hoàng xuống giúp dân làng nay hoàn thành nhiệm vụ đã bay về trời.Thấm thoát đã bao năm trôi qua nhưng trong lòng ta vẫn không nguôi nhớ về đứa con ấy, dẫu vậy ta rất vui vì con trai ta đã trở thành vị anh hùng dân tộc được mọi người ghi nhớ.

3 tháng 1 2017
Sáng nay, trong tiết Văn, chúng em được học về truyền thuyết Thánh Gióng, người anh hùng nhỏ tuổi đã lập nên kì tích quét sạch giặc Ân xâm lược ra khỏi bờ cõi nước ta. Giọng kể truyền cảm, sinh động của cô giáo Hương đã đưa chúng em vào thế giới đầy những hình ảnh huyền ảo, phi thường. Hình tượng đẹp đẽ của Thánh Gióng đã để lại trong tâm trí em một ấn tượng sâu đậm có sức cuốn hút lạ lùng. Đến đêm, trước khi đi ngủ, em giở sách ra đọc lại truyện một lần nữa và ao ước rằng giá như mình vươn vai một cái cũng trở thành tráng sĩ oai phong lẫm liệt như Thánh Gióng. Ao ước cháy bỏng ấy đã theo em vào cả giấc mơ,..

Em đang đi giữa một vùng quê yên bình, đầy hoa thơm cỏ lạ. Những ngôi làng được bao bọc bằng lũy tre đằng ngà, thân vàng óng, lá xanh rì rào trước ngọn gió xuân hây hẩy. Dọc đường, ao chuôm nối tiếp nhau thành dãy, mặt nước lung linh soi bóng mây trời. Mỗi hình ảnh đều gợi lại chiến công của Thánh Gióng. Dòng người đông đúc đang hối hả kéo nhau về đền thờ Thánh Gióng. Tiếng trống, tiếng chiêng rộn rã, náo nức cả một vùng.

Em ngước mắt lên nhìn bầu trời xanh thăm thẳm, ồ kia! Lạ chưa! có một đám mây ngũ sắc gióng hệt hình người đang cưỡi ngựa. Đám mây hạ thấp dần, thấp dần và em không tin vào mắt mình nữa. Trước mặt em là Thánh Gióng đầu đội mũ sắt, mặc áo giáp sắt, cưỡi trên lưng ngựa sắt… hiển hiện trên bãi cỏ xanh. Thánh Gióng vui vẻ cất tiếng chào:

- Chào cậu bé! Ta !à Thánh Gióng. Ta đã nhận được lời nguyện cầu của cậu. Cậu có muốn ta giúp gì chăng?!


Sự ngạc nhiên tột độ đã nhanh chóng biến thành niềm vui mừng khôn xiết. Em vội vàng bày tỏ:

- Thưa ngài! Em và các bạn chi ao ước làm sao vươn vai một cái trở thành tráng sĩ oai phong lẫm liệt như ngài. Xin hỏi ngài bí quyết để điều đó biến thành hiện thực.

Thánh Gióng cười lớn, tiếng cười vang động không gian:

- Ồ! Ta hiểu! Tuổi thơ bao giờ cũng có những ước mơ đẹp đẽ lạ thường! Ngày xưa, ta cũng vậy. Chính sự tồn vong của đất nước trước nạn ngoại xâm đã khơi dậy trong ta sức mạnh thần kì. Chính dân làng đã góp gạo nuôi ta lớn nhanh như thổi để đi đánh giặc. Sức mạnh của ta là sức mạnh lòng yêu nước của toàn dân. Việc ta vươn vai một cái trở thành tráng sĩ tượng trưng cho khát vọng chiến thắng quân thù. Ta thay mặt nhân dân trừng trị đích đáng lũ giặc ngông cuồng, dám xâm phạm vào giang sơn gấm vóc của tổ tiên.

Còn bây giờ, trong thời đại khoa học kĩ thuật phát triển như vũ bão, con người không cần phải khổng lồ về thể xác nhưng phải khổng lồ về ý chí và trí tuệ. Một trí tuệ sáng suốt, một nghị lực phi thường trong một thân thể khỏe mạnh là những điều rất cần thiết cho cuộc sống ngày nay. Đó là những lời tâm huyết mà ta muốn nói. Cậu bé hãy suy nghĩ kĩ xem có đúng không. Nếu đúng thì hãy làm theo và ta cũng nói trước rằng đó là cả quá trình phấn đấu lâu dài và gian khổ đấy ! Ta chúc cậu mai sau trở thành người có đức, có tài hữu ích cho đất nước! Thôi, chào cậu! Ta đi đây!

Thánh Gióng dứt lời, ngựa sắt hí vang, bốn vó từ từ nhấc khỏi mặt đất. Cả người lẫn ngựa bay càng lúc càng cao, rồi mờ dần, mờ dần giữa những đám mây trắng như bông.

Em bàng hoàng tỉnh giấcb-(. Ôi! Thì ra là một giấc mơ! Một giấc mơ lạ lùng! Tiếng nói của Thánh Gióng vẫn văng vẳng đâu đây. Em thấm thía lời khuyên chí tình của ngài. Đúng là chi có thể bằng con đường học tập, rèn luyện và phấn đấu không ngừng thì chúng ta mới biến được những ước mơ đẹp đẽ thành hiện thực:p.