Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
trường thọ và đoản thọ nhé,mình mới học (trường thọ cả 2 lần đều đặt)
Chuẩn mk ko hiểu mấy ý nên phải hỏi
Câu trả lời:
1. Cái Bóng
2. Dùng Ống Hút
3. Con chó đỏ người ta gọi là con chó... đỏ. hehe! :3
4. Rằm là 15 (ngày rằm = ngày 15), vậy chết 15 con
5. Chơi cờ
6.
Bà đấy chết năm 73 tuổi và do bị con bò đá chết
Giải thích
Bà đó= bò đá
Bả bay=bảy ba(73)
7. Một cái hố (nhưng nhỏ hơn cái hố có 2 người đào)
8. Xã Hội
9. Có 1 chữ C trong câu :"Cơm, canh, cháo gì tớ cũng thích ăn!"
10. Cổ Tay Phải
Ngày xưa, ở Trung Quốc có một cụ già chín mươi tuổi tên là Ngu Công. Bực mình vì hai trái núi Thái Hàng và Vương ốc chắn ngang đường vào nhà, Ngu Công hằng ngày mang cuốc ra đào núi đổ đi.
Có người chê cười cụ làm vậy uổng công. Cụ nói : "Ngày nào tôi cũng đào. Tôi chết thì con tôi đào. Con tôi chết thì cháu tôi đào. Cháu tôi chết thì chắt của tôi đào. Họ hàng nhà tôi truyền nhau đời này đến đời khác đào. Núi chẳng thể mọc cao hơn được nên nhất định sẽ có ngày bị san bằng."
Trời nghe cụ già nói vậy, liền đẩy hai trái núi ra xa để cụ có lối đi lại.
a) Trạng ngữ trả lời câu hỏi : Bằng cái gì ?
b) Trạng ngữ trả lời câu hỏi : Với cái gì ?
a,
Trái nhót như ngọn đèn tín hiệu
Trỏ lối sang mùa hè
Quả cà chua như cái đèn lồng nhỏ xíu
Thắp mùa đông ấm những đêm thâu
Quả ớt như ngọn lửa đèn dầu
Chạm đầu lưỡi - chạm vào sức nóng.
Mạch đất ta dồi dào sức sống
Nên nhành cây cũng thắp sáng quê hương.
b,Ngày xưa có một học trò nghèo nổi tiếng khắp vùng là người hiếu học. Khi ông đỗ trạng, nhà vua muốn ban thưởng, cho phép ông tự chọn quà tặng. Ai nấy rất đỗi ngạc nhiên khi thấy ông chỉ xin một chiếc nồi nho đúc bàng vàng. Thì ra, ông muốn mang chiếc nồi vàng ấy về tạ ơn người hàng xóm. Thuở hàn vi, vì phải ôn thi, không có thời gian kiếm gạo, ông thường hỏi mượn nồi của nhà hàng xóm lúc họ vừa dùng bữa xong để ăn vét cơm cháy suốt mấy tháng trời. Nhờ thế ông có thời gian học hành và đỗ đạt.
a) Cả bầy ong cùng nhau xây tổ. Con nào còn nấy hết sức tiết kiệm “vôi vữa”.
b) Trạng Quỳnh thấy có người dâng vua một mâm đào gọi là đào “trường thọ” thì thản nhiên lấy một quả mà ăn. Vua giận, ra lệnh chém đầu Quỳnh. Quỳnh bèn tâu :
- Tâu bệ hạ, thần thấy quả đào gọi là trường thọ mới lấy ăn, tưởng ăn vào thì được sống lâu thờ vua. Không ngờ, nuốt chưa khỏi miệng mà chết đã đến cổ. Vậy nên, xin đức vua đổi tên quả ấy là “đoản thọ” và trị tội kẻ xu nịnh dâng đào.
Vua nghe vậy bật cười, tha tội cho Trạng Quỳnh.