Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
VIẾT 1 câu VĂN THÌ NÓ KHÔNG THỂ MIÊU TẢ ĐC ĐOẠN VĂN NÊN MÌNH Tham khảo 1 ĐOẠN VĂN NGẮN NHÉ
Trước sự mong chờ của bao người, mùa hè đã về thật rồi. Hàng cây trên phố tán lá đã xanh um, mướt mắt, che rợp cả con đường. Ánh nắng trở nên ấm áp hơn, mọi người ra đường chỉ cần mặc một chiếc áo ngắn tay cũng cảm thấy thoải mái. Trên các tán lá, mấy chu ve đã bắt đầu tập dượt cho bài ca năm nào cũng hát. Trên sân trường, phượng đua nhau nở hoa đỏ rực cả vùng trời. Các bạn học sinh háo hức, mong chờ những ngày hè thú vị sắp đến!
câu nhân hoá : câu bôi đen
từ ngữ có sử dụng BPTT : nhân hoá :
+ mấy chu ve (dùng tên gọi của con ng để gọi động vật )
+ đã bắt đầu tập dượt cho bài ca năm nào cũng hát ( dùng những hoạt động của con ng để dùng cho động vật )
Những phép so sánh dùng để diễn tả cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật tôi:
- Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầy trời quang đãng.
=> Tác dụng: So sánh cảm xúc khi nhớ về buổi tựu trường với “cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Phép so sánh này diễn tả niềm vui, sự náo nức trong trẻo trong tâm hồn của nhân vật “tôi” khi nhớ lại những kí ức mơn man của buổi tựu trường.
- Ý nghĩ thoáng qua ấy trong trí óc thôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi.
=> Tác dụng: So sánh những “ý nghĩ thoáng qua trong trí óc” với “làn mây lướt ngang trên ngọn núi”. Phép so sánh này diễn tả những suy nghĩ thoáng qua mơ hồ đầy non nớt của nhân vật tôi khi lần đầu tiên đi học, với đầy những bỡ ngỡ.
- "Tôi quên thế nào được cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi … giữa bầu trời quang đãng": Cảm nhận trong trẻo, hồn nhiên, mới mẻ trong ngày đầu đi học.
- "Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí óc tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang": ý thức về sự trưởng thành thoáng xuất hiện.
- "Trước mắt tôi sân trường làng Mĩ Lí trông vừa xinh xắn, oai nghiêm… đình làng Hòa Ấp": cảm nhận vẻ đẹp, sự trang nghiêm của ngôi trường.
Mùa hạ đến, đó cũng là lúc cái nắng bắt đầu được tung hoành mạnh mẽ xuống mảnh đất. Cùng với đó, nó cũng kéo theo cơn mưa rào bất chợt. Đó là một cảnh đẹp của thiên nhiên!. Mặt trời chiếu rọi khắp nơi, cây cối xanh mướt, vẫy gọi trước gió. Gió thổi vi vu từng cơn và mọi người vẫn tất bật ngoài đường hòa vào nhịp sống sôi nổi ồn ào. Những chú chim vẫn bay nhảy hót vang. Những đứa trẻ vẫn chạy nhảy vui đùa, khắp mọi nơi công việc vẫn diễn ra như đúng nhịp của một bài hát. Rồi bỗng mây đen bắt đầu kéo đến rất nhanh, gió bắt đầu thổi mạnh hơn và những chú chim bay chập choạng. Mọi người khẩn trương hơn, những hạt mưa bắt đầu rơi. Mưa một lúc càng to hơn một lúc nữa rồi tắt hẳn. Sau đó, mưa ngừng rơi hạt. Trời bắt đầu sáng trở lại và mọi người quay trở lại công việc của mình. Những chú chim lại cất lên đôi cánh của nó, bầu trời xuất hiện các sắc cầu vồng đẹp đẽ. Trên sân đầy nước mưa và ở những ngọn cây, trên lá mưa vẫn còn đọng lại. Tiếng dế kêu râm rang khắp mọi nơi. Trận mưa rào thật là thích đã đem đến cái không khí trong lành, khoan khoái dễ chịu.
✿Tuệ Lâm☕
Vì sao khi sáng tác thơ, văn, cần sử dụng biện pháp nhân hoá, so sánh để miêu tả sự vật, hiện tượng?
Khi sáng tác thơ, văn, cần sử dụng biện pháp nhân hóa, so sánh để miêu tả sự vật, hiện tượng vì:
- Nhân hóa giúp cho các sự vật trở nên sinh động hơn trong suy nghĩ, đem lại cho người đọc cảm giác gần gũi, thân thiết, dễ thấu hiểu, cảm thông, chia sẻ.
- So sánh có tác dụng gợi hình, giúp cho việc mô tả sự việc, sự vật được cụ thể, sinh động hơn, giúp cho người có thêm cái nhìn mới mẻ hơn về sự việc.
THAM KHẢO!
Khi em hỏi các bạn của em rằng “Bạn quý ông hay bà hơn?” thì đa số các bạn của em đều nói rằng quý bà hơn vì bà gần gũi, tình cảm và chiều chuộng hơn. Thế nhưng em lại khác, em yêu quý cả hai ông bà nhưng lại quấn quýt và yêu quý ông nhiều hơn. Ông nội của em năm nay đã gần bảy mươi tuổi, sở dĩ như vậy là vì bố em là con út trong gia đình và em cũng là con út của bố mẹ. Ông của em là một kỹ sư đã về hưu, hình ảnh của ông bây giờ gắn với mái tóc bạc và đôi kính lão luôn thường trực. Tóc của ông tuy đã trắng gần hết nhưng vẫn dày, chắc khỏe và bồng bềnh như một đám mây. Răng của ông cũng rất chắc khỏe, ở tuổi của ông nhiều người phải trồng răng giả, rụng vài cái nhưng răng ông vẫn trắng sáng và đều tăm tắp, nụ cười của ông rất hiền hậu và đầy ắp tình yêu thương. Ông em có một đời sống tinh thần rất lành mạnh và lạc quan, ngoài việc ưa thích là đọc báo và tưới cây thì ông còn rất chăm chỉ tập thể dục và đạp xe. Hằng ngày, khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, ông đều dậy sớm tập thể dục, còn chiều mát ông lại đi bộ hoặc đạp xe, có hôm mang theo vợt để đánh với các ông bà trong xóm. Em mong sao ông sẽ luôn giữ được phong độ và sức khỏe như bây giờ để sống vui vẻ bên con cháu, là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình.
Hàng phượng vĩ không biết trồng từ bao giờ ? Bao nhiêu tuổi ? Em đoán rằng hàng cây có từ lâu lắm. Những gốc cây khá to, hai cánh tay người lớn ôm mới xuể. Tán lá xum xuê, một màu xanh thẫm. Những chiếc lá già dang rộng bàn tay đón nắng. Đứng trên tầng hai của đầu dãy phòng học nhìn xuống sân trong hàng cây rõ hẳn. Những tán lá như chiếc ô to tiếp nối che mát cả sân trường. Cành phượng uyển chuyển, lung linh những chùm hoa đỏ thắm. Mỗi bông hoa như ngọn đèn đỏ rực thắp trong lùm cây xanh thẫm. Nhưng phượng ở đây không chỉ một đóa, không chỉ một cành mà phượng nở hàng loạt tạo nên một khoảng trời rực đỏ, một khoảng không gian chỉ mỗi màu hoa phượng. Gặp làn gió nhẹ thoảng qua, hoa phương lắc lư như đàn bướm đỏ rập rờn trong vòm lá xanh mơn mởn. Thỉnh thoảng,những đóa hoa lìa cành ngập ngừng bay dưới gốc sân trường. Trên cành cây cao, chim chóc đua nhau chuyền cành, hình như chúng cũng ngợp mắt trước màu hoa phượng. Những chú ve ẩn trong vòm lá kêu ra rả như muốn nói với chúng em rằng: Hè đến rồi, hè đến rồi đấy các bạn ạ!! Lúc ấy lòng em thật bâng khuâng. Có lúc em thầm hỏi: Hàng cây ơi! Các bạn có từ bao giờ mà nay đẹp đến thế? Hoa khẽ gật gù những chiếc râu nhỏ mang theo bao túi phấn, rồi chúng thầm thì trò chuyện cùng em. Phượng vẫn nở, ve vẫn cứ kêu suốt cả ngày hè. Tiếng ve kêu rộn rã như dàn đồng ca mùa hạ.
Hình ảnh hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu đã giúp cho em thêm yêu mái trường, thầy cô, bạn bè. Tuy được nghỉ hè, vui thú trên quê hương nhưng em vẫn nhớ mãi hàng cây dưới sân trường. Nơi đó có biết bao nhiêu kỉ niệm thời ấu thơ. Rồi đây, chúng em sẽ lên lớp mới, học trường mới, sẽ xa mái trường cùng hàng cây phượng vĩ thân yêu. Nhưng tất cả sẽ còn mái đối với chúng em, còn mãi với bao thế hệ, chia sẽ ngoọtbui2 những ngày mới tươi thắm!
Nói đến cây phượng , chúng ta không thể không nhắc tới hình ảnh thân quen , gần gũi mà cây đã tạo ra . Cây phượng không đẹp một cách tráng lệ . Chúng mang một vẻ đẹp u sầu , kín đáo . Những bông hoa phượng lập lòe như những ánh lửa nhỏ kết từng chùm. Khi một cơn gió nào bất chợt thôi qua , những ánh lửa nhỏ bay xuống nền đất kết thành một tấm thảm đỏ rực rỡ . Nhưng cây phượng không đơn thuần đẹp về mặt hình thức . Có lẽ , cây chỉ ra hoa khi mùa hè tới , để tạm biệt những bạn học sinh , và cũng như chúc mừng cho một kì nghỉ . Ấy vậy , cây cũng như một người bạn gắn bó , chúng đánh rơi những cánh hoa tưởng như xao xuyến khi sắp phải xa nhưng người bạn của mình.
:v viết dài vậy mà k biết bao nhiêu câu so sánh nữa !