Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
câu 1 :
Người xưa đặt ra luật tục nhằm để bảo vệ cuộc sống bình yên cho buôn làng.
câu 2:
Những việc mà người Ê-đê xem là có tội là: tội không hỏi cha mẹ, tội ăn cắp, tội giúp kẻ có tội, tội dẫn đường cho địch đến đánh làng mình.
câu 3 :
Những chi tiết trong bài cho thấy đồng bào Ê-đê quy định xử phạt rất công bằng là:
- Tội nhỏ thì xử nhẹ (phạt tiền một song), chuyện lớn thì xử nặng (phạt tiền một co). Người phạm tội là người bà con, anh em cũng xử vậy.
- Tang chứng phải chắc chắn (phải nhìn tận mặt, bắt tận tay, lấy và giữ được gùi, khăn, áo, dao... của kẻ phạm tội; đánh dấu nơi xảy ra sự việc) mới được kết tội.
- Nhân chứng: phải có vài ba người làm chứng, tai nghe mắt thấy thì đối chứng mới có giá trị.
câu 4 :
Luật giáo dục, luật phổ cập tiểu học, luật bảo vệ chăm sóc và giáo dục trẻ em, luật bảo vệ môi trường, luật giao thông đường bộ...
1. Người xưa đặt xa luật tục để mọi người tuân theo mà sống cho đúng; nhằm giữ gìn và bảo vệ cuộc sống thanh bình cho cộng đồng.
2. Tội không hỏi cha mẹ, tội ăn cắp, tội giúp kẻ có tội, tội dẫn đường cho giặc.
3. - Chuyện nhỏ thì xử nhỏ, phạt tiền một song.
- Chuyện lớn thì xử nặng, phạt tiền một co.
- Chuyện quá sức con người, gánh không nổi, vác không kham thì xử tội chết.
- Chuyện nội bộ trong gia đình, dòng tộc cũng xử như vậy.
- Tang chứng phải đầy đủ, chắc chắn, có nhiều người chứng kiến sự việc
4. Bộ luật Dân sự, Bộ luật Hình sự, Luật Lao động, luật Báo chí, luật Bảo vệ môi trường...
5 khổ thơ Sắc màu em yêu:
Em yêu màu đỏ:
Như máu con tim,
Lá cờ Tổ quốc,
Khăn quàng đội viên.
Em yêu màu xanh:
Đồng bằng rừng núi,
Biển đầy cá tôm,
Bầu trời cao vợi.
Em yêu màu vàng :
Lúa đồng chín rộ,
Hoa cúc mùa thu,
Nắng trời rực rỡ.
Em yêu màu nâu:
Áo mẹ sờn bạc,
Đất đai cần cù,
Gỗ rừng bát ngát.
Em yêu màu trắng:
Trang giấy tuổi thơ,
Đoá hoa hồng bạch,
Mái tóc của bà.
3 Khổ thơ cuối Ê-mi-li con:
Nhân danh ai?
Bay đưa ta đến những rừng dày
Những hố chông, những đồng lầy kháng chiến
Những làng phố đã trở nên pháo đai ẩn hiện
Những ngày đêm đất chuyển trời rung...
Ôi Việt Nam, xứ sở lạ lùng
Đến em thơ cũng hoá thành những anh hùng
Đến ong dại cũng luyện thành chiến sĩ
Và hoa trái cũng biến thành vũ khí!
Hãy chết đi, chết đi
Tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ!
Và xin nghe, nước Mỹ ta ơi!
Tiếng thương đau, tiếng căm giận đời đời
Của một người con. Của một con người thế kỷ
Ê-mi-ly, con ơi!
Trời sắp tối rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến tìm con
Con sẽ ôm lấy mẹ mà hôn
Cho cha nhé
Và con sẽ nói giùm với mẹ:
Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn!
Oa-sinh-tơn
Buổi hoàng hôn
Còn mất?
Đã đến phút lòng ta sáng nhất
Ta đốt thân ta
Cho ngọn lửa chói loà
Sự thật..........
a) Nước sông không phạm nước giếng
b) Con cóc là cậu ông trời
c) Râu ông nọ cắm cằm bà kia
d) Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ (chứ không phải không ăn)
e) Ếch ngồi đáy giếng
g) Con sâu làm rầu nồi canh
tk cho mk nhá bạn
~~Học tốt~~
co giao nga than men
thời gian thấm thoắt trôi thật nhanh đã đến lúc cô trò mình phải rời xa nhau em rất buồn.cô giáo thân mếm co đối với em thật tuyệt vời co là người mẹ thứ 2 của em co luôn yêu thương và dạy dỗ chúng em .hôm nay em viết thư để bày tỏ lòng mình với cô.
trong năm học lớp 5 này em đã đạt rất nhiều thành tích cao trong học tập,em biết tất cả đều là công ơn của cô hết.cô luôn dạy bảo ban chúng em những điều hay lẽ phải.nhờ cô mà em như được trưởng thành hơn.càng nói em lại yêu mến cô, co người mẹ hiền đã luôn yêu thương em trong suốt thời gian qua.em chỉ muốn nói với cô ; cô ơi dù sau này con và cô không còn được gặp nhau nữa nhưng hình bóng cô trong tim em vẫn mãi không phai mờ.
GỬI CÔ THÂN MẾN !
Năm nay là năm cuối củng của bậc tiểu học. Sau này,em sẽ rất nhớ cô, dù cô nhiều lần la mắng chúng em, nhưng em biết cô không muốn thế. Cô luôn yêu thương, chăm sóc như là con của cô, dù năm sau em sẽ không học cô nữa, nhưng em sẽ mãi là học sinh ngoan, một học sinh luôn phấn đấu,vì cô.
Nhiều lần chúng em đã cãi vã nhau làm cô không được vui nhiều, nhưng cô luôn luôn tha thứ cho chúng em, em rất phục cô vì tất cả, nhưng...có lẽ chúng em cũng đã đến lúc chia tay cô để vào trường cơ sở.
YÊU CÔ MÃI
NGUYỄN THỊ MINH THƯ
1 là vì tết mậu thân là tết đón giao thừa thì địch đón giao thừa xong mới chiến mà quân ta chiến luôn nên địch ko biết gì
2 có đặc điểm lạnh nhất trên thế giới và ko có người ở
3 ngày 17/1/1960
4 nhằm mục đích để chi viện sức người,vũ khí,lương thực,...của miền Bắc cho chiến trường miền Nam,góp phần to lớn vào sự nghiệp giải phóng miền Nam
Vì quân dân miền Nam đồng loạt khởi nghĩa tiến công và nổi dậy ở khắp các thành phố và thị xã ,....
Đặc điểm là châu Nam Cực là châu lạnh nhất thế giới
Vào ngày 17 / 1 / 1960
Nhằm mục đích góp vũ khí , lương thực , .... cho chiến trường
Danh từ kết hợp với an ninh:Ca quan an ninh, lực lượng an ninh, sĩ quan an ninh, chiến sĩ an ninh, xã hội an ninh, an ninh chính trị, giải pháp an ninh,...
Động từ kết hợp với an ninh:bảo vệ an ninh, giữ gìn an ninh, giữ vững an ninh, củng cố an ninh, quấy rối an ninh, làm mất an ninh, thiết lập an ninh,..
A, Danh từ: Ca quan an ninh, lực lượng an ninh, sĩ quan an ninh, chiến sĩ an ninh, xã hội an ninh, an ninh chính trị, giải pháp an ninh,...
B, Động từ: bảo vệ an ninh, giữ gìn an ninh, giữ vững an ninh, củng cố an ninh, quấy rối an ninh, làm mất an ninh, thiết lập an ninh,...
Một buổi tối mùa đông lạnh giá, cả nhà em đang sôi nổi bàn chuyện mua sắm và chuẩn bị cho một cái tết thật vui. Bỗng từ xa vọng lại một tiếng rao yếu ớt của một cô bé. Em nhìn ra cửa sổ thì thấy đó là một cô bé đang bán bánh bao đêm.
Trông cô bé thật tội nghiệp. Quần áo rách rưới. Cô bé đi chân trần, vừa đi vừa xuýt xoa vì lạnh. Cô bé vừa đi vừa rao:"Ai bánh bao không! Ai bánh bao không!". Tiếng rao yếu ớt, bé nhỏ không thể xuyên qua những bức tường dày. Những ngôi nhà gần đó đều đóng cửa vì trời quá lạnh. Không ai ở trên đường hay ra ngoài để mua bánh cho cô bé.
Tuyết rơi càng lúc càng dày và thời tiết càng lúc càng lạnh. Cô bé dừng lại, ngồi cạnh bức tường bên cạnh nhà em và xoa tay. Bỗng cô bé ngã dần xuống. Em vội vã gọi mẹ rồi kéo mẹ ra chỗ cô bé. Mẹ đưa cô bé vào nhà và chăm sóc.
Một lúc sau, cô bé tỉnh dậy. Sau khi hỏi vài câu, mẹ mới biết cô bé là trẻ mồ côi, đang làm thuê cho tiệm bánh bao đầu phố. Cô bé phải bán hết chỗ bánh bao trong giỏ rồi mới được nghỉ nhưng hôm nay vì lạnh nên không ai mua bánh cả. Thương tình, mẹ em nói:
- Cháu cứ nghỉ đi, mai cô nói với chủ quán cho cháu nghỉ làm. Từ nay cháu sẽ ở lại đây với nhà cô nhé!
- Vâng ạ!-Cô bé đáp lại mẹ em trong niềm vui sướng.
Trên đất nước này còn rất nhiều hoàn cảnh như cô bé đó. Chúng ta phải giúp đỡ họ để họ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Bài làm
Sư cụ: Dạ bẩm. Chào quan lớn.
Quan: Không có chi. Ta nghe nói ở đây có vụ mất tiền đúng không?
Sư cụ: Dạ bẩm. Đúng ạ. Không hiểu sao 2500000 đồng của chùa lại mất một cách không rõ lí do.
Quan: Kể ta nghe xem.
Sư cụ: Dạ. Hôm ấy tôi ra ngoài để đến cầu an cho một người ở huyện Kim Sơn. Không biết vì sao trở về, tiền của chùa mất không biết nữa.
Quan: Khi đó cụ có thấy ai kì lạ không?
Sư cụ: Không. Tôi thấy mọi thứ bình thường trừ tiền mất thôi.
Quan: Được rồi. Hãy gọi tất cả những người ra để ta xử cho.
Sư cụ: Dạ đội ơn quan lớn.
Bài làm
Sư cụ: Dạ bẩm. Chào quan lớn.
Quan: Không có chi. Ta nghe nói ở đây có vụ mất tiền đúng không?
Sư cụ: Dạ bẩm. Đúng ạ. Không hiểu sao 25000 đồng của chùa lại mất một cách không rõ lí do.
Quan: Kể ta nghe xem.
Sư cụ: Dạ. Hôm ấy tôi ra ngoài để đến cầu an cho một người ở huyện X. Không biết vì sao trở về, tiền của chùa mất không biết nữa.
Quan: Khi đó cụ có thấy ai kì lạ không?
Sư cụ: Không. Tôi thấy mọi thứ bình thường trừ tiền mất thôi.
Quan: Được rồi. Hãy gọi tất cả những người ra để ta xử cho.
Sư cụ: Dạ đội ơn quan lớn.
hok tốt
chép mạng á