K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 6 2021

Gạch chân dưới câu rút gọn có trong bài ca dao sau:

Đồn rằng quan tướng có danh 

Cưỡi ngựa một mình, chẳng phải vịn ai. 

Ban khen rằng: "Ấy mới tài", 

Ban cho cái áo với hai đồng tiền. 

Đánh giặc thì chạy trước tiên, 

Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra 

Giặc sợ, giặc chạy về nhà, 

Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân! 

23 tháng 6 2021

Đồn rằng quan tướng có danh 

Cưỡi ngựa một mình, chẳng phải vịn ai. 

Ban khen rằng: "Ấy mới tài", 

Ban cho cái áo với hai đồng tiền. 

Đánh giặc thì chạy trước tiên, 

Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra 

Giặc sợ, giặc chạy về nhà, 

Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân! 

-Những từ in đậm được rút gọn chủ ngữ

27 tháng 2 2019

a. Rút gọn chủ ngữ

    + Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà,

    + Dừng chân đứng lại, trời, non, nước,

- Khôi phục:

Người bước tới và dừng chân đứng lại là Bà Huyện Thanh Quan, là tác giả của bài thơ, và căn cứ vào câu cuối cách xưng hô "ta với ta", nên chủ ngữ của hai câu rút gọn là ta:

    + Ta bước tới Đèo Ngang bóng xế tà,

    + Ta dừng chân đứng lại, trời, non, nước,

 

b. Rút gọn chủ ngữ

    + Đồn rằng quan tướng có danh,

    + Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai.

    + Ban khen rằng: "Ấy mới tài",

    + Ban cho cái áo với hai đồng tiền.

    + Đánh giặc thì chạy trước tiên,

    + Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra (!)

    + Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân!

- Khôi phục:

    + Người ta đồn rằng quan tướng có danh,

    + Hắn cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai.

    + Vua ban khen rằng: "Ấy mới tài",

    + Và ban cho cái áo với hai đồng tiền.

    + Quan tướng khi đánh giặc thì chạy trước tiên,

    + Khi xông vào trận tiền cởi khố giặc ra (!)

    + Quan tướng trở về gọi mẹ mổ gà khao quân!

7 tháng 2 2021

Các câu rút gọn chủ ngữ

  • Đồn rằng quan tướng có danh,
  • Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai.
  • Ban khen rằng: "Ấy mới tài",
  • Ban cho cái áo với hai đồng tiền.
  • Đánh giặc thì chạy trước tiên,
  • Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra 
  • Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân!

    Có thể khôi phục chủ ngữ như sau:

  • Họ/người ta đồn răng quan tướng có danh
  • Ông ta/Quan tướng cưỡi ngựa chẳng phải vịn ai.
  • Vua ban khen rằng: “ấy mới tài”,
  • Và ban cho cái áo với hai đồng tiền,
  •  Ông ta/Quan tướng đánh giặc thì chạy trước tiên
  • Ông ta/Quan tướng xông vào trận tiền cởi khố giặc ra.
  • Ông ta/Quan tướng trở về gọi mẹ mổ gà khao quân
a/    Con cò mà đi ăn đêmĐậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.       Ông ơi ông vớt tôi naoTôi có lòng nào ông hãy xáo măng....có tiếng dép lẹp kẹp trong nhà và tiếng mẹ tôi: -Thằng Thành, con Thủy đâu ? [...] Thủy mở to đôi mắt như người mất hồn, loạng choạng bám vào cánh tôi. Dìu em vào trong nhà, tôi bảo ...-Từ 'tôi' trỏ ai ?-Nhờ đâu em biết được điều đó ?-Chức năng ngữ pháp...
Đọc tiếp

a/    Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
       Ông ơi ông vớt tôi nao
Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng.

...có tiếng dép lẹp kẹp trong nhà và tiếng mẹ tôi:
 -Thằng Thành, con Thủy đâu ? [...]
 Thủy mở to đôi mắt như người mất hồn, loạng choạng bám vào cánh tôi. Dìu em vào trong nhà, tôi bảo ...

-Từ 'tôi' trỏ ai ?
-Nhờ đâu em biết được điều đó ?
-Chức năng ngữ pháp của từ 'tôi' trên các câu trên là gì ?

b/ Đồn rằng quan tướng có danh,
Cưỡi ngựa một mình, chẳng phải vịn ai.
   Ban khen rằng: "Ấy mới tài"
Ban cho cái áo với hai đồng tiền.

-Từ "Ấy" trỏ gì ?
-Nhờ đâu mà em hiểu được nghĩa của chúng ?
-Chức năng ngữ pháp của từ này là gì ?

c/-Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ và con Em Nhỏ ra à ? Sao anh ác thế !

-Từ "Sao" được sử dụng để làm gì ?

1
2 tháng 10 2016

a) từ "tôi" trỏ : con cò , Thành

    chức năng ngữ pháp : làm phụ ngữ , chủ ngữ

b) từ "ấy" trỏ : quan

     nhờ : ngữ cảnh

c) từ " sao" đc sử dụng để hỏi về hoạt động

17 tháng 9 2016

Từ ấy chỉ việc "cưỡi ngựa một mình ,chẳng phải  vịn ai của vị quan tướng".

Nhờ vào nội dung của văn bản .

Chức năng ngữ pháp: làm phụ ngữ cho từ khen

7 tháng 3 2021

chuẩn

 

 

 

17 tháng 9 2016

Ấy chỉ sự việc quan tướng cưỡi ngựa không cần vịn (Chủ ngữ)

Thế chỉ hành động chia đồ chơi  (Phụ ngữ)

- Nhờ các câu trên trong từng đoạn

 

Ấy chỉ công của người quan tướng (hay là chỉ người quan tướng)  - chủ ngữ 

Thế chỉ sự việc chia đồ chơi - phụ ngữ 

- Nhờ vào các câu trên trong từng bài 

 

29 tháng 9 2016

(3).Từ ấy chỉ việc cưỡi ngựa một mình, chẳng phải vịn ai của vị quan tướng

-Nhờ vào 2 câu trên

-Chức năng ngữ pháp: Làm phụ ngữ cho từ khen

(4)Từ "thế" chỉ lệnh chia đồ chơi của mẹ

-Nhờ vào câu : Hai đứa liệu mà chia đồ chơi ra đi

-Chức năng ngữ pháp : Phụ ngữ của cụm động từ "nghe thấy thế"

29 tháng 9 2016

Từ  "ấy" trỏ việc cưỡi ngựa một mình ,chẳng phải vịnh ai của vị quan tướng.\

Nhờ vào nội dung của văn bản.

Chức năng ngữ pháp : phụ ngữ cho động từ

 

Từ "thế" trỏ  lời người mẹ vừa mới nói .

Nhờ vào nội dung cảu văn bản .

Chức năng ngữ pháp : dùng để trỏ hoạt động , làm phụ ngữ cho cụm từ:" vừa nghe thấy"

Bài 1: Thành phần nào (của câu in đậm) được rút gọn trong các ví dụ sau?a) Thấy đói bụng, tôi cũng tụt vào quán làm vài nhánh cỏ lót dạ. Đông khách quá . Châu Chấu, Cào Cào,Bọ Muỗm, Bọ Ngựa rậm rịch ra vào, chè chén. (Tô Hoài)b) Rập rình giây lát, chiếc diều bồng bềnh bốc lên thẳng đứng. Bố Lâm thả cuộc dây song. Mồ hôi từnggiọt đọng lại trên tấm lưng trần.Ông thở hồng hộc....
Đọc tiếp

Bài 1: Thành phần nào (của câu in đậm) được rút gọn trong các ví dụ sau?
a) Thấy đói bụng, tôi cũng tụt vào quán làm vài nhánh cỏ lót dạ. Đông khách quá . Châu Chấu, Cào Cào,
Bọ Muỗm, Bọ Ngựa rậm rịch ra vào, chè chén. (Tô Hoài)
b) Rập rình giây lát, chiếc diều bồng bềnh bốc lên thẳng đứng. Bố Lâm thả cuộc dây song. Mồ hôi từng
giọt đọng lại trên tấm lưng trần.Ông thở hồng hộc. Chạy. Ngã. Lại chạy. Lại ngã
c) vì lợi ích mười năm trồng cây
Vì lợi ích trăm năm trồng người. (Hồ Chí Minh)
d) Bà ấy mệt quá. Không lê được một bước .Không kêu được một tiếng .Cơ chừng tiếc của .Cơ chừng hết sức .Cơ chừng hết hơi (Nguyễn Công Hoan)
e) Mẹ không lo, nhưng vẫn không ngủ được.Cứ nhắm mắt lại là dường như vang tiếng đọc bài trầm bổng[…]. (Lí Lan)

Bài 2: Tìm và phân biệt câu rút gọn và câu đặc biệt trong các đoạn văn sau:
a/ Ông già không nói. Đang nhấp ngụm trà thơm phức mùi hoa ngâu. Hoa ngâu năm ngoái.
Buổi chiều, cô Ngân sang chơi. Cô hàng xóm vừa du học ở Ô – xtrây – li – a về. Cho một đĩa ổi chín.
(Nguyễn Phan Hách)

b/ Ôi, đẹp quá! Sao lại có bông hoa bằng lăng nở muộn thế kia? (Phạm Hổ)
c/ Thật là ầm ĩ! Hàng xóm phải một bữa điếc tai, nhưng có lẽ trong bụng thì họ hả: xưa nay họ mới chỉ nghe bà
cả, bà hai, bà ba, bà tư nhà cụ bá chửi người ta, bây giờ học mới được nghe người ta chửi cả nhà cụ bá. Mà chửi
mới sướng miệng làm sao! Mới ngoa ngoắt làm sao! (Nam Cao)

Bài 3: Xác định và nêu tác dụng của câu đặc biệt trong các đoạn trích sau:
a/ Cách đó ba năm, một đồng chí từ Đồng Tháp Mười về, mang về một con gà, con mái to vàng. Ôi chao, một
con gà! (Nguyễn Quang Sáng)
b/ Buổi hầu sáng hôm ấy.
Con mẹ Nuôi, tay cầm lá đơn, đứng ở sân công đường.
c/ Cái ngực phanh đầy những nét chạm trổ rồng phượng với một ông tướng cầm chùy, cả hai cánh tay cũng thế.
Trông gớm chết! (Nam Cao)

0
Mọi người đọc rồi chấm thang điểm 10 giúp mình nhé. Thanks mn nhìuThể loại: Cổ trang, SETên: Bắc Bình Vương Tình Truyện_________________________________________-Muội sẽ đợi ta về chứ?Người quân tử lo lắng hỏi, trên gương mặt lộ rõ vẻ buồn rầu. Người đối diện chàng ta cũng không khác là mấy.-Ta chẳng dám mong mỏi điều gì ngoài việc huynh bình an trở về. Huynh.....Chưa để nàng nói kết...
Đọc tiếp

Mọi người đọc rồi chấm thang điểm 10 giúp mình nhé. Thanks mn nhìu

Thể loại: Cổ trang, SE
Tên: Bắc Bình Vương Tình Truyện
_________________________________________
-Muội sẽ đợi ta về chứ?
Người quân tử lo lắng hỏi, trên gương mặt lộ rõ vẻ buồn rầu. Người đối diện chàng ta cũng không khác là mấy.
-Ta chẳng dám mong mỏi điều gì ngoài việc huynh bình an trở về. Huynh.....
Chưa để nàng nói kết câu, ngài phớt nhẹ lên nàng một nụ hôn rồi nhảy lên lưng ngựa thúc đi thật nhanh. Có lẽ, nếu chần chừ thêm, ngài sẽ không kiềm được mà bỏ giang sơn xã tắc ngoài kia mất.
Bắc Bình Vương nhận được tin Ngô Văn Sở rút quân. Ngài giận lắm, liền họp các tướng sĩ, định thân chinh cầm quân đi ngay. Nhưng các người đến họp đều nói:
- Chúa công với vua Tây Sơn có sự hiềm khích, đối với ngôi chí tôn, lòng tôn phò của mọi người chưa thật vững bền, nay nghe quân Thanh sang đánh, càng dễ sinh ra ngờ vực hai lòng. Vậy xin trước hết hãy chính vị hiệu, ban lệnh ân xá khắp trong ngoài, để yên kẻ phản trắc và giữ lấy lòng người rồi sau sẽ cất quân ra đánh dẹp cõi Bắc cũng chưa là muộn.
Bắc bình vương lấy làm phải, tế cáo trời đất cùng các thần sông, thần núi; chế ra áo cổn mũ miện, lên ngôi hoàng đế, đổi năm thứ 11 niên hiệu Thái Đức của vua Tây Sơn Nguyễn Nhạc làm năm đầu niên hiệu Quang Trung. Lễ xong, hạ lệnh xuất quân, hôm ấy nhằm vào ngày 25 tháng chạp năm Mậu thân (1788).
Lần này ngài đích thân cầm quân, phương lược tiến đánh đã có tính sẵn. Chẳng qua mươi ngày, có thể đuổi được người Thanh. Nhưng nghĩ chúng là nước lớn gấp mười nước mình, sau khi bị thua một trận, ắt lấy làm thẹn mà lo mưu báo thù. Như thế thì việc binh đao không bao giờ dứt, không phải là phúc cho dân, nỡ nào mà làm như vậy.
Ngày 03 tháng giêng năm Kỉ Dậu, đồn Hà Hồi bị hạ. Mờ sáng ngày 05 tiến đánh đồn Ngọc Hồi. Quân Thanh đại bại. Thái thú Sầm Nghi Đống thắt cổ tự vẫn. Tôn Sĩ Nghị hoảng hốt cuống cuồng chạy mất mật. Quân Thanh tranh nhau qua cầu tháo chạy rơi xuống nước nhiều không kể xiết. Sông bị nghẽn lại. Trông thật kinh khủng!
Ngài có lẽ đã quên mất rằng có người đang đợi ở quê nhà. Ngài đã kết duyên với người khác mà không phải là ngài. Liệu nàng có còn nhìn mặt ngài? Nàng có ghét ngài? Trong đầu vua Quang Trung đầy suy nghĩ. Ngài tức tốc chạy về chốn cũ, kiếm nàng. Kiếm muội muội yêu quý.
Ngài đi đến đâu, mọi người cúi xuống lạy ngài, tôn vinh ngài. Còn muội muội? Nàng ấy đâu rồi?
Ngài không thấy nàng. Ngài cho mọi người lui đi hết. Rồi vào khu rừng cũ, nơi mà ngài và tiểu muội muội có khoảng thời gian tươi đẹp.
-Huynh hứa là sau này phải thành thân với ta, chỉ yêu một mình ta, chỉ có một mình ta à hôn thê. Huynh không được nạp thêm thiếp, huynh có đồng ý không?
Ngài nhớ lại cái giọng trong trẻo đó, mắt nhòe đi từ lúc nào.
Rồi ngài thấy bóng dáng quen thuộc từ đằng xa, ngài ôm chầm lấy nàng, ngài bảo ngài nhớ, rất nhớ nàng. Nàng gạt tay ngài ra, cúi đầu xuống kính cẩn.
-Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế. Xin người giữ tự trọng.
Ngài bước đến.
-Muội....
Nàng cười.
-Bệ hạ....thần đã thành thân rồi! Đến làm thiếp của ngài, thần cũng không còn tư cách, thần đã phản bội người! Người....
Nghe đến đây, ngài tức giận, tay nổi gân, tức giận bỏ đi. Nàng cúi đầu.
-Bệ hạ, thần gửi lời hỏi thăm đến Hoàng Hậu. Cung nghinh!
Ngài rời khỏi đó, cảm thấy người nặng nề như cối xay gió. Nàng đã phản bội ta? Cái cảm giác khó chịu này khiến ngài bật cười, ngài cười bản thân ngài? Hay ngài đang vui?
Chết tiệt!
Ngài thề rằng ngài sẽ dốc hết mình phục vụ đất nước. Ngài sẽ quên nàng. Quên hết về muội muội. Quên những ngày muội muội đòi ngài bắt cá. Quên đi hết....
Sau khi ngài đi, nàng bật khóc. Nàng đã biết trước sẽ như vậy. Cớ sao lòng nàng đau đến thế? Nàng thật sự không muốn rời xa huynh ấy. Nhưng số phận trớ trêu, nàng sắp chết rồi. Nàng không muốn để huynh ấy biết. Nhìn bóng lưng ngài quay đi. Nàng rất muốn níu lại. Nhưng phải làm sao đây? Nàng ngất lịm đi ngay sau đó.
Nàng đã đi. Đi thật rồi. Đi xa khỏi thế giới này. 

Tác giả: Quang Huy

10

Bài hay lắm , bài này mà chấm thì được 9 đấy !!!

#Linh#

21 tháng 1 2019

chấm 9,5

nhận xét: bài hay, ý nghĩa và cảm động