Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1
Dựa vào sự tìm đọc và hiểu biết của em, hãy cho biết nhân vật Mai được nhắc tới trong đoạn trích có họ tên đầy đủ là gì?
Đoạn trích được lấy từ một bản kể về truyền thuyết Mai An Tiêm sống trên đảo hoang thời các Vua Hùng. Họ tên đầy đủ của nhân vật là Mai An Tiêm
Câu 2
Hãy chỉ ra những chi tiết có thể giúp ta hình dung được hoàn cảnh sống của các nhân vật. Hoàn cảnh đó có tính chất gì nổi bật?
Những chi tiết có thể giúp ta hình dung được hoàn cảnh sống của các nhân vật:
- Thứ dưa này được bầy chim đem từ phương tây lại, từ đất liền ra cho chúng ta
=> Các nhân vật sống trên một hòn đảo giữa Biển Đông.
- "Trời nuôi sống chúng ta rồi”: Câu nói cho biết các nhân vật phải vật lộn với hoàn cảnh để tìm cái ăn, để tồn tại được ở nơi vốn không có người sinh sống.
=> Đó là một hoàn cảnh sống đầy thử thách, đòi hỏi con người phải không ngừng vươn lên nếu muốn tồn tại.
Câu 3
Đoạn trích cho biết điều gì về đặc điểm của giống dưa hấu khiến các nhân vật trong truyện phải tò mò? Những miêu tả của người kể có phù hợp với điều em đã biết về thứ quả này hay không?
Các đặc điểm của giống dưa hấu được nêu lên trong đoạn trích: cây thân dây; mọc trên cát biển; có quả lớn, vỏ màu xanh mướt, ruột đỏ hồng, hạt đen nhánh, ăn thấy có vị ngòn ngọt, thanh thanh, Những miêu tả của người kể khá chi tiết, đầy đủ, có thể giúp người ta hình dung được tương đối chính xác về giống dưa hấu.
Câu 4
Có thể xem chi tiết bầy chim đem hạt đến đảo là một chi tiết kì lạ không? Vì sao?
Hoàn toàn có thể xem chi tiết bầy chim đem hạt đến đảo là một chi tiết kì lạ. Ít nhất nó cũng đã gây ngạc nhiên cho các nhân vật, khiến Mai phải thốt lên:
“Trời nuôi sống chúng ta rồi!”: Chi tiết đó còn cho thấy người xưa rất tin vào những lực lượng hỗ trợ mang tính thần kì đối với người tốt. Nó cũng góp phần khẳng định: một trong những điều làm nên sức hấp dẫn của truyện dân gian, trong đó có truyền thuyết, là sự có mặt của yếu tố kì ảo.
Làm như thế này nha bạn:
a) Sử dụng 1 ròng rọc cố định và 1 ròng rọc động thì lợi 2 lần về lực ( bỏ qua trọng lượng ròng rọc động và dây kéo )
Vậy lực kéo vật là F = 1/2 P = 1/2 .10.m = 1/2 .10.45 = 225 ( N ).
b) Sử dụng mặt phẳng nghiêng ( bỏ qua ma sát ) ta có P.h = F.l => F = P.h/l
F = 10.m.6/18 = 10.45.6/8 = 150 ( N )
Vậy lực kéo vật lên mặt phẳng nghiêng là 150 N.
c) Lực thắng trọng lượng ròng rọc động, dây kéo và ma sát là: 250 - 225 = 25 ( N)
d) 5% lưc kéo vật là : 5%. 150 = 7,5 ( N )
Vậy lực kéo khi có ma sát trên mặt phẳng nghiêng là : 150 + 7,5 = 157,5 ( N ).
( Mình chắc là đúng khoảng 70% thôi mà nếu đúng tất thì bạn tick cho mình nha! Thank you!!! )
Có hai mẹ con chim sẻ bay tránh rét qua mùa đông. Chúng bay đi mãi và đến tối lạc vào một khu rừng hoang.
Biết không thể bay đi được nửa, chim mẹ tìm một hốc cây nhỏ rồi dắt con vào đó ngủ qua đêm.
Nửa đêm, đang say giấc, mẹ con chim sẻ bỗng tỉnh dậy vì nghe tiếng gió rít ào ào. Nhìn ra ngoài trời, hai mẹ con thấy trời tối sầm. Sấm ì ầm từ đằng xa vọng lại. Trên bầu trời đen ngòm, những tia chớp nhằng nhịt đan chéo vào nhau. Những cơn gió mạnh làm cây cối nghiêng ngã. Chẳng mấy chốc, cơn mưa rào trút xuống như thác đổ không biết trên trời có bao nhiêu nước mà đổ xuống lắm thế.
Trong hốc cây nhỏ, mẹ con nhà chim sẻ run lẩy bẩy vì rét. Mưa hắt vào gốc cây lạnh buốt. Chim con khóc “ti ti”, nói với mẹ:
– Mẹ ơi, con rét quá! Rét quá!
Chim mẹ âu yếm dỗ dành con:
– Nín đi con của mẹ, nằm sâu vào hốc cây để mẹ che cho.
Rồi chím mẹ xòe đôi cách bé nhỏ, mỏng manh của mình che cho con, mặc cho mưa phả vào người làm ướt sững bộ cánh màu nâu bạc vì vất vả. Gió rít làm cho cái cây có hốc nhỏ nơi mẹ con chim sẻ trú nghiêng ngả. Mỗi lần như thế chim mẹ lại suýt rơi xuống đất. Ngoài trời, mưa vẫn rơi, gió vẫn gào thét ghê rợn. Chúng chẳng mảy may thương tình hai mẹ con đang run rẩy. Nhưng chúng càng điên dại bao nhiêu, tấm lòng chim mẹ thương con lại càng tăng lên bấy nhiêu. Chim mẹ đã làm thế với tất cả tình yêu thương mẫu tử của mình.
Trong lòng mẹ, chim con vẫn khô lông và không rét run như chim mẹ. Nghe gió rít mưa rơi ở ngoài mà nó càng thương mẹ. Cứ nghĩ đến cảnh mẹ nó bị ướt, lạnh mà nó trào nước mắt. Không rét mà nó cứ khóc tì ti trong lòng vì thương mẹ. Rồi nó thiếp đi từ lúc nào…
Gần sáng, biết không thể chinh phục nổi tấm lòng cao cả của chim mẹ, và cũng đã mệt rã rời, gió mưa đành phải rút lui.
Những lá cây được nước mưa tắm gội nên xanh bóng. Các bụi cây um tùm thấp lùn nằm bẹp xuống. Dưới đất, lá vàng rụng xuống thành một lớp dày.
Lúc này, chim Mẹ đã mệt rã rời. Nó gục xuống lưng con thiếp đi.
Mặt trời từ từ nhô lên sau đỉnh núi phía đông. Bầu trời thoáng đãng xanh thẳm. Mọi vật sung sướng đón chào những ánh nắng ấm áp. Cây cối trong khu rừng xào xạc chào mừng ông mặt trời. Khi đã lên cao, ông mặt trời phóng tầm mắt nhìn ra mọi nơi, thấy trong hốc cây có hai mẹ con chim sẻ đang nằm đó. Chim mẹ xơ xác, ướt sũng. Nghĩ đến trận mưa đêm hôm qua, ông mặt trời bồi hồi xúc động. Ông liền tỏa ra tia nắng ấm áp nhất, dịu hiền nhất vào gốc cây. Như có một sức mạnh, hai mẹ con chim Sẻ liền tỉnh dậy. Thấy ánh nắng ấm áp của mặt trời, chim con vui mừng nói vói mẹ:
– Mẹ ơi! Ra sưởi nắng nào! Một ngày mới bắt đầu rồi!
Chim mẹ né mình cho chim con ra sưởi nắng. Chim mẹ cũng gượng dậy bước ra cành cây đứng nhìn mọi vật. Chim con bay ra. Nó sung sướng liệng trên bầu trời trong xanh chan hòa ánh nắng vài vòng. Rồi chim con đậu trên cành cao cây bồ đề rỉa lông, rỉa cánh. Nó cất tiếng hót líu lo chào ông mặt trời rực rỡ. Cuối cùng, nó liệng một vòng đậu xuống chạc cây với mẹ, miệng nói:
– Mẹ ợ! Hôm nay là ngày sung sướng nhất của con. Chị Mùa Xuân đến rồi. Vui quá!
Chim mẹ âu yếm nhìn con, lòng lâng lâng một niềm vui khó tả. Nó gật đầu sung sướng đến trào nước mắt.
học tốt
Lão già mùa đông cáu kỉnh chuẩn bị đến rồi. Vạn vật đều chuẩn bị ngủ đông hoặc đi tránh rét. Mẹ con chim sẻ cũng vậy. Họ bay sẽ bay đến một nơi nào đó có những tia nắng vàng giòn tan chiếu xuống. Sẻ con và mẹ đang bay thì lão già mùa đông đã mang đến những cơn gió lạnh lẽo đến buốt da. Sẻ con kêu lên:
- Mẹ ơi! Con lạnh quá rồi.
Sẻ mẹ dỗ dành con:
- Cố gắng lên con yêu, sắp đến rồi!
Sẻ con bắt đầu khóc và rên rỉ kêu:
- Nhưng con lạnh lắm rồi!
Sẻ mẹ nhìn thấy đứa con yêu của mình khóc vì lạnh , động lòng nên đành hạ cánh xuống một khu rừng để trú qua đêm.
Sẻ mẹ tìm một hốc cây nhỏ làm một cái tổ con nhưng đủ để cho hai mẹ con ở. Nửa đêm, sẻ mẹ chợt tỉnh giấc vì ngọn gió của lão già mùa đông lạnh lẽo thổi vào người sẻ mẹ. " Ngọn gió này chắc chắn báo hiệu một cơn mưa sẽ ập đến! " sẻ mẹ nghĩ. Quả không sai, sau một lúc, một cơn mưa bất ngờ ập đến. Tiếng mưa to làm cho sẻ con thức dậy. Sẻ con rất sợ mưa nên khi nhìn thấy một cơn mưa to như vậy chú đã òa lên khóc. Sẻ mẹ dỗ dành và cất tiếng nói trầm ấm:
- Con biết ko, cơn mưa là món quà mà mẹ thiên nhiên tặng cho chúng ta đấy.
Sẻ con nín khóc, nhìn mẹ và hỏi:
Tại sao lại như vậy ạ?
Sẻ mẹ nhìn con cười:
- Mẹ sẽ kể cho con nghe một câu chuyện, qua câu chuyện này con sẽ thấy mưa ko đáng sợ đâu.
Sẻ mẹ bắt đầu kể chuyện:
- Ngày xưa, đất trời chưa có mưa thì quanh năm hạn hán. Chim muông, cỏ lá đều mệt mỏi và đói khổ. Thực ra vùng đất ấy vốn là một vùng đất tươi đẹp, hùng vĩ. Nhưng cứ mỗi năm trôi qua, những con sông, những ao hồ đều dần cạn nước. Một hôm nọ, mẹ thiên nhiên đi qua vùng đất này, thấy mọi vật đều đói khổ và khô héo. Mẹ thiên nhiên rất đau lòng khi thấy cảnh tượng này. Bà liền tạo ra thần mưa để thần mưa ban phát nước cho nhân loại. Nhờ thần mưa nên vùng đất trở nên tươi đẹp lại. Và ngày nay, thần mưa vẫn mang lại cho vùng đất thêm tươi đẹp hơn.
Sẻ con nghe mẹ kể giữa chừng thì đã ngủ ngon trong đôi cánh ấm áp của mẹ từ lúc nào. Cho dù trời lúc bấy giờ lạnh lẽo nhưng tình yêu thương của mẹ con chim sẻ đã giúp con tim họ trở nên ấm áp hơn.
> Nguồn mạng
câu 1 : chim hoạ mi
câu 2 : nó , nhạc sĩ giang hồ không tên tuổi .
câu 3 : êm ả, yên ả.
câu 4 : Rồi hôm sau, / khi phương đông vừa vẩn bụi hồng, / con hoạ mi ấy / lại hót vang lừng chào nắng sớm.
TN TN CN VN
câu 5 : Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ.
câu 6 : Cho nên những buổi chiều tiếng hót có khi êm đềm, có khi rộn rã, như một điệu đàn trong bóng xế mà âm thanh vang mãi giữa tĩnh mịch, tưởng như làm rung động lớp sương lạnh mờ mờ rủ xuống cỏ cây.
tác dụng : làm nổi bật lên được tiếng hót hay của hoạ mi .
câu 7: Tuy Dương bị khuyết tật đôi tay nhưng bạn ấy viết chữ rất đẹp.
II. Tập làm văn
Trong kí ức của mỗi người, nhất là đối với những người học sinh như em thì một người bạn thân lại càng không thể thiếu. Thật đặc biệt là Đan- cô bạn thân từ hồi lớp 1 đến giờ vẫn học với em.
Đan là một cô bé có vóc dáng nhỏ bé cùng với nước da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt trái xoan với ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ, Đan luôn làm mềm lòng mọi người chỉ với một ánh nhìn. Đôi môi thì đỏ mọng, miệng lại luôn nở một nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, tưởng chừng như những hạt ngọc trai. Cô bạn này lại có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Giọng nói nghe rất ngọt và dịu dàng. Chính vì thế mà ở mỗi cuộc thi hát của trường, sự có mặt của bạn ấy là không thể thiếu. Giọng ca "cây nhà lá vườn" này đã đưa về cho lớp, trường rất nhiều giải nhất, nhì.
Trong lớp thì Đan có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Đan vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Đan luôn được thầy cô và bạn bè quý mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Về nhà, ngoài giờ học, Đan luôn dành thời gian giúp đỡ cha mẹ. Ngoài sở thích đọc sách, Đan có một sở thích hơi bị kì quái là thích xem phim ma. Mỗi lúc rảnh rỗi là hai đứa lại hỏi thăm chuyện học tập, tâm sự chuyện buồn vui. Lần mà em bị cảm, Đan đã thể hiện mình thực sự là một người bạn tốt. Em đã phải nghỉ học hết hai tuần. Dù vậy Đan vẫn đến nhà em và giảng cho em từng bài toán, bài văn. Điều này đã làm em thực sự làm em cảm động. Khi em hết bệnh cũng là lúc hai đứa lại cùng nhau bước đi trên con đường đến trường. Con đường in lại những kỉ niệm vui, buồn của đôi bạn thân.
Đan luôn là một người bạn tốt không chỉ đối với em mà với cả mọi người. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để hai đứa mãi là bạn thân, đôi bạn cùng tiến.
a) Xuất xứ : Trích từ Dế Mèn Phiêu Lưu Ký
b) Tự làm nhé !
c) Tự sự
d) Em thấy đoạn trích trên rất hay và sinh động
Sai thì chỉ cho mik nhé !
Linh ơi, câu d viết thành đoạn văn nhé, giúp mình đi.
bạn muốn viết mũ của một số thì dùng Ctrl + Shift + dấu +
nha bạn ( mình ko chắc )