Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Euripides – một nhà viết kịch của Athena thời Hy Lạp cổ đại đã từng nói rằng: “Duy chỉ có gia đình, người ta mới tìm được chốn nương thân để chống lại tai ương của số phận ”. Câu nói của Euripides đã gợi lên trong ta không ít những suy nghĩ về vai trò của gia đình đối với cuộc đời mỗi con người. Đúng như vậy, gia đình có vai trò đặc biệt quan trọng với cuộc đời của mỗi con người.
Mỗi con người sinh ra, lớn lên, trưởng thành đều có sự giáo dục từ truyền thống gia đình. Trong chiếc nôi gia đình, chúng ta được sống trong tình mẫu tử, tình phụ tử, tình anh chị em ruột thịt, từ khi lớn lên đến lúc trưởng thành ta lại nhận được sự đùm bọc, che chở, yêu thương từ gia đình. Và cũng từ đó, chúng ta được dạy dỗ, giáo dục nên người .Gia đình là cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người, lời dặn dò, lời dạy dỗ từ gia đình sẽ theo con người suốt hành trình dài và rộng để không bạc lòng, không vấp ngã. Hơn nữa trong cuộc sống mỗi con người không tránh khỏi những tai ương bất trắc, khi đó gia đình chính là bến đỗ bình an vô điều kiện, là chốn nương náu cuối cùng giúp con người vượt qua giông bão cuộc đời, là nơi ta trở về khi đã chồn chân, mỏi gối.
Gia đình là tế bào của xã hội, có xây dựng gia đình hạnh phúc, mới có thể tạo nên một xã hội tốt đẹp. Nói về vai trò của gia đình, ta lại nhớ đến nhân vật Nhĩ trong tác phẩm “Bến quê” của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Nhĩ quá nửa đời người phiêu dạt, đến khi nằm trên giường bệnh mới nhận ra điều giản dị và thiêng liêng nhất là gia đình và người vợ tần tảo với những đứa con ngoan chính là bến đỗ bình an nhất, là điểm tựa cho anh những ngày cuối cùng của cuộc đời. Hay một nhân vật trong bộ phim nổi tiếng “Người phán xử” cũng đã từng nói “Gia đình là thứ tồn tại duy nhất. Những cái khác, có hay không có, không quan trọng”. Có thể nói rằng, gia đình là điều không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người. Ý thức được vai trò của gia đình, chúng ta phải ra sức gìn giữ, bảo vệ gia đình.
Tuy nhiên cũng cần chú ý rằng, yêu gia đình là hoàn toàn đúng nhưng điều đó không có nghĩa là bao che cho những người thân làm việc sai trái với chuẩn mực và pháp luật. Và khi còn là học sinh, với tư cách là một thành viên trong gia đình, chúng ta cần giữ gìn gia đình hạnh phúc, phải chăm ngoan học giỏi, hiếu kính với ông bà cha mẹ, anh em phải yêu thương hòa thuận có như thế gia đình mới ấm êm, hạnh phúc.
Có nhận định cho rằng " Gia đình là bến đỗ bình yên " và quả đúng như vậy . Nhưng như thế nào là gia đình ? Không phải ai cũng hiểu được sự cao cả và thiêng liêng của hai tiếng gia đình . Gia đình là một cộng đồng người sống chung và gắn bó với nhau bởi các mối quan hệ tình cảm , quan hệ hôn nhân và quan hệ huyết thống . Quan trọng hơn cả gia đình là tổ ấm và là nơi quay về của mỗi người . Mỗi khi gặp chuyện gì buồn bực , lo lắng , thất bại , cáu giận và kể cả lúc bạn vui chúng ta vẫn có thể về nhà và cảm thấy gia đình mình bình yên hơn tất thảy . Gia đình chính là điểm tựa cho chúng ta mỗi khi mệt mỏi hay vấp ngã trong cuộc sống . Nhờ có nơi gọi là gia đình mà mỗi lúc ngã đau , ta đều cảm nhận được hơi ấm , sự cảm thông và vỗ về . Nhưng trái ngược lại với nhưng mái ấm hạnh phúc như vậy , lại có những gia đình tràn ngập tiếng cãi vã , đánh nhau và sự bất hòa giữa các thành viên . Chắc chắn rồi , những gia đình như vậy không thể làm điểm tựa cho những người con được và đôi khi lại là sự căng thẳng, áp lực to lớn khi đối mặt với hai chữ gia đình . Thử hỏi xem , căn nhà mà tràn ngập bóng tối , không có sự chia sẻ cho nhau thì làm sao mà làm nơi yên bình và nơi hạnh phúc viên mãn đối với mọi thành viên trong nhà được ? Vậy để làm sao gia đình phát huy tốt nhất được vai trò và trọng trách của nó ? Đó là các thành viên trong gia đình , từng người phải biết vun vén và tạo tiếng cười cho mái ấm nhỏ này . Chúng ta thể hiện tình cảm cho nhau có thể bằng nhiều cách. Các con thì cố gắng học thật giỏi , bố mẹ đi làm về thì đấm bóp hoặc rót nước cho họ . Bố mẹ thì hãy cố gắng dành nhiều thời gian hơn cho các con , cuối tuần đưa các con đi chơi , đi về quê sau một tuần học tập và làm việc mệt mỏi . Dành nhiều thời gian và cảm xúc cho nhau thì làm gì có chuyện gia đình đổ bể hay cãi vã. Qua đây , chúng ta có thể thấy rõ sự quan trọng và thiêng liêng của gia đình . Vậy nên hãy trân trọng, giữ gìn , bảo vệ giả trị , niềm tin , hạnh phúc của mái ấm nhỏ này bởi không phải ai cũng may mắn có nơi điểm tựa ấm áp được gọi là gia đình . Có như vậy mới có nơi cho chúng ta trở về mỗi lần yếu lòng và đơn giản là khi chúng ta nhớ về nơi đó - gia đình .
tick cho mih nha
Tôi nghĩ những con vật nuôi còn là những người bạn thân thiết bên cạnh chúng ta. Bố mẹ thường lo ngại việc có những con vật nuôi bên cạnh những đứa trẻ sẽ gây ra những ảnh hưởng xấu. Nhưng không phải vậy, vật nuôi mang lại cho chúng ta rất nhiều lợi ích.
Thứ nhất, việc có vật nuôi khiến những đứa trẻ phải vui chơi và luyện tập cùng chúng. Nếu chúng ta không thực hiện những hành động đó, chú chó sẽ trở nên cuồng chân, sinh ra giận dữ, hay cắn đồ,… Việc vui đùa cùng vật nuôi sẽ kéo chúng ta ra ngoài trời hay là phải vận động, điều này sẽ giúp sức khỏe của chúng ta tốt hơn.
Thứ hai, từ lí do trên đã hình thành nên sự phát triển ý thức trách nhiệm của con trẻ khi nuôi thú cưng. Các con vật nuôi luôn cần sự chăm sóc, cho ăn uống, tắm rửa, dọn dẹp vệ sinh, huấn luyện,… Vì nếu không những hành động như thế thì dẫn đến những hậu quả xấu. Nếu một chú cá không được cho ăn thường xuyên thì nó sẽ bị đói mà dẫn đến chết. Hay chúng ta không chịu thay nước thường xuyên thì môi trường sống của nó sẽ bị bẩn dễ gây bệnh đến cá. Khi mà trẻ con học được cách có trách nhiệm với thú nuôi thì chúng sẽ biết cách chăm sóc bản thân mình tốt hơn.
Thứ ba, khi nuôi động vật thì sẽ mang lại cảm giác thoải mái, giảm stress. Những hành động, cử chỉ vuốt ve, âu yếm,… những chú chó mang đến cảm giác an toàn. Hay là khi chúng ta ôm ấp những chú mèo, những tiếng grừ grừ sẽ làm giảm căng thẳng, cảm bình yên. Đặc biệt khi vui đùa, ở cạnh, trò chuyện với những vật nuôi khiến chúng ta cảm thấy luôn có một người bạn ở bên cạnh mình.
Nhưng đâu phải vậy, vật nuôi cũng sẽ có hại. Chẳng hạn như, bạn ko tiêm phòng dại cho chó, bạn có thể bị nó cắn. Hay mèo, bạn ôm ấp nó quá mức, nó có thể gây tổn thương cho chúng ta. Rất nhiều trường hợp xấu như vậy. Hoặc là chúng có thể phá đồ của chúng ta. Nhưng những việc này ko hay xảy ra nên tôi kết luận: '' vật nuôi trong nhà giống như một thành viên của gia đình vậy''.
Vật nuôi trong nhà giống như một thành viên của gia đình vậy. Chúng mang lại rất nhiều những lợi ích mà chúng ta vừa chỉ ra ở bên trên. Sự xuất hiện của vật nuôi trong nhà đồng nghĩa với việc chúng ta cần có tránh nhiệm với nó, nuôi dưỡng và chăm sóc nó.
Đối với em,vì trước đây em từng có một chú chó tên là Mino,nhưng nó đã qua đời vì bị bệnh.Em thấy rằng khi Mino qua đời,em như mất đi một người bạn thân duy nhất.Em cho rằng vật nuôi giống như người bạn thân của mình vậy,nó luôn bên mình,luôn song hành bên mình.Khi mất đi sẽ cảm thấy buồn nhường nào.Nên em nghĩ,chúng ta nên có một vật nuôi,như vậy,chúng ta sẽ có thêm một người bạn bên cạnh để an ủi,để cùng vui đùa như hai người bạn khác chủng loại với nhau,nhưng dù khác chủng loại thì hai người bạn ấy vẫn rất vui vẻ.
An-đéc-xen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người. Ta thấy rõ được sự thờ ơ, vô cảm qua tác phẩm Cô bé bán diêm của An-đéc-xen.
Vô cảm chính là thái độ sống lạnh nhạt, thờ ơ đối với cuộc sống, với những người ở xung quanh chúng ta. Bản thân chúng ta không quan tâm, không có trách nhiệm đối với chính bản thân mình và với người khác. Hiện nay khi đất nước ngày càng phát triển thì vô cảm càng dễ dẫn đến thành một loại bệnh. Cần phải tìm “phương thuốc” để chữa trị, xích gần hơn nữa tình cảm giữa người với người, phương pháp ấy sẽ xóa bỏ được lối sống lãnh đạm, thờ ơ này ở con người trong xã hội này. Căn bệnh vô cảm khi đã tồn tại trong con người thì sẽ ăn sâu, bám rễ không chịu buông. Mỗi người cần có cách thức, có phương pháp để hạn chế căn bệnh nguy hiểm có thể ăn mòn trái tim của mỗi người.
Truyện của An-đéc-xen khép lại nhưng lòng người đọc vẫn không nguôi băn khoăn, trăn trở, day dứt suy nghĩ về con người, cuộc đời, về tình người, tình đời. Nhà văn không né tránh hiện thực nghiệt ngã. Cô bé có tâm hồn trong sáng, thánh thiện ấy đã chết, chết trong chính đêm giao thừa, trong cái đói, cái rét hành hạ. Một năm mới sang hứa hẹn những khởi đầu mới nhưng cô bé đã kết thúc cuộc hành trình của mình tại chính ngưỡng cửa của năm mới. Chẳng có cơ hội, chẳng có tương lai nào cho em. Trước khi chết vì đói, vì rét, em đã chết vì chính sự lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn, ích kỉ của con người. Em không dám về nhà vì sợ những lời chửi mắng, đánh đập của bố, em trơ trọi, bơ vơ, tuyệt vọng chống chọi với cái giá rét trước ánh mắt vô cảm, thờ ơ của những người qua đường, em cô đơn, buồn tủi khi mọi người vui vẻ, hân hoan đón chào năm mới, em nằm đó trong những lời đàm tiếu vô tâm của mọi người. Em từ giã cõi đời, giã từ cuộc sống vì không ai thương em, không ai che chở, bảo vệ em. Cái chết của em mãi để lại nỗi xót thương, niềm day dứt như một câu hỏi ám ảnh trong lòng mỗi người: làm sao để không bao giờ trên mặt đất này còn có những trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm ?
Truyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng đặt ra những vấn đề vô cùng sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của nhà văn. Cái kết truyện như một câu hỏi đầy day dứt, như một lời đề nghị nhà văn gửi tới độc giả nhiều thế hệ, ở mọi phương trời về cách sống, về thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, nhất là những mảnh đời bất hạnh.
Mở bài:
- Giới thiệu vấn đề nghị luận: "Sách có vai trò vô cùng quan trọng và phải chăng đọc sách sẽ mang đến thành công cho con người"
Mẫu: Không ai thành công mà không đọc sách và vì thế sách có vai trò vô cùng quan trọng.
Thân bài:
- Sách là gì?
+ Người bạn trí thức mang đến cho con người ta vô vạn điều hay, cái đẹp, cái tốt, cái xấu trong đời.
- Lợi ích của việc đọc sách là gì?
+ Có thêm kiến thức.
+ Đầu óc, suy nghĩ được mở mang.
+ Có thêm sự tư duy.
+ Hiểu thêm nhiều điều hay, điều cần làm, những điều ý nghĩa trong cuộc sống.
=> Con người ta trở nên tốt đẹp, hoàn thiện, phát triển bản thân hơn.
=> Có giá trị hơn, khéo léo hơn trong cuộc sống.
- Ý nghĩa của việc đọc sách:
+ Khai mở những sự hạn hẹp trong suy nghĩ của chúng ta.
+ Cung cấp thêm những giá trị bất hủ với thời gian.
+ Để ta biết thêm nhiều thứ hơn.
Liên hệ đến thực tế như:
+ Học sinh học hành tốt hơn, có những ý thức tốt đẹp hơn.
+ Giáo viên có thêm nhiều kiến thức sâu rộng để dạy dỗ.
+ Người làm việc biết cách làm như thế nào cho hiệu quả.
+ Người quản lí hiểu thêm nhiều cách để đưa một tập thể phát triển.
+ Cha mẹ hiểu hơn cách dạy con tốt là như thế nào.
+ ....
- Bàn luận, phân tích rõ hơn:
+ Khi con người ta có đủ các yếu tố như trí thức, tài năng, đạo đức, chăm chỉ. Thành công đến với họ là vô cùng dễ dàng.
+ Từ những cuốn sách hay, thế giới mới có những cái đầu vĩ đại.
Dẫn chứng:
“Việc đọc rất quan trọng. Nếu bạn biết cách đọc, cả thế giới sẽ mở ra cho bạn.” – Barack Obama
Maxim Gorki, “cánh chim báo bão của cách mạng Nga”, cây đại thụ của nền văn học Xô viết, là một người ham mê đọc sách. Tuổi trẻ cơ cực, Maxim Gorki phải tự trau dồi kiến thức qua những cuốn sách quý báu mà ông có được. (Bạn tham khảo nhé)
- Phê phán những người lười đọc sách.
+ Họ sẽ ra sao và con người họ ntn?
Kết bài:
- Liên hệ bản thân bạn và tổng kết.