K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 2 2020

à ừ=)xinloi cộng động học ập k nên đăng cậu có thể chia sẻ với bạn mình qua tin nhắn=)đăng thế này lm trôi mất các câu hỏi của các bạn khác:v tí nữa tớ xoá nhé!

10 tháng 2 2020

nếu ai thích thì cho tui cái tick cònko thì thui nha

Ôn tập mỹ thuật 6

5 tháng 12 2017

1. Vì con đười ươi cầm dao lên và tự đâm vào ngực nó, thế là nó chết (vì đười ươi hay tự đấm vào ngực mình)

2. 4 con vịt

1 tháng 12 2017

có nhiều câu giống mik quá

22 tháng 1 2018

nhìn như con tâm thầnoe

30 tháng 6 2020

***** : c.h.ế.t

Hừ, tôi bực lắm rồi đấy, bực thay cả chị gái tôi luôn. Chị tôi lập một Công ty tên là •๖ۣۜQυεεη๖ۣۜRσʂε♕๖ۣۜCσмραηү• . Chị ấy viết từ lúc 13h30' đến 14h5' chị ấy đăng một bài dài 35 phút của chị tôi đâu rồi? Các người vứt đâu rồi hả CTV? Thử nghĩ xem, viết dài, 35 phút của cuộc đời đáng lẽ phải có kết quả nhưng không có, vứt đi hết. Liệu có thấy tức...
Đọc tiếp

Hừ, tôi bực lắm rồi đấy, bực thay cả chị gái tôi luôn. Chị tôi lập một Công ty tên là •๖ۣۜQυεεη๖ۣۜRσʂε♕๖ۣۜCσмραηү• . Chị ấy viết từ lúc 13h30' đến 14h5' chị ấy đăng một bài dài 35 phút của chị tôi đâu rồi? Các người vứt đâu rồi hả CTV? Thử nghĩ xem, viết dài, 35 phút của cuộc đời đáng lẽ phải có kết quả nhưng không có, vứt đi hết. Liệu có thấy tức không? 35 phút làm được khối việc, nhưng chị ấy quyết định dành ra từng đó thời gian để mang đến điều mới mẻ cho HOC24. Chị ấy tức quá, off vĩnh viễn rồi, vừa lòng rồi đúng không các CTV? Các người phải làm cho HOC24 bớt thành viên mới vui đúng không? Vui rồi chứ gì? Chị tôi đã vĩnh viễn dời khỏi HOC24, các người vui nhưng liệu người khác có vui không? Đặc biệt là tôi, chị tôi không còn ở đây nữa thì tôi vui chắc? Cũng may là chị ấy còn dùng Lazi và tôi biết nick chị ấy. Nếu không thì chắc tôi cũng off HOC24 mấy ngày.

P/s: Ai muốn liên hệ đến chị tôi thì vào link sau: ミ★₤เйɦ♕ℳųộเ♕ℳųộเ♕Đąйǥ♕Ϯâ๓♕Ϯɾạйǥ★彡 ...

Các CTV không xóa bài

Tôi xin trân thành cảm ơn !

0
CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap V: Ngắm nhìn khi trời bớt nắng:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 6: MÓN QUÀ MUỘN

- Quà của chị này.

Đưa ra trước mặt chị là hộp quà lớn hơn một xíu, một món quà khác.

- Chị mở nhé!

Chị cười, ôn nhu đến lạ. Đôi mắt cong thành hình bán nguyệt, khóe miệng khẽ mở ra như hàng vạn sự trỗi dậy của những bông hoa xinh đẹp chốn thần tiên. Nụ cười chị mang màu dịu nhẹ của nắng, tan ra trong không gian nhẹ nhàng.

Tôi chỉ gật đầu, không nói gì nữa. Rồi khóa chặt vẻ vui thích của chị khi mở quà trong mắt. Nàng thơ của tôi thật duyên dáng.

- Chị rất thích, Seungwan đeo cho chị đi.

Tôi tặng chị một sợi dây chuyền bằng bạc, mảnh nhỏ với mặt dây là hình bông tuyến đính đá. Sợi dây lấp lánh dưới ánh mặt trời, nằm gọn trong bàn tay búp măng nhỏ bé của chị.

Tôi cười, cầm lấy sợi dây chuyền rồi vòng ra đằng sau giúp chị đeo nó.

Khẽ vén lên mái tóc đen mượt như nhung kia, để lộ ra phần cổ trắng nõn cùng khuôn cằm xinh tươi. Nhẹ nhàng đeo giúp chị, mùi hương của nàng thơ phảng phất khắp không trung, đậu lại vào lòng tôi bao suy tư, mến mộ. Xong xuôi, tôi lại thả mái tóc về chỗ cũ cùng bàn tay lưu luyến khôn nguôi. Mùi hương chị vẫn quẩn quanh cánh mũi, ngọt ngào pha chút đắng cay.

- Chị đẹp lắm.

Sợi dây chuyền cứ như sinh ra để dành riêng cho chị, lấp lánh trên xương quai xanh tinh xảo.

- Cảm ơn Seungwan.

Lạ quá, đây là lần đầu tiên tôi thấy chị cười ngượng ngùng như vậy. Hoặc có lẽ hôm nay trời nắng gắt, hoặc vỗn dĩ tính cách của chị đã như vậy. Chị với tôi trong trẻo đến lạ lùng.

Một thoáng yêu đương
Chút nắng gắt đâu làm nên mùa hạ
Một thoáng nhìn chưa hẳn đã là yêu
Sao tim em cứ ngập ngừng rất lạ
Chị là ai, hỡi bóng dáng yêu kiều?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

2
6 tháng 7 2020

vậy thì đừng đọc, có đứa nào ngu đến mức chạy liền lên chap 6 mà đọc đâu

6 tháng 7 2020

Đọc từ đầu dùm cái......

Không hợp gu thì thôi, sân si ghê

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :( Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha ! Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :) Truyện: A...
Đọc tiếp

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha !

Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :)

Truyện: A Tứ

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... Tứ muốn chạy ngay đi, nhưng đôi chân thì không khập khiễng nổi, nó cứng đờ lại như thể bị liệt...

~Hết Chap 1~

À mọi người đoán xem, diễn biến sẽ như thế nào? Truyện này thể loại gì? Người phụ nữ ấy là ai?

Nhớ cmt cho mình biết nha~

5
20 tháng 7 2020

I don't know

Mk chỉ là nói trc thôi để như lần trc xóa mãi mà vẫn cứ bị khôi phục mệt

20 tháng 7 2020

HAY LÉM Ạ

HÓNG CHAP 2 CỦA CJ

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 5: NGẮM NHÌN KHI TRỜI BỚT NẮNG

Qua vệt mưa phùn đầu mùa đọng lại trên tấm kính cửa sổ trong suốt, tôi thờ thẫn nhìn ngắm nàng thơ cuộc đời. Hội học sinh hôm nay vắng người, chỉ có tôi và chị.

Chị đã sớm ở dưới mái hiên, bên cạnh là chàng trai cao lớn, tuấn tú. Anh ta ôm trọn chị vào lòng. Chị có ấm áp không? Còn tôi, tôi lạnh tới mức cõi lòng tan rã thành từng mảnh vỡ vụn héo tàn, pha lẫn một chút nhức nhối nơi lồng ngực trái, lọt thỏm đáy tâm tưởng trống trải triền miên.

Này nàng thơ của em, chị thật lộng lẫy dưới cơn mưa phùn nhưng sự lộng lẫy ấy không dành cho em, chị lộng lẫy bên chân ái của chị. Hào quang từ nụ cười rạng rỡ nơi bờ môi ấy sắp tàn vẩy lên tim em một chút ướt át, một hơi thở lạnh lẽo cõi nhân gian.

Vẫn là đôi bàn tay rắn chắc luồn vào mái tóc mượt như nhung lụa của chị, vẫn là bàn tay nhỏ nhắn siết chặt vạt áo sơ mi trắng phau.

Chị và anh ta trao nhau nụ hôn dưới mái hiên cùng màn mưa phùn của tạo hóa.

Nếu là một đứa mê tiểu thuyết ngôn tình thì hình ảnh trước mắt thật lãng mạn biết bao. Nhưng không, tôi chỉ thở dài, đáy lòng như đeo quả cân ngàn kí. Và cảm giác, tâm can vẫn đau đớn, bất lực như vậy. Nó hết như một con rắn độc gieo rắc vào tiềm thức ta những miền kí ức buồn khổ, thê lương.

Mưa phùn giăng mù lối vào con tim chị rồi, nói cho em biết, em còn có thể tiếp tục như vậy tới bao giờ?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Chúc thi tốt nha ! Thi tốt để còn onl trên Hoc24 nà ! Goodluck ღRyo_ゆうの夫☆ ❤️❤️❤️

2 tháng 7 2020

Thi xong òi chị ơi

Điểm thấp qué

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha) Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này...
Đọc tiếp

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha)

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... \

(Sang Chap 2 rồi nè)

- Giết....giết....ta phải giết nó....thứ đàn ông đần độn...-người phụ nữ lẩm bẩm. Tứ biết ngay đây là ma không phải người. Nhưng ai mà biết trước được? Tứ chạm nhẹ vào vai:

- Sao cô lại ở đây?

Cô gái quay lại. Vâng, đó là khoảnh khắc đáng sợ nhất mà một thằng gan to bằng trời như Tứ cũng không thể nào quên được. Đó là một người phụ nữ ngực chảy xệ, mắt đỏ rứa máu đã đông đực, miệng và cả cơ thể bốc mùi hôi thối như thịt người bị rữa. Nó lè cái lưỡi trắng bệch ra nhìn Tứ ....

-Thứ đàn ông chúng mày...có chết cũng không thể trả giá cho tao...chúng mày đã xô đầy đời tao vào vực thẳm! Tao sẽ giết từng thằng một rồi lôi chúng mày xuống tận cùng của địa ngục..bắt đầu từ mày......H....H.....-Người phụ nữ lẩm bẩm, tay cầm con dao, đôi mắt to lồi hẳn ra nhìn Tứ.

-Mày chết chắc rồi con đ* ạ!- Tứ lẩm bẩm (chắc mọi người đang thấy lạ đúng không, đọc tiếp đi)

Tứ lôi tuột găng tay vật lộn với con quái vật. Nó bất ngờ dùng dao găm để chọc vào bụng Tứ nhưng anh đã né được. Anh hất cái găng tay kia lên rồi thọc vào mồm con yêu nữ. Nó bị tắc họng nhưng vẫn cố giẫy giụa với Tứ cho đến phút cuối cùng...

''Con chỉ cần nhớ... nếu tĩnh tâm thì loại yêu nhân nào cũng đổ gục.''-Lời dạy của ông Cần Kiêu đang chảy qua tâm trí anh, đầy mãnh liệt và cảm xúc.

Chẳng mấy chốc, con quái vật bị ngã trước đòn tấn công của Tứ. Con quái vật hiện nguyên hình thành một cô gái xinh đẹp đúng nghĩa ''một nữ nhân có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần- một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến người ta mê mẩn ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng''....

0
30 tháng 6 2020

k đou, hay mà

Ribi Sachi umk

Cám ơn :)

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả:😍 Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được. Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much,...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:😍

Chào mọi người. Chắc hẳn giờ đây nhiều bạn đã thi xong rồi nhỉ? Còn mình thì chưa đâu (vì mình thi chuyển cấp mà). Vì lẽ đó, nên mình sẽ cố gắng up truyện sớm nhất để khi đến khi sắp thi mình sẽ rest vài ngày nên không đăng được.

Nhân tiện mình cũng gửi lời cảm ơn tới PINKYDOM đã nhiệt tình ủng hộ mình nhé! I love you so much, Pinkydom.

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III: Ngày sinh nhật của chị: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến.

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 4: MÓN QUÀ SINH NHẬT

- Hôm qua sao em lại về trước?

Trong khi đang tập trung sắp xếp lại mớ tài liệu chồng chất cho hội thao chuẩn bị diễn ra của trường thì giọng chị khẽ khàng cất lên, vừa nghiêm nghị mà hiền dịu tới lạ lùng, đậu lại trên vành tai tôi lẳng lặng không chịu tan biến, gieo mầm vào trái tim tôi từng giọt thanh âm lưu luyến.

- Em có việc thôi.

Tôi trả lời chung chung, ngắn gọn. Ai đâu chẳng lẽ lại đứng ở đó nhìn nàng thơ của mình và anh chàng kia khóa môi trong sự reo hò của đám đông và ánh sáng lập lòe nơi chùm đèn phản chiếu.

- Còn việc gì quan trọng hơn sinh nhật chị sao?

Chị giờ đây đứng ngay trước mặt tôi, bàn tay đè lên tờ giấy, không cho nó tiếp tục xê dịch. Chị hỏi đúng thật, với tôi, làm gì có cái gì quan trọng hơn sinh nhật chị chứ?

- Em xin lỗi, em thật sự bận.

Mắt chị long lanh, sóng sánh một chất lỏng trắng trong, bờ môi hơi bĩu ra, cuối cùng lại vòng qua chiếc bàn ngăn cách giữa chúng tôi. Chị đến đằng sau lưng tôi, vòng tay ôm trụ eo tôi. Ôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại cùng hơi thơm thoang thoảng dịu nhé... Nàng thơ khiến tôi muốn phạm tội.

- Chị vẫn đang đợi đấy.

Chỉ thấy một mảng ấm nóng sau lưng, chị áp mặt vào lưng tôi. Cảnh tượng này thật dễ gây hiểu lầm. Gáy tóc tôi khẽ rung lên, tim đập bất chấp cả nhịp điệu. Những cảm xúc ngọt ngào như đường mật khiến tôi không muốn tách rời cái ôm ấm áp này.

- Đợi gì cơ?

- Món quà của em.

Là món quà hôm qua tôi quẳng vào thùng rác rồi lầm lũi đi nhặt lại sao? Là thứ mà tôi trút cơn giận điên loạn vào sao?

- Hôm qua định đưa cho chị nhưng thấy chị chơi vui quá nên không nỡ làm chị mất hứng.

Tôi nói, đưa tay chạm vào bàn tay trước định định gỡ bỏ ra, nhưng không ngờ chị lại siết chặt hơn, vùi hẳn mặt vào lưng tôi.

- Chị rất thích ôm Seungwan. Chị vẫn sẽ đợi món quà ấy.

Em cũng muốn đường hoàng mà ôm lấy chị, ở cạnh chị, bảo vệ chị ... để tràn ngập miền kí ức mênh mang của sinh mệnh nhỏ bé này là cả vũ trụ bao la dành cho chị, để ta mãi không rời xa, mãi sánh bước cùng nhau trên những con đường xinh đẹp, trong những buổi chiều mát mẻ, trắng trong.

Món quà định tặng chị đã bị vứt bỏ một lần. Nếu chị biết thứ tình cảm lạ lùng này, nó sẽ bị vứt bỏ lần thứ hai sao?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Cậu ấy không dùng internet ! Nhưng nếu cậu muốn thì tớ sẽ gửi cho cậu mấy bài văn của cậu ấy sau ! Hahh ? Star_Of_Pink

29 tháng 6 2020

mk đã nghe òi.... quá đỉnh.... lượng view khủng... mv chất lượng

ko có j để chê lun nak

ahihiyeu