K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 6 2021

bình thường thôi

14 tháng 6 2021

Trả lời :

Có, hỏi j

~HT~

24 tháng 2 2022

Bạn muốn tả con gì

Vì muốn tả nó thì bạn phải tả bằng ngôn từ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc và phải yêu thích nó

Bạn không nói tôi bt tôi dek bt phải tả j

Tôi giỏi văn đấy

24 tháng 2 2022

Tham khảo;

Mùa hè năm ngoái, bà ngoại lên thăm gia đình em, bà mang theo rất nhiều quà cho mấy chị em, nhưng em thích nhất là chú mèo mướp rất đẹp. Bà bảo rằng đây là con mèo đầu tiên được sinh ra từ chú mèo mẹ bà nuôi nhiều năm. Chú mèo ấy ngày ngày lớn lên thật nhanh, hằng ngày quẩn quanh bên chân em.

Mẹ bảo rằng chú mèo này lớn rất nhanh nhưng lại lười bắt chuột, chỉ kêu meo meo dọa chuột chứ lười vận động lắm. Tuy nhiên em vẫn rất thích ôm nó vào lòng khi đi ngủ. Mẹ lại không thích thế chút nào, vì lông mèo sẽ dính vào chăn chiếu, vào người.

Chú mèo nhà em có bộ lông màu đen mượt mà, sờ vào rất êm và nhẹ tênh; khi em ôm nó vào lòng nó kêu gầm gừ một lát rồi nằm ngoan ngoan trong vòng tay em. Đôi mắt của nó màu xanh nhạt, tròn xoe như hai hạt nhãn và long lanh như màu nước.

Buổi tối khi em nhìn vào mắt nó thì có màu xanh. Mẹ bảo buổi tối mắt mèo sáng hơn buổi ngày rất nhiều, vì mèo hoạt động đêm nhiều.

Con mèo nhà em nặng tầm 2kg, đôi chân của nó rất uyển chuyển khi di chuyển ở trên gác bếp, nó nhảy rất nhẹ nhàng, có đôi khi nó nhảy nhanh thoăn thoát từ đất lên tận mai nhà để tìm bắt dán. Mèo nhà em hình như thích bắt dán và thằn lằn hơn là bắt chuột, vì em chưa thấy nó bắt chuột bao giờ.

Mỗi lần mẹ em cho nó ăn cơm thì nó lại ngoan ngoãn đi thật nhanh và ăn sạch thức ăn, không để rơi vãi hạt nào ra khỏi bát. Mẹ bảo nó ở rất sạch sẽ và biết điều.

Mùa đông đến, em thường ngồi cạnh mẹ ở bên bếp lò, chú mèo cứ chờn vờn xung quanh chân và kêu gầm gừ. Em thích vuốt bộ lông của nó như thế. Nhưng nhiều khi em bực bội, em chỉ muốn đá nó một phát bay đi thật xa.

Chú mèo mướp nhà em có thói quen khi nằm ngủ thì chui lên giường nằm cạnh em, đến nửa đêm nó lại đi đâu, gần sáng nó lại về nằm cùng. Trông lúc nó ngủ bộ râu cứ giật giật, em rất thích thú.

Em mong con mèo sẽ lớn nhanh và sinh được một đàn con xinh đẹp có thể làm bạn với em. Em rất yêu chú mèo mướp màu đen đó, mỗi lần em làm bài văn tả về con mèo lớp 4 em đều nhớ đến chú mèo mướp nhà em.

15 tháng 11 2021

Chào cậu mình cũng lớp 4

15 tháng 11 2021

CHÀO NHA BẠN HỌC TRƯỜNG NÈO

LỚP 4A MẤY

29 tháng 12 2021

câu:Sao cậu giỏi thế:là câu dùng để hỏi

29 tháng 12 2021

Câu: Sao cậu giỏi thế. Là câu dùng để hỏi và có thái độ khen nhá 

HT

4 tháng 2 2022

Tham khảo:
Mùa xuân đã về đến bên hiên cửa, những cây mai cũng theo tiếng chân ấy mà vội vã khoác lên mình chiếc áo mới xinh tươi. Trên thân cây trơ trọi, xù xì của đông cũ để lại, từng chiếc mầm nhỏ màu xanh ngọc bích dần dần nhủ lên. Nhỏ bé, mong manh là thế, nhưng chúng vô cùng kiên cường và mạnh mẽ. Mặc cái giá rét của đất trời, chúng vẫn hiên ngang mà vươn mình, trổ lá. Và rồi, trời chẳng phụ lòng hoa, chỉ độ nửa tháng, những mầm hoa nhỏ bé ngày nào, giờ đây đã nở ra thành từng hoa mai vàng rực rỡ. Sắc vàng của những đóa mai ấy như một tín hiệu, vẫy nắng vàng ấm áp cho nhân gian. Thế là, cả khắp đất trời, ngập tràn sắc vàng của nắng, của hoa mai khiến lòng người thêm ấm áp, tươi vui. Dù ai đang bận rộn, vất vả thế nào thì cũng dễ dàng mà cảm nhận được hơi xuân trong đất trời. Có lẽ chính vì lẽ đó, mà dù ngày xuân trăm hoa đua nở, người ta vẫn thường dành sự ưu ái của mình cho những cành mai.Nếu không hay mong bạn thông cảm



 

23 tháng 2 2018

Viet lam gi cho no moi tay

23 tháng 2 2018

Ngắn gọn thôi nha 

26 tháng 1 2022

Tham khảo:

Hôm qua, vào buổi tiệc sinh nhật, em đã được nhận rất nhiều món quà xinh xắn, đáng yêu. Nào bút, vở, kẹp tóc, gấu bông… Nhưng em yêu thích nhất vẫn là chiếc thước kẻ do Mi - người bạn thân nhất của em tặng.

Chiếc thước được làm từ nhựa cứng, màu hồng nhạt trong suốt rất đáng yêu. Cầm trên tay, em cảm thấy thước khá mỏng và nhẹ, thế nhưng nó vẫn chắc chắn lắm. Như bao chiếc thước khác, thước mà Mi tặng em có hình chữ nhật, chiều dài là 15cm, chiều rộng là 3cm. Tuy nhiên, điểm đặc biệt là đây là chiếc thước đôi. Từ trục phía góc bên phải, em tách thước thành hai phần, thế là chiếc thước dài thành 30cm. Thật sự rất tuyệt vời. Bởi cặp của em không để vừa những chiếc thước dài đến 30cm, mà đôi khi các tiết toán hay mĩ thuật lại cần vẽ đường thẳng dài. bây giờ, chiếc thước này đã cứu em khỏi những băn khoăn đó.

Trên mép mỗi nửa thước được kẻ nhiều vạch màu đen cách đều nhau. Mỗi vạch cách nhau 1mm, cứ thế cứ 9 vạch ngắn là một vạch dài được đánh số ở dưới theo đơn vị là xăng-ti-mét, lần lượt từ một đến ba mươi. Phần thước ở mặt trên có số từ một đến mười lăm, còn phần thước bị dấu ở dưới đánh số từ mười lăm đến ba mươi. Mép thước ở trên là đường thẳng băng, em dùng để kẻ các đường thẳng. Còn mép thước ở dưới là đường lượn sóng nhỏ, em thường dùng để kẻ các khung họa tiết, đẹp vô cùng.

Mảnh thước ở trên, được trang trí vô cùng bắt mắt. Ngay chính giữa là tên của hãng sản xuất thước màu đen, viết cách điệu. Xung quanh là những chú gấu nhỏ màu hồng với đủ thứ tư thế khác nhau. Nào nằm, nào ngồi, nào đứng, nào chạy… Chú nào trông cũng đáng yêu hết mức. Mảnh thước ở dưới, thì được cắt rỗng thành nhiều hình khối. Có hình vuông, hình ngôi sao, hình mặt trăng, hình trái tim với các kích cỡ khác nhau. Em dùng chúng để vẽ trang trí giờ mĩ thuật.

Chiếc thước kẻ này thực sự rất xinh đẹp và tiện lợi. Chắc chắn, em sẽ giữ gìn thước thật cẩn thận, để chiếc thước mãi đồng hành cùng em trong mỗi giờ học.

26 tháng 1 2022

Tham khảo :

Trong chiếc túi bút của em, có rất nhiều đồ dùng học tập nhỏ xinh. Nào bút mực, bút chì, bút máy, tẩy bút chì, chiếc kẹp giấy nhỏ, tệp giấy nhớ… Nhưng món đồ mà em yêu thích nhất chính là một chiếc thước kẻ do cô Mai - cô giáo chủ nhiệm tặng cho nhân dịp sinh nhật.

Đó là một chiếc thước kẻ nhỏ, có thể để vừa in vào trong túi bút. Thước có hình chữ nhật, dài 15cm, rộng chỉ hơn 1cm một chút. Bề dày của thước chỉ khoảng 2mm, những vẫn rất chắc chắn và cứng cáp. Nhờ vào chất liệu nhựa cứng được dùng để làm thước. Thước có màu trắng trong suốt, khi đặt lên vở, em vẫn có thể dễ dàng nhìn xuyên qua những vạch kẻ của trang giấy. Nhờ thế, việc kẻ cách đường thẳng trở nên dễ dàng hơn. Phần mép trên của thước có những vạch kẻ thẳng màu đen cách nhau đều tăm tắp. Mỗi vạch cách nhau 1mm, cứ 10 vạch sẽ tính là 1cm. Thước chỉ đánh số theo độ dài là xăng-ti-mét thôi, nên lần lượt có các số từ 0 đến 15. Đặc biệt, nhà sản xuất còn tin ý mài mỏng phần mép trên của thước, giúp em đặt bút kẻ dễ dàng hơn.

Điều khiến em ấn tượng và thích thú nhất, chính là phần trang trí của thước. Chính giữa thước, là dòng chữ Chúc Thúy Nga học tốt! được viết theo kiểu cách điệu do chính cô giáo tự tay khắc lên. Dòng chữ đó là một lời chúc tốt đẹp đến từ cô giáo mà em yêu quý. Nó khiến cho chiếc thước trở nên xinh đẹp, ý nghĩa và giá trị hơn bất kể món quà dễ dàng được mua ở ngoài đường kia.

Chiếc thước kẻ xinh đẹp ấy, đã đồng hành cùng em qua mọi tiết học. Nó cùng em gạch chân nhan đề các bài tập, vẽ hình cho tiết toán… Bất kì lúc nào ngồi vào bàn học em cũng sử dụng thước. Mỗi ngày, sau khi học bài xong, em sẽ lấy giấy mềm lau sạch thước. Em không vứt thước lung tung, luôn đặt nó nhẹ nhàng sau khi sử dụng. Tất cả để nhằm giữ thước luôn sạch sẽ và mới mẻ.

Đối với em, thước không chỉ là một dụng cụ học tập bình thường, mà nó là món quà mang ý nghĩa tinh thần sâu sắc. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, để không phụ lòng cô giáo khi tặng chiếc thước kẻ này cho em.

22 tháng 4 2018

xàm, hỏi linh tinh:v

22 tháng 4 2018

-mik ko có đề mà bn cần

-mik cx ko ở phú thọ

vậy nha mimi

Vương Huyền Nhân( tên này mk tự nghĩ nha) là một nhà thơ có ít nhiều tên tuổi trong ngành văn học hiện đại. Tuy còn rất trẻ nhưng ông đã đóng góp rất nhiều tác phẩm tiêu biểu và nổi tiếng. Rất nhiều người đến xin lời khuyên từ ông. Một ngày, có một cô bé đến xin học ở ông. Cô bé mới chỉ 12 tuổi, đôi mắt cô thẳm buồn. Ông nhận lời và hứa sẽ dạy cô làm được 1 bài thơ hoàn chỉnh trong vòng 1 tháng tới. 

Vài ngày trôi qua, ông nhận thấy cô ko có tài năng cho lắm. Các biện pháp nghệ thuật hay phương pháp làm thơ cô đều ko thể nhớ nổi. Cô chỉ im lặng và cúi đầu mỗi khi Huyền Nhân nhắc nhở. Các học sinh khác đều là những người ưu tú và thường xuyên kiễu cợt, coi thường cô bé đáng thương. Tuy nhiên, Vương Huyền Nhân vẫn không từ bỏ, vẫn kiên nhẫn chỉ bảo em. 

Đến ngày tổ chức khoa thi tuyển chọn tập thơ quốc tế, ông vẫn chọn cô bé đi thi. Nhiều người cho rằng, việc này sẽ ảnh hưởng ko ít đến danh tiếng lâu nay của ông. Nhưng cô bé đã nài nỉ ông cho cô đi thi vì bà cô luôn muốn em trở thành một nhà thơ. Thế là ông đồng ý mặc dầu mọi người đều nói rằng ông đã chọn nhầm người.

Và kết quả thật không ngờ...

Bài thơ của cô đã đạt giải nhất quốc tế. Vượt qua hàng trăm đối thủ nặng kí, cả hàng trăm bài thơ dài. Bài cô chỉ vỏn vẹn 4 dòng:

                                                       " Bà ơi, bà như người mẹ,

                                         Thay cha gánh vác cả gia đình

                                                         Thay mẹ nuôi con khôn lớn

                                          Thế gian này, chỉ cần mỗi bà thôi...."

Nhưng đến ngày nhận giải, cô bé lại ko xuất hiện khiến Vương Huyền Nhân rất lo lắng và ngạc nhiên. Hóa ra, ba mẹ cô bé mất sớm, em ở với bà...nhưng bà lại qua đời vào sáng nay, lúc MC xướng tên em nhận giải. Thật thương xót cho em biết bao... Vậy là, Vương Huyền Nhân đã nhận em làm con nuôi. 

Sự kì vọng của ông vào em bé 12 tuổi ấy là quyết định thật đúng đắn, đập tan mối hoài nghi trong lòng mọi người. Với sự chính trực, lòng kiên nhẫn và lòng tự trọng của mk. Ông quả thật là một nhà thơ chân chính.

Mới đầu mk làm nên có j sai thông cảm nhaaa

1 tháng 10 2020

Nguyễn Quỳnh Hương,bạn làm văn hay quá

23 tháng 11 2017

Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.

Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm !...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

Bước vào phòng ông, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:

-  Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.


 

Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.

Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm !...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.

Bước vào phòng ông, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:

-  Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.

Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa"

k mình nha