K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc bài văn sau và trả lời câu hỏi ( cố gắng đọc nhé )Xưa có hai vợ chồng nghèo, quanh năm ăn bữa sớm chẳng biết có bữa tối. Năm ấy, Tết đến mà trong nhà ko có một bát gạo, người vợ chạy mấy nơi mới vay được ít tiền kịp sáng 30 đi sắm Tết.Mua hết số tiền, chị vợ đội mủng lên đầu ra về. Đường về phải lội qua một mương nước....
Đọc tiếp

Đọc bài văn sau và trả lời câu hỏi ( cố gắng đọc nhé )

Xưa có hai vợ chồng nghèo, quanh năm ăn bữa sớm chẳng biết có bữa tối. Năm ấy, Tết đến mà trong nhà ko có một bát gạo, người vợ chạy mấy nơi mới vay được ít tiền kịp sáng 30 đi sắm Tết.

Mua hết số tiền, chị vợ đội mủng lên đầu ra về. Đường về phải lội qua một mương nước. Chẳng may, khi bước chân lên một hòn đá, chị trượt chân ngã vật xuống. Bao nhiêu gạo, thịt, vàng hương,... đều chìm nghỉm trong bùn nước. Tủi phận mình đen đủi, chị ngồi thụp xuống vệ đường khóc lóc thảm thiết. Lúc ấy có một vị quan huyện đi qua. Quan dừng lại, hỏi người đàn bà vì sao mà khóc. Chị mếu máo kể lại tình cảnh.

Quan huyện vốn thương người nên nghĩ ra một kế giúp người đàn bà. Quan truyền cho lính đưa hòn đá về công đường đối chất. Thấy lính ngơ ngác, ông thét làm ngay. Hòn đá tất nhiên ì ra, ông bảo trói nó lại, khiêng về huyện tra tấn cho được mới nghe.

Nghe tin quan tra tấn hìn đá để đòi bồi thường gạo, thịt, vàng hương,... cho người đàn bà nọ, ai nấy tò mò, đổ xô tới huyện đường. Quan truyền cho lính đặt hai cái thúng ở cổng, ai bỏ vào đấy mười xu sẽ được vào. 

Trong khi đó, từ công đường tiếng hỏi cung, tiếng quát nạt, tiếng roi vụt văng vẳng phát ra. Mọi người tranh nhau ném tiền để được vào cửa. Khi hai cái thúng đã đầy ắp tiền, quan bèn bảo bọn lính lệ nghỉ roi vọt, rồi ông đứng trước mọi người trỏ nguyên cáo bị cáo phân xử:

- Bị cáo hòn đá tội rành rành, ko thể chối, mặc dầu đến giờ nó vẫn chưa chịu cung xưng. 

Bản chức quyết bắt bị cáo bồi thường đầy đủ số thiệt hại. Thế nhưng, xét nó không có gì để thi hành bản án này. Tất cả mọi người đến đây vì thương hại bị cáo giúp mỗi người một ít. Vậy bản chức quyết định: số tiền trong thúng bất kể bao nhiều đều giao cho nguyên cáo có quyền sử dụng. Còn bị cáo được phóng thích trở về chỗ cũ hay đi đâu mặc ý.

Tất cả mọi người biết là mắc mưu quan nhưng không một người nào tỏ vẻ tiếc của cả. Còn người đàn bà nọ sung sướng đưa tiền về nhà.

Chọn câu trả lời đúng

1. Người đàn bà nghèo gặp điều gì ko may ?

a) Lội suối, trượt chân ngã ướt hết quần áo.

b) Ko vay được tiền đi chợ đón Tết.

c) Vay được ít tiền đi chợ, qua mương bị ngã, mất hết hàng Tết.

2. Quan huyện nghĩ ra kế j để giúp người đàn bà ?

a) Kêu gọi mỗi người dân trong huyện giúp chị ta một ít tiền.

b) Tra tấn hòn đá để mọi người bỏ tiền ra xem, lấy tiền giúp chị ta.

c) Buộc dân mỗi người nộp 10 xu.

3. Vì sao mọi người bik mắc mưu quan nhưng ko ai tiếc của ?

a) Vì sợ quan, ko dám lấy lại tiền.

b) vì họ hỉu quan thương dân, muốn giúp người đàn bà nghèo.

c) Vì họ tưởng quan chôm hết tiền của họ, ko dám lấy lại vì sợ rơi mất đầu.

4. Muốn được tik ?

a) Muốn, muốn cho 5 tk đi

b) đương nhiên

c) sợ sai, cho 1 tik đi

 

0
đến giờ kể chuyện rồimk lại kể đầu nha                                                        CẬU BÉ JACK VÀ CÂY ĐẬU THẦNNgày xửa ngày xưa, có một cậu bé tên là Jack. Cậu sống với mẹ ở một ngôi nhà nhỏ trong làng. Gia đình Jack rất nghèo, tài sản duy nhất họ có là một con bò, mà nó đã già đến mức chẳng cho sữa được nữa. Một ngày kia, mẹ của Jack quyết...
Đọc tiếp

đến giờ kể chuyện rồi

mk lại kể đầu nha

                                                        CẬU BÉ JACK VÀ CÂY ĐẬU THẦN

Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé tên là Jack. Cậu sống với mẹ ở một ngôi nhà nhỏ trong làng. Gia đình Jack rất nghèo, tài sản duy nhất họ có là một con bò, mà nó đã già đến mức chẳng cho sữa được nữa. Một ngày kia, mẹ của Jack quyết định sẽ bán con bò đi. Mẹ bảo Jack mang con bò ra chợ phiên bán, cố gắng bán được giá tốt.

Trên đường đi ra chợ phiên, Jack gặp một ông già bí ẩn.Ông già nói:

– Ta sẽ đổi con bò của cháu lấy hạt đậu này.

– Sao cháu lại phải đổi cả con bò để lấy hạt đậu nhỏ xíu này?

– Đây không phải là hạt đậu thường đâu, mà là hạt đậu thần đó. Cháu hãy trồng nó vào tối nay và sáng mai nó sẽ mọc cao đến tận trời xanh.

– Điều này sao mà xảy ra được. Sao cháu phải tin lời ông chứ?

– Nếu lời ông nói mà không thành sự thật thì sáng mai ông sẽ trả lại con bò cho cháu

Jack không tin lời ông lão lạ mặt lắm, nhưng mà cậu cũng chả thấy mất gì nếu trao đổi với ông cả. Nên cậu đồng ý đổi con bò lấy hạt đậu thần như ông lão nói. Khi về nhà, mẹ cậu hỏi:

– Jack, con bán con bò được bao nhiêu tiền vậy?

– Con đã đổi nó lấy hạt đậu thần này mẹ ạ

– Sao vậy? Con dám đổi tài sản duy nhất nhà ta có lấy cái hạt đậu vô tích sự này sao? Sao con lại làm thế?

Mẹ của Jack rất giận dữ, bà mắng Jack và ném hạt đậu qua cửa sổ, hạt đậu rơi xuống khu vườn. Bà phạt Jack không được ăn tối hôm đó. Sáng hôm sau, khi Jack thức dậy và nhìn qua cửa sổ, cậu nhìn thấy một điều chưa bao giờ thấy trong đời. Một cái cây lạ lùng vươn lên cao tít đến tận trời xanh.

– Ôi, cái gì vậy?

– Có phải cây đậu thần của mình không?

Jack mừng rỡ trèo ra khỏi cửa sổ và nhảy sang cây đậu thần. “Ôi, lời của ông già đã trở thành sự thật rồi. Cây đã mọc đến tận trời cao rồi. Mình phải lên xem mới được”.

Jack tò mò leo lên trên cây. Leo mãi, leo mãi, cậu leo không ngừng. Leo đến hết ngày thì Jack đến tận trời. Trước mắt Jack lúc này là một khung cảnh kỳ diệu như trong mơ. giữa những đám mây trắng xóa là một tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy. Jack mệt vì leo quá lâu, và cũng đói bụng vì cậu chưa ăn gì từ tối hôm qua, cậu gõ mạnh vào cánh cửa

– Xin chào, có ai ở đây không? Cháu có thể xin một ít đồ ăn được không ạ?

– Bỗng nhiên, cánh cửa lâu đài tự mở ra.

Jack ngạc nhiên, nhưng rồi cậu đánh bạo bước vào trong. Cảnh tượng bên trong rất lộng lẫy, đồ đạc sáng bóng. Jack đi đến căn bếp, cậu thấy có một lát bánh mì và một ít sữa. Cậu đói quá nên cầm lát bánh mì lên định ăn, thì cậu thấy có những tiếng động mạnh và cả tòa lâu đài rung lắc như trong cơn động đất vậy. Jack sợ hãi nấp dưới gầm bàn. Có một người khổng lồ dữ tợn bước vào phòng, trong tay ông ta có một túi vàng to. Hóa ra đây chính là lâu đài của người khổng lồ độc ác.

Người khổng lồ khịt mũi đánh hơi ầm ĩ. Fee, Fi, Fo, Fum, ta ngửi thấy có mùi người lạ. Hắn nhìn quanh tìm kiếm nhưng không thấy Jack vì chú quá bé và đang trốn dưới gầm bàn. Hắn tự nhủ “có lẽ đấy chỉ là mùi thịt gà tây mình ăn tối qua thôi”. Hắn ngáp dài mệt mỏi và quyết định đi ngủ. Người khổng lồ đặt túi vàng lên bàn rồi bỏ đi. Khi hắn ta ra khỏi phòng, Jack liền chui ra khỏi chỗ nấp và leo lên trên bàn. “Ôi, túi vàng mới to làm sao, mình sẽ giàu đây”.

Jack lấy túi vàng và nhảy khỏi cái bàn. Chú rón rén đi qua căn phòng, ra khỏi lâu đài của gã khổng lồ, và hết sức mang túi vàng đến chỗ cây đậu thần. Chú leo xuống cây đậu và mang túi vàng về cho mẹ. Chú kể với mẹ về chuyện cây đậu thần, về tòa lâu đài của gã khổng lồ và đưa mẹ xem túi vàng đã lấy được.

Vài hôm sau, Jack lại leo lên cây đậu thần để lên trên trời, quay lại chỗ tòa lâu đài hôm trước. Khi chú đang khám phá tòa lâu đài thì lại nghe thấy những bước chân rầm rầm của gã khổng lồ. Chú không kịp chạy đến nấp dưới gầm bàn, nên vội chui vào nấp trong tủ.Người khổng lồ mang một ổ gà mái ra trước cái tủ.

– Gà ơi, đẻ trứng vàng cho ta đi nào! Người khổng lồ nói. Úm ba la, trứng vàng nở ra.

Con gà kêu lên quang quác rồi mau mắn đẻ một quả trứng bằng vàng ròng. Người khổng lồ nhặt lấy quả trứng và đi ra khỏi phòng. Jack nhanh chóng ra khỏi chỗ nấp, chú lấy con gà và mang ra khỏi phòng, cố chạy thật nhanh trước khi người khổng lồ phát hiện ra. Jack mang con gà về nhà cho mẹ:

– Mẹ xem này, con gà này đẻ ra những quả trứng vàng thật đấy.

Chú bắt chước người khổng lồ nói “Gà ơi, đẻ trứng vàng cho ta đi nào! Úm ba la, trứng vàng nở ra”. Con gà kêu lên quang quác rồi lại đẻ ra một quả trứng bằng vàng ròng.

Mẹ Jack nói “jack, lấy trộm của người khác là không tốt đâu con. Con phải trao đổi một cách công bằng và sống lương thiện”

– Nhưng, mẹ xem, con gà này đẻ ra trứng vàng, mình sẽ không phải làm việc nữa mà vẫn đủ sống

Jack ngày càng trở nên tham lam, mỗi ngày chú lại quay lại tòa lâu đài và lấy trộm thêm nhiều đồ vật của người khổng lồ.

Một ngày kia, khi lẻn vào lâu đài, chú thấy người khổng lồ nói với cái đàn hạc:

– Úm ba la, hãy chơi nhạc cho ta.

Và cây đàn bỗng tự chơi những giai điệu du dương. Tiếng nhạc này làm ta buồn ngủ quá, ta phải đi ngủ thôi. Khi người khổng lồ về phòng ngủ, Jack lại trèo lên bàn và lấy trộm cây đàn hạc

Nhưng không ngờ, khi chú chạm tay vào cây đàn thì tiếng nhạc tự động vang lên. Cây đàn kêu lên: “ông chủ, ông chủ, có ai đang lấy trộm tôi”.

Nghe thấy tiếng cây đàn hạc kêu cứu, người khổng lồ thức dậy và bước ra khỏi phòng. Jack không kịp chạy trốn, cậu bị người khổng lồ bắt gặp với cây đàn trong tay.

– A, sao nhà ngươi dám ăn trộm cây đàn của ta? Chính là ngươi đã ăn trộm túi tiền vàng và con gà thần của ta, có đúng không?

Jack luồn qua chân người khổng lồ và cố sức chạy trốn. Người khổng lồ giận dữ đuổi theo. Jack sợ hãi trượt từ trên cây đậu xuống, cậu thấy tiếng gió rít bên tai mình. người khổng lồ cũng đang tụt xuống ngay sau lưng cậu.

Khi Jack chạm đất, cậu đi tìm ngay chiếc rìu và cố hết sức chặt cây đậu thần. Cây đậu bị đổ và ngã kềnh ra đất. Người khổng lồ bị tuột tay, rơi xuống đất và lăn ra chết.

Và Jack đã nhận được một bài học đích đáng, chú hiểu rằng không được tham lam lấy đồ của người khác, và phải lao động cần cù để có cuộc sống tốt đẹp.

5
14 tháng 10 2021

hay quá

22 tháng 10 2021
..........
 Àn-nhong mọi người! Tớ định mở cuộc thi viết truyện gì gì đó, nhưng lại thôi :v Bây giờ nghĩ lại, tớ sẽ đổi thành kiểu viết truyện giao lưu ấy. Để mọi người viết, đọc, rồi làm quen với nhau ấy mà :") Tớ thấy trên đây có rất nhiều bạn viết fic hay cực, cơ mà giấu tài :'vvv ------------------------------------------- • Thời gian: Tối thứ 7 hàng tuần,...
Đọc tiếp

 

Àn-nhong mọi người! Tớ định mở cuộc thi viết truyện gì gì đó, nhưng lại thôi :v Bây giờ nghĩ lại, tớ sẽ đổi thành kiểu viết truyện giao lưu ấy. Để mọi người viết, đọc, rồi làm quen với nhau ấy mà :") Tớ thấy trên đây có rất nhiều bạn viết fic hay cực, cơ mà giấu tài :'vvv ------------------------------------------- • Thời gian: Tối thứ 7 hàng tuần, tớ sẽ đăng một chap của một fic, hoặc có thể tớ sẽ viết Oneshot cho nhanh (lười lắm cơ =)))) Các bạn sẽ viết fic (hoặc chap) của chính mình ở dưới phần trả lời. • Thể loại: Nhân vật trong truyện do các bạn tự chọn. BoyxGirl, Girllove hay Boylove gì cũng được hết, miễn sao có truyện để đọc :"> (tui là Hủ :vv) ------------------------------------------- Tớ sẽ bắt đầu từ tối mai nha ^^ -------------- Không phải câu hỏi

câu hỏi này not phải cr tui đâu nha mà là cr bn Kim Woo Min đó nha

5

ảnh cr bn ý đây nha M.N

27 tháng 7 2018

viết về idol k-pop đc ko

mk cũng là bn của woo min nè

28 tháng 12 2017

Bài 3 : 

Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, những người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh - cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm''.

28 tháng 12 2017

5. tả một người bạn học của em

14 tháng 3 2020

Tất cả các cô gái đều biến thành loài hoa/ còn  tất cả những chàng trai...

Người mẹ rất mực yêu con/ nhưng vì được nuông chiều, cậu con trai....

 người con đã biến thành sa mạc/ nên người mẹ mãi mãi làm .....

10 tháng 3 2018

Câu 1 : C

Câu 2 : C

10 tháng 3 2018

1) C

2) B

Bài 1 :Nhà Trần lập nên bởi thái sư Trần Thủ Độ.

Bài 2:

Cần số chai là:40/0,75=53(chai dư 0,25 lít)

Vậy cần thêm 1 chai .Cần số  vỏ chai là:53+1=54(vỏ chai)

Đáp số :54 vỏ chai.

coppy mạng à

26 tháng 2 2019

được ok chấp nhận