K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 2 2018

* Tóm tắt truyện Lão Hạc

    Lão Hạc là ông lão nông dân hiền lành, chất phác, do không có tiền cho con trai cưới nên cậu con trai bỏ đi đồn điền cao su. Lão ở nhà sống với cùng một con chó tên Cậu Vàng, người bạn trung thành với lão. Vì lão ốm yếu, già cả nên không ai thuê lão, lão không kiếm được cái ăn. Lão bán con Vàng và nhờ ông giáo cất tiền cho con trai lão, lão tự dành tiền để lo ma chay cho mình không làm phiền đến hàng xóm láng giềng. Lão không nhận sự giúp đỡ của bất kì ai, Lão chọn cái chết dữ dội đau đớn bằng bả chó để kết thúc sự sống khổ cực của mình.

* Tóm tắt Hoàng Lê nhất thống chí

    Ngay sau khi nghe tin giặc Thanh vào xâm lược, Nguyễn Huệ lên ngôi vua, lấy hiệu là Quang Trung, sau đó đích thân đốc xuất đại binh ra Thăng Long dẹp giặc, trên đường ra Bắc tiến hành tuyển quân. Tới 30 tháng chạp, vua cho tiệc khao quân, hẹn mùng 7 vào thành Thăng Long mở tiệc ăn mừng. Bằng tài chỉ huy thao lược của Quang Trung, đạo quân Tây Sơn giành thắng lợi. Tôn Sĩ Nghị và quân Thanh sợ sệt tìm đường tháo chạy. Vua tôi Lê Chiêu Thống, cùng bọn quan lại bán nước cũng bỏ chạy theo.

9 tháng 7 2017

Chọn đáp án: B 

7 tháng 12 2018

Truyện ngắn Làng của Kim Lân viết năm 1948, trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp. Truyện kể về ông Hai rất yêu làng, yêu nước. Ông Hai phải đi tản cư nên ông rất nhớ làng và yêu làng, ông thường tự hào và khoe về làng Chợ Dầu giàu đẹp của mình, nhất là tinh thần kháng chiến và chính ông là một công dân tích cực.

Ở nơi tản cư, đang vui với tin chiến thắng của ta, bất chợt ông Hai nghe tin dữ về làng Chợ Dầu Việt gian theo Tây. Ông cụt hứng, đau khổ, xấu hổ. Ông buồn chán và lo sợ suốt mấy ngày chẳng dám đi đâu, càng bế tắc hơn khi mụ chủ nhà đánh tiếng đuổi gia đình ông đi không cho ở nhờ vì là người của làng Việt gian. Ông chỉ biết trút bầu tâm sự cùng đứa con trai bé nhỏ như nói với chính lòng mình: theo kháng chiến, theo Cụ Hồ chứ không theo giặc, còn làng theo giặc thì phải thù làng.

Nhưng đột ngột, nghe được tin cải chính làng Dầu không theo Tây, lòng ông phơi phới trở lại. Ông khoe với mọi người nhà ông bị Tây đốt sạch, làng Dầu bị đốt sạch, đốt nhẵn. Ông lại khoe và tự hào về làng Dầu kháng chiến như chính ông vừa tham gia trận đánh vậy.

11 tháng 11 2016

Ông Hai là một người nông dân rất yêu làng và tự hào về làng Chợ Dầu của mình nhưng vì chiến tranh và hoàn cảnh gia đình nên ông phải rời làng đi tản cư. Sống trong hoàn cảnh bó buộc ở nơi tản cư, ông Hai luôn bứt rứt nhớ về cái làng Chợ Dầu. Một hôm ra phòng thông tin nghe ngóng tin tức như mọi khi ông bỗng nghe được từ một người đàn bà tản cư tin làng Dầu “Việt gian theo Tây”. Tin dữ đến bất ngờ khiến da mặt ông “tê rân rân”, cổ họng ông lão nghẹn ắng hẳn lại”, ông “lặng đi tưởng như đến không thở được” rồi chỉ biết cúi gằm mặt xuống mà đy về. Về nhà, ông nằm vật ra giường mấy ngày không dám đy đâu, hoang mang lo lắng, ai nói gì cũng tưởng họ bàn tán về làng mình. Khi mụ chỉ nhà có ý đuổi gia đình ông đy nơi khác, ông chớm có ý định quay về làng nhưng rồi ông lại xác định “Làng thì yêu thật, nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù”. Không biết tâm sự cùng ai nỗi đau khổ trong lòng, ông trò chuyện với đứa con nhỏ một lòng ủng hộ cụ Hồ. Khi chủ tịch xã lên cải chính làng Dầu không theo Tây, ông sung sướng đi khoe với tất cả mọi người, khoe cả tin làng ông bị Tây đốt nhẵn

Chúc bạn học tốt

Choa về du lịch quê choa
Độc đáo nhiều điểm, mặn mà hương quê
Vệ Vừng, đến nỏ muốn về
Non xanh, nước biếc, bốn bề bủa vây
Thuyền nan sóng sánh đâu đây
Đảo xanh rợp bóng, cỏ cây nghiêng mình
Sông Dinh, Rú Gám hữu tình
Địa danh nhân kiệt anh linh bao đời
Đồng quê vẫn rộn tiếng cười
Trẻ trâu chạy nhảy, sáo diều vẫn bay
Đền Hoàng, Đền Cả là đây
Những mùa lễ hội đắm say tình người
Bảo Lâm, Chùa Gám đa thời
Linh thiêng, cổ kính trọn lời ngợi khen
Viếng chùa thắp một nén nhang
Cho lòng thanh thản xua tan ưu phiền
Và đừng quên nhé! Bạn hiền
Thăm nhà thờ đá một nền văn minh
Kỳ công của một công trình
Tốt đời, đẹp đạo nghĩa tình lương giao.
Choa về, choa lại tắm ao
Cống ùn lại nhảy, cầu rào lại bơi
Ẩm thực có ở mọi nơi
Bánh mướt thơm nức, nụ cười níu chân
Chuột đồng! nói nhỏ nghe anh
Tuy rằng rất lạ _ xin đừng bỏ qua
Một thời nghĩa Mẹ công Cha
Một thời để nhớ để mà tri ân

mik còn ko biết yên thành ở đâu luôn í

Đưa con về thăm quê
Cha gặp lại tuổi mình ngày thơ dại
Mấy dãy ao làng sen còn thơm mãi (*)
Hoa gạo rơi xao xác sân đình
 
Bến bờ nào cũng dội sóng sông Dinh
Xa ngái nào cũng mơ về núi Gám
Hạt giống đồng chiêm gieo vào tâm khảm
Vẫn xanh tươi nơi góc bể chân trời
 
Quê mình là vậy đó con ơi
Bát cơm con ăn, ân tình con gặp
Mùi chua của bùn, vị nồng của đất
Với cha, hơn cả bạc vàng
 
Bến bờ nào ông bà dắt con sang
Dòng đục dòng trong, câu thương câu giận
Thương cụ đồ xưa bút nghiên lận đận
Đỗ Trạng rồi còn lội ruộng vinh quy
 
Đất quê mình nâng bước cha đi
Để có con hôm nay trở lại
Như sông suối về nơi biển ấy
Lại góp mưa xanh mát mạch nguồn
-Crea : Tác giả Nguyễn Thế Kỉ
2 tháng 4 2019

Câu 1:

Những tác giả người Hà Nội và những tác phẩm viết về Hà Nội :

- Tác giả : Nguyễn Tuân, Tô Hoài, Nguyễn Đình Thi, Thế Lữ, Nguyễn Huy Thiệp, Vũ Bằng...

- Tác phẩm : Hà Nội trong cơn lốc (Vũ Bằng), Hà Nội và hai ta (Thơ, Tế Hanh), Chuyện cũ Hà Nội (truyện tư liệu, Tô Hoài), Hà Nội ta đánh Mĩ giỏi (bút ký, Nguyễn Tuân)...

Câu 2:

STT HỌ TÊN BÚT DANH TÁC PHẨM CHÍNH
1 Nguyễn Sen Tô Hoài Dế Mèn phiêu lưu kí, Truyện Tây Bắc, Cát bụi chân ai, O chuột
2 Bùi Đình Diệm Quang Dũng Tây Tiến, Đôi mắt người Sơn Tây, Đôi bờ,
3 Nguyễn Đình Thi Nguyễn Đình Thi Tiếng hát con tàu, Mặt trận trên cao, xung kích
4 Nguyễn Tuân Nguyễn Tuân Vang bóng một thời, Tùy bút Sông Đà, Cô Tô

Câu 3:

Một số tác phẩm viết về Hà Nội : Hà Nội phố (thơ, Phan Vũ), Thú ăn chơi người Hà Nội (Băng Sơn), Nỗi buồn chiến tranh (Bảo Ninh), Thương nhớ mười hai (Vũ Bằng), Sống mãi với thủ đô (Nguyễn Huy Tưởng),...

Câu 4:

Nhắc đến Hà Nội là fải nhắc đến 36 Phố Phường hay vẫn được gọi là "The Old Quarter". Từ thời kinh thành Thăng Long, khu phố cổ Hà Nội đã được coi là một siêu thị khổng lồ xuất hiện sớm rồi. Ở đây tập trung buôn bán đủ thứ nghề, bạn có thể tìm được mọi thứ ở trong khu vực này. Tên của phố được đặt dựa trên những mặt hàng bán ở phố đó, và mỗi phố lại đặc trưng cho một loại hàng hoá riêng. Ví dụ, đến phố Hàng Mắm, bạn sẽ thấy cả dãy phố chỉ bán bia mộ hehe, hay như phố Hàng Bạc, nhà nào cũng bán đồ vàng bạc đá quý, phố Hàng Đào thì tràn ngập quần áo,....Nhưng bây giờ thì ko fải phố nào cũng giữ được những nghề truyền thống nữa, chỉ còn lại số ít thôi!

Kiến trúc phố cổ cũng rất đặc biệt. Đó là kiến trúc nhà hình ống. Mặt tiền thường rất hẹp, nhưng lại sâu hun hút ở bên trong thậm chí có thể thông sang cả phố khác. Lý giải điều này, các nhà sử học có giải thích, những ngôi nhà hình ống được xây dựng để tránh thuế mặt tiền. Có vậy mới thấy người Hà Nội xưa khôn fải biết hehee. Còn nữa, đã đi vào phố cổ Hà Nội, nếu ko có người dẫn đường, đảm bảo 100% là bạn sẽ bị lạc giữa một đống phố cổ với những nét kiến trúc na ná nhau. Cả khu phố cổ cứ như một mê cung khổng lồ nằm giữa lòng Hà Nội. Những người ở Hà Nội lâu mà ko sống trong khu phố cổ thì cũng dễ bị lạc như khách thăm quan.

Phố cổ vào lúc hoàng hôn và ban đêm là tuyệt vời nhất. Ai thăm Hà Nôi lúc hoàng hôn nên đến Hồ Gươm rồi đi dạo một vòng quanh khu phố cổ sẽ thấy Hà Nội đẹp tuyệt vời, lung linh huyền ảo trong nắng chiều với những mái ngói của những ngôi nhà cổ nghiêng nghiêng trong nắng nhạt buổi chiều. Tóm lại đã ở Hà Nội thì cảm giác này là hiểu rõ nhất, đặc biệt là với người sống lâu trong khu phố cổ. Ban đêm, phố cổ luôn nhộn nhịp vì nó đã thành phố đi bộ, đông khủng khiếp nhất là mấy ngày giáp Tết. Chính vì thế, đi dạo trong khu phố cổ lúc nào cũng cảm thấy ấm áp lạ kì nhất là vào mùa đông, hơi nóng của những ánh đèn, hơi nóng của những gánh hàng rong bán đồ ăn đêm, nhiều món lắm,... hơi nóng đựơc hâm lên bởi không khí nhộn nhịp tại các gian hàng.