K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 2 2019

Cụm danh từ có trong đoạn văn trên là: con cò trắng không mắt, giọt mực, nhà vua, kẻ mách lẻo

 con/ cò trắng/ không mắt

PT       PTT          PS

giọt /mực

 PT   PTT

nhà/ vua

PT    PTT

kẻ /mách lẻo

PTT      PS

11 tháng 2 2019

Cụm danh từ có trong đoạn văn trên là: con cò trắng không mắt,giọt mực,nhà vua,kẻ mách lẻo.

con/cò trắng/không mắt

PT        PTT        PS

giọt/mực

PT     PTT

nhà/vua

PT      PTT

kẻ/mách lẻo

PTT     PS

26 tháng 8 2016
  • ả lời
  • Câu hỏi hay
Sakura LinhSakura Linh8 phút trước (10:37) 

Cho đoạn trích sau :

" một hôm, Mã Lương vẽ con cò trắng không mắt. Vì sơ ý một chút, em đánh rơi một giọt mực xuống tranh. Giọt mực rơi đúng chỗ mắt cò. Thế là cò mở mắt, xòe cánh, bay đi. Chuyện làm chấn động cả thị trấn. Mấy kẻ mách lẻo đến tố giác với vua. Vua phái triều thần đến đón Mã Lương về kinh đô. Mã Lương không muốn đi, nhưng họ tìm đủ cách dụ dỗ, dọa nạt để bắt em về hoàng cung."

a. Tìm các cụm danh từ có trongđoạn trích.

Các cụm danh từ trong đoạn trích là: con cò trắng không mắt, giọt mực, nhà vua, kẻ mách lẻo.

b. Điền các cụm danh từ đãtìm được vào mô hình cụm danh từ.

Mô hình cụm danh từ:

con //cò trắng / không mắt

giọt / mực 

nhà / vua

kẻ / mách lẻo

11 tháng 8 2017

a)Cụm danh từ:
con cò trắng không mắt.
một giọt mực
mấy kẻ mách lẻo
một chút sơ ý
chỗ mắt cò
b. Sau khi xác định đúng các cụm danh từ, Hs điền vào mô hình cụm danh từ. Nhận xét, trong thực tế có nhiều cụm danh từ không đầy đủ các phần. Tuy nhiên phần trung taambao giờ cũng phải có.

31 tháng 3 2020

a. Các từ mượn: chấn động, thị trấn, tố giác, triều thần, kinh đô, sơ ý

b. 5 từ đơn: cò, trắng, mắt, em, rơi.

5 từ phức: giọt mực, bức tranh, mách lèo, nhà vua, mắt cò.

3 tháng 4 2020

a.Từ mượn : chấn động; thị trấn; tố giác; triều thần; kinh đô; sơ ý

b. 5 từ đơn: cò; trắng; mắt; em; rơi

c. 5 từ phức: giọt mực; bức tranh ;mách lẻo; nhà vua ;bắt cò

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
24 tháng 9 2018

a. 5 từ mượn: mách lẻo, tố giác, phái, triều thần, kinh đô.

b. 5 từ đơn: vẽ, mắt, em, xuống, cò, cánh, kẻ

    5 từ phức: con cò trắng, giọt mực, bay đi, tố giác, nhà vua, triều thần

1.Xác định cụm danh từ,cụm động từ, cụm tính từ trong đoạn văn rồi đưa vào mô hình: Trăng đang lên. Mặt sông lấp loáng ánh vàng. Dưới ánh trăng, dòng sông sáng rực lên, những con sóng lăn tăn, mơn man vỗ nhẹ vào 2 bên bờ cát. Trăng sáng vằng vặc. Dường như càng về khuya, bầu trời càng trong xanh, trăng càng sáng2.Xác định cụm tính từ ,cụm động từ Một hôm ,Mã Lương vẽ con cò trắng...
Đọc tiếp

1.Xác định cụm danh từ,cụm động từ, cụm tính từ trong đoạn văn rồi đưa vào mô hình:

 Trăng đang lên. Mặt sông lấp loáng ánh vàng. Dưới ánh trăng, dòng sông sáng rực lên, những con sóng lăn tăn, mơn man vỗ nhẹ vào 2 bên bờ cát. Trăng sáng vằng vặc. Dường như càng về khuya, bầu trời càng trong xanh, trăng càng sáng

2.Xác định cụm tính từ ,cụm động từ 

Một hôm ,Mã Lương vẽ con cò trắng không mắt .Vì một chút sơ ý , em đánh rơi 1 giọt mực xuống bức tranh .Giọt mực rơi đúng chỗ mắt cò.Thế là cò mở mắt ,xòe cánh ,bay đi .Truyện làm trấn động cả thị trấn .Mấy kẻ mách lẻo đến tố giác với nhà vua .Vua phái triều thần đến đón Mã Lương về kinh đô .Mã Lương không muốn đi,nhưng bọn họ tìm đủ cách dụ dỗ ,dọa nạt để bắt em về hoàng cung .

3.Xác định cụm danh từ

Trong các giống vật, trâu là kẻ vất vả nhất. Sớm tinh mơ đã bị gọi dậy đi cày, đi bừa, ách khoác lên vai, dây chão xâu đằng mũi. Thôi thì tùy chủ, miệng quát, tay đánh, trâu chỉ một lòng chăm chỉ làm lụng, không kể ruộng cạn, đồng sâu, ngày mưa ngày nắng, chỉ mong lúa ngô tươi tốt để đền ơn chủ

các bạn giúp mình mấy câu này nhé

0
17 tháng 8 2023

a.Danh từ : con cò trắng không mắt,giọt mực,nhà vua,kẻ mách lẻo.

b.

con/cò trắng/không mắt

giọt/mực

nhà/vua

kẻ/mách lẻo

17 tháng 8 2023

a. Danh từ có trong đoạn trích: Mã Lương, con cò trắng không mắt, em, một giọt mực, giọt mực, mắt cò, cò, thị trấn, mấy kẻ mách lẻo, vua, triều thần, họ, hoàng cung.

b.

Các cụm danh từ: con cò trắng không mắt, một giọt mực, mấy kẻ mách lẻo.

"con cò trắng không mắt"

+ phụ trước: không có

+ thành phần chính: con cò

+ phụ sau: không mắt

"một giọt mực"

+ phụ trước: một

+ thành phần chính: giọt mực

+ phụ sau: không có:

"mấy kẻ mách lẻo"

+ phụ trước: mấy

+ thành phần chính: kẻ mách lẻo

+ phụ sau: không có.

a, 5 từ mượn : mách lẻo ; tố giác ; phái ; triều thần ;kinh đo 

b,có 5 từ đơn  : vẽ ; mắt ; em ; xuống ; cò ; cánh ; kẻ 

5 từ phức : con cò trắng ; giọt mực ; bay đi ; tố giác ; nhà vua ; triều thần 

c, dễ rồi nên bn tự làm nha 

hc tốt 

23 tháng 6 2019

a, 5 từ mượn : mách lẻo ; tố giác ; phái ; triều thần ;kinh đo 

b,có 5 từ đơn  : vẽ ; mắt ; em ; xuống ; cò ; cánh ; kẻ 

5 từ phức : con cò trắng ; giọt mực ; bay đi ; tố giác ; nhà vua ; triều thần 

c, 

Đề thi h/g lớp 6. Câu 1: hãy cho 1 danh từ rồi phát triển thành cụm danh từ 1động từ cụm động từ 1 tính từ cụm tính từ sau đó đặt câu vs cụm danh từ, cụm động từ, cụm tính từ Câu 2: Cho đoạn văn " 1 hôm, Mã Lương vẽ con cò trắng ko mắt.Vì 1 chút sơ ý, em đánh rơi 1 giọt mực xuống bức tranh. Giọt mực rơi đúng chỗ mắt cò. Thế là cò mở mắt, xòe cánh, bay đi. Chuyện làm chấn động cả thị...
Đọc tiếp

Đề thi h/g lớp 6.

Câu 1: hãy cho 1 danh từ rồi phát triển thành cụm danh từ

1động từ cụm động từ

1 tính từ cụm tính từ

sau đó đặt câu vs cụm danh từ, cụm động từ, cụm tính từ

Câu 2: Cho đoạn văn " 1 hôm, Mã Lương vẽ con cò trắng ko mắt.Vì 1 chút sơ ý, em đánh rơi 1 giọt mực xuống bức tranh. Giọt mực rơi đúng chỗ mắt cò. Thế là cò mở mắt, xòe cánh, bay đi. Chuyện làm chấn động cả thị trấn. Mấy kẻ mách lẻo đến tố giác vs nhà vua. Vua phái triều thần đến đón Mã Lương về kinh đô. Mã Lương ko muốn đi, nhưng họ tìm mọi cách dụ dỗ, dọa nạt để bắt em về hoàng cung"

-tìm cụm danh từ trong đoạn trích trên?

-điền các cụm danh từ đó vào mô hình cấu tạo

Câu 3:Từ "mắt" trong các câu sau đc dùng theo nghĩa góc hay chuyển?hãy giải thích nghĩa của từ "mắt" trong câu sau

+Thương ai con mắt lá răm.Lông mày lá liễu, thương năm nhớ mười.

+ Cây này nhiều mắt quá

TẬP LÀM VĂN

1 buổi sáng tới trường sớm để trực nhật em bỗng thấy 1 cây non trong sân trường bị bẻ cành rụng lá. Điều gì đã xảy ra? em hãy tưởng tượng và kể lại

3
3 tháng 1 2019

Tham khảo phần TLV:

Các bạn thân mến! Các bạn có biết vì sao các bạn có thể sống khoẻ mạnh mỗi ngày không? Các bạn có thể tượng tượng bạn sẽ sống ra sao nếu tất cả cây cối nhà chúng tôi đều biến mất! Các bạn sẽ không được hít thở không khí trong lành! Các bạn sẽ không có bóng râm che mát…Và còn biết bao tai hoạ sẽ xảy ra đấy. Trong mái trường này, họ nhà bàng chúng tôi đã đem lại cho các bạn những điều tốt đẹp. Nhân dịp năm mới, nhà trường đem tôi về trồng thay cho cây bàng năm trước bị bão đánh đổ. Được về sống ở môi trường này tôi sung sướng lắm. Vì hằng ngày tôi sẽ được các bạn chăm sóc yêu thương, được nghe, được thấy các bạn ca hát, nô đùa. Hàng ngày các bạn cho tôi uống nước, nhặt sâu cho tôi, những hôm trời nắng to, thương tôi còn nhỏ yếu, các cô, các bạn còn che cho tôi khỏi bị nắng làm héo lá. Chỉ một thời gian sau, thân của tôi đã to hơn trước và cao hơn trước, những chiếc lá non mới lại bắt đầu nhú lên, trông thật mỡ màng và tràn đầy sức sống. Tôi thầm nhủ chẳng mấy chốc tôi sẽ lớn bằng các anh các chị nhà bàng được trồng cách đây mấy năm. Tôi mơ ước mình sẽ lớn thật nhanh, ra nhiều cành lá để các bạn gái còn chơi nhảy dây, các bạn nam sẽ đá cầu dưới tán lá xanh rì, mát rượi của tôi. Và tôi muốn mình sẽ vươn thật cao, tán toả ra thật rộng, để cho các bạn thật nhiều bóng mát.
Buổi sáng, tôi thức dậy thật sớm vươn vai, rung rinh những chiếc lá non xanh mỡ chuẩn bị chào đón các bạn nhỏ đến trường. Đến chiều tôi lại nghiêng nghiêng cái thân hình nhỏ nhắn của mình để tạm biệt mọi người.
Cuộc sống của tôi cứ êm ả trôi qua và có lẽ tôi sẽ lớn nhanh như thổi nếu như không có buổi sáng ấy. Tôi nhớ mãi hôm đó là một buổi sáng chủ nhật, tôi đang buồn vì sáng nay các bạn đều nghỉ học bỗng tôi nghe thấy tiếng lao xao của một vài bạn nhỏ, tôi sung sướng mừng thầm vậy là tôi đã có bạn chơi. Tôi nhận ra đó là các bạn học lớp 6. Sau một hồi đi dạo quanh sân trường nô đùa nhau ầm ĩ, các bạn dừng lại nghỉ chân ở ngay cạnh tôi! Tôi đung đưa trong gió khoe những chiếc lá mỡ màng để chào đón các bạn. Trong tiếng gió tôi thì thầm: Chào các bạn thân yêu!
Đáp lại tấm lòng hiếu khách của tôi, một bạn nam lên tiếng:
- Chơi từ nãy chán rồi thôi bọn mình thử đi tìm hiểu cây bàng mới lớn này xem sao.
Nghe vậy, tôi giật mình. Một cậu đứng lên chạy vòng quanh thân tôi, lấy chiếc que vạch vạch như tìm một cái gì đó. Bỗng cậu reo lên:
- Ôi các cậu ơi, cây này lắm rễ lắm, chúng mình thử cắt bỏ đi vài cái rễ xem nó có sống được không?
Nghe xong tôi thấy bủn rủn hết cả người. Nhưng chưa kịp định thần một cậu đã lấy tay vặt luôn hai chiếc rễ nhỏ phía ngoài của tôi. Tôi thét lên đau đớn, nhựa túa ra, cả thân cây như muốn đổ gục xuống. Nhưng cũng may tôi đã cố gắng đứng vững được, tôi cắn răng chịu đựng, và tôi thốt lên rằng:
- Tôi đau lắm các bạn ơi. Các bạn chỉ đứt một tí tay, chảy một chút máu thôi các bạn đã oà khóc rồi. Thế mà các bạn lại hành hạ. Tôi oà khóc nức nở. Nhưng chẳng ai thấy được những giọt nước mắt đang lăn dài của tôi. Họ vẫn thản nhiên trêu đùa nhau. Tôi đau đớn và chưa kịp định thần thì trước khi đi, một bạn lại tiện tay bẻ luôn cái ngọn non nớt vừa nhú của tôi.
Tôi hoảng hốt hét to:
- Trời ơi đau quá! Các bạn thật độc ác. Các bạn giết tôi rồi.
Tôi ngất đi, cả thân của tôi rũ xuống, phải mất một ngày sau tôi mới tỉnh và lúc đó tôi mới tin rằng mình vẫn còn sống. Nhìn vết thương vẫn còn đang rỉ những giọt nhựa, tôi đau
đớn nhận ra mình sẽ không thể vươn lên cao được nữa. Tôi phải mang một vết
thương suốt đời. Tôi gắng gượng đứng thẳng và hít khí trời.
Sáng hôm sau, các bạn nữ chạy đến chăm sóc tôi. Các bạn tỏ ra rất bực tức khi
thấy tôi đã bị hành hạ như vậy.
Nhờ có sự chăm sóc động viên của các bạn, tôi thấy đỡ đau đớn hơn nhiều. Và
cũng thật may mắn, sau một thời gian tôi đã hoàn toàn hồi phục.
Và từ đấy, tuy tôi chẳng cao nên được là bao nhưng những tán lá lại mọc ra rất
nhiều và thật khoẻ mạnh. Ngày ngày các bạn vẫn quây quần bên tôi, và có lẽ ân
hận vì hành động trước đây của mình, các bạn trước đã từng bẻ cành non của tôi
giờ tỏ ra rất yêu quý tôi, thỉnh thoảng mang nước tưới cho tôi và trong lúc ra chơi
các bạn còn ra ngồi dựa vào thân tôi để học bài, hóng mát.
Tôi cũng không còn oán giận các bạn đó nữa, nhưng tôi chỉ muốn nói rằng
chúng tôi cũng là một cơ thể sống, chúng tôi cũng biết đau, biết giận hờn.
Nhưng tôi vẫn còn buồn vì thỉnh thoảng tôi vẫn bắt gặp có bạn chẳng có ý thức
bảo vệ chúng tôi. Các bạn ngang nhiên bẻ cành vặt lá làm tổn thương đến họ hàng
nhà cây chúng tôi.
Các bạn ơi! Hãy bảo vệ chúng tôi, việc làm đó cũng có nghĩa là bạn đang bảo vệ
chính cuộc sống của mình.

3 tháng 1 2019

Tôi là một cây bàng non mới lớn, trước đây tôi còn sum suê xanh tốt, mơn mởn những chồi mập mạp và sung sức lắm. Vây mà giờ đây, tôi không đã không còn giữ được vẻ ban đầu.

Câu chuyện bắt đầu...

Số là mấy ngày trước đây, các cô cậu học ở trường đến liên hoan, tiệc tùng gì đó ở gốc bàng tôi. Dưới trời nắng oi bức thế này, tôi nghĩ cũng thương bèn cố vươn rộng tán che chở cho mấy đứa nhỏ.Bản thân tôi cảm thấy rất vui tràn ngập khắp thân tôi.

"Rắc! Rắc!" - một tiếng động ghê rợn và cảm giác đau nhói giật lên làm tôi chợt tỉnh. Trời ơi! Cành lá rơi rụng tả tơi. Oái! Một đứa đu lên cánh tay tôi, tay tôi đã vốn chẳng chắc khỏe được như mấy bác bàng cổ thụ, đã thế còn bị tụi nhỏ giằng, kéo, giật và đu. Cảm giác đau nhói tiếp tục dày vò cái thân bàng khốn khổ này. Thế rồi, cành cây tôi lần lượt một cảm giác đau ê ẩm khắp thân thể. Tôi đau nhói, cố gượng dậy để giữ vững mình trên mặt đất.

Chúng thi nhau cầm những con dao khía tên mình vào cành, cây lá của tôi.

Bọn trẻ vẫn dửng dưng, vô tình trước cơn đau quái ác dần hành hạ kiệt sức tôi từ những trận nghịch ngợm quái ác của chúng. Một avif đứa ngước lên, những tương chúng sẽ thông cảm nhưng tôi đã lầm, chúng tiếp tục rạch bộ áo sần sùi của tôi ra để thích thú nhìn dòng nhựa sẫm trào ra mỗi lúc một nhiều. Lòng tôi như se lại: "Sẽ chẳng bao giờ, phải chẳng bao giờ tôi che chở cho lũ trẻ vô ơn này nữa!".

Bỗng đâu lại có một lớp nữa kéo đến. Trong cơn sợ hãi, tôi nhắm tịt mắt lại, chuẩn bị cho cái chết đau đớn và dai dẳng. Tôi vừa giận dữ lại vừa lo lắng.

Một câu bé gầy gò, đen thui thủi bỗng lúc trước tôi còn nhìn thấy khẽ khàng nép bên một chiếc ghế đá, bỗng nhiên nói, một giọng nói cứng cỏi :

- Các cậu ngừng ngay đi! Đừng làm cái trò ác độc đó nữa. Bàng là bạn của chúng ta mà! Nếu các cậu không dừng lại tôi sẽ đi mách các thầy cô đó!

Tôi ngạc nhiên quá chừng trước câu nói mang đầy sự nhân ái của một cậu học sinh chừng mười hai, mười ba tuổi.

Tôi chợt hiểu rằng không phải học sinh ai cũng xấu mà chỉ có một số bạn nông nổi đến mức chơi nghịch, chơi ác mà thôi!

Thời gian trôi qua, tôi cũng chẳng còn giận mấy cô cậu đó nữa và cũng khỏe khoắn hơn nhờ bàn tay chăm sóc hiền hậu của bác lao công. Vết đau dần liền theo năm tháng, nhung hôm đó đã để lại trong lòng tôi một vết thương khó lành. "Bàng là bạn của chúng tamà " , câu nói ấy khiến tôi thêm ấm lòng. Phải, đừng làm như mấy cô cậu kia nhé, chúng ta là bạn mà !

P/s : T đã sửa lại gần như một số đoạn, câu từ trong bài văn này, bạn chịu khó lọc một số ý chính để đỡ dài dòng nhé.