ĐOẠN VĂN: " Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất "
Câu1: Xác định thể loại, phương thức biểu đạt chính của văn bản chứa đoạn trích trên?
..........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 2: Nêu nội dung chính của đoạn trích?
..........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 3: Cho đoạn văn " Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi " .Phân tích cấu tạo ngữ pháp, xác định cách nối và quan hệ ý nghĩa giữa các vế trong câu ghép trên?
....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 4: "Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương..."có ý nghĩa gì?.
Qua đó tác giả không muốn gủi gắm điều gì về quan niệm sống trong đời sống đối với bản thân mỗi chúng ta?
có ý nghĩa:
.......................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
-Tác giả không muốn gủi gắm điều gì về quan niệm sống trong đời sống:
......................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu5: Từ phần Đọc -hiểu, hãy viết đoạn văn (10-15) dòng trình bày suy nghĩ của em về nội dung của đoạn văn trên?
* Mở đoạn: Giới thiệu được chủ đề của đoạn văn: Suy nghĩ của ông giáo về lời nói, hành động của vợ ông với lão hạc...
* Phát triển đoạn:
-Trình bày cách nhìn cuộc sống ,nhìn cụ thể là vợ ông Giáo trong suy nghĩ của nhân vật tôi.
-Câu nói và hành động của vợ ông vợ ông Giáo xuất phát từ điều gì?
* Kết bài:
Suy nghĩ cảm xúc của bản thân về quan niệm sống với nhũng người gặp hoàn cảnh nghèo khổ xung quanh ta (đòng cảm, gần gũi, sẻ chia)
Mở đoạn:
G.t tác giả, tác phẩm đoạn trích trên.
Thân đoạn:
Dẫn dắt nội dung đoạn trích.
-> từ đó đặt ra vấn đề xã hội ngắn gọn: Khi chúng ta không cố gắng tìm hiểu một ai đó, thì đâu cũng là nguyên nhân mà ta không muốn yêu thương họ.
Làm rõ các ý sau:
- Vấn đề xã hội này nằm ở khía cạnh nào? (Lòng yêu thương trong cuộc sống).
- Vì sao mà ông giáo lại nói như vậy? (nêu lên hoàn cảnh câu nói trên - nói về chuyện Lão Hạc).
- Liên hệ đến thực tế: con người hiện nay những ai vấp phải vấn đề này?.
- Nguyên nhân mà vấn đề này xảy ra?
+ Xuất phát từ sự khó khăn trong cuộc sống của họ.
+ Trong thực tế, tâm hồn con người dễ bị tha hóa khi mà người ta đã quá mỏi mệt người ta chẳng còn tâm sức đâu lo cho người khác huống chi đó chẳng phải người thân?.
- Kết luận: Khi mà bản thân người ta còn chưa lo xong, làm sao con người ta có thể lo cho người xung quanh được?.
+ Những tính cách mà người ta đặt lên những người xung quanh phụ thuộc vào hoàn cảnh của họ.
+ Sẽ rất ít những người có thể không bị "tha hóa", vẫn lo cho người khác khi số phận mình chưa lo nổi. Hoặc có thể là không có vì bản thân em chưa thấy ai như thế bao giờ.
- Thậm chí, con người hiện nay cũng đưa ra một chân lý đáng bàn luận như sau liên quan đến vấn đề xã hội này: "Khi bạn muốn cho ai đó một ly nước, bạn phải có một thùng nước".
+ Thực tế rành ngay trước mắt, bây giờ bạn không có một ly nước nữa là. Làm sao có thể cho người xung quanh một ly nước mà ngay chính bản thân mình còn không có?.
+ Khi ấy, người ta không muốn họ sẽ tìm lý do. Ta sẽ không cố mà tìm hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc,.... Toàn những cớ để ta tàn nhẫn. Không bao giờ muốn thấy họ đáng thương, không bao giờ ta muốn thương họ bởi vì tâm ta không muốn và hoàn cảnh của ta là không thể giúp đỡ họ.
- Theo em, vấn đề này không tiêu cực cũng không tích cực. Đó chỉ là thực tế cuộc đời.
- Ngay cả bản thân, em cũng chẳng thể giúp đỡ người khác khi hoàn cảnh không cho phép.
- Đây cũng có thể là mặt trái của tình yêu thương. (Khai thác luận điểm).
Kết đoạn:
- Khẳng định lại suy nghĩ của bản thân.