Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1 Câu ghép có trong bài là :"Người thì nhanh tay giã thóc, giần sàng thành gạo, người thì lấy nước và bắt đầu thổi cơm."
- cấu tạo của câu ghép là ;
Vế câu 1: Người (chủ ngữ) thì nhanh thành gạo tay giã thóc, giần sàng thành gạo(vị ngữ)
Vế câu 2 : Người (chủ ngữ) thì lấy nước và bắt đầu thổi cơm.(vị ngữ)
Xác định các vế câu, quan hệ từ hoặc cặp quan hệ từ nối các vế câu trong từng câu ghép sau"
aChẳng những Lãn Ông không lấy tiền của gia đình người thuyền chài mà ông còn cho thêm gạo, củi.
. b. Về việc thì người bệnh chết do tay người thầy thuốc khác nhưng về tình, tôi như mắc phải tội giết người.
c. Là thầy thuốc nổi tiếng, Lân Ông được nhiều lần vua chúa mời vào cung chữa bệnh và được tiến cử vào chức ngự y, song ông đã khéo chối từ
d. Vị Lãn Ông không vướng vào vòng danh lợi nên ông sống rất thanh thản.
Gạch dưới những từ dùng để nối các vế câu trong mỗi câu ghép sau:
a)Hnay là ngày giỗ cụ tổ năm đời của thần nhưng thần ko có mặt ở nhà để cúng giỗ
b)Qua khỏi thềm nhà,người đàn ông vừa té quỵ thì cây rầm sập xuống
c)Quan lập tức cho bắt chú tiểu vì chỉ có kẻ có tật mới hay giật mình
d)Làng mạc bị tàn phá,nhưng mảnh đất quê hương vẫn đủ sức nuôi sống tôi như ngày xưa,nếu tôi có ngày trở về
Cả gia đình tôi sống vui vẻ, thoải mái là nhờ mẹ tôi.
Trong những buổi tiệc mừng sinh nhật của tôi, cha lo thổi bóng, bày bàn tiệc, chụp ảnh
Tôi té xuống đất, mẹ vội chạy lại đỡ tôi dậy, còn cha thì khoát tay ra hiệu mẹ tránh ra
tả cô giáo
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường. Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh.
Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào. Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ.
Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”. Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Tả người bạn thân nhé!
Thời gian trôi qua thật nhanh,các bạn có biết không?Bạn của mình là Minh Anh,học sinh lớp 6B.Bạn ấy là người bạn thân của mình lúc học cấp 1 đấy.Nhưng bây giờ bạn ấy đã chuyển trường và không là bạn thân ở trường THCS nữa rồi.
Tuy nhiên mình có một cô bạn thân mới đến đó là Huyền Trang.Trang là người học giỏi.Dáng người bạn ấy thon.Mái tóc ngang lưng và mượt mà.Đôi môi lúc nào cũng chúm chím trông đáng yêu.Đặc biệt bạn ấy có một làn da mịn và hơi đen.
Ở lớp bạn múa rất dẻo và uyển chuyển.Những bài khó bạn đều làm được.Chúng em lấy làm ghen tị vì sức học tập của Trang thật nhanh và giỏi.
Ở lớp Trang luôn được cô giáo tuyên dương vì học giỏi,thông minh,dũng cảm luôn luôn làm bài tập.Không như chúng em viết bài một tí là mỏi tay đâu.Trang làm cả quyển vở tiếng việt 1 cũng không sao đâu nhớ.Có lần em thấy Trang lên rừng hái rau giúp mẹ và vác rìu bổ củi nữa.Người như Trang thật hiếm có.
Một lần em định rủ Trang đi chơi,nhưng thấy có người lạ trong nhà Trang lên em không dám vào.Chợt em thấy Trang bế một đứa bé nhỏ nhắn đầu to mắt thụt vào bên trong.Em vẫy tay Trang bế đứa bé chạy ra ngoài,em hỏi''Trang ơi đứa bé này là ai,nhìn kì thế?''Trang vừa nói thẫm thụt vừa đáp''À...à đây là cháu gái mình ấy mà nó bị tật đấy''.Nghe Trang nói vậy em bảo''cậu cho tớ bế xem nào?''Trang bèn bảo''bế cẩn thận vào nhé''Trang đưa em bế em bé trơn như đá lạnh tụt khỏi tay em may có em đỡ Trang cau mày''tớ bảo cậu bế cẩn thận cơ mà sao cậu cứ bế kiểu đó''Em bảo''trơn như đá còn cau mày''Trang nói nhẹ nhàng''con bé nhà mình nó họ trơn mà sao không trơn được.Nói xong Trang bảo em chiều ra nhà văn hóa xem các anh chị nhảy dây.
Em rất mong Trang đồng hành cùng em trong những lớp học,trường học.
A
A