Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong đoạn thơ này, tác giả sử dụng cách nói nhân hoá để nói về những phẩm chất tốt đẹp của tre: sự đùm bọc, đoàn kết. Nhân hoá ở đây nghĩa là gán cho tre những đặc tính của người: những thân tre bao bọc, che chở cho nhau; tay tre ôm núi nhau quấn quýt; họ hàng nhà tre sốngquây quần, ấm cúng bên nhau…
– Cách nói nhân hoá làm cho cảnh vật trở nên sống động. Những cây tre như những sinh thể mang hồn người. Cách nói này giúp tác giả thể hiện được hai tầng nghĩa: vừa nói được những phẩm chất tốt đẹp của cây tre Việt Nam, vừa nói được những phẩm chất tốt đẹp, những truyền thống cao đẹp của con người Việt Nam, dân tộc Việt Nam.
Mặt trời chưa lặn ..nhưng.. mà quán bún .....ở... nhà bác Nga đã sáng đèn.
A. Rắn rết, rắn chắc
Rắn bên trái là danh từ, rắn bên phải là tính từ.
-> từ đồng âm, chọn A
Các trường hợp còn lại bỏ.
B. chất rắn, thể rắn
C. rắn nước, rắn lục
D. rắn rỏi, cứng rắn
1.Đám trẻ vây kín quanh bể để ngắm nhìn bộ vây tuyệt đẹp của con cá.
2.Mặt trời chưa mọc mà quán bún mọc nhà bác Nga đã sáng đèn.
3.Bố Minh được điều về Bình Phước quản lí vườn điều.
4.Mùa đông em thích ăn thịt nấu đông.
5.Trong mắt có nước mắt.
6.Mùa xuân hoa lựu nở đầu xuân.
7.Những quả đỗ để trong túi đỗ.
8.Chiếc áo treo trên giá có giá rất đắt.