Cánh diều tung lên , An hỏi Yến :
- Cậu làm bài tập về nhà chưa ?
Yến hái bông hoa nói nhẹ nhàng :
- ừm , mình làm rồi
An ngớ người ra, lắp bắp: Ờ... ờ... mình... mình chưa làm. Yến mỉm cười, đưa cho An bông hoa vừa hái: Cậu cầm lấy đi. An ngơ ngác: Hả? Để làm gì? Yến lại cười, nụ cười tươi tắn như ánh mặt trời: Thì... để cậu ngắm. Cho đỡ buồn. An vẫn chưa hiểu, nhưng cũng ậm ừ cầm lấy bông hoa. Yến nói tiếp: Mình làm xong bài tập rồi, nhưng vẫn thấy buồn. An tò mò: Sao buồn? Yến thở dài: Thì... tại... mình làm xong hết rồi, chẳng còn gì để làm nữa. An phì cười: Thì cậu đi chơi đi. Yến lắc đầu: Không, mình không muốn đi chơi. Mình muốn ở nhà đọc sách. An nhún vai: Thì cậu cứ đọc đi. Yến lại lắc đầu: Không, mình không muốn đọc sách. Mình muốn làm gì đó có ích. An ngạc nhiên: Làm gì có ích? Yến suy nghĩ một lát rồi nói: Mình sẽ đi tưới cây. An lại phì cười: Thì cậu cứ tưới đi. Yến đứng dậy, vươn vai một cái rồi nói: Mình đi đây. An gật gù: Ừ, đi đi. Yến vừa đi vừa hát, giọng hát trong trẻo như tiếng chim hót. An nhìn theo bóng dáng Yến, lòng thầm nghĩ: "Con nhỏ này đúng là kỳ quặc."
An chỉ cười trừ và gãi đầu , nhưng cậu ấy thấy vẻ đẹp của Yến trong mắt mình như nàng tiên . Yến thả tóc bất giác khiến An ngây người , buột miệng nói :
- Câu xinh thật
Yến chỉ nhếch mép , nói:
- Chỉ khen là giỏi
Bỗng nhiên, An lên tiếng: Yến này, cậu có thấy chúng ta thật may mắn khi là bạn thân của nhau không? Yến gật đầu: Tớ cũng thấy vậy. Tớ không biết cuộc sống của tớ sẽ như thế nào nếu không có cậu bên cạnh. An mỉm cười: Tớ cũng vậy. Cậu là người bạn thân nhất của tớ, là người mà tớ luôn tin tưởng và yêu quý. Yến ôm An vào lòng, nhẹ nhàng nói: Tớ cũng yêu quý cậu. Chúng ta sẽ mãi là bạn thân của nhau, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.
Diều càng vi vút sáo , Yến bứt hoa nằm ngửa vừa ngắm trời vừa ngắm An , An đang giữ diều , đôi mắt của cậu xấu hổ thỉnh thoảng hay liếc Yến , môi của câu mỉm nhẹ . Nhưng lòng an cứ xao xuyến , hồi hộp đợi giọng nói ấm áp của Yến vang lên . Bỗng An nắm tay Yến bất giác , Yến ngại ngùng bứt tay ra miệng mỉm cười , mặt hơi đỏ
Yến ngại ngùng bứt tay ra, miệng mỉm cười, mặt hơi đỏ. An cũng cảm thấy tim mình lỡ nhịp, lúng túng nhìn đi chỗ khác. Cả hai người đều im lặng, chỉ có tiếng sáo diều vi vút trên không trung. Yến khẽ nói: An này, diều bay cao thật. An gật đầu, ấp úng đáp: Ừ, cao thật. Yến lại im lặng, một lúc sau mới nói: An này, tớ... tớ có chuyện muốn nói với cậu. An ngạc nhiên nhìn Yến: Chuyện gì vậy?
An nói : Tớ thích ... À thôi , cậu xem gió vi vút mạn chưa kìa . Yến ho giọng nhẹ : mà cậu trong lớp đừng chơi với Hùng nữa , Hùng xấu lắm . An không nói gì , Hùng là bạn của An nhưng Hùng là học sinh cá biệt nên Yến rất ghét Hùng .. Yến hỏi lại :Cậu đừng chơi nữa
An im lặng một lúc, nhìn Yến rồi gật đầu nhẹ nhàng. "Ừ, tớ sẽ không chơi với Hùng nữa." Yến mỉm cười, xoa nhẹ tay An. "Tớ biết cậu là người tốt mà." Cả hai lại im lặng, chỉ có tiếng gió vi vu và tiếng sáo diều trên cao. An cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi nghe Yến nói vậy. Cậu biết Yến lo lắng cho cậu, và cậu cũng không muốn làm Yến buồn. "Mà này Yến," An lên tiếng, "sao cậu lại không thích Hùng? Tớ thấy cậu ấy cũng không tệ lắm." Yến nhíu mày, "Cậu không thấy Hùng hay trêu chọc các bạn gái trong lớp sao? Hắn còn hay nói xấu người khác nữa. Tớ không thích những người như vậy." An gật gù, "Ừ, thì tớ cũng không thích mấy trò đó của Hùng. Nhưng mà... cậu ấy cũng có lúc tốt bụng mà." Yến thở dài, "An này, tớ biết cậu là người dễ mềm lòng. Nhưng cậu nên cẩn thận với những người như Hùng. Họ có thể lợi dụng cậu đấy." An im lặng, suy nghĩ về những lời Yến nói. Cậu biết Yến luôn lo lắng cho cậu, và những lời Yến nói không phải là không có lý. "Được rồi," An nói, "tớ sẽ không chơi với Hùng nữa. Tớ sẽ nghe lời cậu." Yến mỉm cười, "Tớ biết cậu sẽ hiểu mà. Tớ chỉ muốn những điều tốt đẹp nhất cho cậu thô
Đột nhiên Hùng chạy ra dứt tóc An
nói : Ê! mày nghe con nhỏ đó làm cái gì ?
Nhìn thấy Hùng , Yến đã đi xa khuất khỏi mặt An . An cũng một phần lo sợ Yến sẽ giận mình Một phần cũng không muốn chấm dứt tình bạn với Hùng nữa ..
An nói giọng với vẻ lo sợ : Kệ tao ! tao tin Yến thì sao ? Vừa nói xong , An chạy theo Yến trong gió phủ kín hai cái tai , miệng cố giữ chặt . Yến ra dòng sông ngắm một mình mặc dù An nhìn mà cô không hề hay biết ....
"Yến," An gọi. Yến giật mình quay lại, nhìn thấy An thì khẽ cau mày. "Cậu làm gì ở đây?" Yến hỏi. An ngồi xuống bên cạnh Yến, "Tớ... tớ muốn nói chuyện với cậu." Yến im lặng, không nói gì. "Tớ xin lỗi," An nói, "tớ biết tớ sai rồi. Tớ sẽ không chơi với Hùng nữa." Yến vẫn im lặng. "Tớ biết cậu lo lắng cho tớ," An nói tiếp, "tớ cũng không muốn làm cậu buồn. Nhưng mà... tớ không muốn mất đi Hùng." Yến thở dài, "Tớ hiểu. Nhưng cậu phải nhớ rằng, Hùng không phải là người tốt. Cậu ấy có thể làm tổn thương cậu đấy." An gật đầu, "Tớ biết. Tớ sẽ cẩn thận hơn." Yến nhìn An, ánh mắt dịu dàng hơn. "Tớ tin cậu." An mỉm cười, ôm lấy Yến. "Cảm ơn cậu." Yến cũng ôm lấy An, "Không có gì. Chúng ta là bạn mà."
An khẽ nói : cậu thích ai trong lớp vậy ? Yến gật gù : Tớ cũng không biết nhưng cậu hỏi làm gì ? Bọn mình lớp 10 rồi mà ? An cũng không biết phải trả lời sao , An đổi chủ đề : Cậu đi câu cá không ? Yến mỉm cười : Câu cá á ? tớ cũng thích nhưng tớ là con gái không câu cá được đâu , hay bon mình đi tắm suối đi ! dù sao tớ chuyển đến đây được 5 tháng rồi mà không được đi tắm suối . An thập thò : nhưng mà cậu là gái thành phố làm sao bơi được ? Yến tinh nghịch : sao không bơi được , đi theo tớ!
Nói rồi, Yến kéo tay An chạy về phía con suối gần đó. Con suối nằm sâu trong rừng, nước trong vắt và mát lạnh. Hai bên bờ suối là những hàng cây cổ thụ xanh um tùm, tạo nên một khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Đến nơi, Yến không chần chừ mà cởi ngay bộ quần áo trên người, chỉ còn lại bộ đồ bơi. An ngớ người, mặt đỏ bừng lên: "Yến... cậu làm gì vậy?" Yến cười tinh quái: "Tắm suối chứ còn gì nữa? Hay cậu muốn ở trên bờ nhìn tớ tắm một mình?" An vội vàng lắc đầu: "Không... không phải vậy. Tớ cũng muốn tắm."
An nói :Cậu mặc quần vào đi....tớ ngại..Yến cũng mặcquần áo lại , nhảy tùm xuống suối
Yến ngắm nước trong trẻo mà quên mất An đang túm mấy bó hoa trên bờ để bó thành những bông hoa xinh đẹp . Yến tinh nghịch hất nước vào An khiến cậu ấy ướt sũng
An không nói gì nhưng chỉ nhìn Yến thấy lòng bồi hồi mà xao xuyến lòng của An ..
cậu yêu một người cậu nhớ một người hơn ai hết
An không nói gì, chỉ nhìn Yến. Cậu thấy lòng mình bồi hồi, xao xuyến. Cậu yêu Yến, cậu nhớ Yến hơn ai hết. Yến hất nước vào An khiến cậu ướt sũng. An không nói gì, chỉ nhìn Yến. Cậu thấy lòng mình bồi hồi, xao xuyến. Cậu yêu Yến, cậu nhớ Yến hơn ai hết. An nghĩ thầm: "Yến ơi, cậu có biết tớ yêu cậu nhiều lắm không? Tớ nhớ cậu, tớ muốn ở bên cậu mãi mãi." Yến thấy An nhìn mình chằm chằm thì hỏi: "An, cậu sao vậy? Sao cậu cứ nhìn tớ mãi thế?" An giật mình, vội vàng nói: "Không có gì. Tớ chỉ là... tớ thấy cậu đẹp quá." Yến cười: "Cậu lại trêu tớ rồi. Tớ có gì đẹp chứ?" An lắc đầu: "Không, tớ không trêu cậu. Cậu thật sự rất đẹp. Cậu là người con gái đẹp nhất mà tớ từng gặp." Yến ngượng ngùng: "Cậu đừng nói thế. Tớ không dám nhận đâu." An tiến lại gần Yến, nắm lấy tay cô: "Yến, tớ yêu cậu." Yến ngớ người, mặt đỏ bừng lên: "An... cậu..."
Hbth và embépamxinhiu
hay :3
^^