Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TK
Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.
Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.
Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.
Nhắc đến loài cây gợi nhớ tuổi học trò, bên cạnh cây phượng với sắc hoa đỏ thắm, không thể không nhắc đến bằng lăng với màu tím biếc thủy chung.
Bằng lăng là một loài cây thuộc họ cây gỗ. Thân cây không to lắm, một vòng tay em ôm cũng xuể. Thân cây màu nâu thẫm, nổi lên những vết sần nhuốm màu năm tháng. Cách mặt đất chừng một mét thân cây chia ra làm nhiều nhánh. Trong từng nhánh ấy lại tiếp tục chia ra thành những nhánh nhỏ vươn mình lên cao cùng với những chiếc lá xanh đón ánh nắng mặt trời. Nhìn từ xa, bằng lăng như một người lực sĩ khổng lồ đang vươn mình trong nắng và gió, mang sức mạnh phi thường.
Cây bằng lăng có nhiều tán lá xum xuê. Hè về cây tỏa bóng mát khắp các con đường. Lá cây hình bầu dục tròn ở gốc và nhọn ngắn ở chóp. Lá to thì bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ nhìn giống như lá vối trồng trong vườn. Lá bằng lăng thường dài, rất nhẵn. Mùa xuân, lá có màu xanh biếc ở hai mặt. Khi những dàn đồng ca ve sầu cất lên khúc hát mùa hạ, lá cây thay đổi mình, chuyển sang màu xanh thẫm, dày dặn. Mặt dưới của chiếc lá có những đường gân xanh chia nhánh kéo dài kín chiếc lá nhìn như bộ xương cá.
Hè về, bằng lăng nở hoa tím biếc. Không cháy đỏ rực lửa như hoa phượng hay đài các kiêu sa như các loài hoa khác, hoa bằng lăng ngây thơ ngơ ngác giữa trời chiều. Hoa bằng lăng không nở rộ cùng lúc như nhiều loài hoa khác. Ban đầu chỉ là những nụ hoa bé xíu, lấp ló sau những tán lá xanh như chơi trò trốn tìm. Bất ngờ xuất hiện rồi khoe sắc lung linh như một cô gái dịu hiền, cuối mùa lại chóng bạc màu nhường không gian cho hoa phượng. Vì thế người ta vẫn bảo hoa bằng lăng có vẻ gì yếu đuối, có tính nhường nhịn chứ không mạnh mẽ loài cây “học trò”.
Hoa bằng lăng có sáu cánh, xoăn xoăn ở rìa, cánh mỏng như hoa lục bình vươn mình khoe sắc trong nắng, lớp nọ kế lớp kia, bông nọ tiếp bông kia duyên dáng đến diệu kỳ. Mỗi cành có đến hàng chục bông hoa cho nên người ta thường gọi là cành hoa bằng lăng chứ ít ai gọi bông hoa hay nhành hoa bằng lăng.
Lấp ló sau những cánh hoa là nhụy hoa màu vàng óng, có mùi thơm thoang thoảng, thu hút ong bướm đến vui đùa. Khi hoa bằng lăng rụng thì bằng lăng bắt đầu ra quả. Lúc đầu quả nhỏ xíu, hình tròn, màu xanh thẫm, khi gần về già tự tách ra từng múi. Trong mỗi múi là những cái hạt nhỏ li ti. Những cơn gió mùa hạ xào xạc đến cuốn bay đi hạt bằng lăng rải rác khác mọi miền.
Học trò ai cũng tha thiết với sắc tím biếc thủy chung của hoa bằng lăng. Bằng lăng như gợi về những kỉ niệm mơn man của một thời áo trắng ngây ngô, hồn nhiên, trong sáng.
Chủ ngữ, vị ngữ trong câu kể "Ai thế nào" trả lời cho câu hỏi gì?
- Chủ ngữ trả lời cho câu hỏi:Ai
- Vị ngữ trả lời cho câu hỏi: Thế nào
trung thu: ngày 29 tháng 9
Tết: ngày 1 tháng 1
mong bạn học tốt nhé =))))
trung thu ngày 15 tháng 8 âm lịch
tết mùng 1 tháng 1 âm lịch nốt
Tham khảo:
Thân cây vải xù xì, sờ vào cảm giác nham nhám và sần sùi. Chỉ cần một vòng tay của em là đã có thể ôm lấy thân cây vải một cách dễ dàng. Nó không có bộ rễ to đồ rộ và mọc tràn lan trên mặt đấy. Rễ của cây vải mọc rất khiêm tốn, chỉ có một vài rễ ngoi lên mặt đất mà thôi.
Lá của cây vải có màu xanh thẫm, có hơi hướng giống với lá của cây nhãn. Mỗi khi mùa thu về lá của cây vải bắt đầu ngả màu và sang màu đông thì nó khô héo và rụng xuống cội. Đến khi mùa xuân đến thì những chiếc lá lại bắt đầu nhú lên, đâm chồi nảy lộc non. Chờ đến khi mùa hạ đến thì cành lá sum sê và tỏa bóng mát rợp khắp.
Refer
Trong khu vườn nhỏ xinh của nhà em bố em trồng có biết bao nhiêu là cây ăn quả những em thích nhất là những cây bưởi mà bố em trồng. Cây bưởi năm nào cũng sai trĩu quả nhìn thật thích mắt biết bao nhiêu.
Em được biết thì giống bưởi nhà em cũng chính là giống bưởi Diễn, cây bưởi có lòng đào ăn ngọt lắm. Cây bưởi nhà em được bố trồng cũng đã rất lâu rồi, phải hơn mười năm rồi nhưng cành lá của nó vẫn xanh tươi. Tán của cây bưởi dường như lại đã xòa một vùng sân rộng. Thế rồi em như nhận thấy được rằng chính từ cái gốc to bằng cái xô kia, chìa ra ba cành lớn, tạo thành một thế vững chãi để có thể chống lại mưa nắng.
Cây bưởi nhà em dường như nó đẹp nhất là vào mùa xuân. Thật là đẹp, nhất là trong cái gió xuân hây hẩy, cây bưởi lại ra những nụ hoa giống những hạt ngô màu xanh nhạt và nhìn cũng thật là đẹp biết bao nhiêu. Có lẽ rằng, em dường như cũng chỉ mấy hôm sau thôi, những hạt ngô kia bỗng nổ tung như bỏng. Thế rồi cũng nhận thấy được những bỏng ngô trắng xóa, nó dường như cũng đã phủ kín đầy cành, hương thơm ngan ngát lan toả khắp cả xóm. Hoa bưởi như thật thanh khiến nở thành chùm. Mùi hoa cứ thoang thoảng bay khắp xóm, hễ ai đi vào nhà em cũng phải khen mùi hoa bưởi như thật âm thầm và nồng nàn biết bao nhiêu.
Thế rồi cho đến khi mà hoa tàn. Quả bưởi dường như cũng đã lớn nhanh đến vậy. Mới hôm nào thôi mà em như đã còn nhặt những quả bưởi rụng cho mấy bạn gái ở lớp em để chơi chuyền chơi chắt. Thế mà bây giờ thật bất ngờ! Quả bưởi cũng đã to bằng cái đầu của em, có quả to bằng cả cái siêu điện đấy chứ. Thế rồi em như cũng thấy được rằng, cũng chính những cái lá bưởi xanh đậm, giống như những cái quạt ba tiêu phe phẩy trong gió hè như càng làm em thích thú hơn. Khi thu về thì những quả bưởi lúc lỉu trên cành nặng đến nỗi ông em phải chống cành bằng những cây tre lớn. Cho đến hôm Tết Trung thu, bố em cũng vặt cho mấy mấy quả bưởi để chúng em phá cỗ cùng với nhau rất vui. Ăn bưởi nhà em thật ngon và ngọt biết bao nhiêu. Bóc quả ra là những tép bưởi như mọng nước ngọt lịm
Ai ai cũng bảo cây bưởi nhà em giống quý. Và cũng đã có rất nhiều cô bác trong xóm đến xin chiết về làm giống. Và bố em cũng cho cả, em mong muốn cây bưởi năm nào cũng ra sai quả như vậy.
Tham Khảo
Em rất yêu thích những bóng cây nơi sân trường, những tán lá rợp mát xòe rộng ngập tràn kỉ niệm. Và có lẽ, em yêu nhất là cây phượng vĩ nơi góc sân trường.
Cây phượng vĩ này nép mình lặng lẽ nơi góc kín, nếu không để ý kĩ thì sẽ khó lòng mà thấy được vì nó bị che khuất bởi những tán cây rợn ngợp kia. Có khi, chỉ một ngày hè nóng nực, đứng trên lan can tầng ba mà đưa mắt nhìn ra khắp sân trường, hưởng thụ những cơn gió mát, có lẽ trong thoáng chốc sẽ thu được sắc đỏ thắm rực rỡ của những bông hoa phượng nở thành chùm ấy. Từng bông hoa như cánh bướm dập dờn, đan cài vào nhau, cứ thế lấp lánh, như rực lên dưới nắng chói chang. Gốc cây phượng ấy chính là nơi bí mật của em, nơi đây rất yên tĩnh và mát mẻ.
Cầm một cuốn sách, ngồi dưới gốc cây mà đọc, mà lắng nghe lòng mình, lắng nghe tiếng chim kêu, lắng nghe tiếng gió xào xạc, thưởng thức hương hoa dịu nhẹ, hương lá thanh thanh thì còn gì tuyệt vời hơn nữa. Có những chiều ra về ngủ quên dưới gốc cây, khi em tỉnh dậy, toàn thân đã tràn ngập lá và hoa, sắc trắng tinh khôi của tấm áo học trò như được tô điểm. Những ngày cuối năm học, em dạo bước tới chỗ cây phượng, nhặt lấy những cánh hoa mềm mà đem về ép vào trang sách, thêm một dấu ấn kỉ niệm thời học trò. Cây như người bạn của em vậy. Mỗi lần có chuyện không vui ở trường, chỉ cần ngồi dưới gốc cây, dựa lưng vào thân cây màu nâu xù xì thô ráp là mọi khó chịu dường như tan biến hết cả.
THAM KHẢO:
Nàng tiên xuân xinh đẹp đã lặng lẽ nói lời tạm biệt từ bao giờ, và đất trời đón một nàng hạ đỏng đảnh nhưng không kém phần ấm áp. Hạ đến mang theo cái nắng vàng chói chang, làm cho hoa thêm thơm và cây cối thêm chín mọng.Một cơn gió mát khẽ thoảng qua, cây phượng trường em khẽ giật mình, đánh thức những búp non còn đang yên giấc.
Cây phượng trường em được trồng từ khi ngôi trường mới được thành lập.Tuổi của cây cũng chính là tuổi của trường. Thân cây cao, to và sần sùi, có cả những cái mấu nổi lên như những cục u, đủ biết cây đã già lắm rồi.Cành cây vươn rộng tạo thành một chiếc ô xanh khổng lồ, che mát cho cả sân trường. Rễ cây to và cứng trồi cả lên mặt đất, như những con rắn đang say ngủ. Trên những cành nhánh, lá phượng xòe ra đều đặn và đối xứng nhau. Màu xanh của lá như màu cốm non, tạo cho người khác một cảm giác dễ chịu khi ngắm nhìn. Mùa hè xanh tươi là thế nhưng đến mùa đông, phượng trút lá chỉ còn là những cành cây khẳng khiu như những chiếc lược chải tóc cho mây trời.Hoa phượng bừng nở cũng là lúc mùa hè về trông mới đẹp biết bao nhiêu.
Phượng làm lòng người học sinh nôn nao vì một mùa thi nữa lại về, nhìn sắc phượng đỏ mà biết bao bồi hồi cùng với lo lắng.Dưới tán già, chúng em cùng nhau trao đổi bài đầy say mê, cánh phượng rơi trên vạt áo còn đọng lại mùi hương tinh khiết.
Khoanh vỏ: Các tỉnh phía Nam xoài nở hoa từ tháng 9 đến tháng 3 năm sau. Còn ở phía Bắc xoài thường ra hoa từ tháng 12 đến tháng 3 năm sau. Vì vậy, công việc khoanh vỏ được tiến hành trước 1 tháng khi cây bắt đầu ra hoa. Thời điểm này, cây đã tích lũy đủ chất dinh dưỡng và bắt đầu quá trình phân hóa mầm hoa
Tham khảo: Các tỉnh phía Nam xoài nở hoa từ tháng 9 đến tháng 3 năm sau. Còn ở phía Bắc xoài thường ra hoa từ tháng 12 đến tháng 3 năm sau.
Tham khảo
Trong vườn nhà em trồng rất nhiều loại cây khác nhau: từ rau củ cho đến hoa, rồi cả những cây ăn quả nữa. Và em thích nhất là cây bưởi mà mình đã cùng bố trồng khi em còn đang học mãi giáo.
Cây bưởi này ngày mới trồng còn mới chỉ là một cây non bé xíu, vậy mà giờ đây nó đã lớn hẳn, cao hơn người bố em rồi đấy. Đặc biệt là trái bưởi hàng năm cho ra đều rất ngọt và thơm. Những trái bưởi vàng óng, to và mọng nước vô cùng. Hương bưởi thoang thoảng dịu nhẹ lan tỏa trong không gian khiến lòng người vô cùng dễ chịu. Gọt đi lớp vỏ bên ngoài liền sẽ thấy một lớp màng bọc màu trắng xốp ở kế tiếp, chỉ cần dùng mũi dao nhẹ lột là được rồi. Cuối cùng ta sẽ thấy được những múi bưởi to, xếp cạnh nhau vòng thành một hình cầu đẹp mắt. Chỉ cần lột bỏ lớp vỏ mỏng màu trắng trong ở ngoài là sẽ thấy những tép bưởi màu trắng ngà mọng nước, những hạt bưởi xếp thẳng tăm tắp. Vị ngọt của bưởi quanh quẩn nơi đầu lưỡi, khiến em ăn một lần liền nhớ mãi không quên.
Để có thể có những trái bưởi thơm ngon ấy, đó là thành quả chắt chiu bao ngày của những bông hoa bưởi trắng muốt ngày xuân dưới cơn mưa bụi lất phất bay, dưới cái se lạnh của thời tiết. Không chỉ vậy, đó còn là sự đóng góp không hề nhỏ của những chiếc lá xanh sậm ngày đêm thực hiện công việc của mình, của những rễ cây cần mẫn ngày đêm tìm kiếm nguồn dinh dưỡng nơi đất mẹ bao la.
Em thích nhất là khi được cùng bố thu hoạch những trái bưởi ấy. Một trái để dành bày mâm ngũ quả lễ Trung thu, một vài quả gửi biếu hai bên ông bà, còn lại hoặc bố mẹ em đưa tặng hàng xóm xung quanh hoặc đem ra chợ bán. Ai cũng đều khen ngon và mọng nước cả. Hàng ngày em đều chăm chỉ ra tưới nước cho cây, để ý từng thứ một, chỉ mong cây càng ngày càng thêm lớn.
Em yêu cây bưởi này nhiều lắm bởi cây không chỉ cho ra loại quả em yêu thích mà còn mang lại nguồn kinh tế nho nhỏ cho gia đình em nữa. Em mong năm sau, năm sau nữa, cây vẫn cho ra được những trái bưởi thơm ngon như vậy.
TK :
Trước sân nhà em có một khu vườn nhỏ. Ở đó bà em trồng các loại rau sạch và tươi ngon. Ở góc trong cùng, bà đặc biệt trồng một cây bưởi rất lớn. Đó là cây ăn quả duy nhất trong khu vườn nhỏ bé của nhà em.
Cây bưởi rất cao, có khi phải đến hơn bốn mét, vì nó cao gần đến mái của tầng hai nhà em. Thân cây to như là bắp đùi của người lớn, chắc nịch. Thân cây không mọc thẳng đứng, mà hơi nghiêng về phía bên trái một chút, vì phía bên đó có nhiều ánh nắng mặt trời. Từ đoạn cách mặt đất tầm một mét rưỡi, cây bắt đầu tỏa các cành. Những cành ở dưới to như cổ tay, càng lên trên, các cành càng bé dần. Tuy các cành mọc ra ở trên cao, nhưng do các trái bưởi rất lớn và nặng, nên làm cho cành lá trĩu xuống dưới. Có cành còn quét xuống cả mặt đất. Lá bưởi khá lớn, thường to bằng bàn tay. Ở gần giữa thân lá thì lõm vào trong như hình số tám. Đôi lúc em cảm giác như lá bưởi chính là quả hồ lô đã bị ép dẹp lép. Lá bưởi rất thơm, thường được bà và mẹ hái vào xông mùi thơm cho cả nhà, hoặc dùng khi luộc, hấp hải sản cũng rất tuyệt.
Thường thì vào những tháng mùa thu bưởi sẽ ra hoa. Hoa bưởi trắng muốt, cánh hoa dày, mùi thơm nồng và đậm. Thường dùng để làm nước hoa, nước gội đầu. Và đến khoảng cuối năm, sẽ có trái bưởi chín thơm lừng. Những trái bưởi có bình tròn, khi chín có thể to như một cái nồi nấu cơm cỡ nhỏ. Vỏ vàng ươm. Phần thịt vỏ bên ngoài khá dày, có thể dùng làm chè bưởi, mứt bưởi. Bên trong, phần thịt mọc thành từng múi, bên trong múi có nhiều tép bưởi nhỏ. Khi ăn có vị ngọt thanh, dịu nhẹ, ngon ngọt vô cùng. Năm nào, khi Tết đến, mẹ cũng chọn một trái bưởi lớn nhất, đẹp nhất để đặt lên bàn thờ tổ tiên.
Đôi với em, cây bưởi không chỉ là một loại cây ăn quả mà còn là một người bạn thân thuộc. Mỗi ngày, em đều dành thời gian để tưới nước và quan sát cây bưởi. Mong rằng cây sẽ mãi luôn tươi tốt như bây giờ.
Cân kiệm liêm chính
liêm