Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ "Tiếng gà trưa" của nhà thơ Xuân Quỳnh đã mang đến cho tôi những cảm xúc sâu sắc và đầy tình cảm. Bài thơ này đã khắc họa một cảnh tượng đơn giản nhưng đầy ý nghĩa - tiếng gà trưa. Khi đọc bài thơ, tôi cảm nhận được sự yên bình và thanh thản của buổi trưa. Tiếng gà reo vang qua từng câu thơ, tạo nên một không gian thơ mộng và êm đềm. Đó là tiếng gà trưa, tiếng gà đánh thức những kỷ niệm tuổi thơ, những kỷ niệm về quê hương và những ngày tháng tươi đẹp. Bài thơ còn chứa đựng một thông điệp sâu sắc về sự gắn kết và tình yêu thương gia đình. Tiếng gà trưa không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và sự chăm sóc từ người thân. Đó là một tình yêu chân thành và vô điều kiện, một tình yêu mà chúng ta luôn mong muốn có trong cuộc sống. Với những cảm xúc này, tôi không thể không bày tỏ sự ngưỡng mộ và trân trọng đối với bài thơ "Tiếng gà
Đọc bài thơ "Thả diều", em cảm thấy mình như được sống lại với những hồi ức tuổi thơ tươi đẹp. Đó là khoảng thời gian vô lo vô nghĩ có thể thỏa sức vui chơi, khám phá thế giới cùng bạn bè chơi những trò chơi thân thuộc như "Thả Diều". Qua bài thơ trên, em còn cảm nhận được tình cảm sâu sắc của tác giả Trần Đăng Khoa đối với quê hương đất nước và con người Việt Nam. Từ đó, em được tri nhận thông điệp trân trọng những kỉ niệm tốt đẹp của tuổi thơ và yêu quý, trân trọng vẻ đẹp quê hương của mình hơn.
* Mở bài:
- Những nét khái quát về tác giả Trần Đăng Khoa và bài thơ Thả diều
- Dẫn vào đề: Bài thơ Thả diều nổi bật là nhờ những tình cảm đầy ấm áp và thân thuộc của tuổi thơ
* Thân bài:
- Khái quát nội dung bài tho Thả diều
- Cảm nhận về tình cảm của tác giả qua từng câu thơ
- Đánh giá về tài năng của tác giả và ý nghĩ trong thơ Trần Đăng Khoa
* Kết bài:
- Khẳng định lại giá trị tác phẩm và tài năng tác giả
- Suy nghĩ riêng của bản thân về tác phẩm và ý nghĩa nhân văn sâu sắc mà tác giả gửi gắm vào tác phẩm
"Đọc Đi Cấy" của Trần Đăng Khoa gợi lên trong ta một cảm giác hoài niệm và đánh giá cao công việc khó nhọc của người nông dân. Hình ảnh sống động về cuộc sống hàng ngày của người nông dân và cảnh quan thiên nhiên tạo nên một cảm giác kết nối với đất đai và những người làm việc trên đó. Ngôn ngữ đơn giản nhưng sâu sắc được sử dụng trong bài thơ đã chụp lấy bản chất của cuộc sống của người nông dân và sự kết nối sâu sắc của họ với đất đai. Tổng thể, bài thơ là một bản tình ca đẹp để dành cho những anh hùng vô danh của nông nghiệp và nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc tôn trọng và đánh giá cao công việc khó nhọc của những người nuôi sống
chúng ta.
tham khảo:
Trong những tác phẩm của Trần Đăng Khoa, bài thơ "Trưa hè" đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Bài thơ gắn liền với buổi trưa của buổi hè với tiếng gió thổi vi vu cùng với những cánh hoa phượng bay khắp nơi. Buổi trưa ấy còn buổi trưa của những tiếng ve - đặc trưng của mùa hè, nghe như tiếng đàn du dương và tha thiết. Nhờ vậy, cảm xúc của tác giả trước cảnh thiên nhiên trưa hè như một buổi liên hoan rộn ràng, nhộn nhịp gồm hoa bay và ve hát. Bằng biện pháp so sánh, tác giả đã cho độc giả thấy khung cảnh thiên nhiên buổi trưa mùa hè thật tươi đẹp, trong sáng và tràn đầy âm thanh. Trước cảnh vật ấy, em cảm thấy bồi hồi, xao xuyến, nhớ về những ngày nghỉ hè được chơi đùa vui vẻ bên người thân, bạn bè, nghe tiếng ve hay ngắm nhìn những bông hoa phượng từ từ đáp xuống mặt đất. Qua đó, nhà thơ Trần Đăng Khoa gửi gắm tình yêu tha thiết với thiên nhiên của quê hương, đất nước.
Cảnh làng quê vào buổi trưa hè qua bài thơ ''Trưa hè'' của tác giả Trần Đăng Khoa thật đẹp và quen thuộc với mỗi người con đất Việt. Trong bài thơ ''Trưa hè'', Trần Đăng Khoa đã vẽ ra một bức tranh vẽ về một buổi trưa hè vô cùng giản dị và mộc mạc. Bức tranh thiên nhiên buổi trưa hè với: gió thổi, hoa phượng, tiếng ve rộn ràng,... Trong cái nóng đỏ lửa của trưa hè, từng cơn gió từ đâu ghé qua nơi đây làm dịu đi phần nào cái nắng trưa hè gió thổi. Dường như cảm giác mát lạnh của cơn gió còn thổi tới từng độc giả. Những cánh hoa phượng lung lay trong gió hè như những đàn bướm lượn tô điểm cho không gian thêm phần sống động. Với nghệ thuật sử dụng từ láy và biện pháp so sánh chùm hoa lựu đỏ rực như những đàn bướm bay lượn khiến cho khung cảnh trở nên nên thơ mềm mại. Cái nóng dường như bị lãng quên. Tiếng ve kêu râm ran khắp mọi nơi, tiếng ve giống như một bản hòa ca vang vọng khắp không gian. Tất cả đã làm cho làng quê bừng lên một sức sống mới như một buổi liên hoan rộn ràng.