K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 5 2019

TRÁI TIM NGƯỜI MẸ

             Một cây Bạch Dương  xinh đẹp sống trong rừng cùng ba đứa con gái bé bỏng của mình – ba cây Bạch Dương Con non nớt, khẳng khiu. Những ngày giá rét, Bạch Dương mẹ xòe cành , xòe lá che mưa , che gió cho con. Ngày nóng, mẹ lại xòe bóng mát che nắng, bảo vệ con mình. Ba cây Bạch Dương Con lớn rất nhanh và lúc nào cũng vui tươi. Ở bên mẹ, chúng chẳng biết thế nào là lo sợ cả.

            Một hôm, cơn mưa giông rất lớn ập tới khu rừng. Sấm sét đùng đùng, chớp giật nhấp nhoáng cả bầu trời. Ba cây Bạch Dương Con run rẩy vì hoảng sợ. Bạch Dương  Mẹ xòe cành ôm chặt ba đứa con vào lòng và dỗ dành: “ Các con đừng sợ! Sấm sét không nhìn thấy các con đâu, cành của mẹ che kín hết rồi. Mẹ là cây cao nhất trong khu rừng này mà!”. Nhưng Bạch Dương Mẹ chưa nói hết câu thì mọt tiếng nổ chói tai vang lên. Tia sét đánh trúng Bạch Dương Mẹ, đốt cháy xém cả thân cây. Vẫn nhớ phải bảo vệ các con nên Bạch Dương Mẹ cố hết sức để không bốc cháy. Mưa rào xối xả, gió mạnh gào rít nhưng Bạch Dương Mẹ vẫn cố đứng vững. Không một phút nào Bạch Dương Mẹ không nhớ bảo vệ các con mình. Không một phút nào mẹ quên xòe cành ôm chặt các con. Chỉ đến khi cơn dông hung tợn đã qua, gió đã thôi gầm rú, ánh nắng đã tràn về thì thân Bạch Dương Mẹ mới chịu gục ngã. Khi ngã, Bạch Dương Mẹ vẫn cố thì thầm: “ Các con đừng sợ, mẹ không bỏ các con đâu. Tia sét không đánh nổi trái tim mẹ, trái tim mẹ vẫn còn nguyên lành. Thân cây bị đổ của mẹ sẽ bị rêu cỏ phủ đầy nhưng trái tim mẹ thì không bao giờ ngừng đập, không bao giờ…”. Nói đến đây, thân cây mẹ gục đổ xuống nhưng không hề làm gãy cành lá của ba đứa con mình.

             Từ đó đến nay, xung quanh gốc cây đổ là ba cây Bạch Dương khỏe mạnh và xanh tốt. Bên cạnh đó một thân cây nằm trên mặt đât, cỏ và rêu phủ đầy. Nếu các bạn có dịp đến nơi ấy trong khu rừng, xin hãy ngồi nghỉ trên thân cây đó – nó mềm mại đến kì lạ! Sau đó bạn hãy nhắm mắt lại và lắng nghe. Rất có thể bạn sẽ nghe thấy tiếng trái tim đang đập trong đó. Trái tim người mẹ.

10 tháng 5 2019

bn oi thik thi tu lm di day ko phai noi de choi

1 tháng 2 2020

mình suy nghĩ đã

1 tháng 2 2020

Không hiểu câu hỏi

31 tháng 1 2020

tên là Hiếu

31 tháng 1 2020

ko biết anh hiếu là số mấy nhưng đứa thứ năm chắc chắn là HIẾU

31 tháng 1 2020

em bé sơ sinh chưa có răng bạn ạ

Con của người đen và trắng khi sinh ra chưa có răng.

Một chữ cũng là thầy,nửa chữ cũng là thầy

1. mấy ai là kẻ ko thầy 

thế gian thường nói đố mày làm nên

2. công cha, áo mẹ, chữ thầy

gắng công mà hk có ngày thành danh

3. nhất tự vi sư bán tự vi sư

TL

em chỉ muốn mọi người được hanh phúc

đây bn ơi, nhớ k cho mk

#vohuudoan

ht

14 tháng 12 2021

tôi rất hạnh phúc .

3 anh  em  tôi đang hạnh phúc .

giáng  sinh hạnh phúc .

chúc bạn hạnh phúc .

gia đình tôi  rấy hạnh phúc .

1 tháng 2 2020

khi tính sai bạn ơi

Khi bạn chưa biết tính toán (^_^)

30 tháng 5 2018

bài 1 

nhà gỗ 

sách vở

màn chiếu 

giấy bút 

giường ngủ

cốc nhựa

mũ lưỡi trai

giầy cao gót 

bài 2

mặt hồ lăn tăn gợn sóng 

sóng lượn nhẹ nhàng trên mặt sông 

sóng biển ồ ạt xô vào bờ

bài 3 

a . cẩu thả

b. khoe khoang

29 tháng 8 2021

Bởi vì buổi sáng sớm em thường tất bật cho việc chuẩn bị ăn sáng và đi học, nên không có thời gian ngắm bình minh ở khu vườn, chính vì vậy mà em đã chọn lúc chiều tà để ra ngắm cảnh hoàng hôn ở khu vườn.

Khu vườn nhỏ do ông nội em đã chăm sóc và trồng trọt từ lâu, trong khu vườn có rất nhiều loại cây, các cây ăn quả thường đã lớn, thân cây rất cao và to, tán xòe ra chiếm đến hơn nửa diện tích khu vườn. Trong khu vườn bố em đã lấy những mảnh đá hoa vụn, đá cuội và những viên gạch xếp thành những lối đi nhỏ trong vườn rất sạch sẽ. Khi mặt trời bắt đầu ngả bóng, ánh nắng dần dịu đi là lúc em được phép ra vườn, khi ấy nắng không còn chói chang và gay gắt, mà những con muỗi cũng chưa tới giờ kiếm ăn.

Em lang thang trong khu vườn, từng ánh nắng của hoàng hôn đang chuyển màu, dần từ màu cam sang màu hồng hồng rồi đỏ lựu. Ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi, xuyên qua những cành cây, kẽ lá, dường như còn chút luyến tiếc với khu vườn. Từng đàn chim bay trên trời đang chao đi chao lại, lượn vòng xung quanh để tìm kiếm sự an toàn trước khi sà xuống những chiếc tổ của mình.

Dường như có sự xuất hiện của em trong vườn nên chúng cứ tíu tít ríu rít với nhau, đủ mọi tiếng chim cứ đua nhau hót, trò chuyện rộn ràng cả khu vườn. Dần dần, từ mặt đất bắt đầu tối, mặt trời đang lặn sau lũy tre, chỉ một lát nữa thôi, cả khu vườn sẽ chìm vào đêm tối, chúng cũng sẽ đi nghỉ giống như con người sau một ngày làm việc mệt nhọc.

Em rất yêu khu vườn nhà em, nó không chỉ mang lại không gian thoáng mát, cho hoa thơm, trái ngọt mà còn là nơi để em thả mình vào thư giãn sau một ngày học tập căng thẳng.

k mik nha

Quê hương của em là nơi gắn liền với những cánh đồng, mái ngói và một mảnh vườn nhỏ bé xinh xinh. Đối với em để tìm kiếm một cảm giác bình yên và thư giãn chẳng có gì khó khăn, bởi chỉ cần nằm đung đưa võng và ngắm nhìn từng ánh nắng chiều trong vườn cây ấy là thoải mái nhất.

Chiều tà, đó là khoảng thời gian mà mọi hoạt động cuối ngày đang diễn ra trong sự gấp gáp và nhanh chóng, mọi người ở ngoài đồng thu dọn và trở về nhà. Ông mặt trời lúc này cũng muốn đi nghỉ rồi, chẳng còn chói chang như ban ngày nữa. ánh mặt trời chuyển sang màu hồng, khắp mặt đất và trên những ngọn cây ngập tràn màu hồng. Từng đàn chim bắt đầu từ mọi phương trời trở về tổ ấm, khu vườn tưởng cứ như vậy chìm vào bóng tối, nhưng không, nó bỗng rộn ràng lên tiếng chim ríu tít.

Chúng như đang hỏi han nhau về một ngày kiếm ăn vất vả và chào nhau trước khi chui vào tổ của mình. Những bông hoa râm bụt đang nhẹ nhàng, chậm rãi khéo những chiếc cánh lại, chờ cho ánh sáng ngày mai lại bung nở. Trên những ngọn cây cao, lá nhãn, lá ổi như đang vẫy vùng với gió mát, sau một ngày phơi nắng, chiều tà cùng gió thoảng từ ngoài đồng về khiến chúng không ngừng nhảy múa. Những quả bưởi dưới tán cây đang dần chuyển từ màu xanh nhạt sang xanh sẫm rồi chỉ chốc lát nữa thôi, tất cả sẽ là một màu đen. Nằm trên võng, khẽ đung đưa, em cảm giác như những cành cây đang đưa võng cho mình, nhẹ nhàng và tình cảm. Rồi tới giờ nấu cơm, thi thoảng lại có cơn gió đưa mùi khói của rơm rạ tới khu vườn, bị khu vườn giữ lại, mãi mới xua tan đi.

Em rất thích ngắm vườn cây khi chiều về, đó là khoảnh khắc kết thúc một ngày và là lúc để em nghĩ tới những dự định cho ngày mai.