Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bức Tranh Quê là một trong những bài thơ hay nhất của nhà thơ Hà Thu, được viết vào những năm 1940, khi đất nước đang trong giai đoạn đấu tranh giành độc lập và tự do dưới sự cai trị của thực dân Pháp. Bài thơ không chỉ đem đến cho người đọc những hình ảnh tuyệt đẹp về quê hương Việt Nam, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy sức sống và ý nghĩa sâu sắc.Từ đầu bài thơ, Hà Thu đã tạo nên một không gian quen thuộc và thân quen cho người đọc bằng cách mô tả những hình ảnh mộc mạc, giản dị của đồng quê Việt Nam. Từ những bông lúa, những cánh đồng bao la, đến những ngôi nhà tranh, những hàng tre xanh um tím, bài thơ đưa người đọc trở lại với những kí ức đẹp và tự hào về quê hương Bên cạnh đó, trong bài thơ cũng xuất hiện rất nhiều tác phẩm nghệ thuật, từ bức tranh đồng quê đầy màu sắc, đến những bài thơ dân ca của đồng bào Việt Nam. Tất cả tạo nên một bức tranh văn học tuyệt đẹp về quê hương Việt Nam, với đầy đủ các yếu tố tạo nên nét đặc trưng cho nền văn học Việt Nam.Một trong những điểm nổi bật của bài thơ Bức Tranh Quê chính là sự sắc bén trong tư duy và cách thể hiện của tác giả. Hà Thu đã sử dụng những từ ngữ, câu văn rất tinh tế và trau chuốt, tạo nên một không gian văn học đầy sức sống và tính thẩm mỹ cao. Bài thơ được viết bằng ngôn ngữ thơ mượt mà, dễ hiểu và rất gần gũi với độc giả.Những bức tranh phong cảnh làng quê giúp cho những người gốc thành thị có thể hiểu hơn về cuộc sống của người dân Việt xưa; khi những hình ảnh của làng quê dần được thay thế bởi những khu đô thị; khu công nghiệp hiện đại.Dù cho có đi về đâu thì hình ảnh quê hương vẫn luôn thật đẹp và thơ mộng. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra và lớn lên, mà đó còn là nơi chứa đựng những tình cảm thiêng liêng nhất, những kỷ niệm hạnh phúc nhất của mỗi chúng ta. Ai trong mỗi chúng ta đều có quê hương, dù cho có đi xa đến đầu đều có tâm niệm muốn quay trở về.
Tham khảo
Khi đọc xong bài thơ này em cảm thấy rất tự hào về quê hương của mình.Quê hương là nơi mà mỗi con người được sinh ra và lớn lên.Quê hương cho ta tuổi thơ,vẻ đẹp và rất nhiều nữa.Quê hương đã hy sinh không biết bao nhiêu gian khổ để có được ngày hôm nay cho chúng ta cắp sách đến trường.Vì vậy em mong rằng tất cả mọi người hãy tôn trọng quê hương của mình.Và góp phần để quê hương ngày càng phát triển tươi đẹp. Ý muốn nói rằng nơi quê hương rất đẹp mà giản dị tựa như một bức tranh mà ng hoạ sĩ nào đó đã vẽ , từ đó mà những kí ức trong nhà thơ chợt trỗi dậy.Qua đó nhắn nhủ cta phải biết yêu và trân trọng qhuong nhiều hơn .
Tham khảo nhé:
Bài thơ viết về quê hương thật hay và xúc động. Bức tranh quê hiện lên thật thanh bình với hình ảnh dòng sông, cánh cò, đàn bê... Những hình ảnh tác giả gửi gắm vào bài thơ là những hình ảnh quen thuộc gắn bó với tuổi thơ chứa đựng bao kỉ niệm. Nhưng đó lại là những hình ảnh đẹp nhất trong trái tim của tác giả. Với tác giả bức tranh quê ấy đẹp tựa thiên đường và lưu giữ mãi trong trái tim. Đọc bài thơ em cảm nhận được tình cảm chân thành, tha thiết tác giả dành cho quê hương của mình.
viết đoạn văn cảm nhận :
Bức tranh đẹp như một thiên thần vậy. Nó thật có hồn . Nó toát lên một vẻ đẹp không phải bức tranh nào cũng có . Ngoài ra còn ca ngợi ca vẻ đẹp của quê hương . Quê hương gắn liền ví những hình ảnh Dòng sông, cánh cò, đàn bò gặm cỏ, đồng xanh mượt mà, sáo diều .Vẻ đẹp bình dị chốn quê hương. Cảnh sắc bình yên, thơ mộng, yên bình. Qua đó thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả
tk
Đoạn kết bài thơ chỉ muốn tổng hợp lại những nỗi nhớ cụ thể của chàng trai. Có lẽ thơ không nên nói đến tận cùng, nói đủ đầy như thế chăng?Nhưng, đối với thu hà, sự hồn nhiên chân thành trong tình cảm bao giờ cũng lấn át những dụng công kĩ thuật của nghề thơ. Bất chấp thời gian và sự biến đổi của lòng người, cảm xúc về quê hương vẫn là nguồn mạch dâng trào trong trái tim thi sĩ, để mỗi lần thấy biển, nhà thơ lại xốn xang:
"Biển xao động nôn nao chiều con nước
Lòng như thuyền chờ đợi buổi ra khơi"…
thể thơ lục bát
chủ đề : tình yêu quê hương đất nước
biện pháp tu từ : so sánh , nhân hóa
2
Chao ôi ! Cứ nhắc đến quê hương là lòng tôi lại xao xuyến. Quê tôi một nơi miền trung du trù phú , với những cánh đồng lúa rộng mênh mông thẳng cánh cò bay . Nơi đây bình yên và tĩnh lặng , không ồn ào tấp nập như thành phố xa hoa , chẳng bụi bặm ô nhiễm như đô thị phồn vinh . Có lẽ , khoảnh khắc đẹp nhất ở quê tôi là vào buổi sáng bình minh , khi mặt trời đỏ ửng khẽ nhô lên càng nhuộm thêm vàng cho màu lúa , thấp thoáng nhấp nhô bóng lưng của những cô bác nông dân và những chú trâu chăm chỉ dạy sớm để ra đồng . Đó là cảnh đẹp nhất trong lòng tôi , sự kết hợp giữa cảnh đẹp với những con nguời lao động làm nên tinh hoa . Nó không phải là nơi có cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ hay đẹp ngút ngàn thu hút khách tham quan , mà nó đẹp bình dị , một cách mộc mạc và chân thực nhất . ...
l