K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài 1: Hãy chỉ ra 3 hình ảnh so sánh đặc sắc và phân tích hiệu quả nghệ thuật của 3 hình ảnh đó trong truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh ?Gợi ý:+ Phải chỉ ra được 3 hình ảnh đặc sắc đó+ Ba hình ảnh này xuất hiện trong 3 thời điểm khác nhau: (chỉ rõ 3 thời điểm)+ Hiệu quả nghệ thuật:- Các hình ảnh so sánh trên diễn tả rất rõ nét sự vận động tâm trạng của nhân vật tôi. (làm rõ ý này)- Những...
Đọc tiếp

Bài 1: Hãy chỉ ra 3 hình ảnh so sánh đặc sắc và phân tích hiệu quả nghệ thuật của 3 hình ảnh đó trong truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh ?

Gợi ý:

+ Phải chỉ ra được 3 hình ảnh đặc sắc đó

+ Ba hình ảnh này xuất hiện trong 3 thời điểm khác nhau: (chỉ rõ 3 thời điểm)

+ Hiệu quả nghệ thuật:

- Các hình ảnh so sánh trên diễn tả rất rõ nét sự vận động tâm trạng của nhân vật tôi. (làm rõ ý này)

- Những hình ảnh so sánh này giúp ta hiểu rõ hơn tâm lí của các em nhỏ lần đầu đến trường.

- Các hình ảnh thật tươi sáng, nhẹ nhàng tăng thêm màu sắc trữ tình cho tác phẩm.

* Đánh giá: Hẳn phải có một ngòi bút tài hoa, phải có một tâm hồn nhạy cảm Thanh Tịnh mới có thể viết lên những hình sánh so sánh hay đến vậy

* Viết thành đoạn:

- Gợi ý:

+ Giới thi ệu 3 hình ảnh so sánh rất hay và đầy thú vị. Ba hình ảnh được xuất hiện ở ba thời điểm khác nhau.

+ Những hình ảnh này đã diễn tả rất rõ sự vận động tâm trạng của tôi: từ nao nao nhớ về ngày đầu tiên đến trường đến nhớ những cảm giác, ý nghĩ non nớt thơ ngây và cuối cùng là những tâm trạng rụt rè, e sợ của tôi và các cô cậu học trò khác.

+ Các hình ảnh so sánh này đã giúp ta hiểu rõ hơn tâm lí của những em bé lần đầu tiên tới trường. Những hình ảnh so sánh này thật tươi sáng, nhẹ nhàng làm tăng thêm màu sắc trữ tình cho tác phẩm.

+ Hẳn phải là một ngòi bút tài hoa, phải có một tâm hồn nhạy cảm, Thanh Tịnh mới có thể viết lên những hình ảnh so sánh hay đến vậy.

0
21 tháng 7 2016

bài nào

21 tháng 7 2016

1,3

 

18 tháng 9 2016

Bạn tham khảo nhé . Câu2

Nam Cao là nhà văn có biệt tài viết về đề tài nông dân, nông thôn Việt Nam. Chính sự am hiểu, gắn bó với cuộc sống của con người, những người nông dân mà mỗi hình ảnh Nam Cao khắc họ trong tác phẩm của mình đều rất chân thực, sống động, mang lại cho người đọc những cảm xúc thực nhất, rõ nét nhất. Viết về bi kịch đói nghèo của người nông dân, truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao đã thể hiện được một cách chân thực và cảm động về số phận của người nông dân cùng khổ trong xã hội cũ. Cụ thể ở đây là cuộc sống và số phận của nhân vật Lão Hạc.

Truyện ngắn “Lão Hạc” là một thiên truyện vô cùng xúc động về Lão Hạc, một người nông dân nghèo trong xã hội Việt Nam trước Cách Mạng tháng Tám. Truyện ngắn xoay quanh câu chuyện Lão Hạc bán con chó Vàng và bao nhiêu giằng xé, đau khổ sau đó của Lão. Đọc truyện ngắn ta có thể thấy trước khi bán cậu Vàng, Lão Hạc cũng đã có một hoàn cảnh vô cùng đáng thương, bi đát: vợ mất sớm, con trai yêu một cô gái trong làng nhưng vì không có tiền cưới vợ, cô gái thì lại đi lấy con trai của ông phó lí trong làng nên cũng phẫn chí mà bỏ đi tha phương, làm công nhân ở một đồn điền cao su. Lão Hạc chỉ còn lại cậu Vàng – con chó mà con trai Lão để lại. Như vậy, trước hết ta thấy con chó Vàng không phả là một vật nuôi mà với Lão Hạc nó là một người bạn thân thiết. Hiểu như vậy ta sẽ có căn cứ để hiểu về diễn biến tâm lí đầy phức tạp của Lão Hạc sau khi bán cậu Vàng.

Vì đột nhiên đổ bệnh nặng, Lão Hạc không thể đi làm, nhà lại hết tiền mà cậu Vàng lại ăn rất khỏe. Vì không muốn tiêu tiền mà mình để dành cho con trai, Lão Hạc đã phải suy nghĩ rất nhiều khi quyết định bán cậu Vàng, lão đã nhiều lần sang nhà ông Giáo để hỏi ý kiến về việc bán chó. Điều đó chứng tỏ đây là một quyết định vô cùng khó khăn với ông. Bởi cậu vàng là người bạn thân thiết, cũng là kỉ vật của anh con trai để lại trước lúc đi xa. Do đó, bao nhiêu tình thương dành cho, có bao nhiêu nỗi niềm ông đều dành hết cho cậu Vàng. Ông coi nó như người bạn, như người con, người cháu của mình.

18 tháng 9 2016

1. Kể theo ngôi thứ nhất, nhìn từ tác giả, tức là ông giáo. Như thế sẽ cho câu chuyện gần gũi hơn, chân thực hơn và người dọc có thể nhập cuộc, chia sẻ cảm giác cùng các nhân vật người đọc có cảm giác như mình đang được nghe ông giáo ngồi ngay bên cạnh kể lại câu chuyện cũng như hiểu rõ được tất cả cảm giác của ông giáo. câu chuyện dẫn dắt tự nhiên, linh hoạt, ko cần tuân theo trật tự thời gian, ko gian, có thể kết hợp tự sự và trữ tình, phản ánh và bộc lộ cảm xúc...

câu 2 có ng làm rồi nhé, mình có thể làm ngắn hơn nưng lười :)

3. Lúc đầu thì băn khoăn, day dứt trong việc bán cậu Vàng

Sau đó thì buồn bã, nức nở khi bán cậu Vàng đi

Cuối cùng tự tử = bả chó để giữ lại toàn bộ số tiền cho con trai

4. chắc để mình làm đã, chứ giờ chưa có chữ nào tron đầu ca :)

 

30 tháng 7 2021

Em tham khảo:

Nhà văn Thanh Tịnh được biết đến với nhiều thể loại văn học nhưng với ông thì thành công hơn cả là thơ và truyện ngắn. Những câu chuyện của ông để lại thấm đẫm tình cảm êm dịu, trong trẻo vừa man mác buồn, vừa ngọt ngào sâu lắng. Cùng với giọng văn nhẹ nhàng, ngọt ngào và thủ thỉ khiến người đọc thấm thía khó quên.

 

Trong những tác phẩm hay và xuất sắc của ông chúng ta không thể không kể đến tác phẩm Tôi đi học. Đây là một tác phẩm thể hiện rất đầy đủ phong cách sáng tác của tác giả: đậm đà chất chữ tình, đằm thắm, dịu êm, trong trẻo. Truyện đã thể hiện một cách xúc động tâm trạng hồi hộp, bỡ ngỡ của nhân vật Tôi, cậu bé được mẹ đưa đến trường trong lần đầu tiên tựu trường của mình. Câu truyện ngắn đầy chất thơ, nó được tỏa ra từ tâm hồn của một người giàu cảm xúc. Truyện tuy ngắn nhưng lại chứa đựng nhiều hàm ý, khơi gợi sâu xa về những kỉ niệm trong mỗi người đọc.

Cảm xúc bắt đầu được khơi nguồn từ hiện tại với cảnh lá rụng vào cuối thu. Đó là một buổi sớm mai đầy sương thu và gió lạnh. Buổi tựu trường đáng nhớ của cậu bé được mẹ dắt tay tới trường. Con đường đi đến trường dài và hẹp , nó vốn quen thuộc nhưng giờ lại thấy thật lạ lùng. Mọi cảnh vật như đang thay đổi theo tâm trạng của nhân vật chính bởi lẽ lòng Tôi đang có sự thay đổi lớn.

Phần đầu câu truyện tác giả bắt đầu cho chúng ta hoài niệm về những kỉ niệm xưa cũ. Những kỉ niệm đó mơn man ùa về trong kí ức mỗi người, những thứ đã rất xa đó ùa về thật ngọt ngào. Nhân vật tôi cảm nhận về tất cả những thứ thân thuộc hằng ngày xung quanh mình đang đổi thay theo tâm trạng, cảm nhận của nhân vật được tác giả mô phỏng một cách độc đáo “hai quyển vở mới trên ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng”. Nhân vật đang cảm nhận được những thứ đó từ nay sẽ bắt đầu gắn bó với mình cùng với cảm giác khác lạ của con đường quen thuộc. Đoạn đường đi với nhiều tâm trạng và suy nghĩ trong nhân vật tôi. Nhưng nó chưa dừng lại, cổng trường đã mở ra, cũng là mở ra vô vàn cảm xúc tiếp them của nhân vật. Bây giơ con đường không phải là cảnh  lạ lẫm nữa, cái lạ lẫm bây giờ là ngôi trường tiểu học. Ngôi trường trông “xinh xắn và oai nghiêm”. Nhân vật choáng ngợp khi nhìn thấy cảnh sân trường dày đặc cả người. người nào cũng quần áo sạch sẽ tươn tất, gương mặt vui tươi sáng sủa.Cái liên tưởng của nhân vật “tôi” thật là thú vị.Tất cả đều lạ,nhưng đang dần thân thiện và hòa hợp. “Tôi” xúc động và xao xuyến nhất là khi nghe tiếng trống giục tiết học đầu tiên.Nhưng rồi “tôi sợ”, “tôi” ngập ngừng nghe theo lời ông đốc.Cảm giác lúc ấy đúng là sung sướng nhưng quả thật sao ta lại thấy xa mẹ ta đến thế.Ta nhớ mẹ vô cùng,muốn sà ngay vào lòng mẹ và chẳng còn muốn đi đâu nữa. Nhân vật bỗng cảm thấy sợ hãi khi sắp phải rời bàn tay của mẹ. Rồi buổi học đầu tiên cũng bắt đầu. Nhân vật “tôi” miễn cưỡng bước vào trong lớp sau những lời dỗ ngọt ngào của mẹ.Phòng học mới có bao điều lạ,lạ thầy,lạ bạn và cả chổ ngồi của mình đây nữa.Nhưng sao rồi ta lại thấy quen thân nhanh thế:chỗ ngồi ngày sẽ là của ta,nhưng cậu bạn kia chưa biết tên,chưa dám hỏi tên nhưng sao vẫn thấy quen quen.Cái cảm giác đầu tiền vào lớp ấy đúng như cái cảm giác vừa quen vừa lạ. Tất cả cảnh khung cảnh trong lớp, mọi thứ đều xa lạ với cậu bé, sự quyến luyến tự nhiên và bất ngờ. Ngỡ ngàng và tự tin cậu bé nghiêm trang bước vào buổi học đầu tiên của cuộc đời.

Dòng cảm xúc của nhân vật Tôi kì lạ mà giản dị tinh tế dưới ngòi bút của Thanh Tịnh. Những cảm xúc khó có thể quên và còn khơi gợi lại trong suy nghĩ của người đọc về kỉ niệm cái ngày đầu tiên theo mẹ đến lớp, ngày đầu vô cùng ý nghĩa của mỗi người.

Truyện ngắn tôi đi học là trang văn đầy chất thơ, những kỉ niệm của tuổi thơ ấu. Nó là tiếng lòng man mác, sự lắng đọng và khơi gợi trong kí ức về ngày đầu cắp sách tới trường. Khởi đầu cho con đường chinh phục chi thức và cũng là khởi đầu trong sự trưởng thành và lớn lên của mỗi đứa trẻ.

30 tháng 7 2021

Tham khảo:

Nhà văn Thanh Tịnh được biết đến với nhiều thể loại văn học nhưng với ông thì thành công hơn cả là thơ và truyện ngắn. Những câu chuyện của ông để lại thấm đẫm tình cảm êm dịu, trong trẻo vừa man mác buồn, vừa ngọt ngào sâu lắng. Cùng với giọng văn nhẹ nhàng, ngọt ngào và thủ thỉ khiến người đọc thấm thía khó quên.

Trong những tác phẩm hay và xuất sắc của ông chúng ta không thể không kể đến tác phẩm Tôi đi học. Đây là một tác phẩm thể hiện rất đầy đủ phong cách sáng tác của tác giả: đậm đà chất chữ tình, đằm thắm, dịu êm, trong trẻo. Truyện đã thể hiện một cách xúc động tâm trạng hồi hộp, bỡ ngỡ của nhân vật Tôi, cậu bé được mẹ đưa đến trường trong lần đầu tiên tựu trường của mình. Câu truyện ngắn đầy chất thơ, nó được tỏa ra từ tâm hồn của một người giàu cảm xúc. Truyện tuy ngắn nhưng lại chứa đựng nhiều hàm ý, khơi gợi sâu xa về những kỉ niệm trong mỗi người đọc.

 

Cảm xúc bắt đầu được khơi nguồn từ hiện tại với cảnh lá rụng vào cuối thu. Đó là một buổi sớm mai đầy sương thu và gió lạnh. Buổi tựu trường đáng nhớ của cậu bé được mẹ dắt tay tới trường. Con đường đi đến trường dài và hẹp , nó vốn quen thuộc nhưng giờ lại thấy thật lạ lùng. Mọi cảnh vật như đang thay đổi theo tâm trạng của nhân vật chính bởi lẽ lòng Tôi đang có sự thay đổi lớn.

Phần đầu câu truyện tác giả bắt đầu cho chúng ta hoài niệm về những kỉ niệm xưa cũ. Những kỉ niệm đó mơn man ùa về trong kí ức mỗi người, những thứ đã rất xa đó ùa về thật ngọt ngào. Nhân vật tôi cảm nhận về tất cả những thứ thân thuộc hằng ngày xung quanh mình đang đổi thay theo tâm trạng, cảm nhận của nhân vật được tác giả mô phỏng một cách độc đáo “hai quyển vở mới trên ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng”. Nhân vật đang cảm nhận được những thứ đó từ nay sẽ bắt đầu gắn bó với mình cùng với cảm giác khác lạ của con đường quen thuộc. Đoạn đường đi với nhiều tâm trạng và suy nghĩ trong nhân vật tôi. Nhưng nó chưa dừng lại, cổng trường đã mở ra, cũng là mở ra vô vàn cảm xúc tiếp them của nhân vật. Bây giơ con đường không phải là cảnh  lạ lẫm nữa, cái lạ lẫm bây giờ là ngôi trường tiểu học. Ngôi trường trông “xinh xắn và oai nghiêm”. Nhân vật choáng ngợp khi nhìn thấy cảnh sân trường dày đặc cả người. người nào cũng quần áo sạch sẽ tươn tất, gương mặt vui tươi sáng sủa.Cái liên tưởng của nhân vật “tôi” thật là thú vị.Tất cả đều lạ,nhưng đang dần thân thiện và hòa hợp. “Tôi” xúc động và xao xuyến nhất là khi nghe tiếng trống giục tiết học đầu tiên.Nhưng rồi “tôi sợ”, “tôi” ngập ngừng nghe theo lời ông đốc.Cảm giác lúc ấy đúng là sung sướng nhưng quả thật sao ta lại thấy xa mẹ ta đến thế.Ta nhớ mẹ vô cùng,muốn sà ngay vào lòng mẹ và chẳng còn muốn đi đâu nữa. Nhân vật bỗng cảm thấy sợ hãi khi sắp phải rời bàn tay của mẹ. Rồi buổi học đầu tiên cũng bắt đầu. Nhân vật “tôi” miễn cưỡng bước vào trong lớp sau những lời dỗ ngọt ngào của mẹ.Phòng học mới có bao điều lạ,lạ thầy,lạ bạn và cả chổ ngồi của mình đây nữa.Nhưng sao rồi ta lại thấy quen thân nhanh thế:chỗ ngồi ngày sẽ là của ta,nhưng cậu bạn kia chưa biết tên,chưa dám hỏi tên nhưng sao vẫn thấy quen quen.Cái cảm giác đầu tiền vào lớp ấy đúng như cái cảm giác vừa quen vừa lạ. Tất cả cảnh khung cảnh trong lớp, mọi thứ đều xa lạ với cậu bé, sự quyến luyến tự nhiên và bất ngờ. Ngỡ ngàng và tự tin cậu bé nghiêm trang bước vào buổi học đầu tiên của cuộc đời.

Dòng cảm xúc của nhân vật Tôi kì lạ mà giản dị tinh tế dưới ngòi bút của Thanh Tịnh. Những cảm xúc khó có thể quên và còn khơi gợi lại trong suy nghĩ của người đọc về kỉ niệm cái ngày đầu tiên theo mẹ đến lớp, ngày đầu vô cùng ý nghĩa của mỗi người.

Truyện ngắn tôi đi học là trang văn đầy chất thơ, những kỉ niệm của tuổi thơ ấu. Nó là tiếng lòng man mác, sự lắng đọng và khơi gợi trong kí ức về ngày đầu cắp sách tới trường. Khởi đầu cho con đường chinh phục chi thức và cũng là khởi đầu trong sự trưởng thành và lớn lên của mỗi đứa trẻ.

15 tháng 11 2016

Cổng trường mở ra

19 tháng 9 2016

Cái đó dễ mà cx k bt . Ngu Thật...........oaoa

15 tháng 8 2017

​theo mik bạn nói như thế hơi quá rùi đó.bạn nói như thế ko sợ bạn kia bùn à