Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chiều hè ở ngoại ô thật mát mẻ và cũng thật là yên tĩnh. Khi những tia nắng cuối cùng nhạt dần cũng là khi gió bắt đầu lộng lên. Không khí dịu lại rất nhanh và chỉ một lát, ngoại ô đã chìm lắng vào chiều.
Những buổi chiều hè êm dịu, tôi thường cùng lũ bạn đi dạo dọc con kênh nước trong vắt. Hai bên bờ kênh, dải cỏ xanh êm như tấm thảm trải ra đón bước chân người. Qua căn nhà cuối phố là những ruộng rau muống. Mùa hè, rau muống lên xanh mơn mởn, hoa rau muống tím lấp lánh. Rồi những rặng tre xanh đang thì thầm trong gió. Đằng sau lưng là phố xá, trước mặt là đồng lúa chín mênh mông và cả một khoảng trời bao la, những đám mây trắng vui đùa đuổi nhau trên cao. Con chim sơn ca cất tiếng hót tự do, thiết tha đến nỗi khiến người ta phải ao ước giá mà mình có một đôi cánh. Trải khắp cánh đồng là ráng chiều vàng dịu và thơm hơi đất, là gió đưa thoang thoảng hương lúa chín và hương sen. Vẻ đẹp bình dị của biểu chiều hè vùng ngoại ô thật đáng yêu.
Nhưng có lẽ thú vị nhất trong chiều hè ngoại ô là được thả diều cùng lũ bạn. Khoảng không gian vắng lặng nơi bãi cỏ gần nhà tự nhiên chen chúc những cánh diều. Diều cốc, diều tu, diều sáo đua nhau bay lên cao. Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng. Những cánh diều mềm mại như cánh bướm. Những cánh diều như những mảnh hồn ấu thơ bay lên với biết bao khát vọng. Ngồi bên nơi cắm diều, lòng tôi lâng lâng, tôi muốn gửi những ước mơ của mình theo những cánh diều lên tận mây xanh.
Cứ như là mênh mang. Cứ như là gió cuốn mây trôi… Ai đã từng nghe một câu chuyện về một người lữ khách tha hương tìm về cố hương để tận hưởng những vẻ đẹp rất đỗi bình dị của quê hương mình? Thế đấy, nơi ta sinh ra và lớn lên có biết bao vẻ đẹp làm nên sức sống và tâm hồn ta. Tôi yêu biết bây cảnh hoàng hôn trên cánh đồng lúa quê mình!
Chiều, chiều rồi! Một buổi chiều êm như nhung với những cơn gió nhẹ nhàng thổi. Dãy tre làng trước mặt cắt hình rõ rệt trên nền trời. Hơi nóng lẫn với mùi cát bụi bốc lên. Phương tây đỏ rực như lửa cháy, mặt trời dần ngả về sau lũy tre làng báo hiệu một ngày nữa sắp qua đi. Tôi bước chậm chạp trên con đường làng quen thuộc để thu hồn mình vào vẻ đẹp cuối ngày của thôn xóm.
Lúc này, những tia nắng vàng nhẹ óng ánh còn sót lại, rải rác trên cánh đồng quê, trên con đường làng. Những bông lúa chín vàng long lanh như đang trêu đùa cùng chị gió. Những bông lúa ấy chín vàng nghiêng đi vì đã bước vào thời kì chín. Cả cánh đồng hiện lên như một tấm thảm màu vàng khổng lồ. Mùi hương của lúa chín quyện với mùi đất khiến tôi ngỡ như đó là mùi riêng của đất, của quê hương này vậy. Những đàn chim ríu rít gọi bầy về tổ. Xa xa kia, tiếng sáo đâu đó vọng về.
Thời gian đã vào xế chiều vậy mà trên ruộng, những người nông dân vẫn đang miệt mài làm việc. Trên gương mặt họ, có lẽ dù đã thấm mệt nhưng họ vẫn nở niềm vui vì công việc lao động của họ thật có ý nghĩa, đó là để tạo ra những hạt lúa - những hạt ngọc kết tinh bao tinh túy của đất trời và cả bao công sức, chứa trở bao hi vọng của con người.
Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần. Xa xa kia, đàn trâu thung thăng gặm cỏ. Những cánh diều bay cao, bay xa trên nền trời như chưa trở những ước mơ và hi vọng của những đứa trẻ mục đồng. Tiếng sáo vẫn vang vang đâu đó.
Ánh nắng đã dần tắt. Những người nông dân trên ruộng dần rời cánh đồng để trở về nhà. Cánh đồng lúc này bao phủ bởi một màn tối. Bóng tối đang ngập đầy dần trên mọi ngóc ngách của xóm quê. Tiếng ếch nhái kêu vang lẫn với tiếng muỗi kêu vo ve trên những cánh đồng dội vào lòng tôi bao cảm giác yên bình và thương yêu!
Điều kì diệu và hạnh phúc của cuộc sống không phải là trong những giấc mơ xa vời mà nó tồn tại ngay xung quanh ta đây thôi, đang chờ đợi ta đến! Vẻ đẹp của buổi hoàng hôn trên cánh đồng lúa chín quê hương không chỉ là nét đẹp của làng quê mà còn khiến tâm hồn mỗi người thêm bình yên và đẹp hơn!Cứ như là mênh mang. Cứ như là gió cuốn mây trôi… Ai đã từng nghe một câu chuyện về một người lữ khách tha hương tìm về cố hương để tận hưởng những vẻ đẹp rất đỗi bình dị của quê hương mình? Thế đấy, nơi ta sinh ra và lớn lên có biết bao vẻ đẹp làm nên sức sống và tâm hồn ta. Tôi yêu biết bây cảnh hoàng hôn trên cánh đồng lúa quê mình!
Chiều, chiều rồi! Một buổi chiều êm như nhung với những cơn gió nhẹ nhàng thổi. Dãy tre làng trước mặt cắt hình rõ rệt trên nền trời. Hơi nóng lẫn với mùi cát bụi bốc lên. Phương tây đỏ rực như lửa cháy, mặt trời dần ngả về sau lũy tre làng báo hiệu một ngày nữa sắp qua đi. Tôi bước chậm chạp trên con đường làng quen thuộc để thu hồn mình vào vẻ đẹp cuối ngày của thôn xóm.
Lúc này, những tia nắng vàng nhẹ óng ánh còn sót lại, rải rác trên cánh đồng quê, trên con đường làng. Những bông lúa chín vàng long lanh như đang trêu đùa cùng chị gió. Những bông lúa ấy chín vàng nghiêng đi vì đã bước vào thời kì chín. Cả cánh đồng hiện lên như một tấm thảm màu vàng khổng lồ. Mùi hương của lúa chín quyện với mùi đất khiến tôi ngỡ như đó là mùi riêng của đất, của quê hương này vậy. Những đàn chim ríu rít gọi bầy về tổ. Xa xa kia, tiếng sáo đâu đó vọng về.
Thời gian đã vào xế chiều vậy mà trên ruộng, những người nông dân vẫn đang miệt mài làm việc. Trên gương mặt họ, có lẽ dù đã thấm mệt nhưng họ vẫn nở niềm vui vì công việc lao động của họ thật có ý nghĩa, đó là để tạo ra những hạt lúa - những hạt ngọc kết tinh bao tinh túy của đất trời và cả bao công sức, chứa trở bao hi vọng của con người.
Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần. Xa xa kia, đàn trâu thung thăng gặm cỏ. Những cánh diều bay cao, bay xa trên nền trời như chưa trở những ước mơ và hi vọng của những đứa trẻ mục đồng. Tiếng sáo vẫn vang vang đâu đó.
Ánh nắng đã dần tắt. Những người nông dân trên ruộng dần rời cánh đồng để trở về nhà. Cánh đồng lúc này bao phủ bởi một màn tối. Bóng tối đang ngập đầy dần trên mọi ngóc ngách của xóm quê. Tiếng ếch nhái kêu vang lẫn với tiếng muỗi kêu vo ve trên những cánh đồng dội vào lòng tôi bao cảm giác yên bình và thương yêu!
Điều kì diệu và hạnh phúc của cuộc sống không phải là trong những giấc mơ xa vời mà nó tồn tại ngay xung quanh ta đây thôi, đang chờ đợi ta đến! Vẻ đẹp của buổi hoàng hôn trên cánh đồng lúa chín quê hương không chỉ là nét đẹp của làng quê mà còn khiến tâm hồn mỗi người thêm bình yên và đẹp hơn!
Chiều hè ở ngoại ô thật mát mẻ và cũng thật là yên tĩnh. Khi những tia nắng cuối cùng nhạt dần cũng là khi gió bắt đầu lộng lên. Không khí dịu lại rất nhanh và chỉ một lát, ngoại ô đã chìm lắng vào chiều.
Những buổi chiều hè êm dịu, tôi thường cùng lũ bạn đi dạo dọc con kênh nước trong vắt. Hai bên bờ kênh, dải cỏ xanh êm như tấm thảm trải ra đón bước chân người. Qua căn nhà cuối phố là những ruộng rau muống. Mùa hè, rau muống lên xanh mơn mởn, hoa rau muống tím lấp lánh. Rồi những rặng tre xanh đang thì thầm trong gió. Đằng sau lưng là phố xá, trước mặt là đồng lúa chín mênh mông và cả một khoảng trời bao la, những đám mây trắng vui đùa đuổi nhau trên cao. Con chim sơn ca cất tiếng hót tự do, thiết tha đến nỗi khiến người ta phải ao ước giá mà mình có một đôi cánh. Trải khắp cánh đồng là ráng chiều vàng dịu và thơm hơi đất, là gió đưa thoang thoảng hương lúa chín và hương sen. Vẻ đẹp bình dị của biểu chiều hè vùng ngoại ô thật đáng yêu.
Nhưng có lẽ thú vị nhất trong chiều hè ngoại ô là được thả diều cùng lũ bạn. Khoảng không gian vắng lặng nơi bãi cỏ gần nhà tự nhiên chen chúc những cánh diều. Diều cốc, diều tu, diều sáo đua nhau bay lên cao. Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng. Những cánh diều mềm mại như cánh bướm. Những cánh diều như những mảnh hồn ấu thơ bay lên với biết bao khát vọng. Ngồi bên nơi cắm diều, lòng tôi lâng lâng, tôi muốn gửi những ước mơ của mình theo những cánh diều lên tận mây xanh.
HỌC TỐT !
Bài làm:
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó.Lúc Nào trog tôi quê hương mk vẫn đẹp nhất.Tôi yêu thương những buổi bình minh đầy tiếng gà gáy rộn cả quê hương,tôi yêu những buổi trưa hè cùng lũ bạn học rủ nhau ngồi dưới gốc đa cùng đọc truyện và hát vang,tôi thương những buổi đêm khuya,đứng trên tầng thượng ngắm những ánh sao sáng. Nhưng tôi yêu nhất làm sao những buổi chiều hè,chạy cùng lũ bạn thả diều trên những cánh đồng bát ngát,mong mỏi ước mơ bay xa,lúc đó quê hương tôi cũng thật đẹp.
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Tôi rủ lũ trẻ con trong xóm đến để đi thả diều.Trong tay đứa nào cũng có một con diều thật đẹp đầy đủ màu sắc.Đứa nào cũng háo hức mong mỏi dc thả những con diều tuyệt đẹp này bay lên,bay cao hơn nữa.Rồi chúng tô chạy thật nhanh trên cánh đồng,đón gió để con diều bay lên cao lên cao mãi đưa những ước mơ những niềm tin tự hào và đưa tâm hồn của chúng tôi bay lên,dập dờn như những cánh cò đầy đủ màu sắc sặc sỡ xinh đẹp.Tâm hồn tôi như hòa vào những tiếng vi vu sáo diều,như hòa vào những cảnh đẹp của quê hương xinh đẹp của bản thân thật nhiều.
Mải lo chơi, mà ông mặt trời xuống núi từ bao giờ,tôi cũng ko biết,chắc là do những cảnh đẹp hút hồn của quê hương tôi chăng. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Quê tôi thật đẹp! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.Cho dù lớn lên có đi đâu xa tôi cx sẽ ko bao giờ quên đi quê hương-nơi chôn rau cắt rốn của tôi và những kỉ niệm ấm áp hạnh phúc khó tả cùng quê hương thân yêu đầy tha thiết của mình.
Học Tốt !!! #Moon#
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Đồng lúa xanh, núi rừng ngàn cây.
Một cảnh đẹp mà em thích nhất là cảnh hoàng hôn trên đồng quê yên ả, thanh bình.
Khi ông Mặt Trời dần dần xuống sau dãy núi xa xa, ánh nắng vàng ấm áp còn sót lại rải nhẹ trên bờ đê, thảm cỏ, ngả dài trên ruộng lúa. Sóng lúa ánh lên và nhấp nhô trong làn gió thoảng qua. Từ phía chân trời, những đàn chim ríu rít gọi bầy rồi bay về tổ. Đàn sếu nhởn nhơ trên bầu trời rộng và xanh thẳm không cùng.
Xa xa, thấp thoáng bóng người đi tháo nước, be bờ. Những dòng nước mát lành được đưa vào ruộng lúa, chúng hòa vào đất giúp cây lúa có thêm sức mạnh sau một ngày chống chọi với nắng trời. Ánh nắng mỗi lúc một nhạt dần rồi tắt hẳn. Trên đỉnh núi là một màu vàng của ráng chiều bao phủ. Những đàn trâu mải miết gặm cỏ trên đồi:
"Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại”. Thế rồi, tiếng sáo vi vút ngân vang, đàn trâu vểnh tai nghe rồi lững thững đi về, bóng sừng trâu in đậm giữa ruộng đồng yên lặng. Theo sau những đàn trâu no cỏ là đám mục đồng đang trò chuyện râm ran. Tất cả đã làm cho làng quê thêm đẹp. Ngoài đồng, các bác nông dân cũng lần lượt đi về, họ bàn bạc cho vụ mùa sắp đến.
Bấy giờ. ráng chiều cũng nhạt dần rồi không còn nữa. Ánh sáng chỉ còn phảng phất phía tây. Những đám mây xám đục là là bay đến. Bầu trời mịt màu lam thẫm. Sương đêm chập chờn rơi rồi tụ tập trên đáu ngọ nỏ, ẩn hiện trong bóng đêm mờ ảo đang sắp sửa buông xuống. Người đi đường vãn dần, âm thanh trên đường làng cũng lắng chìm sau bóng hoàng hôn. Trong các bụi rậm ven đường, những chú tắc kè rón rén bước ra, rồi chúng tung tăng nhảy nhót, trườn lên những thân cành và cất tiếng kêu vang. Đây đó, văng vẳng tiếng côn trùng trò chuyện trong lòng đất, chúng đã thức dậy sau một ngày ngủ say sưa. Trong làng, nhà nhà đã nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng quê yên tĩnh. Những đàn gà đã lên chuồng kêu tục... tục. Các chị gà mái thì thầm bàn nhau sẽ thức thâu đêm để lo cho việc ngày mai đẻ trứng. Thế rồi, chúng cũng lim dim với giấc ngủ chẳng đợi chờ.
Ôi! Hoàng hôn trôn quê hương em có bao nhiêu lí thú. Em yêu nơi ấy vô cùng.
Sáng đó, em thức dậy rất sớm để ngắm cảnh mặt trời mọc - một cảnh tượng tuyệt đẹp trên quê hương . Từ sân nhà nhìn về hướng đông , em thấy bầu trời đang dần chuyển sang màu hồng nhạt . Ông Mặt trời vẫn giấu mình sau những đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu ông đã thức giấc . Gió thổi nhè nhẹ . Một lát sau ông mặt trời nhỏ một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang t từ nhỏ lên bầu trời cao . Nhuộm chân trời một màu hồng rực , quét sạch tàn dư của bóng đêm . Vạn vật như bừng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài , hân hoan chào đón nắng mai .Sương đêm đọng trên những chiếc lá cây , lấp lánh giữa ánh nắng mà trời . Tạo thành bức tranh vẽ khung cảnh thiên nhiên của buổi sáng mai tuyệt vời .
Quê hương tôi ngoài bãi đá bờ đê dòng sông bên lở bên bùi thì còn có cánh đồng lúa là thắng cảnh đẹp. có thể nó không được thế giới cũng như nhà nước công nhận nhưng nó luôn là cảnh tượng đẹp nhất trong lòng tôi. Còn gì đẹp hơn khi nhìn thấy những cánh đồng lúa rộng thẳng cánh cò bay, một nét đẹp của cội nguồn dân tộc mà mỗi chúng ta nên tìm về để chiêm ngưỡng cũng như gìn giữ nó. Một nét đẹp giản dị mộc mạc mang màu xanh của hòa bình
Cánh đồng lúa quê tôi mang một màu xanh hòa bình êm dịu bất cứ ai cũng yêu mến khi ngắm nhìn nó. Một hình ảnh quá đỗi quen thuộc của làng quê khiến cho những ai sinh ra ở đây thì sẽ không thể quên được nó. Cánh đồng lúa quê tôi được chia thành những ô nhỏ, những bờ ruộng vuông vắn với bờ cao được những người nông dân đắp cao để ngăn không cho nước chảy ra khỏi ruộng. Những cây lúa cứ thế không lo hết nước sinh trưởng và phát triển tốt.
Khi cây lúa mới được trồng lên ngọn của nó nhỏ nhắn thân mền trước gió, nếu gió to có thể gẫy cây bất cứ lúc nào. Những cây lúa non ấy chỉ khi qua mấy tuần nó sẽ cứng chân lên, xanh tốt và đẹp đẽ. Cái màu xanh non của lúa mới trông thật dễ mến làm sao. Cả đồng lúa mơn man một màu xanh nhẹ nhàng như thế, một màu xanh dịu dàng nhưng không kém phần tinh tế. Có những lúc cơn gió kia vội vàng thổi làm cho đồng lúa như múa reo vì những lá lúa non đua nhau phấp phới như múa như reo hay chính là nó đang vung vẫy nổi dậy để lớn lên?
Khi cây lúa lớn hơn những cây khác mọc lên thành khóm lúa, những khóm lúa có màu xanh đậm hơn, cứng cáp hơn dày dặn hơn. Thân vẫn không thiếu đi độ mềm dẻo khi có những cơn bão trở về từng khóm lúa bám chặt vào đất mặc cho sức gió lúa vẫn phát triển lớn lên. Khi cơn bão qua đi thì cánh đồng lúa không còn thẳng một màu được nữa vì cũng có những cây lúa đã đổ xuống. thế nhưng nó không chết đi mà nó vẫn gượng dậy và phát triển cho ra những hạt thóc vàng mùa bội thu. Cũng có những cây lúa nghiêng ngả đã vững vàng trước sóng gió đứng thẳng được dậy.
Thời này là nơi đẹp nhất người ta gọi nó là thời con gái, những hạt thóc đang ấp ủ bên trong những thân lúa, cái món mà lũ trẻ trâu chúng tôi thường hay ăn, mùi của nó thơm thơm, vị của nó ngọt ngào, ngọt cái ngọt riêng của thóc lúa mà không có cái nào giống được. Dân làng tôi gọi nó là đòng đòng, những nhánh đòng đòng dấu mình bên trong thân lúa giống như những cô gái thẹn thùng nép nép ngượng ngùng. Không chỉ thế gọi nó là thời con gái vì lúc này lúa dẻo dai nhất đẹp nhất, nhìn cả cánh đồng với màu xanh đậm ai cũng sẽ chạnh lòng nghĩ về một thời tuổi thơ trên cánh đồng xanh mượt này.
Còn khi đồng lúa có màu vàng đòng nghĩa là lúa đã đến mùa gặt, những bông lúa nặng trĩu trên tay vàng chói như những bông vàng, hạt châu báu của dân làng tôi. Cả đồng lúa tràn ngập sắc vàng, có chỗ vàng tươi, có chỗ lại vãng sẫm, có chỗ vàng xen lẫn xanh. Khi những cơn gió ùa về như nổi nhớ cả cánh đồng rì rào uốn lượn như từng lớp sóng đầy nhau về phía bờ. Thân lúa lúc này vững chải, người ta không thể lấy tay nhổ được nữa mà phải lấy liềm cắt. những bó lúa được xếp thành những lượm lúa nhỏ tuyệt đẹp. Lúa chín đều vui vẻ một mùa bội thu cho nhân dân. Nó giống như hạt ngọc của quê tôi vậy
Tôi rất yêu cánh đồng quê hương, nó không chỉ là chỗ để nhân dân tăng gia sản xuất mà nó còn là cánh đồng lúa xanh mướt, là cánh đồng tuổi thơ, cánh đồng kỉ niệm của cá nhân tôi cũng như của những người sinh ra trên quê hương cánh đồng lúa. Càng ngày tôi càng nhận thấy vẻ đẹp của nó và tôi biết nó đã chiếm một phần nào đó trong tái tim tôi.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã xế chiều rồi. Bầu trời trong xanh cao rộng. Những dải mấy trắng hồng kia như chiếc khăn voan vắt ngan bầu trời. Cánh đồng lúa quê em dưới ánh nắng chiều hè, màu vàng ươm. Chị Gió chốc chốc lại thổi qua những đợt gió mạnh, làm cho những cây lúa nghiêng nghiêng cong cong như lưỡi liềm. Những chú chim hót líu lo, kết hợp với dàn đồng ca mùa hạ những chú ve sầu kêu vang khắp xóm làng, có lẽ ban nhạc này muốn cho tất cả mọi người cảm thấy thoải mái hơn sau những giờ làm việc mệt mỏi. Tiếng sáo diều vi vu, lẫn thêm tiếng hò reo vang động cả một góc trời. cánh đồng to như một thảm lụa khổng lồ. Sóng lúa gợn lăn tăn nô đù vs gió. Hương lúa chín dìu dịu, thoang thoảng, lẫn với mùi bùn đất ngai ngái, mùi cỏ khô nồng nồng. Thời gian dần trôi qua, rồi ngày hè hôm nay đã kết thúc. Cánh đồng cuối cùng thì cũng đã chìm vào màn đêm yên tĩnh. Ôi! Buổi chiều trên cánh đồng quê e thật tuyệt vời, tĩnh lặng, và đẹp đẽ!
Nhân Hóa: Chị gió (in đậm)
So sánh: làm cho những cây lúa nghiêng nghiêng cong cong như lưỡi liềm.( so sánh với từ "như") (in đậm + gạch chân)
Mỗi khi nhắc đến quê hương, chắc hẳn ai cũng cảm nhận được sự ấm áp, yên bình cùng một tình thân đậm đà vô giá. Và ở mảnh đất ấy, vào mùa hè thực một thời gian nghỉ ngơi với những ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu sáng khắp nơi. Từng cánh đồng lúa chín vàng óng và kế bên là cánh đồng hoa màu sắc tươi tắn, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Chỉ cần bước ra khỏi nhà thôi là ta sẽ thấy ngập tràn hương thơm của cây cỏ và đất trời. Tiếng chim hót líu lo, tiếng ve kêu râm ran tạo nên một bản giao hưởng tự nhiên đầy sức sống. Quê hương em còn có những con suối trong xanh nước chảy êm đềm. Vì thế, em rất thích dạo chơi bên bờ suối nghe tiếng nước chảy róc rách trên đá nhìn những con cá nhỏ tung tăng trong nước cảm giác thật mát mẻ! Chiều đến, chúng em lại dạo chơi trên đồng cỏ xanh mướt, chạy nhảy trên con đường mòn quen thuộc. Rồi khi mặt trời lặn, rặng dưa nghiêng nghiêng bên sông lấp lánh cùng cây cối rung rinh tạo nên một bức tranh lung linh đẹp đẽ. Khép lại, quê hương - một miền đất màu mỡ thân yêu, nơi em tìm thấy sự thanh thản và hạnh phúc!
✿Tuệ Lâm☕♬
lm hết 2 đề hay 1 đề
1.
Ông trời mặc áo giáp đen, ra trận
Muôn nghìn cây mía múa gươm
Kiến hành quân
Cỏ gà rung tai nghe
Bụi tre tần ngần gỡ tóc
Hàng bưởi đu đưa bế lũ con
Sấm ghé xuống sân khanh khách cười
Cây dừa sải tay bơi
Ngọn mùng tơi nhảy múa
2.
Mùa hè về, tôi được về thăm quê nội. Chiều nay cũng như bao chiều hè khác, tôi lại cùng đám bạn ra thả diều trên triền đê. Tôi rất thích ngắm nhìn những khoảnh khắc hoàng hôn trên đồng nội. Đối với tôi, đó là những cảnh đẹp nhất trong ngày hè.
Chúng tôi chạy chân trần, ngửa mặt lên mà nhìn thấy những cánh diều no gió lơ lửng giữa trời chiều. Phía đằng tây, ông mặt trời thong thả đạp xe xuống núi. Chiều xuống, nắng chói chang đã tắt. Mặt trời tỏa ra một vùng đỏ ối hùng vĩ. Tất cả tập trung ở một điểm trên đỉnh núi và tỏa rộng ra đến nửa vòm trời. Ráng chiều rơi xuống mặt sông làm cả dòng sông đỏ rực, lung linh. Những mái chèo khua nước tạo sóng làm mặt sông càng lung linh, huyền ảo. Khi ông mặt trời đã trốn vào sau dãy núi tím ngắt những cánh cò chớp trắng bay về phía rặng tre xanh của làng xa. Cánh diều thì vẫn cao vút trên nền trời nhung tím. Tiếng sáo diều vi vút vi vu. Ánh sáng ban ngày còn sót lại đu để in những rặng cây cau, cây gạo lên nền trời chiều. Những sợi khói màu lam bò ngoằn ngèo trên những mái nhà. Hai bên bờ sông, những bãi ngô, bãi mía chìm dần vào màn sương mỏng. Bóng tối dường như bao phủ hết đường làng. Đàn trâu béo tròn thủng thẳng gọi nhau về chuồng. Không gian thật tĩnh mịch. Làng xóm đã bắt đầu lên đèn.
Bóng tối tràn xuống triền đe. Chúng tôi nuối tiếc cuộn dây diều. Cả vòm trời tím sẫm, mấy ngôi sao mọc sớm lấp lánh, lung linh. Tiiu yêu biết bao vẻ đẹp chiều quê thanh bình, yên ả và yêu nhất là vẻ đẹp hùng vĩ, lung linh của hoàng hôn trên triền đe dòng sông quê hương.