K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 2 2016

tiếng việt : 

Tàu nhỏ, bộ râu cứng như bánh bao, sống mà không có máu, được bao phủ với màu đỏ chết. (Một động vật)

20 tháng 2 2016

Tàu nhỏ, bộ râu cứng như bánh bao, sống mà không có máu, được bao phủ với màu đỏ chết. (Một động vật)

23 tháng 9 2019

Cuộc đời tôi đã trải qua bao nhiêu chuyện, vui có, buồn có, và có một chuyện mà khiến tôi không bao giờ quên được đó là khi gia đình tôi có một thành viên mới, đó là Gióng.

Tôi và chồng sống trong một miền quê thanh bình, ngày ngày chồng cuốc vợ mướn, chúng tôi chung sống rất hạnh phúc, nhưng buồn thay, chúng tôi mãi không có một mụn con. Ngày ngày chúng tôi luôn ao ước có một đứa con cho vui cửa vui nhà. Một hôm, tôi ra đồng làm việc, liền bắt gặp một dấu chân rất to, nó thật khác lạ với bàn chân của người thường. Tôi tò mò lắm, nhìn lại chân mình, rồi quyết định áp chân lên thử. Sau việc đó, tôi cũng không nghĩ ngợi gì nữa, một thời gian sau, tôi phát hiện mình mang thai, tôi và ông nhà hạnh phúc lắm, chồng tôi chăm tôi rất tốt. Nhưng kỳ lạ thay, người phụ nữ nào cũng chín tháng mười ngày sinh con, còn tôi thì sau mười hai tháng mới hạ sinh được đứa bé. Đứa bé rất khôi ngô, tuấn tú, trông thật đáng yêu làm sao! Hai vợ chồng tôi cùng đặt tên cho con là Gióng. Từ ngày có Gióng, chúng tôi chăm chỉ làm việc hơn, nhưng chúng tôi lại phải ngỡ ngàng trước những điều kỳ lạ nữa. Con rất khác với những đứa trẻ trong làng, lên ba tuổi rồi, vẫn không biết nói, biết cười, hay chạy nhảy, lăn bò gì cả, chúng tôi cứ đặt đâu thì con nằm đấy. Chúng tôi cũng có chút buồn phiền, nhưng dù thế nào, tôi vẫn luôn yêu thương con hết mực.

Rồi năm ấy, đất nước vào thế loạn nguy khi có kẻ nhòm ngó xâm lược, nhà vua cho sứ giả lan truyền khắp cả nước mong tìm được nhân tài để đánh giặc. Khi tiếng sứ giả đến gần nhà, tôi đã rất bất ngờ trước lời nói của đứa con trai mình bởi ba năm nó không nói một tiếng, vậy mà giờ nó bỗng cất tiếng:

· Mẹ ơi, mẹ gọi giúp con sứ giả vào đây, con muốn đi đánh giặc!

Tôi do dự lắm, bởi nó chỉ là một đứa bé, làm sao mà cầm quân đánh giặc được:

· Gióng, con nói gì vậy? Con còn bé, cẩn thận với lời nói.

Nhưng Gióng đâu có chịu nghe, ánh mắt con nhìn tôi đầy kiên định, tôi đã quyết định mời sứ giả vào cho con. Thằng bé đưa tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, nó yêu cầu sứ giả mang cho nó vũ khí để đi đánh giặc:

· Ông kêu nhà vua mang đến cho ta một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt, và cả một chiếc roi sắt để ta đi đánh giặc!

Giọng nói của Gióng rất quả quyết làm xua tan đi bao nghi ngờ trong lòng sứ giả, khiến chúng tôi vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng khôn xiết. Con quay sang tôi, muốn tôi nấu cho một nồi cơm thật to. Tôi nghe theo lời, vội vã đi nấu cơm cho con ăn. Nhưng nấu đến đâu, Gióng ăn hết đến đấy và cùng với đó, con lớn nhanh như thổi, bỗng nhiên trở thành một tráng sĩ cao to vạm vỡ. Tôi và chồng cố gắng lấy hết số gạo ở nhà có để nấu cho con, nhưng khốn nỗi vẫn không đủ, hai vợ chồng phải nhờ sự trợ giúp của dân làng. Dân làng thấy điều thần kỳ vậy, họ tin rằng Gióng sẽ mang lại yên bình cho đất nước, cho dân làng, nên đã cùng nhau quyên góp gạo cho Gióng để Gióng đi đánh giặc.

Rồi đến ngày hẹn, sứ giả mang những đồ mà Gióng đã yêu cầu. Nhận thấy tình hình cấp bách của đất nước khi giặc đã tới chân núi Trâu, Gióng nhanh chóng mặc quần áo giáp, leo lên lưng ngựa, quất vào con ngựa, ngựa hí lên mà phi ra lửa. Trước khi ra trận, con không quên lạy tạ cha mẹ, từ biệt dân làng, ánh mắt con mang theo sự quả quyết sẽ mang lại bình an cho dân làng. Nhìn thấy bóng dáng đứa con thân yêu khuất dần sau rặng tre làng, tôi vừa xót xa vừa tự hào về con, nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi. Những ngày xông pha chiến trận, Gióng đánh giặc chống trả quyết liệt, Gióng đi tới đâu, giặc lo sợ, thất bại ngay tại đó. Rồi không may, chiếc roi sắt của con bị gãy, con đã nhanh trí một tay đã nhổ khóm tre bên cạnh mà đánh giặc. Quân giặc thua tan tác, Gióng đã thực hiện được lời hứa với dân làng.

http://thuthuat.taimienphi.vn/ke-lai-truyen-thanh-giong-theo-loi-ke-cua-nguoi-me-thanh-giong-45963n.aspx 
Được tin, tôi và ông nhà vui mừng khôn xiết, cứ ôm nhau mà khóc vì sung sướng, hạnh phúc. Cả dân làng muốn mở tiệc chúc mừng, chào đón Gióng trở về, nhưng sau trận chiến, con đã cởi bỏ áo giáp sắt rồi phi ngựa lên trời. Tôi cũng chợt nhận ra, Gióng chính là con của Ngọc Hoàng, vì thương xót và muốn giúp dân làng diệt trừ giặc ngoại xâm nên đã phái con xuống. Dù phải chia tay con, nhưng tôi cũng rất vui, tự hào vì đã có con. Mỗi khi nhớ Gióng, hai vợ chồng tôi lại ngước nhìn phía ngọn núi Sóc Sơn, nơi con đã bay về trời...

1]

Bài làm:

Cuộc đời tôi đã trải qua bao nhiêu chuyện, vui có, buồn có, và có một chuyện mà khiến tôi không bao giờ quên được đó là khi gia đình tôi có một thành viên mới, đó là Gióng.

Tôi và chồng sống trong một miền quê thanh bình, ngày ngày chồng cuốc vợ mướn, chúng tôi chung sống rất hạnh phúc, nhưng buồn thay, chúng tôi mãi không có một mụn con. Ngày ngày chúng tôi luôn ao ước có một đứa con cho vui cửa vui nhà. Một hôm, tôi ra đồng làm việc, liền bắt gặp một dấu chân rất to, nó thật khác lạ với bàn chân của người thường. Tôi tò mò lắm, nhìn lại chân mình, rồi quyết định áp chân lên thử. Sau việc đó, tôi cũng không nghĩ ngợi gì nữa, một thời gian sau, tôi phát hiện mình mang thai, tôi và ông nhà hạnh phúc lắm, chồng tôi chăm tôi rất tốt. Nhưng kỳ lạ thay, người phụ nữ nào cũng chín tháng mười ngày sinh con, còn tôi thì sau mười hai tháng mới hạ sinh được đứa bé. Đứa bé rất khôi ngô, tuấn tú, trông thật đáng yêu làm sao! Hai vợ chồng tôi cùng đặt tên cho con là Gióng. Từ ngày có Gióng, chúng tôi chăm chỉ làm việc hơn, nhưng chúng tôi lại phải ngỡ ngàng trước những điều kỳ lạ nữa. Con rất khác với những đứa trẻ trong làng, lên ba tuổi rồi, vẫn không biết nói, biết cười, hay chạy nhảy, lăn bò gì cả, chúng tôi cứ đặt đâu thì con nằm đấy. Chúng tôi cũng có chút buồn phiền, nhưng dù thế nào, tôi vẫn luôn yêu thương con hết mực.

Rồi năm ấy, đất nước vào thế loạn nguy khi có kẻ nhòm ngó xâm lược, nhà vua cho sứ giả lan truyền khắp cả nước mong tìm được nhân tài để đánh giặc. Khi tiếng sứ giả đến gần nhà, tôi đã rất bất ngờ trước lời nói của đứa con trai mình bởi ba năm nó không nói một tiếng, vậy mà giờ nó bỗng cất tiếng:

· Mẹ ơi, mẹ gọi giúp con sứ giả vào đây, con muốn đi đánh giặc!

Tôi do dự lắm, bởi nó chỉ là một đứa bé, làm sao mà cầm quân đánh giặc được:

· Gióng, con nói gì vậy? Con còn bé, cẩn thận với lời nói.

Nhưng Gióng đâu có chịu nghe, ánh mắt con nhìn tôi đầy kiên định, tôi đã quyết định mời sứ giả vào cho con. Thằng bé đưa tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, nó yêu cầu sứ giả mang cho nó vũ khí để đi đánh giặc:

· Ông kêu nhà vua mang đến cho ta một con ngựa sắt, một chiếc áo giáp sắt, và cả một chiếc roi sắt để ta đi đánh giặc!

Giọng nói của Gióng rất quả quyết làm xua tan đi bao nghi ngờ trong lòng sứ giả, khiến chúng tôi vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng khôn xiết. Con quay sang tôi, muốn tôi nấu cho một nồi cơm thật to. Tôi nghe theo lời, vội vã đi nấu cơm cho con ăn. Nhưng nấu đến đâu, Gióng ăn hết đến đấy và cùng với đó, con lớn nhanh như thổi, bỗng nhiên trở thành một tráng sĩ cao to vạm vỡ. Tôi và chồng cố gắng lấy hết số gạo ở nhà có để nấu cho con, nhưng khốn nỗi vẫn không đủ, hai vợ chồng phải nhờ sự trợ giúp của dân làng. Dân làng thấy điều thần kỳ vậy, họ tin rằng Gióng sẽ mang lại yên bình cho đất nước, cho dân làng, nên đã cùng nhau quyên góp gạo cho Gióng để Gióng đi đánh giặc.

Rồi đến ngày hẹn, sứ giả mang những đồ mà Gióng đã yêu cầu. Nhận thấy tình hình cấp bách của đất nước khi giặc đã tới chân núi Trâu, Gióng nhanh chóng mặc quần áo giáp, leo lên lưng ngựa, quất vào con ngựa, ngựa hí lên mà phi ra lửa. Trước khi ra trận, con không quên lạy tạ cha mẹ, từ biệt dân làng, ánh mắt con mang theo sự quả quyết sẽ mang lại bình an cho dân làng. Nhìn thấy bóng dáng đứa con thân yêu khuất dần sau rặng tre làng, tôi vừa xót xa vừa tự hào về con, nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi. Những ngày xông pha chiến trận, Gióng đánh giặc chống trả quyết liệt, Gióng đi tới đâu, giặc lo sợ, thất bại ngay tại đó. Rồi không may, chiếc roi sắt của con bị gãy, con đã nhanh trí một tay đã nhổ khóm tre bên cạnh mà đánh giặc. Quân giặc thua tan tác, Gióng đã thực hiện được lời hứa với dân làng.

http://thuthuat.taimienphi.vn/ke-lai-truyen-thanh-giong-theo-loi-ke-cua-nguoi-me-thanh-giong-45963n.aspx 
Được tin, tôi và ông nhà vui mừng khôn xiết, cứ ôm nhau mà khóc vì sung sướng, hạnh phúc. Cả dân làng muốn mở tiệc chúc mừng, chào đón Gióng trở về, nhưng sau trận chiến, con đã cởi bỏ áo giáp sắt rồi phi ngựa lên trời. Tôi cũng chợt nhận ra, Gióng chính là con của Ngọc Hoàng, vì thương xót và muốn giúp dân làng diệt trừ giặc ngoại xâm nên đã phái con xuống. Dù phải chia tay con, nhưng tôi cũng rất vui, tự hào vì đã có con. Mỗi khi nhớ Gióng, hai vợ chồng tôi lại ngước nhìn phía ngọn núi Sóc Sơn, nơi con đã bay về trời...

2]mik thích nhìn phía sau 

のび太ドラえもんみなもとしずか・うさぎ(月の船乗り): Nobita Doraemon Minamoto Shizuka thỏ (người chèo thuyền thứ hai)

học tốt

20 tháng 7 2019

Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

7 tháng 8 2016

        Thực hiện phép tính :

                  429,5 : 2,8 = 153 ( dư 1,1 )

_ Vậy có 429,5 m vải thì may được nhiều nhất 153 bộ quần áo và thừa 1,1 m vải .

                                  Đáp số : 153 bộ quần áo và                                                            thừa 1,1 m vải .

7 tháng 8 2016

Các bạn trả lời bằng tiếng Việt cũng được nha . hihi

mik dịch đc nhưng ko làm đc

15 tháng 6 2021

Mình không làm gì nhưng cũng cảm ơn vì bạn đã cảm ơn mình

13 tháng 3 2020

Bạn muốn dịch à?

Bạn có muốn xem Eiga không?  

Kyonen  

Ngày mai  

Người lớn  

Hôm qua

Nếu ko phải là dịch thì cho mik xin lỗi nhé

14 tháng 3 2020

Tks b nha câu này là trắc nghiệm á.Nhưng b dịch ra thì mik cug trả lời đc r.

20 tháng 2 2016

Mk lên google dịch, nó ra thế này đây: Tàu nhỏ, bộ râu cứng như bánh bao, sống mà không có máu, được bao phủ với màu đỏ chết. (Một động vật)

ドラえもん : DORAEMON

野比 のび太, のび のびた : NOBI NOBIA

源 静香, みなもと しずか : SHIZUKA MINAMOTO

剛田 武, ごうだ たけし : TSUYOSHITA TAKESHI

ほねかわ スネお : HONEKAWA SUNEO

9 tháng 2 2017

ドラえもん:Doraemon

野比 のび太, のび のびた: Nobita Nobi Nobita Nobi

源 静香, みなもと しずか:Shizuka, Shizuka Minamoto

剛田 武, ごうだ たけし:Tsuyoshita Takeshi, Takeshi Goda

ほねかわ スネお:Honekawa Suneo

Học tốt !Trần Thị Hà My

lưu ý mình chỉ để môn học tiếng anh cho đủ thôi nha làm hộ mình nha 😊 đọc doạn văn sau và chọn phương án đúng (ứng với A hoặc B, C, D) để trả lời các câu, từ câu 47 đến câu 50. 30 年ぐらい前、日本では、だんせいは 60 さいまで 一つの 会社に つとめるのが ふつうだった。そして、じょせいは けっこんしたり、子どもを うんだり したら 仕事を やめるのが...
Đọc tiếp

lưu ý mình chỉ để môn học tiếng anh cho đủ thôi nha

làm hộ mình nha 😊

đọc doạn văn sau và chọn phương án đúng (ứng với A hoặc B, C, D) để trả lời các câu, từ câu 47
đến câu 50.
30 年ぐらい前、日本では、だんせいは 60 さいまで 一つの 会社に つとめるのが
ふつうだった。そして、じょせいは けっこんしたり、子どもを うんだり したら 仕事を
やめるのが ふつうだった。つまが 仕事を しなくても、おっと(注 1) が 会社から もらう
お金が あれば、家族みんなが 十分に 生活できたからだ。
お金の しんぱいを しないで 家族が 安心して 生活できたのは、とても いい じだい(注 2)
だったと 思う。今の ように、日本の けいざいが 悪く なり、仕事で もらう お金が
少なく なったり、仕事が なくなったり する じだいと くらべると、ずっと いいと 思う。
でも、 その ころは、仕事が 好きで、だんせいの ように はたらきたいと 思って いた
じょせいには、いやな じだいだったらしい。
今は、おっとが 仕事で もらう お金だけでは 生活できなく なって きたので、
じょせいは けっこんしてからも 仕事を つづける ように なった。すると、今度は、
むかしと はんたい(注 3)の 考えの 人が ふえて きた。わかい じょせいは、けっこん
したら、家に いて、子どもを そだてながら 仕事いがいの ことで がんばりたいと 考える
ように なり、わかい だんせいは、自分も 家の 仕事を てつだうから、じょせいにも
ずっと はたらいて ほしいと 思う ように なって きたのだ。
(岡本能里子、2012 年、『日本語能力試験スーパー模試 N4・N5』、アルク)
(注 1)おっと:người chồng
(注 2)じだい:thời đại
(注 3)はんたい:ngược lại
Câu 47: どうして「とても いい じだいだった」と 思って いるのですか。
A. 仕事で もらえる お金が 少なく なっても、仕事は なくならなかったから
B. 仕事の 好きな じょせいは だんせいの ように はたらく ことが できたから
C. だんせいが 家の 仕事を てつだうのが ふつうだったから
D. お金の しんぱいを しないで 家族が 安心して 生活できたから
Câu 48:「その ころ」は、どんな じだいでしたか。
A. だんせいも じょせいも、仕事で もらえる お金が 少なく なって しまった じだい
B. じょせいも 60 さいまで 一つの 会社に つとめるのが ふつうだった じだい
C. おっとだけが はたらいたら、家族みんなが 生活できた じだい
D. 今よりも 日本の けいざいが 悪くて、じょせいの 仕事が なかった じだい
Câu 49: 仕事が 好きな じょせいは、30 年前、どう 思って いましたか。
A. おっとは もっと お金が もらえる ように がんばって ほしい
B. 仕事が 好きなのに、だんせいの ように はたらけなくて ざんねんだ
C. 子どもが うまれたら、仕事を やめて 家の 仕事を したい
D. 家族に お金の しんぱいを させない ために 仕事が したい
Câu 50: 今は どんな 考えの わかい じょせいが ふえて いますか。
A. だんせいは、同じ 会社で はたらく じょせいを もっと 大切に して ほしい
B. 外で はたらくよりも、家の 仕事を したい
C. 家の 仕事を するよりも、外で はたらきたい
D. じょせいが 外で はたらける ように、だんせいは 家の 仕事を てつだって ほしい
--------------------------HẾT

3
26 tháng 12 2018

japanese

26 tháng 12 2018

Đây là tiếng gì vậy bạn ( liệu có phải Japenese )oho

16 tháng 12 2018

ukm

16 tháng 12 2018

Lớp em gái yêu dấu của tôi câu 2 - 1
Tên của chị tôi là Nhuận. Cô ấy 12 và 6 tuổi ở trường trung học cơ sở. Em gái tôi có một đôi má ửng hồng và mái tóc bồng bềnh mượt mà trên bờ vai đen. Hôm nay cô cài màu, ngày cô có một đôi tóc, trông rất gọn gàng, sạch sẽ. Cô ấy học rất giỏi và học hành chăm chỉ. Tiba thư đẹp, cô học lớp năm và nhận giải nhất. Cô ấy rất thận trọng. Trên bàn làm việc của cô, ngoài sách, hộp bút, đồng hồ đeo tay và những thứ tương tự, còn có những bông hoa giấy đẹp mà cô làm. Bà là một bà nội trợ hiệu quả của mẹ: dọn dẹp nhà cửa, gấp chăn, gấp gối, nhặt rau, rửa rau, nấu ăn. Một người chị lịch sự, em phải là ông bà thân yêu, cha mẹ yêu thương. Tôi rất tự hào về em gái mình. Tôi đang cầu nguyện để bắt chước bạn như một học sinh tốt