
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



Tớ đã được đọc câu chuyện “Đầu to bằng cái bồ”. Đây là câu chuyện dân gian kể về cậu bé Quỳnh. Từ nhỏ, Quỳnh đã thông minh hơn người nhưng cũng rất tinh nghịch. Có lần, Quỳnh bảo lũ trẻ trong làng làm kiệu cho mình ngồi với lời hứa sẽ cho chúng xem người có cái đầu to bằng cái bồ. Lũ trẻ tò mò nên tranh nhau làm kiệu rước Quỳnh. Quỳnh lấy lửa thắp đèn. Xong, cậu ta thò đầu che ngọn đèn. Bóng đầu của Quỳnh to bằng cái bồ. Lúc này bọn trẻ mới biết mình bị lừa. Câu chuyện dí dỏm nhưng cũng cho thấy sự thông minh của Quỳnh

Sau khi em đọc xong câu chuyện. Em cảm thấy Quỳnh là một cậu bé thông minh và tinh nghịch
Sau khi đọc xong câu chuyện “Đầu to bằng cái bầu”, em cảm nhận được thông điệp sâu sắc về sự kiêu ngạo và hậu quả của lòng tham. Nhân vật trong truyện vì ham muốn và tự cao mà làm những việc vượt quá khả năng, dẫn đến những tình huống trớ trêu và bài học nhắc nhở con người phải khiêm tốn, biết lắng nghe và suy nghĩ trước khi hành động. Câu chuyện còn mang tính hài hước, dí dỏm, khiến người đọc vừa cảm thấy vui vừa rút ra bài học đạo đức quý giá. Qua đó, em thấy rằng mỗi hành động đều có hậu quả, và sự thông minh, khôn ngoan không chỉ là khả năng làm việc mà còn là cách kiểm soát tham vọng và hành xử đúng mực trong cuộc sống.

Tham khảo :
Trong cuộc sống, chúng ta vẫn thường được nghe những câu ca dao tục ngữ mà ông cha đã dạy: “Thương người như thể thương thân”. Tấm lòng nhân hậu luôn luôn đáng quý và đáng trân trọng em đã đọc và nghe nhiều trên tivi hay sách báo. Nhưng mới năm trước em đã gặp một người có tấm lòng nhân hậu, một người bạn mới chỉ bằng tuổi của em. Em kể lại cho mọi người cùng nghe nhé.
Hôm ấy là một ngày gần cuối năm học, trời nắng oi bức của mùa hè khiến ai cũng thấy ngột ngạt và khó chịu. Ngày mùa, rơm rạ phơi đầy ngoài đường nên cái nóng bốc lên khiến chúng em đi học về ai cũng vã đầy mồ hôi. Vì nhà gần trường nên chúng em vẫn thường đi bộ đến lớp và trở về nhà sau mỗi ngày học tập. Trên đường trở về nhà, chúng em bắt gặp một bà lão ăn xin, quần áo rách tả tơi, gương mặt mệt mỏi hốc hác. Bà đang tiến đến một nhà ven đường để xin ăn thì đám bạn học sinh cá biệt của trường đi tới, một bạn kêu lên:
– Chúng mày ơi ở đây có một bà già ăn mày nhìn kinh quá đi.
Tất cả mọi ánh mắt dồn về phía bà, một đứa nói:
– Khiếp trông bà ta như quỷ ý, ghê quá, chạy thôi.
Mấy đứa khác cầm gậy đuổi bà rồi ê ê cười hả hê sung sướng. Một đứa láu cá hơn còn đẩy khiến bà suýt ngã. Bọn bạn đang cười ha hả thì bỗng cái Mai – bạn cùng lớp với tôi đi tới và quát to:
– Các bạn làm gì thế, sao các bạn lại có thể đối xử với bà cụ như vậy. Trông bà đã khổ lắm rồi. Các bạn thật quá đáng.
Một vài tiếng xì xào xung quanh, có cả người lớn đi đường nói đám bạn nhỏ vô lễ. Lũ bạn học sinh cá biệt của trường không nói gì bèn lảng đi.
Lúc đó, Mai tiến lại gần bà cụ. Bạn đỡ bà cẩn thận hỏi thăm bà lão ăn xin rồi lại gần nhà dân xin cho bà cốc nước để bà uống đỡ mệt. Mai nói:
– Bà mệt lắm phải không ạ? Sao bà lại đi ăn xin, con cháu bà đâu rồi ạ?
Bà cụ nói:
– Không phải bà đi ăn xin, bà đi cùng con cháu đến viện nhưng bị lạc mấy ngày hôm nay không liên lạc được. Bà mệt và đói quá nên đi xin tạm gì ăn rồi tìm người giúp đỡ cháu ạ.
Ánh mắt Mai trùng xuống thương bà, bạn nói:
– Không sao ạ, cháu sẽ dẫn bà về nhà ăn cơm, tắm rửa sạch sẽ, rồi bố mẹ cháu sẽ đưa bà đến đồn công an nhờ họ giúp ạ.
Bà lão vui mừng khôn xiết. Mai nắm tay bà thật chặt rồi dìu bà lão về nhà, bỏ lại phía sau ánh mắt trầm trồ ngưỡng mộ của mọi người xung quanh. Tôi nhìn theo nghĩ ngợi và cảm mến tấm lòng nhân hậu của bạn ấy vô cùng.
/HT\

READING OUT OUT
1) The teacher asks the students to read one of the following passages:
a. Pathfinder to the stars. (Vietnamese Book 4/Volume 1/Page 125)
Paragraph 1: “Since childhood… so many books.”
Paragraph 2: “It's true… flying to the stars.”
b. Good literature or words (Vietnamese book 4/Volume 1/Page 129)
Paragraph 1: “The letter… so beautiful.”
Paragraph 2: “From there…. good writing or words.”
c. Uncle Dat Nung (Vietnamese book 4/Volume 1/Page 134)
Paragraph 1: “That's…cu Earth is really dumb.”
Paragraph 2: “Alone… Is that hot?”
2) The teacher asks a question in the content of the passage students read for students to answer.
Tớ đã được đọc câu chuyện “Đầu to bằng cái bồ”. Đây là câu chuyện dân gian kể về cậu bé Quỳnh. Từ nhỏ, Quỳnh đã thông minh hơn người nhưng cũng rất tinh nghịch. Có lần, Quỳnh bảo lũ trẻ trong làng làm kiệu cho mình ngồi với lời hứa sẽ cho chúng xem người có cái đầu to bằng cái bồ. Lũ trẻ tò mò nên tranh nhau làm kiệu rước Quỳnh. Quỳnh lấy lửa thắp đèn. Xong, cậu ta thò đầu che ngọn đèn. Bóng đầu của Quỳnh to bằng cái bồ. Lúc này bọn trẻ mới biết mình bị lừa. Câu chuyện dí dỏm nhưng cũng cho thấy sự thông minh của Quỳnh