K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 2 2023

Trong lòng mẹ ( Những ngày thơ ấu )

11 tháng 2 2023

Trong lòng mẹ - Nguyên Hồng

BT:_chỉ ra các biện pháp nt tu từ trong các ví dụ sau và nêu tác dụng của chúng: _a) Nhớ ai bổi hổi bồi hồi Như đứng đống lửa, như ngồi đống rơm. b) Ta đi tới trên đường ta bước tiếp Rắn như thép cứng như đồng Đội mũ của ta trùng trùng điệp điệp Cao như núi dài như sông Trí ta lớn như biển trước mặt (Tố Hữu ) c) Chị Cốc thoảng nghe tiếng hát từ trong lòng đất văng...
Đọc tiếp

BT:_chỉ ra các biện pháp nt tu từ trong các ví dụ sau và nêu tác dụng của chúng:

_a) Nhớ ai bổi hổi bồi hồi

Như đứng đống lửa, như ngồi đống rơm.

b) Ta đi tới trên đường ta bước tiếp Rắn như thép cứng như đồng

Đội mũ của ta trùng trùng điệp điệp

Cao như núi dài như sông

Trí ta lớn như biển trước mặt (Tố Hữu )

c) Chị Cốc thoảng nghe tiếng hát từ trong lòng đất văng vẳng lên. Ko hiểu như thế nào. Đến khi định thần lại, chị mới trợn mắt giương cánh lên như đánh nhau_

d) Mỗi chiếc lá có 1 linh hồn riêng, 1 tâm tình riêng, 1 cảm giác riêng. Có chiếc lá nhẹ như gió thoảng như thầm bảo rằng sự đẹp của vạn vật chỉ ở hiện tại. Có chiếc lá như sợ hãi, ngần ngại, rụt rè rồi gần tới mặt đất còn cất mình muốn bay trở lại cành. Có chiếc lá đầy âu yếm rơi bám vào 1 bông hoa thơm hay đến chốn vào 1 đám cỏ xanh mềm.

e)

Lũy tre ngoài cùng này ko đốn. Tre đời lọ truyền đời kia. TRe cha, tre mẹ, tre cụ, tre ông, tre cháu chút chít chằng chéo bằng ngọn bằng đám .....

3
7 tháng 8 2019

a, Nhớ ai bồi hồi bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
* Biện pháp so sánh : Như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
* Tác dụng : nói lên sự nhớ thương da diết của 1 đối tượng với một sự việc đối tượng khác

b,=> So sánh: - Rắn như thép vững như đồng
- Chí ta lớn như biển Đông trước mặt.
Nhân hóa: - Đội ngũ ta trùng trùng điệp điệp
=> Tác dụng: Trong đoạn văn trên, tác giả đã sử dụng biện sách so sánh đó là:

7 tháng 8 2019

Câu a:

Bạn tham khảo nhé :

Đề cương ôn tập văn 8 học kì I

Tố Hữu (tên thật là Nguyễn Kim Thành) là một nhà thơ, nhà cách mạng lớn của Việt Nam, sinh năm 1920 và mất năm 2002, được xem là "lá cờ đầu" của nền thơ ca cách mạng hiện đại với sự nghiệp gắn bó mật thiết với lịch sử và lý tưởng Đảng Cộng sản. Vị trí của ông trong nền văn học:Tố Hữu được mệnh danh là cây đại thụ, lá cờ đầu của nền thơ ca cách mạng Việt...
Đọc tiếp

Tố Hữu (tên thật là Nguyễn Kim Thành) là một nhà thơ, nhà cách mạng lớn của Việt Nam, sinh năm 1920 và mất năm 2002, được xem là "lá cờ đầu" của nền thơ ca cách mạng hiện đại với sự nghiệp gắn bó mật thiết với lịch sử và lý tưởng Đảng Cộng sản.

Vị trí của ông trong nền văn học:

  • Tố Hữu được mệnh danh là cây đại thụ, lá cờ đầu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam.
  • Ông là nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn, có khả năng làm sống động bức tranh lịch sử cách mạng qua các thế hệ độc giả Việt Nam.
  • Sự nghiệp thi ca của ông đã góp phần quan trọng xây dựng nền tảng tinh thần cho đất nước, thể hiện rõ ràng vai trò của mình trong mặt trận tư tưởng, văn hóa

Đề tài sáng tác

  • Đề tài xuyên suốt trong thơ Tố Hữu là lý tưởng cách mạng, độc lập dân tộc, tự do và hạnh phúc nhân dân.
  • Ông còn thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, con người Việt Nam một cách thiết tha, sâu nặng. 

Phong cách sáng tác:

  Thơ ông mang đậm tính chính trị nhưng vẫn thấm đượm tình cảm cá nhân, trữ tình sâu sắc.Tố Hữu đã "dân tộc hóa" hình thức diễn đạt của thơ, đưa những yếu tố bình dân vào thơ ca một cách nhuần nhuyễn, thể hiện một tâm hồn hướng thiện.Cách viết của ông nhẹ nhàng, gần gũi, phản ánh sâu sắc cuộc đời và con người trong hoàn cảnh thực tế.Cuộc đời thơ của ông luôn song hành, thăng hoa cùng sự nghiệp cách mạng. 

 Các tác phẩm chính như Từ ấy" (1937 - 1946),"Việt Bắc" (1946 – 1954),"Ra trận","Gió lộng","Máu và hoa","Một tiếng đờn" ...



1
13 tháng 9 2019

A. Mở bài

- Hoàn cảnh mắc lỗi.

B. Thân bài

- Kể lại việc sai trái mà mình đã mắc phải.

+ Mắc lỗi khi nào? Với ai?

+ Nguyên nhân mắc lỗi (chủ quan hay khách quan)

+ Hậu quả của lỗi lầm ấy (với lớp, với gia đình hay với bản thân,...).

- Ân hận và sửa chữa sau khi mắc lỗi.

C. Kết bài

- Bài học rút ra sau lần mắc lỗi ấy.

- Lời khuyên của bạn dành cho các bạn khác.

13 tháng 9 2019

Đọc sách, tôi rất thích một câu nói của nhà văn người Úc: "Không có gì là hoàn hảo, có chăng chỉ là sự đề cao mà thôi". Đúng, thử hỏi trong chúng ta có ai dám tự nói mình chưa mắc lỗi dù chỉ một lần không? Tôi cũng vậy, có lẽ tôi không thể quên lỗi lầm mình gây ra hôm đó, khiến người tôi yêu quý nhất – mẹ tôi, buồn lòng...

Hôm ấy, đất dát vàng ánh nắng, trời mát dịu, gió khẽ hôn lên má những người đi đường. Nhưng nó sẽ là ngày tuyệt đẹp, nếu tôi không có bài kiểm tra khoa học tệ hại đến như vậy, hậu quả của việc không chịu ôn bài. Về nhà, tôi bước nhẹ lên cầu thang mà chân nặng trĩu lại. Tôi buồn và lo vô cùng, nhất là khi gặp mẹ, người tôi nói rất chắc chắn vào tối qua: "Con học bài kỹ lắm rồi". Mẹ đâu biết khi mẹ lên nhà ông bà, ba đi công tác, tôi chỉ ngồi vào bàn máy tính chứ nào có ngồi vào bàn học, bởi tôi đinh ninh rằng cô sẽ không kiểm tra, vì tôi được mười điểm bài trước, nào ngờ cô cho làm bài kiểm tra mười lăm phút. Chả lẽ bây giờ lại nói với mẹ: "Con chưa học bài hôm qua" sao? Không, nhất định không. Đứng trước cửa, tôi bỗng nảy ra một ý "Mình thử nói dối mẹ xem sao". Nghĩ như vậy, tôi mở cửa bước vào nhà. Mẹ tôi từ trong bếp chạy ra. Nhìn mẹ, tôi chào lí nhí "Con chào mẹ". Như đoán biết được phần nào, mẹ tôi hỏi: "Có việc gì thế con"? Tôi đưa mẹ bài kiểm tra, nói ra vẻ ấm ức: Con bị đau tay, không tập trung làm bài được nên viết không kịp"... Mẹ tôi nhìn, tôi cố tránh hướng khác. Bỗng mẹ thở dài! "Con thay quần áo rồi tắm rửa đi!". Tôi "dạ" khẽ rồi đi nhanh vào phòng tắm và nghĩ thầm: "Ổn rồi, mọi việc thế là xong". Tôi tưởng chuyện như thế là kết thúc, nhưng tôi đã lầm. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi cứ như người mất hồn, có lúc mẹ rửa bát chưa sạch, lại còn quên cắm nồi cơm điện. Thậm chí mẹ còn quên tắt đèn điện, điều mà lúc nào mẹ cũng nhắc tôi. Mẹ tôi ít cười và nói chuyện hơn. Đêm đêm, mẹ cứ trở mình không ngủ được. Bỗng dưng, tôi cảm thấy như mẹ đã biết tôi nói dối. Tôi hối hận khi nói dối mẹ. Nhưng tôi vẫn chưa đủ can đảm để xin lỗi mẹ. Hay nói cách khác, tôi vẫn chưa thừa nhận lỗi lầm của mình. Sáng một hôm, tôi dậy rất sớm, sớm đến nỗi ở ngoài cửa sổ sương đêm vẫn đang chảy "róc rách" trên kẽ lá.

Nhìn mẹ, mẹ vẫn đang ngủ say. Nhưng tôi đoán là mẹ mới chỉ ngủ được mà thôi. Tôi nghĩ: Quyển "Truyện về con người" chưa đọc, mình đọc thử xem". Nghĩ vậy, tôi lấy cuốn sách đó và giở trang đầu ra đọc. Phải chăng ông trời đã giúp tôi lấy cuốn sách đó để đọc câu chuyện "lỗi lầm" chăng ! "...Khi Thượng đế tạo ra con người, Ngài đã gắn cho họ hai cái túi vô hình, một túi chứa lỗi lầm của mọi người đeo trước ngực, còn cái túi kia đeo ở sau lưng chứa lỗi lầm của mình, nên con người thường không nhìn thấy lỗi của mình". Tôi suy ngẫm: "Mình không thấy lỗi lầm của mình sao?". Tôi nghĩ rất lâu, bất chợt mẹ tôi mở mắt, đi xuống giường. Nhìn mẹ, tự nhiên tôi đi đến một quyết định: Đợi mẹ vào phòng tắm, rồi lấy một mảnh giấy nắn nót đề vài chữ. Mẹ tôi bước ra, tôi để mảnh giấy trên bàn rồi chạy ù vào phòng tắm. Tôi đánh răng rửa mặt xong, đi ra và... chuẩn bị ăn bữa sáng ngon lành do mẹ làm. Và thật lạ, mảnh giấy ghi chữ: "Con xin lỗi mẹ" đã biến đâu mất, thay vào đó là một chiếc khăn thơm tình mẹ và cốc nước cam. Tôi cười, nụ cười mãn nguyện vì mẹ đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi.

Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.

"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử

Trao con ấm áp tựa nắng chiều".

7 tháng 2 2023

  Những hình ảnh trên gợi cho em nhớ tới văn bản "Ông đồ" trong chương trình Ngữ Văn 8.

7 tháng 2 2023

Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên

27 tháng 2 2023

Tôi là cây gỗ lim xanh trong một khu rừng tại Việt Nam. Tôi có một cơ thể cứng, chắc, nặng và bền. Tôi cao khoảng 30m và rộng khoảng 0,7 - 0,9m. Tôi ưa bóng khi nhỏ nhưng tôi lại ưa ánh sáng khi lớn. Xung quanh người tôi có những đường vân xoắn rất đẹp mắt. Khi tôi vẫn còn là một cái cây nhỏ và non, tôi màu vàng nâu và khi tôi già đi, tôi màu vàng đen. Mùa hè, tôi tận hưởng ánh nắng từ mặt trời. Mùa xuân tôi thỏa thích đu đưa theo những cơn mưa bay nhè nhẹ. Mùa thu, tôi đu đưa những chiếc lá theo những cơn gió nhẹ nhàng lướt qua. Mùa đông, tôi cùng các bạn gỗ lim khác được những làn sương phủ mịt mù. Cứ như thế, từng ngày, từng năm trôi qua một cách yên bình. Bỗng dưng một ngày, có một số người đến khu rừng tôi đang sinh sống để khai thác gỗ. Chẳng may, tôi được họ chọn. Họ đánh dấu vào người tôi và dùng rìu chặt đôi cơ thể tôi. Họ mang tôi về và thay đổi hình dạng của tôi. Một tháng sau, có một đôi vợ chồng già đến và mua tôi ở hình dạng mới về...

27 tháng 2 2023

Tôi là cây bạch đàn cả họ nhà tôi ai cũng trắng muốt như nàng bạch tuyết trong câu truyện cổ tích mà bọn trẻ vào rừng hay kể cho nhau nghe thân tôi trắng lá thì nhỏ và khá giống lá trúc vì có thân hình trắng muốt lên gia đình tôi là thành phần của giấy đấy nên tôi rất háo hức vì sẽ là những cuốn sách những bài kểm tra điểm 9 , 10 của học sinh làm tôi thấy rất vui nhưng có lẽ muốn tôi thành những miếng giấy chắc là đau lắm nhưng tôi sẽ cố nhịn để các bạn học sinh có sách đến trường.

Trời này mát quá  những ánh nắng vui đùa trên những chiếc lá của tôi kìa nhưng tôi buồn ngủ quá tạm biệt nhé nếu lớn lên tôi biến thành giấy thì mong các bạn hãy học giỏi nhé zzzzzzz

Bài chưa có lời giảiBài tập của tôi:Bài đã được duyệtBài đang chờ duyệtBài không được duyệtLời giải của tôiGửi bài tập cần làm  == Môn học == Âm nhạc Mỹ thuật Toán học Vật lý Hóa học Ngữ văn Tiếng Việt Tiếng Anh Đạo đức Khoa học Lịch sử Địa lý Sinh học Tin học Lập trình Công nghệ Thể dục Giáo dục Công dân Giáo dục Quốc phòng - An ninh Ngoại ngữ...
Đọc tiếp
Bài chưa có lời giải
Bài tập của tôi:
Bài đã được duyệt
Bài đang chờ duyệt
Bài không được duyệt
Lời giải của tôi
Gửi bài tập cần làm
 
  Gửi bài tập của bạn
Bài tập

Em hãy viết tiếp đoạn văn khoảng 9-12 câu theo phép lập luận tổng-phân-hợp nêu cảm nhận của em về khổ thơ trên

Vũ Ngọc Minh Châu |
Chủ nhật, ngày 07/03/2021 20:41:45
Ngữ văn - Lớp 8 | Ngữ văn | Lớp 8
 33 lượt xem
TrướcSau

Cho câu chủ đề: “Đoạn thơ diễn tả sâu sắc nỗi nhớ quê hương của nhà thơ khi xa quê”. Em hãy viết tiếp đoạn văn khoảng 9 đến 12 câu theo phép lập luận tổng - phân - hợp nêu cảm nhận của em về khổ thơ trên, trong đó có sử dụng một thán từ (gạch chân, chú thích)
 

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,

Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,

Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá !

0