Ở đây có anh em nào chuyên văn không, đánh giá giúp mình bài thơ này, mình tự viết.
MIỀN NAM LỊCH SỬ
Ba mươi tháng Tư rạng ngời,
Non sông thống nhất, đất trời nở hoa.
Bắc Nam một dải sơn hà,
Cầm tay hòa hợp, vững vàng niềm tin.
Năm mươi năm ánh bình minh,
Chiến tranh khép lại, nghĩa tình sáng soi.
Con cháu vững bước không rời,
Giữ gìn Tổ quốc, sáng ngời Việt Nam.
Máu xương đổ giữa trời xanh,
Mẹ tiễn con bước, cha dành phần đau.
Dân ta vẫn giữ chí cao,
Đánh đuổi giặc Mỹ, giành lại non sông.
Bao người tiễn biệt cuộc đời,
Hóa mình vào đất, sáng ngời nước non.
Nhớ ơn khắc cốt ghi lòng,
Hòa bình có được, máu hồng dựng xây.
Xe tăng húc đổ cổng Dinh,
Cờ bay trên nóc, tự hào Việt Nam.
Dinh xưa giặc đã cúi đầu,
Tay buông vũ khí, nguyện xin đầu hàng.
Bắc Nam thống nhất vững vàng,
Một dải gấm vóc, rạng ngời non sông.
Hồ Chí Minh, chiến dịch vàng,
Mở đường giải phóng, vẻ vang muôn đời.
Bắc Nam chung một tiếng cười,
Tay trong tay bước, dựng đời hòa sinh.
Paris họp, bút son ghi
Mỹ rút chân khỏi thị phi chiến trường.
Hòa bình trả lại quê hương,
Miền Nam rạng rỡ, con đường thênh thang.
Xã hội chủ nghĩa hiên ngang,
Dân giàu, nước mạnh, vững vàng tương lai.
Hãy, hay lắm!