K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 1 2018

Hãy giới thiệu về 1 người bạn tốt của bạn trên olm

Ai kb và trả lời nhanh nhất tớ k cho

8 tháng 2 2021

Mình có một người bạn tên là Minh Hiển , mình rất thich bạn ây vì bạn ấy không những đẹp trai, mà lại học giỏi nhất lớp nũa. Tuy nhiên mình lại không thể nói ra rầng mình thích bạn ấy.

nhưng có một lần trong lúc mẹ nhờ mình đi mua bánh, tình cờ, bạn ấy cũng được đi mua bánh giống mình. trùng hợp hơn nữa là cả hai người đến cùng thời gian  luôn. lúc ấy mình câm lặng nhưng cảm thấy rất là vui 

Mihf chỉ kể ngắn gọn thế thôi nha, mình sẽ kết bạn với bạn và nhớ k cho mình nữa nhé! học tốt !

25 tháng 1 2018

Ngay khi trận bán kết đầu tiên giải U23 châu Á vừa kết thúc, trong tiếng reo hò khản cổ và niềm phấn khích tột độ, tôi vội lao ra ngoài phố. Tất cả những gương mặt tôi gặp đều mang một vẻ tự hào và một niềm vui bùng cháy! Và khi bước chân ra ngoài cổng nơi làm việc, tôi bị choáng ngợp thực sự trước những gì diễn ra trước mắt. Một cơn sóng người với hai màu đỏ vàng, với bầu không khí như muốn nổ tung bởi những tiếng hét “Việt Nam, Việt Nam!!!”. Không tự hào sao được, khi đội tuyển U23 của chúng ta đã lọt vào tới trận chung kết của giải đấu? Xin nhắc lại, trận đấu tiếp theo sẽ là trận CHUNG KẾT!!!

Như một hiện tượng, à không, thực sự là một hiện tượng khi mà bạn có thể nghe từ bà già bán nước, các chú bảo vệ cho tới chị gái đang bồng con... đều đang bàn luận về trận đấu, và hò reo đến khản tiếng vì niềm hạnh phúc vượt ngoài sức tưởng tượng của bất cứ người yêu bóng đá nào. Đã lâu lắm rồi, tất cả chúng ta lại có một thời điểm mà tất cả cùng vui một niềm vui chung, một niềm hạnh phúc chung, một sự phấn khích sục sôi cả dân tộc như vậy. 

Có thể nói, chiến thắng của đội tuyển U23 này thực sự là một kỳ tích vượt ngoài khuôn khổ của thể thao, một kỳ tích khiến chúng ta xích lại gần nhau hơn.

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 1.

Gạt qua những lo toan bộn bề của công việc, cơm áo gạo tiền hàng ngày, 15h chiều ngày 23/01/2018 trở thành ngày “Toàn quốc ốm tập thể để cổ vũ U23”. Trên mạng xã hội, người người chia sẻ cảnh tượng nhân viên công ty tụ tập trong hội trường công ty, trước màn hình vô tuyến gắn trong phòng sếp, trước chiếc máy tính còn đang dở công việc... “U23 Việt Nam là thứ quan trọng duy nhất, những công việc còn lại có hay không ... không quan trọng” là lời ông trùm Phan Quân sẽ nói với nhân viên Phan Thị nếu chẳng may tập đoàn của “Người phán xử” có công chuyện vào ngày U23 đá. 

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 2.

Tôi từng ở Thổ Nhĩ Kỳ ngày đội bóng nước này giành vé vào Euro 2016, từng hòa mình vào dòng người Hungary tràn khắp thủ đô Budapest khi đội tuyển nước này vượt qua vòng bảng Euro. Nhưng không cảm giác nào làm mình lâng lâng người và tự hào như thấy cách U23 Việt Nam chinh chiến và vượt xa mọi kỳ vọng tại giải U23 châu Á năm nay. Quên Messi hay Ronaldo đi, thần tượng số một của người Việt Nam hôm nay phải là “gà son” Quang Hải. Sút bóng cận thành Ronaldo đã làm nhiều, cứa lòng chân trái là ngón nghề tủ của Messi, nhưng xem cả hai siêu sao trên đều chẳng thể đem lại cảm giác bùng nổ về cảm xúc như khi thấy chàng trai máu đỏ da vàng hai lần cân bằng tỷ số trước những đối thủ to cao tới từ Trung Đông. 

Tự hào chưa, cầu thủ Việt Nam đấy!

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 3.

Cầu thủ gốc Đông Anh ghi bốn bàn thắng kể từ đầu giải, trong đó cú đúp trước U23 Qatar tuyệt vời đến mức chẳng ai có thể trách anh đã bỏ lỡ cú sút luân lưu đầu tiên. Có hề gì, khi chúng ta còn đó thủ thành Tiến Dũng – “soái ca” mới của mạng xã hội! Chàng thủ môn sinh năm 1997 tiếp tục làm người hùng trên chấm phạt đền, khiến bao con tim Việt phải thổn thức.

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 4.

Quang Hải hay Tiến Dũng chỉ là hai cái tên nổi bật trong một tập thể đồng đều và đá với quyết tâm máu lửa chưa từng thấy. Đã từ lâu lắm rồi, người hâm mộ Việt Nam mới lại thấy “đã” đến vậy khi xem đội tuyển cấp quốc gia thi đấu. Những học trò của huấn luyện viên Park Hang-Seo thi đấu với tinh thần rực lửa, vượt qua giới hạn của chính mình là điều mà ai cũng thấy được. 

Cái cảm giác lâng lâng tự hào và hạnh phúc vì bóng đá này, bẵng phải một thập niên kể từ trận chung kết AFF Cup năm 2008 mới được tái hiện. Ngày ấy, tôi đã gào thét đến lạc giọng khi Công Vinh ghi bàn thắng quyết định mang về chiếc cúp vàng cho đội tuyển Việt Nam. Đường từ sân Mỹ Đình về nhà vốn chỉ khoảng nửa tiếng, đêm ấy bỗng thành ... 5 tiếng bởi dòng người mang cờ quạt, chiêng trống và cả ... nồi niêu xoong chảo ra đường ăn mừng. 

Lứa U23 này đã tái hiện cảm giác ấy, khi những ngày nay đi đến đâu, mở trang báo nào bạn cũng sẽ thấy các chàng trai áo đỏ sao vàng trên ngực là tâm điểm. Trước khi U23 bước vào trận bán kết, các quán cafe trong trung tâm thành phố đều đông nghịt người dù đang là ... giờ công sở. Khi trận đấu đang diễn ra, khắp nơi như chìm trong im lặng vì tập trung theo dõi đội tuyển, trước khi vỡ òa để ăn mừng các bàn thắng. Trận đấu kết thúc, cả newsfeed Facebook lẫn đường phố đều ngập tràn một màu đỏ. Chúng ta đã chiến thắng và trở thành một trong hai đội bóng U23 mạnh nhất châu Á. Lịch sử chính là đây!!!

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 6.

Mà đâu phải đến hôm nay các chàng trai U23 mới đá với hơn 100% khả năng và tinh thần đến vậy? Xuân Trường chia sẻ rằng sau trận hoà Syria, cả đội mệt tưởng không đi nổi. Duy Mạnh ráng thi đấu với mũi phải bịt bông để cầm máu, Tiến Dũng ra sân với đầu gối quấn băng... Chúng ta luôn phải thi đấu với những đối thủ bị đánh giá là mạnh hơn, có nhiều ưu thế hơn. Trận đấu với Iraq, trọng tài người Australia (quốc gia vừa bị Việt Nam hạ gục từ vòng bảng) có những quyết định gây tranh cãi như quả phạt đền quá nặng tay. Trận đấu với Qatar, ông trọng tài người Singapore tiếp tục khiến người hâm mộ Việt Nam “tăng xông máu”. Cả hai trận đấu loại trực tiếp, chúng ta đều phải trải qua 120 phút căng thẳng đến nghẹt thở.

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 7.

Các chàng trai U23 vẫn chiến đấu với tinh thần của những chiến binh, không ngừng cố gắng cho dù có ít ngày nghỉ hơn đối thủ, dù có thể hình thua kém và kể cả khi bị dẫn trước. Lứa U23 Việt Nam ngày nay khiến nhiều người theo dõi bóng đá Việt Nam phải bất ngờ bởi khả năng và đặc biệt là bản lĩnh. Khi bị dẫn trước dù là trong hiệp phụ hay khi kim đồng hồ sắp điểm phút 90, các cầu thủ của chúng ta vẫn bình tĩnh triển khai bóng có ý đồ chứ không hề luống cuống hay tự phát kiểu “mạnh ai người nấy đá” như nhiều người từng lo sợ. Đá không hề lép vế mà ngang cơ, thậm chí còn có lúc lấn át đối thủ. 

Chẳng thế mà cựu danh thủ Nguyễn Hồng Sơn phải cảm khái chia sẻ sau trận thắng U23 Qatar: “Kể từ khi tôi bắt đầu xem bóng đá thì đây là trận đấu cảm xúc nhất. Trận thắng Iraq ở tứ kết đã hay rồi, trận bán kết này lại còn hay hơn nữa. Quá kịch tính. Họ đã tiến rất xa so với lứa của chúng tôi. Họ có kỹ, chiến thuật tốt, tinh thần thi đấu lỳ lợm, khả năng phối hợp nhuần nhuyễn... Họ thực sự là thế hệ vàng mới”.

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 9.

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 11.

Trước tinh thần thi đấu rực lửa của “thế hệ vàng mới”, người hâm mộ Việt Nam đã dốc hết trái tim để một lòng cổ vũ đội tuyển. Trên mạng xã hội, người ta quên đi mình là fan Real, fan Barca hay fan Manchester United. Ở ngoài phố, tất cả đều vỡ òa một niềm vui sau khi cùng nhau trải qua đủ cung bậc cảm xúc từ tuyệt vọng tới đỉnh cao với những pha bóng nghẹt thở.  Suốt con đường về nhà mất đúng 1 tiếng đồng hồ của tôi, chẳng còn những con người khác nhau về công việc, về xuất thân, về địa vị,... mà tất thảy chỉ là những người hâm mộ bóng đá Việt Nam, đang hạnh phúc hò reo với những người anh em khác của mình trong tiếng trống, tiếng chiêng, tiếng hát rền trời đầy máu lửa. 

Chúng ta đều là người hâm mộ nhiệt thành của tuyển U23 Việt Nam, đi đủ cung bậc cảm xúc trước khi vỡ oà sau cú sút luân lưu cuối. Mà đâu chỉ ở Việt Nam, những người bạn xa xứ cũng cập nhật trạng thái trên Facebook khi theo dõi U23 đá, dù lúc đó là rạng sáng ở nước ngoài. Trên những sân vận động của Trung Quốc, vẫn vang lên những tiếng hét cổ vũ “Việt Nam, Việt Nam” quen thuộc mà ai xem trận đấu qua TV đều có thể nghe rõ mồn một.

Chiến thắng của U23 là một kỳ tích, là một bất ngờ chấn động cả khu vực. Nó nói với tất cả chúng ta rằng: Điều kỳ diệu là có thật! Và chỉ cần ta cố gắng hết sức, ta không bỏ cuộc với mỗi trận chiến của mình. Giữa biển cờ hoa rực rỡ với những tiếng hò reo đến lạc cả đi vì hạnh phúc, tôi không chỉ cảm nhận được niềm vui và sự phấn khích đơn thuần, mà còn được tiếp thêm sức mạnh bởi những chàng trai ấy. Bởi, họ đã không bỏ cuộc, đã lì lợm chiến đấu và đã thực sự tạo nên một điều kỳ diệu. Chiến thắng sẽ đến cho người có đủ cản đảm để chiến đấu đến cùng, và hôm nay, U23 Việt Nam đã cho tôi thấy cái ý nghĩa đẹp đẽ ấy từ chiến thắng vinh quang của họ. 

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 13.

Có câu nói: “Nếu muốn đi nhanh, hãy đi một mình. Còn muốn đi xa, hãy đi cùng nhau”.

Các chàng trai U23 Việt Nam đã cùng nhìn về một hướng và đi xa tới trận đấu mà không ai có thể nghĩ tới trước khi giải đấu diễn ra. Đội tuyển hãy yên tâm, các bạn không hề bước một mình, bởi đằng sau lưng các bạn là sự ủng hộ và trái tim tin yêu từ hàng chục triệu người hâm mộ. Cảm ơn đội tuyển U23 vì những sự cống hiến không biết mệt mỏi trên sân và cảm xúc bùng nổ mà các bạn mang lại.

Giờ, chúng ta cùng nhau bước tiếp!

10 năm rồi, cái cảm giác rực lửa tự hào, rực cờ hoa chiến thắng bóng đá mới được tái hiện lại bởi U23... - Ảnh 14.

27 tháng 1 2018

BUỒN QUÁ BẠN Ạ

HU HU HU ...

HU HU HU ...

27 tháng 1 2018

Kết quả hình ảnh cho ảnh anime buồn khóc

buồn nhưng vẫn rất tự hào

11 tháng 2 2022

                                                                                                          Bài làm         

Cứ mỗi độ Tết đến xuân về, nơi nơi ngập tràn đào, mai, quất,.... đang khoe sắc thắm. Chiều 30 âm lịch, ba em cũng ghé chợ mua chậu quất về trưng tết.Cây quất không cao lắm, hơn chiều cao của em một ít, được đặt gọn gàng trong chậu sứ nhỏ. Thân cây nhỏ, bằng ngón chân cái người lớn nhưng phân ra nhiều nhánh, được các bác thợ tỉa thành dáng rất đẹp. Lá quất mọc xum xuê khắp các cành, có màu xanh biếc, gần giống với lá chanh. Trên mỗi nhành có nhiều trái nhỏ, quất có màu cam tươi và sáng, nổi bật giữa nền xanh của lá. Quả quất có hình tròn, to hơn quả chanh một tí, ra nặng trĩu trên từng nhành cây. Quất có vị thơm, dễ chịu và thanh mát.

Cây quất ngày tết tượng trưng cho sự sung túc, đủ đầy, mang đến niềm may mắn, sức sống và hy vọng cho gia chủ. Em rất thích cây quất và sẽ chăm sóc cây thật tốt để cây mãi xanh tư                                                            

12 tháng 2 2022

Cứ mỗi độ Tết đến xuân về, nơi nơi ngập tràn đào, mai, quất,.... đang khoe sắc thắm. Chiều 30 âm lịch, ba em cũng ghé chợ mua chậu quất về trưng tết.

Cây quất không cao lắm, hơn chiều cao của em một ít, được đặt gọn gàng trong chậu sứ nhỏ. Thân cây nhỏ, bằng ngón chân cái người lớn nhưng phân ra nhiều nhánh, được các bác thợ tỉa thành dáng rất đẹp. Lá quất mọc xum xuê khắp các cành, có màu xanh biếc, gần giống với lá chanh. Trên mỗi nhánh có nhiều trái nhỏ, quất có màu cam tươi và sáng, nổi bật giữa nền xanh của lá. Quả quất có hình tròn, to hơn quả chanh một tí, ra nặng trĩu trên từng nhành cây. Quất có vị thơm, dễ chịu và thanh mát.

Cây quất ngày tết tượng trưng cho sự sung túc, đủ đầy, mang đến niềm may mắn, sức sống và hy vọng cho gia chủ. Em rất thích cây quất và sẽ chăm sóc cây thật tốt để cây mãi xanh tươi như bây giờ.

31 tháng 3 2022

nha

31 tháng 3 2022

Tham khảo:

Nhắc đến loài hoa của học trò người ta không thể nào không nhắc đến hoa phượng. Hoa phượng với một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của nắng, của gió và của thiên nhiên đã giúp cánh hoa thêm đẹp, thêm thắm. Cây phượng cứ sừng sững là thế, đem lại cho chúng ta biết bao nhiêu khoảnh khắc thật đẹp, thật khó phai biết bao nhiêu.

Ngắm nhìn những đài hoa phượng vào mùa hè thật đẹp, đài hoa như ôm lấy các cánh hoa để có thể che chở cho đứa con thân yêu của mình. Ở bên trong lớp đài hoa chính là cánh hoa đỏ mỏng manh, mỏng manh là thế nhưng chính nó cũng đã tạo ra được một vẻ đẹp tươi xinh cho những bông hoa phượng. Em còn cảm nhận thấy được rằng trong lòng hoa chía là bao nhiêu nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn nữa. Hoa phượng không có mùi và phải ngửi thật lâu, thật lâu mới có thể cảm nhận được mùi hương nhẹ nhàng đó. Mùa hè được tô sắc đỏ bởi những bông hoa phượng và có cả những bản nhạc của ve sầu nữa. Tất cả khiến cho mùa hè thật sống động, thật vui tươi biết bao nhiêu.

Cứ độ vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, tiếng ve sầu như cứ kêu mải miết ở trên những tán lá phượng vĩ. Tất cả như đang mong chờ một mùa hè đến. Cây phượng nhìn xa trông chẳng khác gì một chiếc ô xanh khổng lồ cả. Những tán lá cây phượng giống như lá me vậy. Lá nhỏ như xếp lại với nhau tạo ra bóng râm mát cho chúng em mỗi giờ ra chơi. Khi đứng dưới gốc cây phượng và ngứa nhìn lên bầu trời em mới cảm nhận được mùa hè dễ chịu và đẹp biết bao nhiêu. Thân cây phượng nơi sân trường em cũng đã già lắm rồi, không thể nào có thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ nhìn thấy tán lá phượng. Rễ phượng nhô lên khỏi mặt đất nhìn hệt như những con rắn khổng lồ vậy.

Em rất yêu cây phượng, cây phượng là một loại cây của học trò chúng em, nhìn hoa phượng em biết được mùa hè đã đến. Và nhìn hoa phượng cũng mang cho em nhiều cảm xúc về một kỳ nghỉ hè cuối cấp thật buồn. Em sẽ không quên được hình ảnh cây phượng này.

2 tháng 11 2021

Tham khảo :

Tuổi thơ của ai cũng gắn bó với một loài vật nuôi đáng yêu, đó có thể là chú rùa, chú chim hay chú mèo... Riêng với tôi, tuổi thơ của tôi gắn với chú chó Phi Phi dũng cảm.

Phi Phi là chú chó lai béc-giê mà tôi đã nhặt được trong công viên! Chuyện là thế này: Cách đây chừng một năm, vào buổi chiều tôi đi tập thể dục trong công viên. Đang chạy bộ, tôi chợt nghe tiếng rên yếu ớt trong lùm cây. Tò mò, tôi rẽ đám lá nhìn vào thì thấy một chú chó nhỏ yếu ớt đang nằm rên trong chiếc hộp giấy. Thương chú quá, tôi mang về nuôi. Tôi không ngờ, lúc mang Phi Phi về bố mẹ không những không trách tôi mà còn giục tôi đi lấy sữa cho chú uống nữa!

 

Bây giờ thì Phi Phi đã lớn lắm. Lông chú màu đen mượt, bốn chân cao và chắc. Hai tai lúc nào cũng dựng lên lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. Cái mũi thì lúc nào cũng có vẻ khịt khịt như đánh hơi mọi thứ. Phi Phi rất ngoan và can đảm. Khi tối trời, chú luôn ra ngoài hiên nằm canh. Có Phi Phi ở ngoài, cả nhà tôi rất yên tâm đi ngủ. Thế rồi, đến một ngày, có chuyện xảy ra, gia đình tôi đã cảm nhận được sâu sắc sự dũng cảm và lòng trung thành của Phi Phi.

Đó là một đêm mùa đông gió rét. Như mọi hôm, Phi Phi vẫn nằm canh ở ngoài hiên. Cả nhà tôi đang ngủ thì chợt nghe tiếng Phi Phi sủa dữ dội, tiếng chú giằng dây xích loảng xoảng. Bố vội vàng bật dậy rồi nhẹ nhàng cầm gậy lách ra ngoài. Cuối góc vườn, một bóng đen khả nghi đang di chuyển. Thấy động, hắn vội vàng trèo tường hòng thoát ra ngoài. Bố vừa hô hoán hàng xóm vừa lao theo tên trộm. Phi Phi cũng lồng lộn chồm lên, dây xích bị giằng co hết mức. Bố đuổi theo tên trộm, bất ngờ, hắn quay lại đạp mạnh vào bố. Bị lỡ đà, bố ngã xuống. Hắn lợi dụng lúc ấy đè lên người bố, tay phải rút mạnh con dao ra rồi vung lên. Chính lúc ấy, Phi Phi từ đâu lao đến ngoạm vào tay cầm dao của hắn rồi mặc cho gã gian phi đẩy, đạp đánh như thế nào cũng kiên quyết không nhả tay hắn ra. Cuộc vật lộn dừng lại khi các cô bác hàng xóm ùa đến trói gô tên trộm lại. Mẹ tôi vừa xuýt xoa dìu bố vào nhà vừa nhắc chị em tôi lấy sữa cho Phi Phi và đưa chú vào nhà.

Sau hôm ấy, Phi Phi nổi tiếng cả khu phố với câu chuyện “cứu chủ”. Kẻ gian bị bắt sau đó đã khai ra rất nhiều vụ trộm mà hắn nhúng tay vào. Gia đình tôi và Phi Phi còn được tuyên dương nữa! Phi Phi vẫn sống cùng gia đình tôi cho đến bây giờ. Chú luôn được cả nhà cưng chiều và yêu quý, đặc biệt là tôi. Phi Phi tuy là một chú chó nhưng có nhiều điều đáng để chúng ta học tập đúng không các bạn!

3 tháng 11 2021

đây đúng là 1 bài văn tự sự nhưng tôi vẫn chưa thấy đc sự biểu cảm ở đây bạn có thể tìm giúp tôi đc k ??
 

5 tháng 2 2017

Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.


Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp. 


Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được. 


Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể. Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan. 


Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn. 


Chơi với Lan tôi thấy rất thỏa mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.

Bạn có thể chọn bài khác nhé! Có thể đổi tên nha! 

6 tháng 2 2017

tớ cảm ơn

26 tháng 2 2021

Lớp 8 thì mik ko bik zì đâu

24 tháng 9 2016

ư thế sao mà biết đc bọn mình có phải bạn thân của quang j đâu

 

24 tháng 9 2016

viết thế nào cũng dchihi

9 tháng 5 2018

Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình. Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.

Cô ăn mặc không quá cầu kì, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng.
Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.

 

9 tháng 5 2018

     trong suốt tuổi học trò cắp sách đến trường, em đã dược nhiều thầy cô giáo day dỗ và truyền đạt những bai học hay, bổ ích. nhưng em ấn tượng nhất vẫn là cô giáo dạy toán em năm học lớp sáu, mỗi lần giảng bài với chất giọng truyền cảm, cô đã đưa chúng em đến những kiến thức hay. hình ảnh cô say sưa giảng bài làm em ghi nhớ mãi.

     cô Phượng - giáo viên dạy môn toán của lớp em đã ngoài bốn mươi tuổi. dáng ngừoi cô cao, hơi đậm. dáng người ấy không mảnh mai, thon thả như bao cô giáo khác nhưng trong mắt em, cô rất đẹp. mái tóc dài đã phai sương bởi sự khắc nghiệt của thời gian, luôn được cô buộc lên gon gàng, rất hợp với gương mặt thanh tú của cô.

     đúng như cái tên, cô rất giản dị và dễ gần, học sinh ai cũng quý mến, coi cô như người bạn lớn, ngừoi mẹ hiền. mỗi lần có những băn khoăn, thắc mắc về bài học, cứ hỏi cô thì sẽ được giải đáp ngay. lời giảng của cô không chỉ cho em hiểu được sâu sắc về bài học mà còn khám phá ra biết bao điều thú vị sau đó. cô dịu dàng, tận tụy, yêu thương học sinh hết mực. vì tình cảm này mà cô đã gắn bó với nghề dạy học hơn hai mưoi năm, đưa biết bao chuyến đà cặp bến.

em chẳng thể nào quên buổi học toán và chiều thứ bảy tuần vừa rồi. bài học với những kiến thức tưởng chừng khó tiếp thu, giờ với chúng em thật đơn giản.trước khi vào tiết học, cô hỏi chúng em thế nào là phân số ? cả lớp xôn xao, nhiều gương mặt ngơ ngác, không có cánh tay nào dơ lên vì câu trả lừoi chưa được chắc chắn. đợi cho tiếng xì xào lặng xuống, cô liền từ tốn giảng bài rồi đi vào kiến thức trọng tâm. cô đã cuốn chúng em vào những con số, khơi dậy sự học hỏi của mỗi chúng em. qua lừoi giảng của cô, chẳng mấy chốc, những cánh tay dơ lên với hy vọng được cô mời trả lời. lớp học sôi động hẳn lên, các bạn ai cũng chăm chú, hoạt động tích cực trong giờ học.cả lướp ai cũng hiểu bài, say sưa nghe giảng quên cả thời gian. hồi trống lại vng lên, em thấy tiết học còn quá ít bởi lẽ cô mang lại không khí vui tươi trong lớp học chú không phải là những tiết toán khô khan và căng thẳng nữa. 
     chúng em rất kính mến cô. cô là một giáo viên thật giỏi và tận tụy với nghề dạy học. có lẽ trong suốt quảng đời cắp sách đến trường, em sẽ mãi chẳng quên cô, chẳng quên những năm tháng được nghe cô giảng bài trên mái trường này. em mong rằng sang năm sẽ tiếp tục được cô dạy bộ môn này.

CHÚC EM HỌC GIỎI NHÉ! CHỊ XIN CAM ĐOAN RẰNG BÀI NÀY CHỊ TỰ LÀM NHÉ! EM TÌM KHẮP TRANG MẠNG CŨNG HỔNG THẤY ĐÂU >.< THẬT ÍK