một câu chuyện ý nghĩa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.
Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?
Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công – bị – trì – hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.
Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Chuyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ – người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ – người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?

ý nghĩa .ta ko nên ghen tị và xa lánh ai mà chỉ về tài năng của mình muốn mình cao hơn họ, mà ko biết rằng họ chưa làm gì sai .chỉ nghĩ đến tài năng để xa lánh họ và quát họ. chỉ ngĩ đến họ là trò cười cho mình

Câu chuyện muốn truyền đạt tới người đọc thông điệp nhân sinh về con người trong thời chiến
+ Phê phán, tố cáo hành động dã man và những hậu quả khung khiếp mà chiến tranh mang lại cho con người.
+ Chúng ta cần phải nhớ ơn những người chiến sĩ đã hi sinh sương máu của mình vì độc lập tự do của tổ quốc
+ Nhắn nhủ người đọc về việc nuôi dưỡng tình yêu nước. Đó là vấn đề có ý nghĩa quan trọng đối với cuộc sống hôm nay, là một thông điệp, một tư tưởng không bao giờ phai mờ.
“Vào chùa gặp lại” là một trong những tác phẩm tiểu biểu của nhà văn Minh Chuyên - người dành cả cuộc đời để viết về hậu chiến. Văn bản nói về sự hy sinh mất mát của những người quân nhân là phụ nữ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ gian khổ. Chiến tranh đã làm tổn hại nặng nề về người và của, nó kéo dài và khốc liệt đến nỗi hàng vạn nữ quân nhân cũng được huy động lại thành lập thành những tiểu đôi, hành quân tiến vào chiến trường. Truyện ca ngợi sự hi sinh cao cả của những người phụ nữ nhưng đồng thời cũng lên án, tố cáo tội ác của chiến tranh, của những kẻ xâm lược. Qua truyện, tác giả gửi đến thế hệ trẻ, thông điệp về lòng yêu nước, sự biết ơn với những thế hệ đã hi sinh thân mình vì độc lập dân tộc. Thông điệp này có giá trị đến mãi về sau. Nó dạy thế hệ trẻ phải biết ơn, cố gắng học tập và rèn luyện phát triển đất nước đi lên, không phụ sự hi sinh của thế hệ ông cha đi trước đã đổ xương máu để có được hòa bình.

Em tham khảo:
Để thành công trong cuộc sống thì phải có sự nỗ lực, kiên quyết và bất khuất nhưng ngoài ra còn một yếu tố quan trọng đó chính là giữ trong lòng ánh sáng của niềm tin trong cuộc sống. Niềm tin là một điều rất quan trọng trong tâm hồn lẫn thể xác. Niềm tin là một bí quyết, là động lực và là chìa khoá dẫn đến thành công. Nếu không kó niềm tin chúng ta như con người vô cảm, giả tạo. Nhờ niềm tin chúng ta quen biết lẫn nhau , tin tưởng và tạo nên những mối quan hệ tốt đẹp. Trong gia đình làng xóm trường lớp cũng vậy, mọi người cần niềm tin lẫn nhau thì mới tạo nên tập thể. Trong công cuộc đấu tranh mọi người cần có niềm tin vững chắc để có nguồn động lực chiến đấu . Vì vậy, luôn giữ trong lòng niềm tin là vô cùng quan trọng, nó chính là trọng điểm trong nước đường xây dựng thành công của chúng ta.
Đây là một câu chuyện ý nghĩa mà bạn có thể tham khảo:
Người Lái Đò và Ông Giáo
Ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một người lái đò nghèo tên là Ba. Hằng ngày, ông Ba cần mẫn đưa khách qua sông, kiếm sống qua ngày. Một hôm, có một ông giáo trẻ tuổi đến làng, muốn qua sông để đến trường dạy học.
Trên chuyến đò, ông giáo hỏi ông Ba: "Bác lái đò này, bác có biết gì về văn học không?". Ông Ba thật thà đáp: "Dạ, tôi chỉ là một người lái đò quê mùa, chữ nghĩa tôi không biết gì cả". Ông giáo lắc đầu, cười khẩy: "Thật đáng tiếc, bác đã mất đi một nửa cuộc đời rồi!".
Hôm sau, ông giáo lại hỏi: "Bác có biết gì về toán học không?". Ông Ba ngượng ngùng trả lời: "Dạ, tôi chỉ biết cộng trừ mấy con số để tính tiền thôi". Ông giáo lại lắc đầu: "Vậy thì bác đã mất đi hai phần ba cuộc đời rồi!".
Đến một ngày, trời nổi giông bão, gió lớn, sóng to. Chiếc đò chòng chành, có nguy cơ bị lật. Ông Ba lo lắng hỏi ông giáo: "Thầy giáo ơi, thầy có biết bơi không?". Ông giáo tái mặt: "Tôi... tôi không biết bơi!". Ông Ba thở dài: "Vậy thì thầy đã mất đi cả cuộc đời rồi!".
Ông Ba cố gắng hết sức chèo chống, cuối cùng cũng đưa được khách vào bờ an toàn. Ông giáo vô cùng biết ơn ông Ba, hiểu ra rằng kiến thức sách vở cũng quan trọng, nhưng kỹ năng sống còn quan trọng hơn.
Ý nghĩa:
Câu chuyện này nhắn nhủ chúng ta rằng, mỗi người đều có giá trị riêng, dù làm bất cứ công việc gì. Kiến thức rất quan trọng, nhưng kỹ năng sống, lòng nhân ái và sự nỗ lực cũng quan trọng không kém. Đừng bao giờ coi thường người khác, bởi vì ai cũng có thể dạy cho ta những bài học quý giá.