viết đoạn văn có sửa dụng các kiểu câu nói miêu tả cảnh vật. cần gấp 2 tiếng nữa nộp rồi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em sinh ra tại mảnh đất yên bình nơi có những lũy tre, có giếng nước đầu đình. Làng quê là một nơi quen thuộc đến lạ thường. Nơi đây có những cánh đồng lúa như những thảm vải vàng trải tận đến vô cùng bát ngát và mênh mông. Mỗi buổi sáng, những giọt sương chạy lon ton trên những chiếc lá rơi xuống từng ngọn cỏ cùng với những cô nắng, hình ảnh ấy thật đẹp biết bao. Quả thật, làng quê là chốn yên bình duy nhất và cũng là nơi ta được thả mình vào thiên nhiên. Thật tuyệt vời biết bao.
Mặt trời hé màn mầy ló xuống .Vạn vật bừng tỉnh sau giấc ngủ dài . Màn sương mỏng tưởng chừng như những lớp tơ nhện khổng lồ xếp nhau lên nhau , che phủ đỉnh núi đầy huyền bí.Gió thổi nhẹ .Trên đường , tiếng bước chân của các bác , các cô ra đồng từ rất sớm . Mọi người nói chuyện rôm rả , những bước chân vội vã hơn khi trời gần sáng . Một con gà ở đâu đó nhảy lên đống rơm , gáy lên một tiếng : ò ...ó ...o..o.. Ngày mới ở thôn quê thật sự đã bắt đầu.
Sau những giờ học căng thẳng trên lớp hay khi có chuyện buồn, tôi chỉ mong trở về nhà thật nhanh để nhìn thấy người mẹ thân yêu của tôi. Với tôi, mẹ là người vô cùng quan trọng… Mẹ là niềm hạnh phúc của đời tôi. Mẹ luôn dành cho tôi những tình cảm yêu thương, tốt đẹp nhất.
Mẹ tôi đã gần 34tuổi. Mẹ có dáng người thon thả, làn da mẹ màu trắng. Tóc mẹ dài đến ngang vai, màu hoe vàng. Mẹ có khuôn mặt phúc hậu. Khi nhìn gương mặt ấy tôi biết mẹ yêu tôi đến nhường nào. Khi tôi buồn, tôi ốm, đôi mắt mẹ trũng sâu hằn lên những nỗi lo lắng suy tư. Tôi vui, mắt mẹ ánh lên những tia sáng hy vọng. Tôi yêu nhất ở mẹ đôi mắt, đôi mắt mẹ là cánh cửa của tâm hồn mà mẹ luôn dang rộng để đón tôi vào.
Nhưng tôi yêu quý mẹ còn bởi những gì tốt đẹp mẹ mang đến cho tôi. Mẹ rất thích công việc của mình – mẹ làm nghề bác sĩ. Mẹ làm nghề bác sĩ nhưng mẹ khâu thêu áo rất đẹp .Mẹ tôi còn dạy tôi những dòng chữ đẹp.Nhưng sau khi sinh ra tôi và em tôi, mẹ phải nghỉ một năm ở nhà để chăm sóc anh em tôi. Mẹ hy sinh tất cả để cho gia đình mình có giây phút đầm ấm bên nhau. Mẹ dạy anh em tôi học bài trên lớp, cách nói năng, cư xử với mọi người. Khi chúng tôi sai là mẹ lại nhẹ nhàng nhắc nhở. Mẹ nói em tôi là con gái nên phải cẩn thận, khéo léo. Mẹ thường cho em tôi đi chợ để học cách chọn rau quả, thịt, cá … Lúc nấu ăn mẹ cũng cho nó phụ cùng, vừa nấu mẹ vừa giảng giải, hướng dẫn chuyện bếp núc. Vì mẹ tôi là bác sĩ khoa hồi sức, nên chuyện học hành của anh em tôi rất ít khi thấy mẹ hướng dẫn được. Tôi lớn lên được như bây giờ, đã biết khóc biết cười đúng cảm xúc của mình, tôi cười, mẹ cũng mỉm cười làm niềm vui của tôi nhân lên nhiều lần. Khi tôi buồn, mẹ chia sẻ làm nỗi buồn của tôi vơi bớt đi. Mẹ luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng tôi. Với tôi, mẹ là người phụ nữ hoàn mĩ nhất thế gian
Mẹ ơi! Cuộc đời con không thể không có mẹ, mẹ dạy cho con những điều hay để con có thể nhìn thấy tương lai tươi sáng. Con sẽ học thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của mẹ
sáng đó e thức zậy rất sớm để ngắm cảnh mặt trời mọc-một cảnh tượng tuyệt đẹp trên quê hương.từ sân nhà nhìn về hướng đông,em thấy bầu trời zần chuyển sang màu hồng nhạt.ÔNG MẶT TRỜI vẫn zấu mik sau nh~ đám mây dày nhưng nh~ tia sáng hình rẻ quạt báo hịu ông đã thức zấc.CHỊ gió thổi nhè nhẹ.một lát sau ông mặt trời nhỏ NHƯ một quả bóng lửa khổng lồ đg từ từ nhô lên bầu trời cao .nhuộm chân trời 1 màu hồng rực,quét sạchbóng tối của màn đêm.sương đêm NHƯ những viên kim cương sáng lấp lánh đg nằm im trên những tán lá cây,lấp lánh giữa những ánh mặt trời.tạo thành một khung cảnh 1 buổi sáng mai tuyệt vời.
Khi viết đoạn văn miêu tả cảnh sông nước thì các em cần miêu tả theo trình tự thời gian. Sử dụng tất cả giác quan.
Khi tả bài văn sông nước nên miêu tả theo trình tự thời gian(Xế chiều trời dần tối,trời dần sáng trên sông quê)vì không ai nói xế chiều trời dần sáng.
Nên sử dụng các giác quan :mắt(quan sát cảnh vật cần miêu tả),tai(nghe âm thanh nước chảy,cá bơi lội,tiếng gà gáy bình minh hay tiếng gà vào chuồng...),ngoài ra nên sử dụng mũi hay còn gọi khứu giác bộ phận mà ta có thể hít sâu cái khí trong lành của đất trời ngửi mùi hương lúa chín,mùi đồng cỏ xanh tươi bát ngát...
Một buổi sáng mùa hè tại nơi em sinh sống, cảnh vật tràn đầy sự tươi mới và rực rỡ. Ánh nắng ban mai len lỏi qua những hàng cây xanh mướt, tạo nên một không gian rực rỡ và tươi sáng. Những đóa hoa đang khoe sắc, tỏa hương thơm ngát, tạo nên một khung cảnh thơ mộng và dịu dàng. Bầu trời trong xanh với những đám mây trắng muốt, giống như những bông bông tuyết mềm mại. Tiếng chim hót líu lo, tạo nên một bản nhạc tự nhiên, êm đềm và thú vị. Cỏ xanh mơn mởn, như một thảm thực vật mềm mại và mát mẻ. Mọi thứ tràn đầy sự sống và năng động, tạo nên một cảnh tượng tươi vui và phấn khích.
Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Em thường nhớ đến câu thơ quen thuộc đó mỗi khi đến Hồ Gươm chơi. Hồ Gươm nằm ở trung tâm Thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trong xanh như tấm thảm khổng lồ. Nổi lên giữa hồ, trên thảm cỏ xanh rờn là Tháp Rùa cổ kính, uy nghiêm. Xa xa, chiếc cầu Thê Húc màu son cong như con tôm dẫn khách du lịch vào thăm đền Ngọc Sơn. Mái đền cổ kính rêu phong nằm cạnh gốc đa già. Trong đền có một cụ rùa rất to được trưng bày trong một tủ kính lớn. Nhìn cụ rùa này em lại nhớ đến sự tích Hồ Gươm. Vua Lê Lợi trả lại kiếm cho thần Kim Quy trên hồ Tả Vọng tức hồ Hoàn Kiếm. Khi hè về, tiếng ve râm ran hòa lẫn với tiếng chim tạo nên bản hòa tấu kéo dài mãi không thôi. Ven đường, những hàng liễu nghiêng mình soi bóng xuống hồ như mái tóc dài của các cô thiếu nữ xõa xuống làm duyên. Vào những ngày lễ hội, mặt hồ lung linh rực rỡ bởi muôn ngàn ánh đèn màu, những bông hoa sữa tỏa mùi hương dìu dịu đậu nhẹ nhàng xuống vai áo người qua đường. Mai đây dù có đi đâu xa em cũng không quên Hồ Gươm - một thắng cảnh đẹp - đã gắn bó với em suốt thời thơ ấu.