K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

     Chiều hôm nay, lớp em đã có một tiết Tiếng Anh rất đặc biệt. Bởi chúng em không học theo cách như thường lệ, mà được kết hợp giữa học và chơi rất thú vị.

      Khi chuông vừa reo lên, cô giáo đã xuất hiện ở cửa lớp và chào chúng em bằng một nụ cười thật tươi. Sau khi chúng em ổn định chỗ ngồi, cô bắt đầu phổ biến về nội dung của tiết học ngày hôm nay. Theo đó, lớp em sẽ chia thành năm đội, rồi xếp thành năm hàng dọc. Cô sẽ chia bảng thàng năm cột để các đội lần lượt ghi lên đó đáp án của mình. Nội dung của buổi học sẽ là ôn tập lại kiến thức đã học ở học kì 2 với các câu hỏi dạng trắc nghiệm. Từng câu hỏi sẽ được chiếu lên màn hình tivi, còn chúng em thì lần lượt chạy lên bảng ghi đáp án, nếu đội nào qua 10s vẫn không ghi được đáp án thì sẽ được đổi người. Nhưng mỗi đội chỉ được đổi người ba lần, nên cần suy nghĩ kĩ trước khi sử dụng quyền này.

     Ngay sau khi cô giáo nêu luật chơi, chúng em nhanh chóng đứng dậy xếp lại bàn ghế để lấy không gian xếp thành các hàng dọc. Khi trò chơi bắt đầu, không khí lớp học liền trở nên sôi động hơn. Những câu hỏi đầu tiên khá đơn giản, nên chúng em ghi đáp án lên bảng rất nhanh. Nhưng dần dần, các câu hỏi ngày càng khó hơn, nên chúng em cũng cần bàn bạc lại trước khi viết. Lúc bàn bạc, chúng em tụm lại, tự giải thích và thuyết phục lẫn nhau về đáp án của câu hỏi. Nhờ vậy mà chúng em được ôn lại bài thêm nhiều lần. Đồng thời, kĩ năng trao đổi và làm việc nhóm cũng được tăng cao. Khi các câu hỏi dần về đến cuối cùng, không khí cả lớp càng nóng hơn bao giờ hết. Cô giáo cũng nêu ra quy định với mười câu hỏi cuối sẽ tính thời gian là 15s để thảo luận. Điều đó khiến chúng em càng thêm hối hả và vội vàng. Khi trò chơi kết thúc, thì thắng thua cũng rõ ràng. Tuy có đội thắng, đội thua nhưng chúng em ai cũng rất vui và thích thú với phần thi của đội mình. Lúc tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên, chúng em ai cũng tiếc nuối vì một giờ học hay và bổ ích đã kết thúc.

     Cách kết hợp học và chơi của cô giáo đã giúp chúng em nắm vững kiến thức hơn và có những giây phút hoạt động nhóm vui vẻ. Em mong rằng sau này chúng em sẽ được trải nghiệm nhiều tiết học thú vị như thế nữa.

Một Tiết Học Đáng Nhớ

Trong cuộc đời học sinh, có những tiết học để lại ấn tượng sâu đậm không thể nào quên. Với tôi, tiết học đáng nhớ nhất chính là tiết học Văn mà cô giáo đã giảng dạy về bài thơ "Mẹ" của nhà thơ Trần Quốc Minh.

Ngày hôm đó, không khí trong lớp học thật đặc biệt. Cô giáo bước vào lớp với một nụ cười nhẹ nhàng, trên tay cầm cuốn sách giáo khoa và những tờ giấy. Cô bắt đầu tiết học bằng việc đọc bài thơ "Mẹ" một cách chậm rãi và tràn đầy cảm xúc. Giọng cô trầm ấm, từng câu chữ như thấm vào lòng chúng tôi, gợi lên những hình ảnh đẹp đẽ và xúc động về người mẹ.

Sau khi đọc xong bài thơ, cô giáo bắt đầu phân tích từng câu, từng từ, giải thích ý nghĩa sâu xa của từng hình ảnh trong bài thơ. Cô kể về tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái, sự hy sinh thầm lặng và những nỗi vất vả mà mẹ đã trải qua. Mỗi lời giảng của cô đều như một mảnh ghép, hoàn thiện bức tranh tình mẹ trong tâm trí chúng tôi.

Không chỉ dừng lại ở việc giảng bài, cô giáo còn khơi gợi cảm xúc của chúng tôi bằng cách đặt những câu hỏi gợi mở, khuyến khích chúng tôi chia sẻ những kỷ niệm về mẹ. Cả lớp như được sống lại trong những giây phút ấm áp bên mẹ, những câu chuyện nhỏ nhặt nhưng chứa đựng biết bao tình cảm chân thành.

Tiết học kết thúc với bài tập viết cảm nghĩ về mẹ. Mỗi học sinh đều chăm chú viết những dòng chữ đầy cảm xúc, như muốn gửi gắm lòng biết ơn và tình yêu thương tới mẹ của mình.

Tiết học ấy không chỉ giúp tôi hiểu thêm về bài thơ "Mẹ" mà còn giúp tôi trân trọng hơn những giá trị gia đình, tình mẫu tử. Đó thực sự là một tiết học đáng nhớ, để lại trong tôi những kỷ niệm sâu đậm và những bài học quý giá.

 
25 tháng 12 2021

tham khảo:

 

Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong đời. Với em cũng vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Và kỷ niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.

Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công nhân viên chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vả và đủ ăn là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.

Cô giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất quan tâm đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên gia đình rất nhiều và mong muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của lớp, nếu nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói mong muốn em học tập để có một tương lai tốt đẹp và có cơ hội để giúp đỡ gia đình. Lúc đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo trường hợp của em lên nhà trường và địa phương để xem xét cho em được đi học mà không phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường tới trường dường như đẹp hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan vô cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những bài cũ mà em nghỉ tuần trước đó. Cô ân cần , nhiệt tình giảng dạy để em không bị mất kiến thức. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.

Đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để trở thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.

25 tháng 12 2021

Tham khảo!

 

Tôi có một người bạn đã chơi với nhau từ thời ấu thơ đó là Phương, chúng tôi lớn lên cùng nhau, chơi đùa, học tập với nhau và đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ, có một kỉ niệm giữa tôi và Phương khiến tôi không bao giờ quên đó là kỉ niệm về một lần tôi bị ngã xe.

Tôi còn nhớ khi ấy chúng tôi mới là học sinh lớp 3, hai đứa học cùng lớp lại gần nhà nên thường rủ nhau đi học mỗi ngày, hôm ấy như mọi ngày Phương đến nhà và rủ tôi đi học, chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đang đi trên đường bỗng có một chiếc xe máy đi rất ẩu vừa nhanh lại lạng lách đánh võng, tôi và Phương đã đi sát và lề đường để tránh xa thế nhưng chiếc xe vẫn va vào xe của tôi khiến tôi mất tay lái, loạng choạng rồi cả xe lẫn người nằm xoài trên đường. Ngay lúc đó chiếc xe lại lao nhanh chạy đi mà không thèm ngoảnh lại nhìn, tôi ngã quả đó vừa đau lại vừa tức, khi ấy Phương đã nhanh chóng tiến tới đỡ tôi vào lề đường ngồi rồi dựng xe lên giúp tôi.  Phương tỏ ra rất lo lắng, phủi bụi quần áo cho tôi rồi cẩn thận nhìn ngó xem tôi có bị đau chỗ nào không, Phương thấy tôi bị đau liền đem xe gửi vào nhà bên đường rồi đèo tôi tới trường học, trên đường đi cậu ấy liên tục hỏi tôi "cậu có đau lắm không?", rồi cứ bắt tôi vào phòng y tế. Sự quan tâm ân cần của Phương khiến tôi rất xúc động, cậu ấy rất biết quan tâm và an ủi người khác, lại biết hy sinh vì người bạn của mình, tôi cứ nhìn cậu ấy mà thầm cảm ơn vì mình có một người bạn tốt như vậy.

Mỗi lần nhớ về kỉ niệm đó tôi lại cảm thấy Phương là một người bạn thật hiếm có, kỉ niệm đó đã giúp tôi hiểu hơn về người bạn của mình để từ đó biết yêu quý, trân trọng người bạn đó và gìn giữ tình bạn đẹp của chúng tôi.

20 tháng 8 2016

I have unforgettable memories. It was once a cruise two years ago. They're composed of 5 people. I spent the holidays in his hometown, Binh Dinh Province. We went to play in Quy Nhon beach. Quite far way, tired and hungry, so we had to fish noodle bars. Then we were off to the beach, watching the sunset. Sea beautiful sunset. We went looking for shells and sea shells along the beach promenade. It was fascinating! Then we re-visit the nearby restaurant to eat seafood snails. I ate a lot, a lot of crab and the food here is very fresh. Then we're drinking coffee and listening to the murmur of the waves slapping real mellow. Until the evening we returned.

20 tháng 8 2016

 One day, a few of my friends and I went on a trip to Cam Ranh, a small interesting place on the coast of Nha Trang. 

Cam Ranh is about five miles from Nha Trang 
, A town famous in this area. The beach at Cam Ranh is beautiful, and has an iron mine near. 

We arrived that morning. Upon leaving the bus, we divided into different groups and look for shady places to spend the day. 

Soon, most of us went swimming. While in the water, we played some fun games . People on the beach have been playing other games. Some of them even sang and danced, at that time a person shouted : '' help me, help me '' and i jumped into the sea and helped a person that on the coast, people were running back and watch ,Fortunately, she was okay. then we have brought her home 

In short, everyone enjoyed the trip. In the evening, we returned home on our bus, thought of the fun that we had there. it was each lesson for those who swim the implementation should be careful. This anniversary was truly memorable 
. I enjoyed the trip very much.>-

6 tháng 11 2021

Tham khảo

3 bài văn Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy, cô giáo của em

tham khảo:

 

Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong đời. Với em cũng vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Và kỷ niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.

Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công nhân viên chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vả và đủ ăn là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.

Cô giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất quan tâm đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên gia đình rất nhiều và mong muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của lớp, nếu nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói mong muốn em học tập để có một tương lai tốt đẹp và có cơ hội để giúp đỡ gia đình. Lúc đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo trường hợp của em lên nhà trường và địa phương để xem xét cho em được đi học mà không phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường tới trường dường như đẹp hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan vô cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những bài cũ mà em nghỉ tuần trước đó. Cô ân cần , nhiệt tình giảng dạy để em không bị mất kiến thức. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.

Đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để trở thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.

14 tháng 11 2021

tham khảo

 

Em nhớ mãi tiết trả bài hôm ấy ... Giờ phút ngỡ ngàng và đau khổ nhất đối với em từ khi bước vào lớp 7, bởi vì em đã bị một điểm 3 môn Làm văn.

   Cô Thanh trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đặt quyển vở của em xuống bàn, nét mặt có vẻ không vui. Linh tính như mách bảo điều gì, em vội vã lật giở từng trang. Những điểm 8, 9 đỏ chói lần lượt mỉm cười với em – cô học sinh giỏi Văn của lớp. Em lật tiếp. Chao ôi! Em không thể tin vào mắt mình: một điểm 3 to tướng! Choáng váng, em như lịm đi trước sự thật phũ phàng ấy.

   Không, không thể như vậy được! Em cố định thần nhìn lại, nhưng còn nghi ngờ gì nữa? Con số 3 in rõ trong khung điểm. Em vội vàng gập vở lại, bần thần nhìn các bạn xung quanh. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi đau khổ của em. Có lẽ các bạn nghĩ rằng em đang sung sướng với điểm khá giỏi như mọi lần vì em là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ càng xấu hổ, em cúi gầm mặt xuống. Em đọc lại đề bài và nhận ra đúng là mình sai thật. Đề bài yêu cầu tả một dòng sông (một cánh đồng hay một góc phố ...) gắn với kỉ niệm thời thơ ấu, vậy mà em lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời nhỏ. Đề bài đó đối với em không khó. Tại em quá chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, em đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè mà quên mất lời cô nhắc nhở: Các em phải xem lại bài thật kĩ trước khi nộp. Có lẽ vì ỷ vào sức học của mình, và thỏa mãn trước lời khen của thầy cô và bè bạn nên em đã thành một cô bé kiêu căng, hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết.

   Đúng lúc ấy, bạn Hà thì thào bên tai em, giọng mừng rỡ:

   - Lan ơi, hôm nay tớ được 7 điểm nhé! Cố mãi rồi mình cũng đạt điểm khá rồi đây. Mẹ mình chắc mừng lắm ... Ủa! Mà sao mặt cậu tái thế kia? Được mấy điểm? Cho tớ xem nào!

   Nghe Hà nói, em lại càng buồn bã và xấu hổ. Hà đang sung sướng với điểm 7 đầu tiên của môn Làm văn. Còn em, kẻ vẫn coi điểm 7 là xoàng xĩnh, hôm nay lại bị điểm 3! Không thể nào diễn tả hết nỗi đau khổ của em lúc ấy. Em cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng: Sao lại thế hả Lan? Cô rất buồn ...

   Trên đường về, em lo lắng và bối rối. Bố mẹ tin tưởng ở em nhiều lắm. Nếu biết em bị 3 điểm Làm văn thì bố mẹ em sẽ nghĩ gì đây? Bố thường động viên em học cho giỏi và ước mơ rằng em cũng sẽ trở thành luật sư như bố. Còn mẹ nữa, biết bao đêm mẹ ngồi đan len, cố chờ em học xong bài mới cùng đi ngủ. Mẹ cũng chỉ mong có một điều là con gái mẹ học giỏi. Không thể làm bố mẹ thất vọng, em sẽ giấu bài đi, sẽ nói rằng cô giáo không chấm vì cả lớp làm bài kém quá ... Quanh quẩn với ý nghĩ dối trá ấy, em đã về đến nhà mà đầu óc vẫn mông lung.

   Vừa vào đến cổng, mẹ dịu dàng bước xuống thềm đón em. Ánh mắt mẹ chợt hoảng hốt khi thấy em bơ phờ mệt mỏi. Em đã ôm chầm lấy mẹ, khóc tức tưởi. Không, em không thể lừa dối người mẹ yêu kính của mình.

   Tối hôm ấy, em đã xem kĩ lại bài. Điểm 3 nhắc nhở em hãy nhìn lại mình. Em tự nhủ: Nhất định chỉ có một điểm 3 này mà thôi. Em sẽ tiếp tục giành được những điểm 9, điểm 10 và sẽ lại được cha mẹ, thầy cô, bè bạn tin yêu như trước.

22 tháng 12 2023

Tham khảo:

Hôm nay đã cận kề ngày tết, trong không khí se se lạnh, đất trời như đang chuyển mình để đón chờ một bộ áo mới. Và trong phong tục truyền thống của người dân Việt Nam thì không thể thiếu những chiếc bánh trưng. Được trải nghiệm gói bánh trưng cùng người thân khiến em vô cùng háo hức. 

Mới sớm tinh mơ, mẹ em đã chuẩn bị một thúng gạo nếp đầy rồi mang đi vo và ngâm khoảng 3 – 4 tiếng. Sau đó mẹ đi chợ và mua những thớ thịt ba chỉ thật ngon. Mẹ bảo bánh trưng ăn với thịt ba chỉ đủ lạc và mỡ sẽ rất ngon. Tiếp sau đó, mẹ đi mua những gói lá dong để gói bánh. 

Về đến nhà, mẹ chuẩn bị hết những nguyên liệu có sẵn để gói bánh trưng bao gồm: gạo nếp, đậu xanh, thịt, lá dong và nạt để cột. Em thích lắm, ngóng chờ từ sáng để được cùng mẹ gói những chiếc bánh trưng mang đậm phong cách ngày tết. Ở quê em, người ta sẽ thường gói hai kiểu bánh trưng là bánh dài và bánh vuông. 

Sau khi nhìn mẹ gói, em đã xin mẹ được gói một chiếc bánh trưng bé xíu của riêng mình. Mẹ cười và nhẹ nhàng chỉ cho em cách gói. Em rất vui và tỉ mỉ làm theo từng công đoạn. Một lúc sau, cuối cùng em cũng làm được chiếc bánh trưng – sản phẩm đầu tiên của cuộc đời mình. Không giấu nổi niềm vui, em đem đi kheo tất cả mọi người trong nhà. Ai nấy đều tỏ ra rất hạnh phúc. 

Tết là dịp để chúng ta cùng nhau tân trang cho tổ ấm gia đình và chia sẽ những điều hạnh phúc thật giản đơn. Mọi người cùng nhau là công tác chuẩn bị đón Tết khiến cho Tết cổ truyền ngày càng trở nên đầy ý nghĩa hơn bao giờ hết! Cũng nhờ có trải nghiệm này mà em thêm yêu hơn nữa quê hương cũng như cái tết cổ truyền của Việt Nam mình. 

15 tháng 3 2021

I always love to go out with my family, and going to Dam Sen theme park was one of my favorite event. We went there in the early in the morning to get the ket because it was weekend. Once we got inside the park, we started to follow the map to visit everywhere. First, we bought some snacks and drinks to eat on the way, then we sat down near the lake to have a small picnic. Next, we joined in the playground section to play many different interesting games. My sister, my father and I decided to went inside the haunted house while my mother stood outside. I screamed as loud as I could, and I ended up having a sore throat. Later we got on the roller coaster, the racing cars and rode the fake bulls. Most of the time my mother just stood outside and kept our belongings, but sometimes she also joined some easy games as well. We left the park in the evening, and it was such a great day to create memories with my family.

hãy kể một kỷ niệm đáng nhớ của các bạn với bạn bè(ko chép mạng,yêu cầu chi tiết có thật,đây là bài sưu tầm nên mk cần trên 2 bài,hài hước hoặc các tình huống dở khóc dở cười càng tốt)đây là một kỷ niệm của mk:năm trước,cả lớp mk đi ăn cuố năm,vì vô cái quán kiểu quán nướng í.lúc đầu cả lũ vẫn ngượng ngùng ko dám ho he gì vì trong quán toàn dân"dô dô,hự hự"thôi.nhưng trong lũ có một đứa bạo...
Đọc tiếp

hãy kể một kỷ niệm đáng nhớ của các bạn với bạn bè(ko chép mạng,yêu cầu chi tiết có thật,đây là bài sưu tầm nên mk cần trên 2 bài,hài hước hoặc các tình huống dở khóc dở cười càng tốt)

đây là một kỷ niệm của mk:

năm trước,cả lớp mk đi ăn cuố năm,vì vô cái quán kiểu quán nướng í.lúc đầu cả lũ vẫn ngượng ngùng ko dám ho he gì vì trong quán toàn dân"dô dô,hự hự"thôi.nhưng trong lũ có một đứa bạo nhất vẫn hò hét(chắc vì nó quen rồi)cầm đĩa dzú dê 'nướng' :ăn đi,ăn đi,no say đi các bạn.ko đợi ai hưởng ứng,nó lấy dĩa cắm vô rồi cắn phập 1 phát,sau đó thấy mặt nó tái mét.đúng lúc đó anh bồi bàn vội vàng chạy lại,lí nhí:em ơi,dzú dê đó chưa có nướng.....chết thằng bé,hihi

2
20 tháng 5 2021

Tôi đã từng có rất nhiều bạn bè trong cuộc đời của mình, và tôi cũng đã từng có rất nhiều kỉ niệm đẹp với họ. Tôi còn nhớ mãi hồi năm lớp 5, tôi rủ đám bạn thân gần nhà ra ngoài bờ sông chơi. Đó là 1 buổi chiều mùa hè oi ả, chúng tôi nhảy ùm xuống sông tắm. Hôm ấy có cả nam, cả nữ, bọn tôi nghịch nước, quậy tung nóc nhà lên luôn. Nhung rồi 1 điều ko may xảy ra, có 1 đứa bạn của tôi bị chuột rút khi đang boi, và thế là cả đám nó loạn hết lên, không biết làm gì cả ( bây giờ nghĩ lại mới thấy hồi đó mk ngu thật đấy), may mà có cái anh lớn hơn ở gần đấy giúp, không là toi cả đám. Bây giờ đã 2 năm trôi qua từ đó, nghĩ lại thấy 1 thời tuổi thơ tươi đẹp ùa về. Tôi sẽ nhớ mãi kỉ niệm này.

20 tháng 5 2021

vui ghê ha

suýt có án mạng =)))

21 tháng 12 2023

Đề 2:                       **Tham khảo**

Trong kì nghỉ hè vừa qua em đã được ba cho đi thăm thành phố Đà Nẵng một tuần. Đó là phần thưởng ba dành cho em vì đã đạt kết quả cao trong năm học. 

Ba em đã chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm trước ba đã mua vé máy bay và đặt phòng ở khách sạn Đà Nẵng trước. Sáng thứ 6, đúng 5h30 máy bay cất cánh. Em được ngồi ghế gần cửa sổ nên tha hồ ngắm cảnh ngoài máy bay. Nhìn từ trên cao, thủ đô Hà Nội chỉ còn là những dải xanh ngắt của cây cối.

Ba giờ chiều, ba con em đã có mặt tại thành phố Đà Nẵng, thành phố được du khách đặt cho một tên gọi khác: thành phố đáng sống nhất Việt Nam. Thời tiết ở đây đẹp quá cứ như đang ủng hộ cho chuyến đi của hai ba con. Cả ngày đầu tiên ba đã dẫn em đi hết một vòng quanh thành phố Đà Nẵng. Mặc dù mệt nhưng em cảm thấy rất vui. 

Buổi tối, ba dẫn em đi thưởng thức những món ẩm thực đặc trưng và ngắm cây cầu sông Hàn thơ mộng về đêm. Cây cầu trông cứ như một nàng công chúa mơ mộng nằm ngủ một cách yên bình giữa lòng thành phố. Những ngày sau đó em đã được thăm rất nhiều danh lam thắng cảnh ở nơi đây như khu du lịch sinh thái Bà Nà - Suối Mơ, Ngũ Hành Sơn huyền thoại. 

Tuyệt nhất là em đã được đến bán đảo Sơn Trà. Vì là mùa hè nên đây quả thật là địa điểm du lịch lí tưởng. Ba và em chỉ mất mười phút đi xe máy từ trung tâm thành phố là đến được bán đảo Sơn Trà. Con đường được trải nhựa phẳng lì, rợp mát bóng cây hai bên đường. Mọi ồn ào, náo nhiệt của thành phố dường như đã lùi lại tất cả ở phía sau nhường chỗ cho những khung cảnh thanh bình.

Cây cầu dây võng Thuận Phước ngạo nghễ vắt ngang qua eo biển Đà Nẵng, nơi cuối sông đầu biển đã nối nhịp trung tâm thành phố sôi động với bán đảo Sơn Trà lắng đọng trong sự thanh bình. Cả bán đảo cứ như một nàng công chúa được đánh thức sau giấc ngủ dài, bừng dậy với vẻ đẹp lộng lẫy, quyến rũ. 

Ba và em đã dành trọn những ngày nghỉ ở đây. Được ngắm cảnh bình mình, rồi hoàng hôn, được ngắm nhìn những con sóng rì rào vỗ vào bờ làm dậy lên trong em những cảm xúc khó tả. Cảnh đẹp của bán đảo đã khiến em và ba chẳng muốn rời đi giây phút nào chỉ muốn ở lại đây mãi. 

Suốt chuyến đi, ba đã chụp cho em rất nhiều ảnh đẹp. Trước khi chuẩn bị tạm biệt thành phố Đà Nẵng thân yêu này, ba em đã mua rất nhiều quà lưu niệm cho mẹ. Chắc mẹ em và cậu nhóc em ở nhà mà biết thì sẽ thích lắm. Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Nẵng, trở về với mái ấm gia đình. 

Lúc máy bay cất cánh, em thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những con đường, ngọn núi, bờ biển cát trắng, và cả những mái nhà xinh xắn. Tạm biệt nhé, Đà Nẵng! Hẹn ngày này sang năm, em sẽ quay trở lại! Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của em về đất nước, con người. Đất nước mình đâu đâu cũng đẹp như tranh và con người thật nhân hậu, hiếu khách!

21 tháng 12 2023

cảm ơn bạn Hữu Nghĩa

 

27 tháng 9 2016

đầu tiên à

27 tháng 9 2016

mình gửi cho bạn mấy bài này bạn tham khảo nha!