K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tuổi thơ chúng ta luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ.Với tôi mẹ là người tôi yêu quý và kính trọng nhất.Mẹ nuôi dạy chăm sóc chị em tôi vì bố tôi luôn đi làm xa.
Hôm ấy ở lớp tôi cảm thây nhức đầu,người hơi lạnh nôn nao.Tôi cố gắng đi về đến nhà.Mọi ngày bước chân đến cửa tôi đã gọi:"Mẹ ơi"và chạy vào tìm mẹ.Hôm nay bước chân đến cửa tôi đứng không vững mặt tái đi.

Mẹ nhìn thây tôi như vậy liền chạy vội đến bên tôi dù rất mệt nhưng tôi vẫn nhận thấy khuôn mặt mẹ nhợt nhạt môi run run:"con ơi con làm sao thế này?"Mẹ dìu tôi vào giường.
Mẹ đắp chăn cho tôi xoa dầu cho nóng khắp người tôi.Đôi bàn tay mềm mại ấm áp như truyền hơi ấm cho tôi làm tôi bớt đi cảm giác ớn lạnh.Vừa xoa đầu mẹ vừa nói giọng xót xa:"Khổ thân con,đã ốm lại phải đi bộ về".Uống xong bát nước gừng nóng pha đường thấy người nhẹ hẳn thế rồi tôi thiếp đi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng mẹ gọi:"con ơi dậy ăn bát cháo nóng đi".Lúc này tôi mới ngắm kĩ mẹ.Gương mặt mẹ tròn phúc hậu đã có những vết nám mờ mờ nhưng không làm mất đi vẻ đẹp dịu dàng của người phụ nữ đã đứng tuổi.Đôi mắt mẹ mới âu yếm làm sao,trong đôi mắt ấy đầy nỗi lo âu và chan chứa tình yêu thương.Mẹ ngọt ngào dỗ dành tôi như tôi còn bé lắm.Cái miệng xinh xắn của mẹ thổi nhẹ từng thìa cháo.Tôi bỗng thấy người mẹ của tôi là người mẹ đẹp nhất trong tâm hồn tôi.Cả vết nám,cả đôi mắt thâm quầng…Tất cả đều đẹp.
Ơi! mẹ của con,người mẹ đã chịu bao vất vả nhọc nhằn lo toan chăm chút các con.Mẹ là người mẹ tuyệt vời,con rất cần có mẹ ở bên. Khi vui và cả những lúc buồn đau ốm yếu như thế này.Con yêu mẹ nhất trên đời mẹ ạ! 

hok tốt

22 tháng 5 2021

Từ bé, tôi đã quen có mẹ ở bên. Những khoảnh khắc, kỉ niệm tươi đẹp của tôi đều gắn với mẹ. Tôi nhớ nhất là khi mẹ ở bên khi tôi bị ốm.

Khi ấy, là ngày hè lớp 3. Vì đi chơi mưa với đám bạn mà tối hôm ấy tôi bị sốt cao. Mẹ đã rất lo lắng, đưa tôi đến trạm y tế gần nhà. Nhờ có bác sĩ tiêm và cho uống thuốc, nhiệt độ người tôi đã hạ đi được chút. Và tôi được cho về nhà chăm sóc.

Những ngày ấy, mẹ đã nghỉ làm để ở nhà chăm sóc tôi, vì không thể yên tâm được. Sáng dậy, tôi đã thấy mẹ bên cạnh. Vẫn là gương mặt xinh đẹp, thanh tú với mái tóc được bút gọn và cố định bằng chiếc trâm. Mẹ mỉm cười dịu dàng nhìn tôi. Nhưng tôi để ý thấy mặt mẹ không được tươi tắn lắm. Dưới đôi mắt bồ câu sắc sảo có một quầng thâm. Có lẽ vì lo cho tôi mà cả đêm qua mẹ không ngủ, nên bây giờ mới thiếu sức sống như vậy.

Tôi đã thấy khỏe hơn nhiều rồi nhưng mẹ vẫn không cho tôi ra ngoài. Mẹ muốn tôi nằm để khỏe hơn. Mẹ ngồi bên đầu giường, cầm quyển truyện đọc để tôi đỡ buồn. Mẹ biết nếu để một đứa tinh nghịch như tôi nằm một chỗ thì sẽ buồn chán chết mất. Mẹ luôn hiểu tôi nhất. Mẹ bắt đầu đọc câu chuyện về Danh nhân thế giới, và hôm nay, nhân vật được kể chính là Edison. Tôi nằm đó, ngắm mẹ. Mẹ tôi bao giờ cũng đẹp như thế. Mọi người ai cũng khen mẹ tôi rất xinh. Tôi tự hào về điều đó. Đầu mẹ hơi nghiêng xuống, chăm chú đọc sách. Khuôn mặt mẹ biểu cảm theo hành động, trạng thái từng nhân vật. Chiếc miệng nhỏ xinh của mẹ phát ra giọng nói thật truyền cảm. Từng câu nói đi vào trong đầu tôi một cách thật dễ dàng. Thỉnh thoảng, mẹ quay sang nhìn tôi và mỉm cười. Tôi lại mỉm cười với mẹ.

Đọc xong câu chuyện, me hỏi tôi có thấy mệt không. Rồi mẹ đi nấu cháo cho tôi. Dáng người mảnh mai của mẹ nhẹ nhàng đứng dậy và di chuyển vào bếp, nấu cho tôi bát cháo. Mẹ tôi nấu ăn rất giỏi, mùi cháo mẹ nấu liền hấp dẫn tôi. Bàn tay thon thả của mẹ cầm bát cháo, đút cho tôi ăn từng miếng. Mẹ xem chán tôi, đo nhiệt độ để xem tôi còn sốt hay không. Những cử chỉ, hành động của mẹ vẫn hết sức nhẹ nhàng và tình cảm.

Nhờ sự chăm sóc tận tình của mẹ mà tôi đã hồi phục nhanh chóng. Tôi lại thích những lúc bị ốm thế này. Có được mẹ chăm sóc thật là tốt. Mẹ chính là lí do tôi sống và sống tốt như ngày hôm nay. Mong rằng tôi sẽ sống với mẹ mãi mãi, để sau này có thể chăm sóc mẹ. 

2 tháng 12 2021

lên gg cho nhanh, muốn nhiều người trả lời thì học viết dấu đi 

27 tháng 2 2018

Mẹ em có dáng người cao cao, năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, tuổi đã qua thời xuân xanh. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son, cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, em yêu mẹ biết bao nhiêu.

 

27 tháng 2 2018

thank m nhed

16 tháng 11 2017

Trong em á ? 

Là sao hả bạn ? 

Có phải trường không ?

Kì quá , nói rõ ra bạn nhé !

^^

16 tháng 11 2017

nham phai la truong

10 tháng 3 2022

Gia đình em gồm bốn người: bố mẹ em, chị gái em và em. Bố em năm nay 45 tuổi, là một kỹ sư chế tạo máy, hiện đang công tác ở thành phố Hồ Chí Minh. Mẹ em là một bác sĩ nha khoa công tác ở bệnh viện tỉnh. Chị gái em là học sinh lớp 6. Còn em, đứa con út trong gia đình đang học lớp Hai trường tiểu học thị xã Tân Châu. Em rất yêu gia đình mình.

12 tháng 11 2021

Người mà em yêu quý nhất là mẹ em. Mẹ năm nay 39 tuổi, giảng dạy tại THCS Chu Văn An. Mẹ có mái tóc uốn, lưng chừng ở gáy. Mẹ rất hiền từ, làm mọi việc vì con cái. Mẹ em làm việc rất nghiêm chỉnh, hiện tại, em đang viết đoạn văn này, mẹ vẫn đang say sưa giảng dạy các anh, các chị. Sắp 20/11, lại đúng ngày sinh nhật mẹ, em muốn tặng một món quà để mẹ vui vẻ, hạnh phúc trong ngày sinh nhật mình. Trường em tổ chức cuộc thi viết 20/11, em không biết trang trí viền như nào cho đẹp để dự thi, mẹ liền đem vào Power Point chỉnh sửa và đem ra hiệu cho in màu cho đẹp, em rất cảm ơn mẹ, vậy là em đã có giấy để dự thi! Em nhớ nhất có hôm đi biểu diễn thời trang ở trung tâm thương mại BIG C Long Biên, sáng và chiều hôm đó, mẹ và em cùng đi mua đồ, giày và buộc tóc cho em, lúc lên sân khấu, em diễn rất tự tin. Về nhà, mẹ nói với em:"Con múa tốt lắm, có mấy bà ở dưới nói con nhà ai mà làm cả đoàn phải nhìn vì thuộc nhất."Buổi biểu diễn đó em không bao giờ quên. Em hứa sẽ học tập thật tốt để mẹ hài lòng.

HT

phuonglebao9@gmail.com

13 tháng 11 2021

anh k e nhé!

HT

phuonglebao9@gmail.com

1 tháng 4 2020

cây cối trong vườn nhà em vào mùa hè héo úa như chưa bao giờ được uống nước . cây cối như đẫn người ra chờ thời gian trôi nhanh cho đến tối để mát mẻ hơn ko hanh khô nữa . cái cây chuối nhà em vì nóng quá nên bao nhiêu lá khô rụng xuống . cây bưởi thì bao lá vàng trên cây . đất khô cằn và nứt nẻ .

20 tháng 1 2021

Dáng người Phuơng Linh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Phuơng Linh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.Ngoài ra bạn ấy còn học rất giỏi, vì thế Phuơng Linh là tấm guơng sáng về học tập cho chúng em noi theo.

phần in nghiêng là câu trần thuật đơn

6 tháng 2 2017

Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về "nhà" bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.

7 tháng 2 2017

cam on ban nhieu

Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.

20 tháng 7 2018

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không dược chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, sinh ra ta và chăm sóc, nuôi dạy ta nên người. Mẹ còn là người đồng hành với em trong cuộc sống... Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “ Con yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mỵ chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “ Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con. ”