Đề : kể những việc làm bình thường làm người ta vui
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
giúp đỡ bố mẹ làm việc nhà
đạt điểm cao trong các bài kiểm tra
em cx nghĩ ra mấy việc làm rồi nhưng mà em ko bt làm sao cho nó thành một bài văn hoàn chỉnh ấy ạ ( em vt thử rồi nó ngắn tí à )
:)))
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Tất cả chúng ta ai ai cũng muốn mình làm được một điều tốt cho mọi người, dù việc đó nhỏ hay lớn thì điều do cái tâm của mọi người. Còn riêng tôi, tôi không bao giờ quên được hình ảnh cụ bà đáng thương ngồi xin ăn trên vỉa hè.
Một hình ảnh cách đây hơn một năm, khi trên đường tôi đi học về thấy một bà cụ đang ngồi xin ăn hai tay run lẩy bẩy trông có vẻ đói lắm. Thấy thế, tôi chạy lại kế bên bà khẽ nói :
- Bà ơi bà! Chắc bà đói lắm phải không ạ? Bà chờ một tí cháu chạy lại đằng kia mua thức ăn cho bà nhé!
Bà cụ đáng thương nhìn tôi và nói thì thầm với tôi:
- Bà cám ơn cháu rất nhiều lắm! Cháu ngoan quá!
Thế là tôi chạy một mạch đến chỗ cô bán bánh bao rồi mua cho bà một cái, và quay lại hàng nước mua cho bà một chai nước ngọt bỏ vào túi ni lông mang đến cho bà. Và hai tay mời bà dùng:
- Con mời bà dùng cho đỡ đói, thưa bà!
Một lần nữa tôi lại thấy trên khuôn mặt nhăn nheo của bà chứa ẩn một điều gì đó rất đáng thương. Bà liền nói:
- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm. Tuy cháu còn nhỏ nhưng tấm lòng cháu biết thương yêu những kẻ nghèo hèn giống như bà. Bà rất cảm động.
Hai hàng nước mắt tôi không biết từ nơi đâu cứ tuôn trào trên khuôn mặt. Tôi ngồi cho đến khi bà ăn xong rồi mới thưa bà trở về nhà kẻo bố mẹ mong chờ. Sau đó, tôi lấy ra số tiền nhỏ mà bố mẹ cho làm quà rồi xin biếu cho bà.
Ngày nào cũng vậy, khi đi học về là tôi ghé lại thăm bà mua thức ăn biếu bà và hai bà cháu ngồi tâm sự với nhau rất vui.
Sau hôm đó, tôi vẫn thường hay đến nơi đã gặp được bà cụ để hỏi thăm tình hình của bà. Nhưng tôi đã không gặp lại bà nữa. Nghe cô chú xung quanh đấy nói bà đã ra đi vĩnh viễn vì chứng bệnh của người lớn tuổi. Lúc đó, lòng tôi cảm thấy nặng trĩu, sao hôm nay con đường khó đi và xa quá.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Cho đến bây giờ, mỗi khi tôi và Hoa sánh vai nhau trên con đường làng quen thuộc tới trường thì những kỉ niệm năm nào lại hiện về trước mắt tôi như mới hôm qua. Kỉ niệm đó là việc tốt mà tôi và Hoa không bao giờ quên được.
Lúc ấy, đã gần đến giờ vào lớp. Các bạn đã đến gần đông đủ, riêng chỉ có bàn trực nhật của cái Hoa là vẫn chưa thấy ai đến. Thấy vậy, tôi lên tiếng: “Các bạn ơi, hôm nay bàn nào trực nhật mà chưa làm nhỉ?”. Mi lên tiếng: “Hôm nay là bàn cái Hoa đấy, ban nãy tớ đi học còn thấy nó đang gánh nước tưới rau”. Thấy thế, tôi suy nghĩ một lát rồi nói: “Chúng mình mỗi người một tay giúp bạn ấy vào lớp chẳng vào lớp bây giờ”. Cái Uyên lên tiếng: “Mặc kệ, chúng mình cứ thoải mái chơi đi, có phải bàn mình đâu mà phải lo, cậu thích thì đi mà làm”. Tôi không nói gì, lặng lẽ đi mượn chổi quét lớp.
Đầu tiên, tôi vẩy nhẹ một ít nước lên nền nhà rồi quét cho đỡ bụi, tôi móc từng gậm bàn, gậm ghế chẳng mấy chốc lớp đã sạch bóng. Xong rồi kê lại bàn ghế cho ngay ngắn và chạy đi xách nước, giặt giẻ lau bảng. Vừa xách nước vào tới lớp thì cái Hoa đã hớt hả chạy vào đã thấy lớp sạch tinh tươm. Từ cửa văn phòng, ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Tôi nhanh chân vào vị trí xếp hàng với khuân mặt đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Bạn cờ đỏ cũng đã có mặt. Cô giáo bước vào lớp, tất cả đứng dậy chào cô. Cô giáo đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, có vẻ rất hài lòng rồi cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nói:
- Hôm nay bàn em Hoa trực nhật rất tốt, lại đúng giờ. Cô mong cả lớp học tập tinh thần làm việc của bàn bạn Hoa thì lớp ta sẽ rất tốt.
Cả lớp tôi không có ai nói gì, đều đưa mắt về phía tôi. Hoa nghẹn ngào lên tiếng:
- Thưa cô, em xin lỗi cô và bạn Ánh. Hôm nay đến phiên bàn em trực nhật nhưng mẹ em ốm, sáng sớm em phải đi tưới rau giúp mẹ. Vì trời lạnh nên em không đi sớm được chính bạn ấy đã giúp em đấy ạ.
Nghe Hoa, cô giáo nhẹ nhàng nói:
- Cô hiểu rồi, thế là bàn em Hoa không trực nhật, nếu không có bạn ấy thì lớp ta bây giờ sẽ ra sao đây? Ánh quả là một học sinh đã làm được việc tốt rồi đó. Chúng ta nên học tập bạn Ánh nhé! Cả lớp mình có đồng ý không?
Chúng tôi thi nhau: "Có ạ!" Nghe cô giáo nói, các bạn cảm thấy thật xấu hổ về hành động của mình. Việc tốt của tôi là như thế đấy, tuy nó rất nhỏ bé thôi nhưng no thật ý nghĩa. Qua câu truyện này tôi cũng muốn gửi tới các bạn một thông điệp: Phải biết chia sẻ, cảm thông với bạn bè trong những lúc họ gắp khó khăn. Có như thế thì cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp hơn.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Những việc làm thường ngày của từng người trong gia đình em:
- Ông em: tưới cây, dọn vườn.
- Bà em: quét dọn sân nhà, đi chợ.
- Bố em: đi làm công nhân, sửa chữa đồ điện.
- Mẹ em: may quần áo, nấu cơm, dọn nhà.
- Em và chị gái: quét nhà, rửa bát, phụ mẹ nấu cơm.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
a, Theo tác giả một thực tế mà chúng ta cần nhìn thấy là cho dù bố mẹ chúng ta làm một công việc gì đó chỉ cần không sai trái với pháp luật thì đều đáng nên trân trọng bởi công việc đó đã nuôi chúng ta đến ngày hôm nay.
b, Một phép liên kết là : Phép nối, '' nhưng '' là từ dùng để nối 2 câu
c, Tác dụng : giúp diễn tả được một cách chân thực và rõ ràng nhất để truyền thông điệp về việc mỗi người làm công việc khác nhau trong cuộc sống. Và từ đó, những câu hỏi tu từ đã giúp tác giả truyền tải thông điệp về nhiệm vụ của mỗi người trong cuộc sống đều đáng trân trọng.
d, Em đồng tình với quan điểm trên vì mỗi người đều có một công việc, hành trình khác nhau để nuôi sống bản thân mình trong cuộc sống. Điều quan trọng là biết nỗ lực,cố gắng hết sức mình để góp phần hoàn thiện chính mình. Tất cả mọi người đều đáng ghi nhận công sức và đóng góp cho cuộc sống.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
câu 1 : - PTBĐ chính là : nghị luận
câu 2 : - điệp từ " không "
- TD : nhằm nhấn mạnh những điều mà chúng ta đã , đang hoặc sẽ làm sai trên con đường thành công gian nan , trắc trở
câu 3 : - em có đồng ý
- vì mỗi con người đều có một cái riêng khác nhau không ai giống ai
câu 4 : - phải biết tôn trọng cái riêng của bản thân mình nhiều hơn nữa ( bạn có thể thêm )
Câu 1 : PTBĐ chính : Nghị Luận
Câu 2 : Điệp ngữ : điệp từ "nếu tất cả đều là"
`-` Tác dụng : giả định việc nếu mọi người đều làm những công việc tốt thì sẽ không ai làm công việc giúp ích, bảo vệ, làm sạch môi trường. Từ đó tác giả khẳng định việc làm nào cũng có ý nghĩa.
Câu 3 : Em đồng ý vì tất cả mọi người ai cũng có thể giúp ích cho xã hội và việc đó đều đáng được ghi nhận.
Câu 4 : Bài học : không được khinh thường những công việc lao động chân tay, trân trọng tất cả công việc, những người làm công việc đó.
chơi dragon ball 2.9 , cày ngọc rồng online , xem xxx
- Giúp đỡ họ khi họ gặp khó khăn
- Biếu họ những món quà
- Kể chuyện cười cho họ nghe
- An ủi họ khi họ buồn