K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 10 2017

Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh,có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đường làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi chiều, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát hay vang trời của những người dân hay đi làm cỏ Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống.
- Những từ đồng nghĩa là: thanh bình và yên tĩnh; xanh thẳm và xanh ngắt.

19 tháng 7 2018

Ngôi trường của em đang học là ngôi trường nằm ở ngoại thành thành phố mang tên Bác, em yêu quý trường của em và em đến đây để học hằng ngày.

Ở sân trường được thầy cô và chúng em trồng nhiều cây và hoa khác nhau, chúng em cùng nhau chăm sóc cho cây và hoa mau lớn để trường em thêm đẹp. Em rất thích mỗi sáng thứ hai, được cùng các bạn chào cờ ở sân trường. Chúng em cùng lắng nghe lời thầy cô bảo ban hướng dẫn để thực hiện đúng nội quy của trường và học thật tốt.

Ba mẹ em nói là đi học con phải ngoan và làm theo lời cô giáo dặn, và chúng em không ăn bánh kẹo và xả rác làm dơ lớp học.

Chúng em rất yêu ngôi trường mới này, chính vì thế chúng em ý thức giữ gìn cho ngôi trường luôn sạch sẽ và tươi mới mãi mãi. Tuần nào ba mẹ cũng đưa em đến trường, em được gặp thầy cô giáo, gặp bạn bè và biết được nhiều điều mới lạ.

chúc bạn học tốt nhé

3 tháng 7 2019

Ngày nào cũng vậy, tôi đi học trên con đường thân thiết này. Từng gốc cây. từng số nhà, từng ngõ ngách đã in đậm trong tâm trí tôi lúc nào mà tôi chẳng hay biết. Con đường phố tôi nhỏ và không đẹp, tuy nhiên nó trở nên gợi cảm hơn trong những ngày đầu đông này.

Hà Nội trong những ngày đầu đông se se lạnh tuy không rét căm căm, lạnh thấu tận xương nhưng cũng làm mọi người phải áo khoác, mũ len. Khu phố tôi thì không như vậy. Mặc cho gió bão, mưa dông, quanh năm ngày tháng, những ngôi nhà trên phố chỉ mặc một màu áo mà thôi. Con đường, nhìn từ xa như một dái lụa mềm mại uốn lượn dọc dãy phố. Nhà hai bên đường chẳng cái nào giống cái nào, cái cao, cái thấp, cái to, cái nhỏ, cái rộng, cái hẹp thật vui mắt. Vì đất chật người đông nên phố tôi chẳng có cái cây nào gọi là to vì mưa bão dễ đổ, dễ vướng vào dây điện. Cho nên, mỗi năm, tôi cứ lớn hẳn lên mà các cây trong phố tôi vẫn nhỏ bé, xinh xắn thế thôi. Trên cao có cả một khoảng trời rộng mở như cái ô nhiều màu sắc. Những ngày mưa gió bão bùng thì khoảng trời trên phố tôi đen kịt mây, sấm chớp ì ùng, sét rạch ngang trời. Khi ấy, những vũng bùn xuất hiện mà tôi thì chẳng thích đi lên bùn một chút nào cả.

Phố tôi lúc nào cũng tấp nập tàu xe. Mới sáng sớm đã bắt đầu ngày mới bằng tiếng bin bin của ô tô, tin tin của xe máy và tu tu của tàu hoả vọng lại từ đầu phố. Lại cả tiếng gọi í ới, cười đùa, mời mọc ầm ĩ cả một góc phố của học sinh trường Văn Chương trong cái ngõ đối diện nhà tôi. Bởi vậy, cứ khoảng bảy giờ sáng là tôi bị đánh thức bởi những tiếng ồn ã bên ngoài, mặc dù đã cố tình đóng hết các ô cửa sổ. Đôi khi, lúc học sinh đã vào lớp, tiếng ồn ào giảm bớt, tôi cố nằm lì chưa được bao lâu thì lại bị phá bởi tiếng chạy thình thịch của các “chàng” và “nường" đi học  muộn. Những ngày đầu mới về ở đây, tôi tức muốn xịt khói lỗ tai. Lâu dần rồi cũng thành quen, tôi bắt đầu cảm thấy dễ chịu và thân thuộc với con đường này. Vỉa hè phố tôi bị các nhà dân lấn chiếm nên rất hẹp. Vỉa hè chỗ thụt vào, chỗ nhô ra trông chẳng đẹp chút nào! Mặt đường nhựa thì sứt sẹo, lồi lên, lõm xuống, nhấp nha nhấp nhô. Ai mà vừa đi vừa mải nhìn trời, nhìn mây thì thế nào cũng bị ngã vì các chỗ lồi lõm khó ưa ấy. Tôi cũng vì nó mà mấy lần bị ngã xuống cạnh đường, mấy vết sẹo đó cũng như là vết kỉ niệm của tôi. Mỗi lần đi qua chỗ này, tôi cũng lại quay nhìn xem nó ở đâu để mà tránh. Mặt đường nhiều màu sắc đậm nhạt khác nhau, sau vài lần được sửa, đường trông như chiếc áo vá chằng vá đụp. Phố tôi bao nhiêu là ổ gà. Vừa qua được một ổ gà, đi một quãng lại ổ gà khác! Và nó chính là đặc trưng của phố Khâm Thiên giai đoạn này. Nhà hai bên đường cũng rất đa dạng, có cái cao ba bốn tầng sơn nửa xanh nửa trắng rồi cái vàng, cái xanh, cái trắng,… Hàng quán bên đường là chỗ tụ họp ăn uống của lũ học trò nhất quỳ nhì ma. Mỗi sáng dậy nào là mùi phở thơm ngào ngạt, thoang thoảng trong gió mùi trứng vịt lộn, bún riêu cua, mùi xôi và các thức ăn khác. Các cửa hàng vãn phòng phẩm, quần áo,… cũng chẳng chịu lép vế. Thế là bao nhiêu áo quần, tất, khăn,… được tung ra bày ngoài cửa lung lẳng… Phố tôi còn giữ được một số ngòi nhà có kiến trúc từ thời nào chẳng rõ. Trên mái và cửa của những ngôi nhà ấy có khác những con rồng màu sắc sặc sỡ nhưng vì cổ quá rồi nên sơn vôi đã bạc và phai màu. Vì bị lao vào vòng xoáy của công việc nên người dân phố tôi rất ít khi nói chuyện với nhau. Những ngôi nhà cổ mang lại vẻ đẹp cổ kính cho phố tôi, trông nhà nghiêm thế nhưng tiếng cười đùa vẫn vọng ra. Phố tôi có một di tích lịch sử. Đó là đài tưởng niệm Khâm Thiên được xây dựng sau khi cả phố bị Mĩ ném bom B52 tiêu huỷ. Bao nhiêu ngôi nhà bị sập, bao nhiêu người dân phải bỏ mạng trong đợt B52 ấy. Đài tưởng niệm được xây dựng với mục đích tưởng nhớ những con người đã ra đi trong đợt Mĩ thả bom ấy. Hình tượng người đàn bà bế đứa con bé bỏng đã chết là biểu tượng cho nỗi đau khổ và căm hờn.

Con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày tôi bị điểm kém, con đường dỗ dành tôi. Nhiều lần, vì tức tối, tôi co cẳng đá bay hòn sỏi trên đường. Lúc ấy, nó vẫn không nói gì, chỉ an ủi bàn chân tôi. Những ngày tôi được điểm cao, là học sinh giỏi, nó cũng chúc mừng tôi.

Con đường đã gắn bó với tôi từ những ngày tôi còn nhỏ. Bày giờ, tôi đã lớn khôn, nhà tôi sắp chuyển đi nơi khác. Tuy sẽ không còn ở nơi đây nữa nhưng tôi vẫn mãi mãi nhớ con đường này – con đường ngày nào cũng bị tắc đường mà tôi đã quen.

CHÚC BẠN HỌC TỐT

3 tháng 7 2019

thank bạn udumaki

Hồi trống "Tùng... tùng... tùng..." vang lên, chả mấy chốc các cô cậu học sinh đã lấp kín cả sân trường vốn đang rộng lớn và trống vắng. Sân trường đông đúc hơn bao giờ hết, mặt ai nấy đều rạng rỡ vui vẻ. Nhờ có những cây bàng, cây phượng cao lớn, mà hầu hết sân trường đều nằm dưới bóng mát. Các bạn học sinh đều có phần bóng mát để chơi đùa. Dưới các gốc cây là những hàng ghế đá, có vài nhóm bạn đang ngồi đọc sách hoặc nói chuyện vui đùa. Ở các khoảng sân rộng hơn, là nơi phù hợp để chơi các trò vận động. Nào là nhảy dây, đá cầu, bắn bi, rồi cả cầu lông, bóng chuyền. Những nhóm bạn chơi cùng trò chơi sẽ tụm lại một góc. Có những bạn không chơi trò gì, chỉ đứng xem thôi cũng cổ vũ nhiệt tình. Những cơn gió mát rượi thổi xuyên qua tán lá, hong khô giọt mồ hôi trên trán, trên lưng áo từng bạn học sinh. Mặt bạn nào cũng ửng hồng lên, miệng cười tươi và đôi mắt sáng lấp lánh niềm vui tuổi thơ. Sau một giờ học căng thẳng thì đây là những phút giây thoải mái nhất xua tan đi mọi áp lực học tập. 

16 tháng 8 2023

dài thế

11 tháng 11 2021

Ai giúp tui đyy :< sắp ktra rùi :((

11 tháng 11 2021

Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.

14 tháng 11 2021

Trước sân nhà, ba em trồng rất nhiều loại hoa, em yêu quý và chắm óc cho nó mỗi ngày. Em thích nhất là mấy khóm hoa hồng đang đua nhau khoe sắc.Hoa hồng này thuộc giống hồng nhung có vẻ đẹp lộng lẫy. Hoa to bằng chén uống nước trà của ông em. Mỗi bông hoa có nhiều lớp cánh mỏng, mềm mại và mịn màng xếp gối vào nhau. Càng vào lớp trong, cánh hoa càng nhỏ và quấn chặt để lộ những chùm nhị vàng li ti lấp ló bên trong. Hương thơm ngào ngạt, quyến rũ bướm ong. Hoa uống sương đêm, tắm ánh nắng ban mai nên trông chúng tươi mơn mởn, đầy kiêu hãnh và tự tin. Nắng càng lên, sắc hoa càng lộng lẫy và hương thơm càng ngào ngạt. Mấy chú ong mê mải rúc đầu vào hút mật hoa. Trên cao, cánh bướm dập dờn đùa với những bông hoa tươi xinh như những gương mặt ngời sáng niềm vui. Cứ hoa hồng này tàn lại có hoa khác thay thế. Vì vậy, lúc nào, khóm hoa cũng tràn đầy sức sống. Đứng ngắm nhìn những đoá hoa hồng rung rinh trước gió, lòng em tràn ngập niềm vui. Càng ngắm em càng yêu thương chúng hơn.
gạch chân : so sánh
in đậm : nhân hóa

in đậm chữ nghiên: là từ đồng nghĩa.

Ngôi trường của tôi là một nơi rộn ràng với sự sống và sự sôi động. Khi bước vào cánh cổng, bạn sẽ ngay lập tức cảm nhận được sự năng động của không khí xung quanh. Các tòa nhà được bao quanh bởi những hàng cây xanh mát, tạo ra một không gian yên bình và dễ chịu. Mỗi góc của ngôi trường đều tỏa ra vẻ đẹp độc đáo và sự hiện diện của kiến trúc hiện đại, tạo nên một bức tranh hoàn hảo về sự đa dạng và phong phú. Cảnh quan xanh mướt của sân trường không chỉ là nơi để thư giãn mà còn là một không gian lý tưởng cho các hoạt động ngoại khóa và thể dục. Tại đây, các bạn học sinh có thể thả mình vào những trò chơi sôi động, hoặc đơn giản là tận hưởng không khí trong lành và tương tác xã hội. Nhà sách của trường là một nguồn tài nguyên vô tận, đem lại cho học sinh cơ hội khám phá và học hỏi. Với một bộ sưu tập sách đa dạng từ văn học đến khoa học, từ sách giáo khoa đến tiểu thuyết, mọi người đều có thể tìm thấy điều gì đó phù hợp với sở thích và nhu cầu của mình. Những lớp học sáng tạo và thú vị là nơi nảy nở các ý tưởng mới và khám phá. Thông qua các hoạt động thực hành và thảo luận, học sinh được khuyến khích phát triển tư duy sáng tạo và kỹ năng giải quyết vấn đề. Trên tất cả, ngôi trường của tôi không chỉ là một nơi để học hành mà còn là một tổ chức đầy ý nghĩa, nơi mà sự đa dạng, sự sáng tạo và sự phát triển cá nhân được khuyến khích và tôn trọng.

Điều tôi yêu thích nhất mỗi khi hè về là được về quê và nhìn ngắm cảnh bình minh trên quê hương mình. Tiếng gà gáy là tiếng báo thức thiên nhiên đánh thức tôi sau một giấc ngủ dài. Rạng đông đã dần ló dạng. Ông mặt trời vén làn mây đen, thức dậy vươn mình ban phát ánh nắng xuống trần gian. Những chú chim ngủ sâu trong những lùm cây dần thức dậy bắt đầu hành trình đi kiếm ăn. Chúng bắt đầu cất cao giọng hát chào mừng ngày mới. Hai bên đường lúc nào cũng là những hàng cây bàng, phương, bằng lăng xanh ngắt phủ kín một góc trời. Bóng râm của chúng giúp xua đi phần nào cái nóng của màu hè oi bức. Cánh đồng lúa chín rộng mênh mông tựa như một dải lụa vàng trải đến tận chân trời. Mùi lúa thơm thoang thoảng khắp không gian khiến lòng tôi thêm mong chờ đến ngày được thấy các bác nông dân gặp lúa. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người nơi đây lại bắt đầu. Trên đường toàn là những gánh chợ di động, ai gọi là tấp vào bán hàng. Mọi người trên đường đi làm về vừa đi vừa nói chuyện. Tiếng nói đan xen tiếng cười khiến tôi như tìm lại được hạnh phúc mình đã đánh mất từ lâu. Tôi rất yêu thích vẻ đẹp của bình minh trên quê hương mình.

Từ trái nghĩa: ngủ - đánh thức

Từ đồng nghĩa: bình minh - rạng đông

26 tháng 3 2023

Quê hương em có dòng sông La hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông giang rộng cánh tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa đào quanh co, uốn khúc. Dọc theo bờ bên này, nhà cửa san sát, cảnh làng quê đầm ấm, yên vui. Xa xa, bờ bên kia, cây cối xanh tốt um tùm nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong veo. Những ngày hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những gợn sóng lăn tăn lung linh dát bạc xoa dịu cái nắng chói chang. Lũ trẻ chúng em thường đằm mình dưới dòng sông tắm mát, người lớn thì lấy nước sông để giặt giũ, tưới cây... còn những người già thì ngồi dưới gốc cây cạnh bờ sông hóng gió. Đến mùa mưa lũ, dòng sông như sâu hơn, rộng hơn chở nước về nơi biển cả. Dòng nước đục ngầu, giận dữ ấy trôi xuôi giúp làng êm yên bình trong dông bão. Con sông đã gắn bó với người dân quê em từ bao đời, ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ em. Em sẽ luôn nhớ về dòng sông quê hương với bao kỉ niệm êm đềm.

Ngôi trường của tôi là một nơi rộn ràng với sự sống và sự sôi động. Khi bước vào cánh cổng, bạn sẽ ngay lập tức cảm nhận được sự năng động của không khí xung quanh. Các tòa nhà được bao quanh bởi những hàng cây xanh mát, tạo ra một không gian yên bình và dễ chịu. Mỗi góc của ngôi trường đều tỏa ra vẻ đẹp độc đáo và sự hiện diện của kiến trúc hiện đại, tạo nên một bức tranh hoàn hảo về sự đa dạng và phong phú. Cảnh quan xanh mướt của sân trường không chỉ là nơi để thư giãn mà còn là một không gian lý tưởng cho các hoạt động ngoại khóa và thể dục. Tại đây, các bạn học sinh có thể thả mình vào những trò chơi sôi động, hoặc đơn giản là tận hưởng không khí trong lành và tương tác xã hội. Nhà sách của trường là một nguồn tài nguyên vô tận, đem lại cho học sinh cơ hội khám phá và học hỏi. Với một bộ sưu tập sách đa dạng từ văn học đến khoa học, từ sách giáo khoa đến tiểu thuyết, mọi người đều có thể tìm thấy điều gì đó phù hợp với sở thích và nhu cầu của mình. Những lớp học sáng tạo và thú vị là nơi nảy nở các ý tưởng mới và khám phá. Thông qua các hoạt động thực hành và thảo luận, học sinh được khuyến khích phát triển tư duy sáng tạo và kỹ năng giải quyết vấn đề. Trên tất cả, ngôi trường của tôi không chỉ là một nơi để học hành mà còn là một tổ chức đầy ý nghĩa, nơi mà sự đa dạng, sự sáng tạo và sự phát triển cá nhân được khuyến khích và tôn trọng.