câu 1 : viết tiếp lời cho một câu chuyện hoặc cuốn sách mà em đã đọc nhằm lan toả tình yêu đọc sách , thông qua đó , khơi dậy trách nhiệm với bản thân , gia đình , xã hội và khơi dậy niềm tự hào dân tộc , tình yêu tổ quốc. câu 2 : Em hãy xây dựng kế hoạch hành động nhằm phát triển văn hóa đọc cho bản thân và cộng đồng, đặc biệt đối với các bạn là trẻ em ở vùng sâu, vùng xa, trẻ em dân tộc thiểu số, trẻ em khuyết tật.
K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những câu hỏi liên quan
22 tháng 12 2023
Quê tôi cánh đồng bát ngát
Cánh đồng xanh mát hương thơm ngát mùi hương
Trẻ em tinh nghịch dưới mương
Con đường kí ức tình thương của bà.
Câu 1: Viết tiếp lời cho một câu chuyện hoặc một cuốn sách mà em đã đọc nhằm lan tỏa tình yêu đọc sách, thông qua đó khơi dậy trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội và khơi dậy niềm tự hào dân tộc, tình yêu với Tổ quốc.
Bài làm
Thế là vào đêm giao thừa hôm đấy, cô bé bán diêm cùng với bà bay lên trời để cùng gặp Thượng Đế. Và bắt đầu từ đây, em sẽ có một cuộc sống ấm lo, tràn đầy tình yêu thương hơn trước kia mà không cần phải lo lắng về một thứ gì nữa. Nhưng điều đấy có thật sự xảy ra với em không ?
Bà dắt tay em bước trên một tấm thảm màu trắng xung quang còn có mây, nhìn về hai phía là những thiên thần nhỏ có cánh màu trắng muốt mượt trên lưng, trên tay họ còn cầm kèn để chào mừng em đến thiên đường. Vừa đi, em vừa nhảy trong một không khí láo nhiệt, vui vẻ; có lẽ đã lâu nắm rồi êm mới được hạnh phục như vậy. Khi đi được một lúc thì có những thiên thần nhỏ đứng trước mặt em và chám vào chiếc váy tạm dề đã cũ trên người em. Tức thì, từ chiếc váy đã cũ đó biến thành một chiếc váy màu trắng lộng lẫy; đằng sau em lại có hai thiên thần nhỏ chạm vào lưng rồi một đôi cánh trắng muốt rang rộng ra hai bên đằng sau em. Bây giờ, trông em như một con người khác vậy. Khi đã xong, em và bà cũng đã tới được trước cộng thiên đường, rồi dần dần chiếc cộng mở ra. Bên trong là một một vùng đất rộng mênh mông, tươi đẹp, có biết bao nhiêu là hoa, là cây. Em liền nhìn thấy mà đứng sững lại, chưa bao giờ em được nhìn thấy một nơi đẹp, tràn đầy màu sắc như vậy. Rồi em bước vào cộng, bên trong còn có những thiên thần khác, họ cười nói vui vẻ bên những bàn tiệc. Bỗng em dừng lại khi thấy bóng dáng của một thiên thần mà em trông thấy rất quen, gần gũi với em và rồi em liền reo lên thật to:
- Mẹ!Mẹ!Mẹ ơi!
Vừa chạy, em vừa reo lên với một cảm xúc vui sướng, rồi em liền ôm chầm lấy mẹ. Hai mẹ con ôm nhau khóc nức nỡ, chắc có lẽ đã lâu lắm rồi em mới được nhìn thấy mẹ. Em cảm thấy rằng hôm nay quả là một niềm vui lớn đối với em, vừa có bà vừa có mẹ bên cạnh.
bên cạnh và từ giờ, em sẽ được sống trong một cuộc sống yêu thương giữa bà và mẹ. Được một lúc, bỗng thượng đế bước ra và bảo mọi người bắt đầu nhập tiệc, hoá ra bữa tiệc hôm nay là để chào đón một thiên thần nhỏ-chính là em. Khi tiệc xong, mẹ và bà mới dắt em đi vùng quanh thiên đường để xem cuộc sống của mọi người trên đây diễn ra như thế nào, trên đây có những gì? Khi đi được một lúc, em mới thấy có một thiên thần thần nhỏ đang quây quần, chơi đùa với bố của của mình thì lúc này, em mới nhớ đến bố. Bao nhiêu suy nghĩ cứ hiện ra trong đầu em như ‘‘Không biết khi không thấy mình, bố có lo lắng không, có đau khổ không, rồi bố sẽ sống thế nào trong những ngày còn lại”. Càng nghĩ em lại càng lo lắng cho bố nhiều hơn. Thế rồi, em mới bảo mẹ và bà dẫn em đến gặp Thượng đế để thưa chuyện. Khi đến trước mặt ngài, em nói:
- Xin ngài có thể cho con được xuống trần gian để nhìn thấy bố được không?
- Được chứ và con đừng để người trần gian biết được thân phận của mình nhé-Thượng đế nói
- Vâng ạ-Cô bé đáp
Khi đã có sự cho phép của Thượng đế, em mới tạm biệt bà và mẹ rồi rang rộng đôi cánh ra bay xuống trần gian, bay vào một hẻm nhỏ không có ai. Em mới biến hoá thành một người khác rồi đi đến ngôi nhà xưa kia của hai bố con. Khi gần đến nơi, em mới thấy bố em bước ra khỏi căn nhà với cái dạng của một kẻ xay rượu, vừa đi mồm còn lẩm bẩm cái gì đó nhưng em cũng biết là bố đang đi tìm em. Lúc này, những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên má em vì em nghĩ ‘‘ Đã qua hết một đêm rồi mà giờ bố mới đi tìm mình’’. Rồi em cũng lấy lại bình tĩnh mà đi đằng sau theo bố. Bố đi hết những con xóm này rồi lại đến những con xóm khác mà chưa thấy em, chắc bố đang tức giận lắm nhưng bố vẫn đi tìm. Lúc này, bố bắt đầu lo sợ vì dù đi tìm hay hỏi thăm những người gần đó về em nhưng họ đều lắc đầu, không thấy. Rồi bố chạy thật nhanh nhìn khắp nơi, mồ hôi ướt đẫm trên áo, mặt bố đỏ bừng lên. Đứng từ xa, em cảm thấy rất xúc động,
em cứ nghĩ ‘‘bố luôn đối xử bể bạc với mình” mà hôm nay mới thấy bố cũng yêu thương mình. Rồi bố đi qua một nhà thờ thì thấy mọi người đang làm tang lễ cho ai đó, thấy thế bố liền ghé vào hỏi thăm thì được mọi người nó:
- Đang làm lễ cho một cô bé bán diêm bị chết vì rét
Ông mới sững sờ nhưng vẫn giữ bình tĩnh mà hỏi mọi người về ngoài hình với vóc dáng của cô bé đấy thì mọi người lại trả lời:
- Khi chúng tôi ra thì thấy bé đầu trần, chân đi trần, trên người mặc một chiếc váy tạm dề đã cũ
Khi nghe xong, ông mới ngỡ ngàng và không tin vào mắt mình ‘‘ con gái của mình đã chết”. Bây giờ, người ông như bị đóng băng toàn thần, mắt lim dim những giọt mắt rơi trên gò má, rồi ông hét lên một tiếng đầy đau khổ:
- Trời ơi! Con ơi! Con của bố!
Lúc này đứng từ xa quan sát, em bắt đầu không tử chủ được mà bắt đầu khóc lên, em nghĩ “Liệu có phải vì mình mà khiến bố đau khổ không?” định chạy ra ôm bố nhưng bỗng từ xa có đôi bàn tay đã kéo em lại vào lòng. Đó chình là bà em nhưng trong cơ thể khác, một lần nữa bà lại xuất hiện đúng lúc để an ủi em. Bà nói:
- Đừng khóc nữa cháu gái, có lẽ bây giờ bố cháu đã nhận ra cái sai của mình và bà tin bố cháu sẽ thay đổi lại bản thân mà
Khi nói xong, bà mới dắt tay em bay lên trời vì bà nghĩ em cần có thời gian để trẫn tĩnh lại tinh thần của mình. Một vài hôm sau, từ thiên đàn nhìn xuống, em không còn thấy bố ở trong nhà nữa, em mới lo lắng “Không biết bố có làm điều gì nguy hiểm không?”. Thế rồi một lần nữa em lại xuống trần gian để tìm bố, khi đi qua những con ngõ nhỏ thì em thấy bố đang làm việc tại một cửa hàng bánh kẹo nhỏ. Thấy thế, em mới liền biến thành một cô bé nghèo ăn xin trên đường để xem bố đã thay đổi hơn trước kia chưa. Khi đến gần lại của hàng, bố mới chạy ra, mang cho em một chiếc bánh thật ngon
mà bố vừa mới mua được. Khi nhận được bánh, em cảm thấy rất thực sự hạnh phúc, vui vẻ vì em cảm thấy rằng bố cũng đã thay đổi hơn trước rất nhiều rồi.
Khi đã cảm thấy ân tâm, em mới bay lên thiên đàn và sống hạnh phúc bên bà và mẹ. Nhưng em cũng vẫn chưa biết được điều gì đã tiếp thêm sức mạnh cho bố để bố có thể sống tiếp với một cuộc sống hạnh phúc khi không có em hay mẹ ở bên. Đó là sau tấm ảnh gia đình, em có viết trên đấy hai dòng chữ “Bố ơi, con yêu bố nhiều lắm/Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm”.
Câu 2: Em hãy xây dựng kế hoạch hành động nhằm phát triển văn hóa đọc cho bản thân và cộng đồng, đặc biệt đối với các bạn là trẻ em ở vùng sâu, vùng xa, trẻ em dân tộc thiểu số, trẻ em khuyết tật chữ in? (Nêu được mục tiêu, đối tượng hưởng lợi, nội dung công việc thực hiện, dự kiến kết quả đạt được)
Bài làm
-Mục tiêu:
+) Tạo thói quen đọc sách cho mọi người trên thế giới.
+) Để cho sách tiếp cận được đến nhiều người, nhân rộng văn hóa đọc trong toàn cộng đồng.
+) Nâng cao ý thức tự giác đọc sách, tuyên truyền tác dụng đọc sách cho các bạn học sinh quanh em. Từ đó, có tinh thần tự giác đọc sách, làm giàu vốn hiểu biết trong học tập và cuộc sống.
-Đối tượng hưởng lợi: Bản thân em, bạn bè, người thân và tất cả mọi người trong cộng đồng.
-Đưa ra biện pháp để mọi người có thói quen đọc sách hằng ngày:
+) Đặt mục tiêu đọc sách hàng ngày: Đặt mục tiêu đọc ít nhất 30 phút mỗi ngày để tập trung vào việc đọc sách. Việc đặt mục tiêu giúp em và mọi người có thói quen đọc sách hàng ngày và tăng khả năng tập trung.
+) Chọn sách phù hợp: Nên chọn sách phù hợp với sở thích và nhu cầu của mình để đọc.
+) Lập kế hoạch chi tiết về phát triển thư viện tủ lớp và thư viện xanh trong trường.
-Dự kiến kết quả đạt được:
+) Trau dồi thói quen đọc sách của mọi người
+) Sẽ có nhiều cuốn sách hay đã được nhân rộng đến cộng đồng