Lúc đầu, muông thú chọn con vật như thế nào để đi đón nàng tiên mùa xuân:
- Có sắc đẹp
- Có sức khỏe
- Có lòng dũng cảm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu `1:`
PTBĐ chính: Biểu cảm
Câu `2:`
Thành phần chính trong câu sau:
CN: Con
VN: sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc làm cho mẹ đau lòng
Câu `3:`
Qua đoạn văn trên, tác giả muốn gửi gắm đến chúng ta cần phải biết tôn trọng người mẹ khi mẹ còn sống, còn bên cạnh và che chở cho chúng ta. Chúng ta cần biết quan tâm tới cảm xúc của mẹ, chăm sóc và yêu thương mẹ hết sức chúng ta có thể. Chúng ta cần biết đặt mình vào tình huống của mẹ, nên thấu hiểu và có lòng vị tha, không nên lúc nào cũng tỏ ra gắt gỏng, vô tâm, lạnh lùng và bỏ mặc cảm xúc của mẹ, bỏ lơ sự quan tâm của người mẹ với mình. Đoạn trích trên muốn gửi lại và cho chúng ta thấy khoảng thời gian lúc còn bên mẹ và lúc đã trưởng thành, ranh giới cách biệt giữa xã hội và gia đình, chúng ta mới thấy tình mẫu tử quan trọng với chúng ta như thế nào. Nên biết tôn trọng, yêu thương, quan tâm và chăm sóc người đã sinh ra chúng ta, người đã dạy dỗ chúng ta nên người.
- Khi mùa xuân đến, muôn loài đều căng tràn nhựa sống. Đó là sức sống mãnh liệt của thiên nhiên (máu căng lên trong lộc nai, mầm non của cây cối…). Sức sống của con người (nhựa sống trong người căng lên, tươi trẻ hơn, thêm khao khát yêu thương).
- Qua đó ta thấy được một mùa xuân trong đôi mắt quan sát của tác giả vô cùng trẻ trung, đằm thắm.
Cảnh sắc mùa xuân Hà Nội, mùa xuân đất trời:
+ Màu sắc đặc trưng: màu sông xanh, núi tím say mộng ước
+ Đường nét, hình khối: Mưa riêu riêu, gió lành lạnh, đường sá không lầy lội, cái rét ngọt ngào
+ Âm thanh đặc trưng: tiếng nhạn kêu, tiếng trống chèo, tiếng hát của những cô gái huê tình
+ Hình ảnh con người:
+ Nghi lễ đón xuân: thắp nến trên bàn thờ Phật Thánh, bàn thờ tổ tiên
+ Gia đình: sum họp, đoàn viên, trên kính dưới nhường
+ Lòng người trong ngày xuân: thấy ấm áp, vui như mở hội
→ Những nét đẹp trong cuộc sống nghĩa tình của con người, đó là nét đẹp văn hóa của người Hà Nội
b, Tác giả nêu bật sức sống của con người trong mùa xuân bằng những hình ảnh gợi cảm, với những hình ảnh so sánh cụ thể: “ Ngồi yên không chịu được… nhựa sống của con người căng lên như máu, những cặp uyên ương đứng cạnh”
+ Cảm nhận rõ rệt về cái rét: “cái rét ngọt ngào, không tê buốt căm căm nữa”
c, Ngôn ngữ của đoạn văn được chắt lọc tinh tế, kĩ càng. Hình ảnh so sánh cụ thể, mới lạ, cũng cách cảm, cách nghĩ sáng tạo, kết hợp với giọng điệu vừa sôi nổi, thiết tha gợi nhiều ấn tượng.
1. PTBĐ: Biểu cảm
2. Người mẹ là người dịu dàng, yêu thương con và hết lòng hi sinh vì con
3. Từ láy: thiết tha, dịu dàng, thiêng liêng, nhục nhã
Đặt câu: Anh ta có lòng yêu quê hương tha thiết
Mẹ em là một người phụ nữ vô cùng dịu dàng
4. Đoạn trích cho thấy về công lao của cha mẹ với con cái và nhắc nhở con cái phải biết yêu quý, hiếu thảo với cha mẹ
câu 1 PTBĐ: BC
câu 2
Mẹ En-ri-cô là một người dịu dàng hiền từ, giàu tình thương yêu và đầy trách nhiệm. Một người yêu thương con và có thể làm tất cả vì con. Mẹ En-ri-cô cũng như biết bao nhiêu người mẹ khác, luôn sẵn sàng hi sinh tất cả cho những đứa con yêu.
câu 3
chở che, thanh thản, thiêng liêng,nhục nhã.
mẹ luôn là người che chở cho chúng ta.
tình mẫu tử thật thiêng liêng.
Lúc đầu, muông thú chọn con vật để đi đón nàng tiên mùa xuân: Có sắc đẹp