K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 3

Ex2

1 C

2 B

3 D

4 B

5 B

30 tháng 3

Ex2

1 D

2 C

3 A

4 D

5 B

13 tháng 2 2023

\(A=\dfrac{2024^{2023}+1}{2024^{2024}+1}\)

\(2024A=\dfrac{2024^{2024}+2024}{2024^{2024}+1}=\dfrac{\left(2024^{2024}+1\right)+2023}{2024^{2024}+1}=\dfrac{2024^{2024}+1}{2024^{2024}+1}+\dfrac{2023}{2024^{2024}+1}=1+\dfrac{2023}{2024^{2024}+1}\)

\(B=\dfrac{2024^{2022}+1}{2024^{2023}+1}\)

\(2024B=\dfrac{2024^{2023}+2024}{2024^{2023}+1}=\dfrac{\left(2024^{2023}+1\right)+2023}{2024^{2023}+1}=\dfrac{2024^{2023}+1}{2024^{2023}+1}+\dfrac{2023}{2024^{2023}+1}=1+\dfrac{2023}{2024^{2023}+1}\)

Vì \(2024>2023=>2024^{2024}>2024^{2023}\)

\(=>2024^{2024}+1>2024^{2023}+1\)

\(=>\dfrac{2023}{2024^{2023}+1}>\dfrac{2023}{2024^{2024}+1}\)

\(=>A< B\)

 

\(#PaooNqoccc\)

13 tháng 2 2023

dễ

14 tháng 1 2018

hôm nay là 

14 tháng 1 2018

Ngày 14/1 

11 tháng 10 2017

Âm nhạc là 1 cái gì đó rất cần thiết cho con người. Đi trên đường phố lúc nào ta cũng có thể nghe thấy âm thanh, điều đó giúp cuộc đời của chúng ta thêm tươi trẻ rộn ràng. Chính vì thế mà nếu thiếu đi âm nhạc cuộc đời chúng ta sẽ thật tẻ nhạt và buồn chán biết bao

8 tháng 10 2017

Âm nhạc là một bộ môn nghệ thuật âm thanh phản ảnh cuộc sống xung quanh ta bằng các hình tượng âm thanh. Cũng như các bộ môn nghệ thuật khác, với sức mạnh diễn cảm lớn lao, âm nhạc thể hiện với tất cả những gì gắn liền với cuộc sống của con người: niềm vui và nỗi đau khổ, đấu tranh sinh tồn, niềm suy tư thầm kín, chí hướng và ước mơ hạnh phúc.



 

22 tháng 10 2021

Tổng là : 36 x 2 = 72 

 Số kia là : 72 - 50 = 22

~ HT ~

8 tháng 3 2017

Câu nào? Bạn nói rõ hơn được không?

17 tháng 4 2022

front

17 tháng 4 2022

front?

29 tháng 10 2021

ok ban

29 tháng 10 2021

Tl

ok nha bn đợi tui tí 

HT

1: Xét ΔABM và ΔDBM có

BA=BD

BM chung

MA=MD

Do đó: ΔABM=ΔDBM

2: Xét ΔBAE và ΔBDE có 

BA=BD

\(\widehat{ABE}=\widehat{DBE}\)

BE chung

Do đó:ΔBAE=ΔBDE

Suy ra: \(\widehat{BAE}=\widehat{BDE}=90^0\)

hay DE⊥BC

3: Xét ΔAME và ΔDME có 

EA=ED

\(\widehat{AEM}=\widehat{DEM}\)

EM chung

Do đó: ΔAME=ΔDME

24 tháng 2 2016

Chưa tới vòng thi huyện mà bạn !

24 tháng 2 2016

nếu mk chỉ tối đa là 3 nha đúng ko mn

11 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ hiền!

     Mẹ ơi, cuộc sống của con rất vô nghĩa nếu không có mẹ. Mẹ biết không? nhiều khi con của mẹ ngồi bên cửa sổ và tự hỏi bản thân mình rằng " con có may mắn khi ở bên mẹ không? Con có vui khi có được gđ này không? " Những câu hỏi ấy thực sự đã có đáp án rồi. Thời gian đã đánh mất tuổi xuân của mẹ, nhưng cũng không vì thế mà con ghét mẹ. Mẹ lúc nào cũng nghĩ bản thân con mà không nghĩ cho mẹ. Mẹ ốm , mẹ nói dối con rằng " mẹ ko sao , mẹ đỡ rồi" mẹ ơi sao phải gánh chịu hết vậy mẹ? Mẹ biết con lo lắng cho mẹ nhường nào không? Mẹ có biết rằng nhìn mẹ khóc con cũng muốn khóc theo không? Mẹ lo cho con từng miếng ăn manh áo, còn bé con lớn lên trong vòng tay âu yếm và dòng sữa của mẹ. Nhiều khi học hành khiến con cảm thấy nản chí nhưng mẹ đã đến bên cạnh con an ủn và động viên con. Hay những lúc con ốm, mẹ thức khuya ngồi bên cạnh con nắm lấy tay mệt quá mẹ gục bên tay con ngủ thiếp đi. Khi con tỉnh , con thấy mẹ chỉ vậy thôi mà khóe mắt con cay cay thương mẹ vô cùng. Mẹ tình dậy ôm lấy con và hỏi con đỡ chưa? con mỉm cười rồi ôm lấy mẹ " mẹ ơi, con đỡ rồi mẹ đừng lo cho con nữa. Mẹ đ ngủ đi. " Nhưng mẹ vẫn không ngủ mà ở bên cạnh con cho tới sáng. Con vui lắm vì con được làm con của mẹ, con vui vì mẹ luôn bên cạnh con. Với mẹ con như là một đứa trẻ vậy, nên mẹ không nỡ để con một mình. 

    Mỗi bữa ăn, nếu thiếu con mẹ sẽ không thể ăn ngon được. Trong lòng luôn thấp thỏm lo cho con. Mỗi lần con vấp ngã hay khó khăn mẹ đều động viên " cố lên con nhé, rồi sẽ ổn cả thôi!" Mẹ ơi, lớp con đứa nào cũng ghen tị với con đó mẹ ạ. Mấy bạn ý ghen tị vì mẹ luôn bên cạnh con, mẹ luôn có mặt khi con đạt thành tích cao trong học tập. Nhiều khj mẹ đánh mẹ mắng con, con lại ghét mẹ và muốn rời xa cái gđ ấy nhưng giờ con lớn hơn rồi mẹ ạ. Con đã biết đâu là sai đâu là đúng rồi. Những gì con làm với mẹ, mẹ cho con xin lỗi mẹ nhé!. Mẹ tha thứ cho con nha mẹ, con hứa sẽ không làm mẹ thất vọng về bản thân con nữa đâu. Và mẹ ơi, công việc của mẹ là một cô giáo rất ít thời gian dành cho con nhưng con biết mẹ sẽ không bao giờ ghét bỏ con đâu. Vì con là đứa con gái duy nhất của mẹ mà. 

   Mẹ nghiêm khắc với con là muốn con trở thành một người có ích cho xã hội và là một người con ngoan. Mẹ đánh con cũng chỉ vì muốn con hiểu rằng " cuộc sống sẽ phải đánh đổi một thứ nào đó để đạt được ước mơ, vì trên đời này không có gì gọi là hoàn hảo cả." Ước mơ lớn nhất của đời mẹ đó là mong con hạnh phúc và có cuộc sống bình an như bao người khác.

  Mẹ à, con không dám nói con yêu mẹ nhường nào nhưng con sẽ cố gắng thể hiện nó qua hành động của chính mình, để con ko nhìn thấy nước mắt mẹ phải tuôn rời vì con. Mẹ mãi mãi là của con mẹ nhé! Nếu có kiếp sau con vẫn muốn mãi mãi làm con gái yêu của mẹ.Với con mẹ mãi là người phụ nữ hiền từ, nhân hậu và đảm đang xứng đáng với 9 chữ vàng mà Bác Hồ tặng.

                                                                                                                Con gái của mẹ

                                                                                                                    Phương Linh

                                                                                                            Nguyễn Phương Linh

Chúc bạn học tốt!

11 tháng 9 2016

Thư gửi mẹ.
Mẹ kính yêu,
Hôm nay thiên thần Buồn đi qua nhà con nhận được thư của mẹ. Con muốn viết thư gửi tới mẹ, vì hôm nay là ngày lễ của những người mẹ hiền mẫu. Ở đây các em bé thai nhi như chúng con mỗi khi có người nhà nhắc đến đó là một bức thư rồi mẹ ạ.
Con vui sướng bởi mẹ vẫn còn nhớ tới con. Vì mẹ vẫn là mẹ của con. Mẹ không như mẹ anh Mất Tay mẹ anh còn chẳng bao giờ viết thư cho anh nữa cơ. Anh Mất Tay là bạn con mẹ ạ. Hôm ấy con cùng anh được ở trong cái túi nhưng mà con chẳng nhìn thấy anh, nhưng con biết anh có hình đẹp lắm vì anh không như con Con thấy anh buồn lắm mẹ ạ. Con cũng không biết nữa con nghe bà ấy nói: “ Mẹ anh ấy không cần anh nữa”.
Mẹ yêu của con, hôm nay đọc thư con muốn trả lời với mẹ. Bây giờ mẹ muốn biết con đang ở nơi đâu nên con viết thư cho mẹ. Để kể cho mẹ nghe cuộc hành trình trong đời con bắt đầu từ lúc con được thành hình trong bụng mẹ.
Hôm ấy con rất vui vì mình được ra đời. Ngày ấy như là ngày đánh dấu sự xuất hiện của con. Con nhớ mẹ và ba cũng vui. Con còn được nghe nhạc nữa bài hát gì mà:” Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh con là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh thắp sáng một gia đình…” Con vui lắm lúc ấy con đã biết cảm nhận rồi đấy mẹ ạ. Con biết tình cảm mẹ dành cho con to lớn như thế nào. Nhưng khi con được 4 tháng tuổi. Ba mẹ đưa con đi khám bệnh con vui lắm nhưng qua cái máy gì mà biết được con là trai hay gái ấy. Khi biết con là con gái con vui lắm vì con ước mình được giống mẹ, để biết đan khăn khi mùa đông lạnh vào bếp khi bố đi làm về, và chăm sóc chị của con nữa. Nhưng mẹ ạ một vài phút sau con chỉ biết khóc thôi, bởi bố mẹ đã to tiếng với nhau. Con nghe thấy hết con biết mẹ đã không muốn xa con đi, nhưng bố lại quyết tâm bắt mẹ con mình xa nhau. Con lo sợ vô cùng con cố gắng nghe xem tại sao bố lại như vậy. Lúc ấy sợ quá con chỉ nhớ được tai con là con gái, gia đình nhà mình cần một người lối dõi, và con đã có một chị rồi…. Con sợ như trong một giấc mơ, con khóc, con không muốn phải xa mẹ
Mẹ yêu quý, khi ấy con được vật gì lạnh lắm. Nó làm con đau cứ kéo con xa dần mẹ. Con cố bám tay vào mẹ nhưng càng cố gắng bám bao nhiêu, con càng đau và càng rời xa mẹ bấy nhiêu. Lúc ấy chân tay con được kéo ra, cả đầu con nữa cũng được cắt vụn ra từng mảnh con đau. Tay một nơi, chân một lẻo, đầu một góc… nên con cũng chẳng biết nó như thế nào nữa. Tuy sau này được sếp lại thành hình nhưng mà những vết đứt, do được cắt và lôi ra của con cũng không thể trở nên một hình hài nguyên vẹn được. Con khóc nhưng có ai nghe tiếng khóc của con đâu. Con được đưa vào nơi mà con nghe mọi người gọi là thùng rác. Con ở cùng anh Mất Tay. Khi ấy mẹ không biết đấy thôi, có con gì đấy nó ăn mất một bàn tay của con rồi, con đau lắm con sợ quá, con khóc thét nên:” Mẹ ơi mẹ ở đâu rồi, cứu con với mẹ ơi”
Một buổi chiều con được một bà già nghèo, đưa anh Mất Tay và con về. Con nói cho mẹ nghe, bà cố gắng tìm xem tay con ở đau nhưng mà không thấy. Con cũng muốn nói cho bà nhưng mà không nói được. Con đã được ở nơi mà có rất nhiều bạn như con đấy mẹ ạ. Vì thân thể con không được lành, mặc dù đã được ghép lại nhưng cũng không đủ, và nó cũng không bao giờ được như trước nữa. Nên mọi người gọi con là Mảnh Vụn. Ở đây chúng con buồn lắm và chúng con nhớ đến mẹ luôn. Nhiều lúc có cơn gió đi qua con lạnh và cô đơn lắm.
Mẹ yêu quý, con biết mẹ buồn khi phải xa con. Mẹ đã xin sự tha thứ nơi con. Nhưng con không dám nhận điều xin lỗi của mẹ đâu. Con chỉ tiếc rằng con không được mặc váy hồng, và đi đôi dép màu hồng cùng mẹ về nhà thôi ạ. Nhiều lúc con thương mẹ lắm, con thương mẹ thật nhiều. Mẹ đừng buồn con vì con nữa nhé. Con muốn vẽ cho mẹ bức tranh về con, nhưng đôi bàn tay của con đã không còn nữa rồi, nên để vẽ được đối với con rất khó. Con cảm ơn mẹ đã luôn nhớ tới con. Mặc dù con chưa từng được nhìn thấy khuôn mặt mẹ nhưng con tin chắc là rất đẹp. Con chỉ xin mẹ một điều mẹ đừng đối xử với các em của con như con nữa nhé, con sợ các em sẽ chịu nhiều đau khổ. Mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé. Con nhớ mẹ nhiều.
Con yêu mẹ
Con gái yêu của mẹ.