Nhà thơ tự an ủi mình thế nào sau khi bạn mất?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đây là một cấu chuyện thật xúc động , đầy tính nhân văn. Thể hiện tinh thần tương thân tương ái của cả lớp cũng như là nỗi niềm bất hạnh, hoàn cảnh trờ trêu của A. Đồng thời, đoạn chuyện cho ta thấy trên đời này vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp.
Gọi số tiền bàn ủi là a, giá tiền bộ lau nhà là b
Ta có hệ phương trình:
\(\hept{\begin{cases}a+b=350000\\90\%a+80\%b=300000\end{cases}\Leftrightarrow\hept{\begin{cases}a=200000\\b=150000\end{cases}}}\)
Vậy giá tiền bàn ủi là 200000 nghìn đồng, bộ lau nhà là 150000 đồng
a) Câu chuyện biểu dương tấm lòng tốt bụng của các bạn trong lớp, giúp A tiến bộ, giúp nhà A bớt cái nghèo, giúp A chăm chỉ học tốt hơn
b) Phần cuối:
Mỗi khi ở bên cạnh bạn bè, được mọi người giúp đỡ, An vui lắm! Cậu sẽ hứa với mọi người là sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng mọi người
a) Em cảm thấy những hành vi của các bạn của bạn A là rất đúng đắn. Các bạn biết quan tâm và giúp đỡ những bạn có hoàn cảnh khó khăn hơn mình, không phân biệt mình nghèo, họ giàu mà có thái độ đoàn kết, thấu hiểu cho bạn A. Em hoàn toàn đồng ý với thái độ của các bạn đối với A.
b) Những thời gian sau đó, cuộc sống của A cũng đỡ hơn rất nhiều, nhờ sự giúp đỡ từ các bạn và thầy cô mà giờ đây, bạn đã trưởng thành và có một công việc ổn định. Nhưng bạn không bao giờ quên được những gì ngày xưa mà các bạn làm cho mình. Bạn xem đó là động lực để cố gắng vươn lên và bạn đã thành công...
* Những từ ngữ thay thế có giá trị tương đương về liên kết là:
Vợ An Tiêm lo sợ vô cùng. Nàng bảo chồng:
- Thế này thì vợ chồng mình chết mất thôi.
An Tiêm lựa lời an ủi vợ:
- Còn hai bàn tay, vợ chồng chúng mình còn sống được.
Nhà thơ đã tự an ủi mình rằng bạn mình dù có van xin cũng chẳng thể ở lại và sinh lão bệnh tử là việc tất yếu, “tuổi già hạt lệ như sương”, không còn quá nhiều nước mắt để khóc bạn, chỉ biết nỗi đau trong lòng.