Viết bài văn ngắn nói về điều mình muốn làm trong năm học
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngày cuối năm vẫn như bao ngày khác, vẫn đủ 24 giờ, nhưng dường như có chút gì đó dùng dằng, níu kéo và thấy trống trải vô cùng.
Những ngày cuối năm tôi sợ thời gian trôi nhanh, có cái gì đó nuối tiếc nhưng có cái gì đó như hối thúc, chẳng thể hiểu được.
Khi chiếc đồng hồ nhích dần từng tích tắc, khoảnh khắc kim giờ và kim phút chạm nhau trên một đường thẳng của ngày cuối cùng ấy đã là một khoảng cách rất xa.
Là khoảng cách giữa năm cũ và năm mới, giữa điều đã cũ và điều sắp mới, giữa gần và xa; giữa những điều khó gọi thành tên…
. Ngày cuối năm, nhắn nhủ lòng mình sống chậm lại một chút để gói trọn cảm xúc yên bình khi một vòng tuần hoàn sắp khép lại…
. Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt café rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn.
. Ngày cuối năm, thèm được trở về nơi ấy, một nơi dù có đi hết cuộc đời vẫn khao khát được tìm lại. Đó là nhà. Để được hít lấy vội vàng vị đất sỏi mằn mặn, nồng nồng in hằn những bước chân cha và giọt mồ hôi của mẹ. Để biết rằng thời gian chẳng chờ đợi một ai khi không biết trân trọng. Mái tóc cha đã phủ đầy sương gió, đôi mắt mẹ ủ đầy nỗi lo toan. Dù thương, dù nhớ cũng chỉ nguyện cầu sự bình yên suốt quãng đời còn lại…
. Một đời người có bao nhiêu lần cuối năm? Con số thất thường, mơ hồ không ai trả lời được cho đến lúc “cát bụi lại trở về với cát bụi”. Một năm nữa lại sắp qua rồi, giữa dòng đời hối hả, bộn bề, ai trong chúng ta cũng đã có những lúc tưởng chừng đuối sức vì công việc và áp lực cuộc sống.
. Trong 365 ngày qua chúng ta có lúc hối hả tất bật, có lúc lại chợt thấy thanh thản bình yên sau những ngày tháng bận rộn. Dường như hôm nay, ngày cuối năm mọi lo toan, mọi gánh nặng đều được trút bỏ, để thấy những khoảnh khắc là yên ắng, là chan chứa, là bình yên…
Những ngày cuối năm, bạn đã buông bỏ được những nỗi buồn, những nỗi tâm sự trong lòng mình chưa? Hãy buông bỏ tất cả và bắt đầu năm mới với nhiều điều thật mới mẻ, thật bình yên và thật vui tươi để chào đón một năm mới với nhiều thành công mới.
. Những ngày cuối cùng của năm, tôi nhớ lại một năm qua mình đã làm được gì và chưa làm được gì. Một năm qua với những thành tựu không được gọi là nổi bật, nhưng nó cũng là một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Nhưng cũng có không ít những lần chúng ta thất bại. Chúng ta dễ dàng mỉm cười với thành công nhưng luôn chạy trốn những lần bị vấp ngã. Không sao cả.
. Cuối năm công việc nhiều, đi chơi nhiều, ông trời dở chứng nhiều, ốm, mệt mỏi và stress, cuối năm mong về nhà mà càng nhìn càng xa, phố SG vừa đông vừa tấp lập nhưng ta vẫn chỉ với ta, nghe câu hát “người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố, bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường….” thấy buồn và nhớ nhà
. Rồi những ngày của tháng cuối cũng trôi qua…quan trọng không phải là mình đã làm được gì, đánh mất những gì…Mà quan trọng là khi nhìn lại một chặng đường ngắn ngủi, mình có còn cảm thấy hối tiếc điều gì hay không?
. Những ngày tháng 12 – dường như lạnh hơn một chút, nỗi cô đơn đi lạc khắp hang cùng ngõ hẻm. Em sẽ bắt gặp những dòng người đi rất vội, vội vã giữa năm tháng bôn ba, giữa những con sóng cuộc đời tất bật, cả dòng thời gian cũng không dừng lại trong một cái nhíu mày. Em nhận ra rằng, những ngày cuối năm đang trôi…
. Những ngày cuối năm bừng lên sức sống của mùa lễ hội. Đâu đó trên phố phường giăng đèn lạ lẫm, con người ta dễ để mình lạc bước giữa đơn côi. Em, đừng giống như người ta nhé, nếu cô đơn hãy tự nắm lấy tay mình. Mùa mới về để cầu phước lành và bình an sẽ đến, không phải mùa để tự gieo phiền muộn đâu em!. Đi ngoài đường những ngày cuối năm rất khác. Có người thì hối hả sợ như không đủ thời gian, nhưng có những người lại vô cùng chậm rãi, như sợ một điều gì đó trôi qua đi, như một kẻ vấn vương hoài tình cũ, nửa muốn năm cũ trôi qua, nửa muốn níu lại.
. Rồi những ngày của tháng cuối cũng trôi qua, quan trọng không phải là mình đã làm được gì, đánh mất những gì… mà quan trọng là khi nhìn lại một chặng đường ngắn ngủi, mình có còn cảm thấy hối tiếc điều gì hay không?
. “Thời điểm cuối năm luôn là lúc khiến lòng người nhiều băn khoăn và do dự nhất. Sau khi ngồi thẫn thờ rất lâu trước màn hình máy tính đã đen ngòm, tôi quyết định đứng lên và đi siêu thị để chuẩn bị cho một bữa tiệc tối ở nhà. Lúc lỉnh kỉnh từ siêu thị bước ra cũng là lúc xe gọi đã đến.
.Cuối năm là những dự định còn dang dở và chưa thể thực hiện được, những ước mơ, những công việc, những kế hoạch chưa thể thực hiện được. Và đã lại chuẩn bị để bước vào một năm mới với nhiều điều mới còn chờ đợi mình ở phía trước.
#Châu's ngốc
Có thể nói việc học tập là một quá trình lâu dài của cả một đời người: học ở trường, ở gia đình và ở xã hội. Và trong các môi trường đó thì môi trường xã hội là mái trường lâu dài bởi vì trường học theo tổ chức chỉ diễn ra ở một lứa tuổi nhất định nào đó còn trường gia đình cũng vậy nhưng ở góc độ khác. Và con người khi đã trưởng thành thì trường ngoài xã hội mới là mái trường quan trọng, bởi nơi đó chúng ta có thể học được nhiều điều. Bởi vậy, theo em câu nói Đi một ngày đàng học một sàng khôn là đúng, bởi mỗi ngày khi được đi đến một nơi nào đó ta sẽ có thể học được nhiều điều. Tuy nhiên có bạn lại có ý kiến: Nếu không có ý thức học tập thì chắc gì đã có “sàng khôn” nào. Đây là một ý kiến cũng hoàn toàn đúng.
Câu nói là một lời khuyến khích tinh thần học hỏi và học hỏi không ngừng, bởi khi đi ra ngoài chúng ta có thể bắt gặp được rất nhiều điều hay để từ đó chắt lọc được những cái hay, cái tốt để tạo thành một kho tàng kinh nghiệm riêng cho
bản thân. Điều này có thể được minh chứng qua việc hàng ngày bước chân ra ngoài, trên con đường ta đi hiện thực cuộc sống thường phơi bày ra hết sức chân thực: cảnh chợ búa, cảnh người giúp người, cảnh trộm cắp, tranh giành nhau,…
Cuộc sống bên ngoài đa màu, đa sắc khi được tiếp xúc với nó chúng ta dễ dàng rút ra bài học cho mình. Chẳng hạn, đi trên đường phố ta có thể bắt gặp một cụ già ốm yếu lẩy bẩy đi ăn xin và có cô bé đem đến cho cụ nghìn bạc ta sẽ nhận thấy rằng cuộc đời này còn có những người đáng thương vậy sao? Già mà vẫn không hết khổ, với suy nghĩ đó ta sẽ tự hứa sẽ phải cố gắng học hành cho tốt để sau này phục dưỡng cha mẹ thật chu đáo; đồng thời có cơ hội giúp đỡ những người nghèo khổ. Và trước hành động của em bé ta cũng thấy con người quà thật luôn có tấm lòng nhân hậu, biết yêu thương người khác. Đó là hành động ta cần trân trọng và học tập.
Từ khi bước chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất , người luôn đồng hành với tôi trong mọi niềm vui, nỗi buồn , không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng “bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.
Minh Anh học cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh. Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi, bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn. Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quênđược hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.
Dáng người nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo: “phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại, tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào tôi cũng tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.
Cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và thắm thiết hơn.
1. Viết đoạn văn ngắn nói về kì nghỉ hè của mình
I had a great summer vacation because I immersed myself in sports. On the first day of vacation, I went swimming by the lake and sunbathing on the beach. The second day, I went sailing with my friend. On the third day of vacation, when I went fishing, I caught 5 salmon in the lake. On the 4th day, I walked in the forest along a small stream. I am very happy with my summer vacation and I hope to have one next year.
Dịch:
Tôi đã có một kỳ nghỉ hè tuyệt vời vì tôi đã đắm mình vào thể thao. Vào ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, tôi đã đi bơi bên hồ và tắm nắng trên bãi biển. Ngày thứ hai, tôi đi du thuyền với bạn tôi. Vào ngày thứ ba của kỳ nghỉ, khi tôi đi câu cá, tôi đã bắt được 5 con cá hồi trong hồ. Vào ngày thứ 4, tôi đi bộ trong rừng dọc theo một con suối nhỏ. Tôi rất vui với kỳ nghỉ hè của mình và tôi hy vọng sẽ có một kỳ nghỉ vào năm sau.
2. Viết đoạn văn ngắn nói về ngôi nhà mơ ước trong tương lai
My future house will be a villa. It will be in the countryside. It will be very big and modern. There will be a swimming pool and a flower garden. In my futute house, it will have 20 rooms. It will use solar energy and wind energy. I will have some robots. They will help me do the housework and guard the house. I will have a super smart TV to help me surf the internet. My bedroom is the room I best. It will have a table, 2 chairs, a television and an air conditioner. And there will be a helicopter in the house. My future house will be so great.
Dịch:
Ngôi nhà tương lai của tôi sẽ là một biệt thự. Nó sẽ ở nông thôn. Nó sẽ rất lớn và hiện đại. Sẽ có một hồ bơi và một vườn hoa. Trong ngôi nhà tương lai của tôi, nó sẽ có 20 phòng. Nó sẽ sử dụng năng lượng mặt trời và năng lượng gió. Tôi sẽ có một số robot. Họ sẽ giúp tôi làm việc nhà và canh giữ nhà cửa. Tôi sẽ có một chiếc TV siêu thông minh để giúp tôi lướt internet. Phòng ngủ của tôi là phòng tôi thích nhất. Nó sẽ có một cái bàn, 2 cái ghế, một cái tivi và một cái máy lạnh. Và sẽ có một chiếc trực thăng trong nhà. Ngôi nhà tương lai của tôi sẽ rất tuyệt .
Last summer, the suns like to burn the whole sky so my family decided to plan an outing relieve the heat.
Me and my family prepared everything perfectly for the best outing. When we got there, we changed our clothes and ran to the beach to play intreresting game like: build sand castle, throwing ball,...We also ate seafood and stayed in hotels. My favorite memory is walking along the beach and watching the sunrise.
It was enjoyable outing and I hope to come back angain!
Mình xin lỗi tại vì không có nhiều thời gian nên chỉ làm được một bài thôi! Nếu sai chỗ nào thì mong các bạn sửa giùm nha!
Bài thơ mượn lời tâm sự của con hổ bị nhốt trong vườn bách thú để thể hiện nỗi chán ghét thực tại tầm thường, giả dối, hoàn cảnh đất nước bị xâm chiếm. Đây là tâm sự của một thế hệ thanh niên. Qua đó thể hiện khát vọng tự do.
Tham khảo:
As the new year approaches, it is a time for reflection and setting goals for the future. One of my wishes for the upcoming year is to prioritize my health and well-being. I want to focus on maintaining a balanced lifestyle by incorporating regular exercise, eating nutritious meals, and taking time for self-care. Additionally, I aspire to cultivate meaningful relationships and spend quality time with my loved ones. Another wish of mine is to continue learning and growing both personally and professionally. I aim to expand my knowledge and skills in my chosen field and embrace new opportunities for personal development. Lastly, I hope to make a positive impact in the world around me by engaging in acts of kindness and giving back to my community. By striving to achieve these goals, I believe that the new year will bring me fulfillment, happiness, and a sense of purpose.
Mở đầu bài thơ là một tiếng kêu "buồn lắm chị Hằng ơi!". Một tiếng kêu đầy ắp tâm sự. Thi sĩ Xuân Diệu đã nhận xét như vậy.
"Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nửa rồi"
Nỗi buồn đến mức "buồn lắm"; trong cô đơn chỉ còn biết gọi chị Hằng để dãi bày tâm sự. Ba tiếng "chị Hằng ơi!" rất biểu cảm, ý vị làm cho giọng thơ thiết tha thân mật. Câu thơ man mác sự buồn và chán. Tản Đà đã từng viết: "Đời đáng chán hay không đúng chán?", nay thì đã "chán nửa rồi". Bài thơ in trong tập "Khối tình con" xuất bản năm 1916, qua đó ta thấy rõ nguyên cớ sâu xa, buồn và chán vì trần thế, vì cuộc đời xấu xa, vì chế độ thực dân nửa phong kiến ngột ngạt, thối nát, tù hãm. Vì cống danh dở dang: "Tài cao, phận thấp, chí khí uất". Buồn vì non nước đang bị ngoại bang thống trị "Lệ ai giàn giụa với giang san". Đó là nỗi buồn của một thế hệ trong vòng nô lệ lầm than. Là một thi sĩ đa cảm, đa tình, nỗi buồn đã kết thành mối sầu