Viết một đoạn văn kể về các thành viên trong gia đình em . Đoạn văn có 1 câu đơn , 1 câu ghép , 1 câu mở rộng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Gia đình tôi bao gồm bốn người: bố, mẹ, tôi và một em gái. Do bố mẹ tôi là công nhân nên thường phải dậy sớm đi làm nên việc đưa đón em thuộc về trách nghiệm của tôi. Tôi học hơn em tôi một cấp học mà trường cũng gần nhau. Từ sáng sớm, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng và hoàn thành việc bố mẹ giao. Rồi sau đó chúng tôi cùng nhau tới trường. Dù công việc có bận rộn, bố mẹ vẫn luôn dành thời gian quan tâm đến việc học của tôi và em tôi. Em tôi là học sinh lớp 9 sắp thi chuyển cấp nên gia đình lúc nào cũng dành sự động viên lớn cho em. Vào thời gian rảnh, gia đình tôi thường ra ngoài chơi thể thao hoặc đi pinic. Tôi rất yêu quý và trân trọng gia đình của mình
Trường của tôi là một trường ngôi trường nhỏ, thuộc vùng ven biển của Huyện Kim Sơn. Trường tôi tương đối đơn sơ hay nói cách khác là điều kiện cơ sở vật chất hạ tầng. Cả ngôi trường chỉ gồm 12 phòng học, 4 phòng Hiệu bộ, cách nhau bởi một sân chơi nho nhỏ, dành cho học sinh lúc ngoài giờ. Tuy điều kiện thiếu thốn là thế nhưng giáo viên ở đây không những không buồn mà còn vui vẻ đón nhận một cách hứng khỏi.
Họ thể hiện bằng sự nhiệt huyết trong công việc, sự vui vẻ, tự hào khi nói chuyện với đồng nghiệp về ngôi trường của mình. Học sinh trường tôi học cũng rất tốt, trong các kì thi vào cấp 3, hầu như các thủ khoa đều là học sinh trường tôi. Chúng tôi rất hãnh diện về điều này, chúng tôi luôn cố gắng học tập thật tốt, để có thể làm giàu đẹp thêm ngôi trường thân yêu của mình
In đậm : Câu Ghép
tham khảo ạ : https://vndoc.com/van-mau-lop-2-ke-ve-mot-viec-lam-tot-cua-em-126881
Câu hát cùng gió khơi đưa thuyền đi nay vẫn câu hát ấy căng buồm đưa thuyền về. Nhưng giờ đây không chỉ còn là sức mạnh của gió mà sức mạnh niềm vui con người như được nhân lên vì thuyền đầy cá. Nếu như ở khổ thơ đầu, sau khi màn đêm bao trùm trên biển thì con người mở cửa đêm ra khơi đánh cá thì giờ đây họ – những người dân chài đang “chạy đua cùng mặt trời”. Không còn là sự nối tiếp của nhịp sống thiên nhiên, con người mà quan hệ của thiên nhiên, con người là quan hệ song song, đua tranh. Chạy đua với mặt trời cũng là chạy đua với thời gian. Con người đang giữ lấy từng giây, từng phút, đang vượt lên trên cả thời gian để tạo của cải cho cuộc sống mới, để xây dựng và cống hiến. Những con người lao động đã về đến bến khi bình minh vừa ló dạng:
Mặt trời đội biển nhô màu mới
Cảnh biển một ngày mới được mở rộng đến muôn dặm và ngập tràn ánh sáng. Hình ảnh nhân hoá “mặt trời đội biển” đi lên mở ra một ngày mới tốt đẹp hơn, ánh sáng của mặt trời không chỉ mang đến màu của cảnh vật mà còn mang “màu mới” cho cuộc sống mà những người lao động đang từng ngày, từng giờ cống hiến. Sức tưởng tượng cùang bút pháp lãng mạn khiến bờ bãi thuyền về trong dòng thơ cuối rực rỡ huy hoàng trong ánh sáng:
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi
Mắt của ngàn vạn con cá phơi trên bờ biển như cùng hướng về một phía phản chiếu tia sáng bình minh rực sáng muôn dặm dài xa như bờ biển đất nước.
Câu 1: a)
- học sinh: một học sinh, các học sinh, các em học sinh.
- giáo viên: người giáo viên, một giáo viên ưu tú, người giáo viên nhân dân.
b) Tự chép.
Câu 2: Suy nghĩ kĩ nha bạn, mình nghĩ nói về gia đình thì cũng khá là dễ thôi. ;)
Gia đình là nơi chúng ta học hỏi và trưởng thành, nơi mà tình yêu và sự quan tâm không bao giờ thiếu. Những con người may mắn nhất đối với tôi là khi họ có một gia đình dù hoàn chỉnh hay không hoàn chỉnh. Mẹ cho tôi một cảm giác được yêu thương và chân trọng, ba cho tôi cảm giác được bảo vệ và an toàn. (Câu ghép) Em trai cho tôi cảm giác mệt mỏi của người làm chị hai. (Câu đơn) Mỗi khi ba mẹ tôi đi làm thì lập tức nó sẽ khó chịu, nhõng nhẽo khiến tôi mệt mỏi nhưng ai bắt nạt em tôi thì tôi lại muốn bảo vệ em. Có lẽ đó là tình yêu thương của máu mủ ruột rà. Mẹ luôn luôn chăm lo cho tôi từng cái ăn miếng mặc, bởi vì hồi xưa mẹ không được ăn uống đầy đủ nên dường như bây giờ mẹ đang bù đắp lại điều đó qua em và tôi. Hi sinh tuổi thanh xuân của mình khi mới 22 tuổi, tôi càng thương mẹ nhiều hơn. (Câu mở rộng) Ba tôi thì lại rất khó khăn nhưng lúc nào cũng quan tâm tôi từng cái nhỏ nhặt. Tất cả làm cho tôi có một cảm nhận: Gia đình mình thật hạnh phúc.
✿Tuệ Lâm☕