em hãy viết một đoạn văn 8 đến 10 câu kể về bạn bè
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1) Em và Lan Anh là hai người bạn thân thiết của nhau. Lan Anh rất xinh đẹp. Bạn có khuôn mặt trái xoan. Nước da trắng hồng. Đôi mắt to và tròn. Mái tóc ngắn mềm mượt, đen nhánh. Em thích nhất là mỗi khi Lan Anh cười. Nụ cười tươi rói . Lan Anh học rất giỏi, nhất là môn Toán. Mỗi khi rảnh rỗi, em và Lan Anh thường đọc sách cùng nhau. Em rất yêu quý người bạn của mình.
5) Người em yêu quý nhất trong gia đình chính là mẹ. Mẹ em tên là ... Năm nay mẹ đã 40 tuổi nhưng mẹ vẫn rất trẻ. Mẹ em làm nội trợ trong gia đình. Mỗi sáng, mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà rồi đưa em đến trường. Sau đó mẹ đi chợ , đi làm. Mẹ em nấu ăn rất ngon. Mẹ chăm sóc em rất chu đáo Buổi tối, mẹ thường dạy em học bài. Em yêu mẹ nhất trên đời. Em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui lòng.
Tham khảo:
"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!"
I always love to go out with my family, and going to Dam Sen theme park was one of my favorite event. We went there in the early in the morning to get the ket because it was weekend. Once we got inside the park, we started to follow the map to visit everywhere. First, we bought some snacks and drinks to eat on the way, then we sat down near the lake to have a small picnic. Next, we joined in the playground section to play many different interesting games. My sister, my father and I decided to went inside the haunted house while my mother stood outside. I screamed as loud as I could, and I ended up having a sore throat. Later we got on the roller coaster, the racing cars and rode the fake bulls. Most of the time my mother just stood outside and kept our belongings, but sometimes she also joined some easy games as well. We left the park in the evening, and it was such a great day to create memories with my family.
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới......ánh mặt trời. Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích. Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hòa trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc. Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhòa.
Như chúng ta đã biết, hàng ngày tại các trường học, lớp học hay kể cả những nơi ồn ào nhất. Chúng ta cũng sẽ bắt gặp những hình ảnh như bắt nạt bạn bè, ăn hiếp những người yếu kém. Vậy chúng ta sẽ phải làm gì để tỏ thái độ tôn trọng đối với bạn bè. Nguyên nhân dẫn đến việc đáng nhau trong trường học rất đỗi là nhỏ. Như bạn chúng ta làm rơi cái bút, vô tình chạm người chúng ta. Từ những điều đơn giản như vậy nhưng cũng làm cho người hung đánh bạn mà không nghĩ đến hậu quả sau này. Nhắc đến hậu quả thì có những trường hớp thì nhẹ như sợ hãi còn những trường hợp nặng nề hơn đó là trầm cảm, tổn thương tinh thần. Chúng ta phải làm gì để có một thái độ đúng đắn đối với mooic người bạn trong trường cũng như trong lớp: Khi bạn làm rơi bút chúng ta sẽ nói bạn nhặt hộ hoặc nói bạn cẩn thận. Khi bạn vô tình xô chúng ta ngã, chúng ta tự đứng lên hoặc là phê bình ban. Có rất nhiều cách để giải quyết những trường hợp như vậy. Tôi mong rằng những trường hợp nêu trên sẽ không còn hiện hữu trong cuộc sống nữa. hãy mơ ước về một tương lai tươi đẹp.
Học tập là một quá trình dài, là một cách để con người tiếp cận tri thức, nâng cao trình độ, mở mang trí óc để khám phá những điều hay lẽ phải. Học là việc cần thiết suốt đời bởi tri thức nhân loại là một kho tàng vô cùng phong phú, nó như biển cả mênh mông mà sự hiểu biết của con người lại có hạn. Đâu phải chỉ cần thời gian mà con người có thể hiểu biết được mọi điều trong cuộc sống. Con người ta khi sinh ra, chưa có hiểu biết về cuộc sống, chưa biết làm gì cả, vì vậy phải học từ việc nhỏ nhất, đơn giản nhất trở đi. Lớn lên đến trường phải học đọc, học viết, học những kiến thức tự nhiên và xã hội để trang bị cho mình những trí thức cần thiết trong cuộc sống nhằm giúp mình sau này có thể làm việc tốt bởi trẻ mà không học thì sẽ rất khó để chúng ta có thể vào đời một cách vững vàng. Khi trưởng thành lại cần phải học. Những kiến thức ta được học trong trường không chỉ là nền tảng cơ bản trong cuộc sống, khi bắt tay vào công việc thường nảy sinh ra nhiều vấn đề. Để giải quyết được ta phải tự học, tự nâng cao kiến thức. Hiện nay trình độ khoa học kỹ thuật, văn hoá tri thức ngày càng phát triển, càng có nhu cầu đòi hỏi cao đối với con người. Nếu chúng ta ngừng học tập thì sẽ bị lạc hậu, tụt lùi, không đảm đương được các công việc được giao, không hoàn thành tốt nhiệm vụ được phân công. Không ngừng học tập thì mới trở thành người có ích cho gia đình và cho xã hội.
Năm nay em học lớp Ba. Bước vào năm học mới, em rất ngỡ ngàng vì bài vở năm nay nhiều và khó hơn năm ngoái. Sau những giờ học căng thẳng ở lớp, em lại tiếp tục làm những bài tập ở nhà.Nhiều bài toán, bài tiếng Việt thật mới lạ, những thuật ngữ như vừa trên trời rơi xuống làm em thật lúng túng. Tuy nhiên, cuối cùng nhờ sự kiên trì, em vẫn tìm ra lời giải cho những bài tập khó đó.Tuy bài vở có nhiều khó khăn như vậy nhưng em cảm thấy rất vui vì được lớn hơn một tuổi, học hơn năm trước một lớp. Ngoài ra, em còn được học cô giáo mới. Cũng như cô giáo của em năm trước, cô giáo năm học này rất nhiệt tình chỉ bảo chúng em. Cô còn rất trẻ, dáng người thon thả. Mái tóc đen của cô ôm lấy khuôn mặt trái xoan. Cô giảng bài rất hay. Mỗi khi nghe cô nói, em luôn bị cuốn hút bởi giọng nói ấm áp và truyền cảm của cô. Cô thường kể chuyện cổ tích cho cả lớp nghe mỗi khi lớp tiến bộ và ngoan. Cô cũng động viên em và các bạn cố gắng học tập.Học kì vừa qua nhờ sự chỉ bảo của cô, em đã đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Học kì này em quyết giữ vững danh hiệu ấy để không phụ lòng mong đợi của cô và cha mẹ.
Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em. Cô hai mươi bảy tuổi. Cô là giáo viên dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng. Vì cô nổi tiếng là một giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh tin tưởng và gửi con mình vào học lớp cô. Cô Thanh rất hiền và dịu dàng, cô thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh kẹo, đôi lúc cô cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác. Gia đình em coi cô như một thành viên trong gia đình mình.
Cách nhà tôi không xa là nhà anh Hoàng. Anh Hoàng học lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thi ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Ba mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người cho rằng những đứa con độc nhất thường nghịch ngợm khó bảo. Không biết lời nói đó đúng hay sai, riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Hoàng là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi và ba tôi đều khen anh Hoàng ngoan, hiền, dễ thương. Nhiều lúc ba tôi thường nói với anh Trung tôi rằng: "Con làm bạn với Hoàng là ba yên tâm rồi. Gia đình nó cũng là một gia đình khá giả, vậy mà nó sống rất bình thường, không đua đòi lêu lổng, lại chăm học nữa. Con nên học ở Hoàng những đức tính ấy!". Những gì ba tôi nói về anh Hoàng, tôi đều khẳng định được cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li rượu. Anh đến nhà tôi thường là cầm những cuốn sách, tập vở để học, thinh thoảng mới rủ anh tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi cả hai anh lại ngồi vào bàn, cắm cúi học bài. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuốn "Khăn quàng đỏ" và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Hoàng như anh Trung của tôi vậy.
Bàì làm
Bạn bè là gì? Có thể hiểu bạn bè là mối quan hệ rất quan trọng trog cuộc sống của mỗi người. Nếu không có bạn bè thì ta sẽ chẳng thể có nguồn động lực hoặc hi vọng để bước chân trên đường đời.
Vậy thì chắc chắn rồi, ai cũng có những người bạn xung quanh mình.Tôi cũng vậy, mỗi ngày tới trường của tôi quả thực rất đáng nhớ. Nhớ khi tôi được học cùng, chơi cùng những người bạn của bản thân mình. Những khoảnh khắc ấy sẽ đọng lại trong tim tôi mãi mãi......Nhưng không phải cái tình bạn nào cũng đẹp như tranh vẽ. Có những người mà bạn thực sự không thích họ và họ cungx vậy thì nó không là tình bạn đâu. ....Qủa thực thì tình bạn nó rất dễ vỡ. Dù nó có đẹp đến đâu thì nếu bạn không trân trọng nó cũng chỉ là những khoảnh khắc nhất thời không đáng có.
Bài làm
Bạn bè là những người mà chúng ta chọn để chia sẻ cuộc sống, những niềm vui và nỗi buồn. Họ là những người luôn ở bên cạnh, hỗ trợ và động viên chúng ta trong mọi tình huống. Bạn bè không chỉ là những người chơi cùng, mà còn là những người mà chúng ta có thể tin tưởng và chia sẻ bất kỳ điều gì. Bạn bè có thể xuất hiện trong cuộc sống từ rất sớm, như những người bạn từ trường mẫu giáo, tiểu học hay trung học. Hoặc có thể là những người bạn mới mà chúng ta gặp trong quá trình học tập, làm việc hoặc tham gia các hoạt động xã hội. Dù là bạn bè cũ hay mới, quan trọng nhất là họ mang lại niềm vui và sự hỗ trợ cho cuộc sống của chúng ta. Bạn bè không chỉ là những người chơi cùng mà còn là những người mà chúng ta có thể trò chuyện và chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc của mình. Họ là những người lắng nghe và hiểu chúng ta, đồng thời cũng đưa ra những lời khuyên và ý kiến xây dựng. Bạn bè giúp chúng ta nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ khác nhau và giúp chúng ta phát triển một cách toàn diện. Ngoài ra, bạn bè còn là những người mà chúng ta có thể dựa vào trong những thời điểm khó khăn. Họ sẽ luôn ở bên cạnh, đồng hành và hỗ trợ chúng ta vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Bạn bè là những người mà chúng ta có thể tin tưởng và chia sẻ những bí mật, những điều riêng tư mà không thể nói với ai khác. Cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn khi có bạn bè. Họ là những người mà chúng ta có thể cùng nhau tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ, chia sẻ niềm vui và khám phá thế giới xung quanh. Bạn bè là những người mà chúng ta có thể cùng nhau trải qua những cuộc phiêu lưu, những trò đùa và những trải nghiệm mới mẻ. Tóm lại, bạn bè là những người đặc biệt trong cuộc sống của chúng ta. Họ không chỉ là những người chơi cùng mà còn là những người luôn ở bên cạnh, hỗ trợ và động viên chúng ta. Họ là những người mà chúng ta có thể tin tưởng, chia sẻ và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ.