kể một số día danh du lịch nổi tiếng trong nước mà em biết.chọn một địa danh vừa kể tên để đặt câu với mong muốn bố mẹ sẽ cho gia đinh đi tham quan nơi đó trong dịp hè sắp tới
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một số địa danh du lịch nổi tiếng:
Phú Quốc, Nha Trang, Sầm Sơn, Cửa Lò, Hạ Long, Đà Nẵng, Cát Bà,..
Đặt câu:
Sắp đến kì nghỉ hè rồi, em mong bố mẹ cho em được đi du lịch đến biển Cửa Lò.
Một số danh lam thắng cảnh, địa điểm nổi tiếng và hình ảnh đặc biệt về thủ đô Hà Nội bao gồm: 1. Hồ Hoàn Kiếm: Hồ nằm giữa trung tâm thành phố, có cây cầu Thê Húc và ngọn tháp Rùa. Đây là một trong những biểu tượng đặc trưng của Hà Nội. 2. Chùa Một Cột: Là một ngôi chùa nổi tiếng với kiến trúc độc đáo, được xây dựng vào thế kỷ thứ 11. Chùa này có một ngọn đình duy nhất trên một cây cột đá. 3. Văn Miếu - Quốc Tử Giám: Là một ngôi đền văn hóa lịch sử, được xây dựng vào thế kỷ thứ 11. Đây là nơi tôn vinh các học giả và nhà văn của Việt Nam. 4. Tháp Rùa: Là một ngọn tháp nằm trên hòn đảo nhân tạo trong Hồ Hoàn Kiếm. Đây là biểu tượng của thành phố và có ý nghĩa lịch sử sâu sắc. 5. Cầu Long Biên: Là một cây cầu sắt nổi tiếng, xây dựng vào thế kỷ thứ 19. Cầu này có kiến trúc độc đáo và là một trong những biểu tượng của Hà Nội. Trong số này, em ấn tượng nhất với hình ảnh của Hồ Hoàn Kiếm, với cây cầu Thê Húc và ngọn tháp Rùa. Hình ảnh này thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và kiến trúc, tạo nên một không gian yên bình và đẹp mắt giữa lòng thành phố.
- Thắng cảnh: Hồ Gươm, Hồ Tây, ....
- Di tích: Văn Miếu Quốc Tử Giám, Hoàng Thành Thăng Long
Tình huống phải viết báo cáo:
+ Tình huống a: cần viết văn bản đề nghị.
+ Tình huống b: cần viết báo cáo.
+ Tình huống c: cần viết đơn xin nhập học.
Đề bài: Trong dịp nghỉ hè, em đã cùng gia đình đi tham quan một danh lam thắng cảnh. Em hãy viết một bài văn tả lại cảnh đẹp đó.
- Phóng viên (PV), Người trả lời (TL):
PV: Chào bạn, xin tự giới thiệu mình là Nam đến từ câu lạc bộ phóng viên nhỏ của trường. Không biết bạn có đang bận gì không? Mình đang có cuộc khảo át về sơ thích cá nhân và muốn phỏng vấn bạn một chút để thu thập thông tin. Bạn có thể giúp mình được không?
TL: Ồ tất nhiên rồi, hiện tại mình đang rảnh.
PV: Cảm ơn bạn, câu hỏi đầu tiên là bạn hãy nói tên một bài hát hoặc một bài thơ mà bạn thích.
TL: Bài thơ mà mình thích đó là bài thơ “Lượm”.
PV: Bạn hãy kể tên một quyển truyện mà bạn thích.
TL: Harry Potter.
PV: Người mà bạn yêu quý nhất là ai?
TL: Tất nhiên là bố mẹ mình.
PV: Sở thích của bạn là gì?
TL: Nhiều lắm: đá bóng, đọc sách, nghe nhạc, …
PV: Điều bạn quan tâm nhất hiện nay là gì?
TL: Kì thi cuối năm của chúng ta.
PV: Môn học nào bạn thích nhất? Vì sao?
TL: Môn Toán vì môn đấy mình học khá nhất.
PV: Bạn mong muốn tham gia vào hoạt động nào của lớp, của trường?
TL: Mình muốn tập trung học tập hơn nhưng nếu có thể mình muốn tham gia vào hội thể thao của trường.
PV: Nếu được đi du lịch, bạn muốn đến đâu?
TL: Mình muốn đến thăm nước Mỹ, là nơi thành hiện thực của những ước mơ.
PV:Xin chào mọi người,mình tên là Nguyễn Thị Thanh Mai đây,từ câu lạc bộ phóng viên nhỏ của nhà trường.Mình ko biết bạn đã có một việc gì đó nó đang hơi khó khăn một chút đúng ko?Mình đang có cuộc khảo sát về sở thích của tôi và tôi đang muốn phỏng vấn bạn việc này một chút để thu nhập thông tin này.Liệu bạn có thể giúp tôi được chứ?
TL:Ồ,tất nhiên tôi đang rảnh rỗi trong một thời gian.
PV:Tôi cảm ơn bạn,câu hỏi đầu tiên là bạn hãy nói tên một bài hoặc một bài thơ nào đó mà bạn thích.Làm ơn bạn có thể trả lời?
TL:Bài đọc mà tôi thích là "Vua tàu thuyền Bạch Thái Bưởi" nhé.
PV:Vậy cuốn truyện mà yêu thích là gì?
TV:Cuốn truyện mà mình yêu thích nhất là truyện Doraemon
PV:Người mà bạn yêu quý nhất là ai?
TL:Tất nhiên là bố mẹ mình.
PV:Sở thích của bạn là gì?
TL:Sở thích của mình là:đọc truyện tranh,xem tivi,đi xe đạp,nghe nhạc,chơi bóng rổ,...nhiều lắm.
PV:Điều mà bạn hay quan tâm nhất là gì?
TL:Điều mà mình quan tâm đến là kỳ thi cuối năm học cùa chúng ta.
PV:Môn học mà thích nhất?Vì sao?
TL:Môn mà mình thích nhất đó là môn Toán.Vì mình học rất giỏi.
PL:Bạn mong muốn tham gia vào hoạt động nào của lớp,trường?
TL:Mình mong muốn được tham gia trò chơi nhảy dây của lớp.Có thể tớ tập trung học tập.
PV:Nếu được đi du lịch,bạn muốn đến đâu?
TL:Mình muốn đi đến thăm Nha Trang nhất,đó là nơi cảnh đẹp tuyệt vời.
PV:Người hỏi. TL:Người trả lời.
Tôi đã đi nhiều nơi và hầu hết là đi biển. Nhưng hè năm nay, bố lại có một đề nghị khác. Để mừng lần đầu tiên con gái đạt giải học sinh giỏi, gia đình ta sẽ đi nghỉ mát ở Tam Đảo hai ngày. Không giấu nổi niềm vui, mẹ tôi vỗ tay tán thưởng vui mừng. Còn tôi và thằng Ti thì chạy ào đến quàng lên vai, lên lưng bố mà cảm ơn rối rít.
Ngày hôm trước khi đi đúng là một ngày bận rộn của mẹ. Mẹ chuẩn bị không biết là bao nhiêu thứ nhưng lại còn có thêm cả mấy chiếc áo thu đông. Thấy lạ, tôi liền hỏi mẹ:
Mẹ ơi! Sao đi nghỉ hè mẹ lại chuẩn bị cả áo thu đông như vậy?
Mẹ trả lời bí ẩn:
Cứ lên đó! Con sẽ hiểu tại sao?
Câu trả lời của mẹ dường như làm tăng thêm sự thú vị của Tam Đảo trong tôi.
Sáng hôm sau, mới sáu giờ, chiếc xe bố thuê ở ngoài phố đã sẵn sàng đưa cả gia đình đi suốt cuộc hành trình. Chiếc xe băng nhanh ra khỏi nội thành. Phía sau cửa kính, cả tôi và bé Ti cứ mải miết nhổm lên mà ngắm những cánh đồng lúa mênh mông bát ngát. Loáng cái xe đã đến Nội Bài, Phúc Yên rồi rẽ Vĩnh Yên, xe vào đường Tam Đảo (tên những địa danh tôi đọc được trên những biển chỉ đường). Thấy biển đề Tam Đảo, tôi bỗng reo lên:
A! Đến nơi rồi!
Nhưng bố nói: “Chưa đến đâu con ạ! Còn mấy chục cây nữa cơ! Bây giờ bắt đầu đến đoạn đường đi khó, hai con phải ngồi cho ngoan và cẩn thân”. Bố vừa nói dứt lời thì tôi chợt nhận ra con đường trước mặt ngoằn ngoèo như con rắn và dường như cứ hun hút đi lên. Ngồi trong xe mà cả nhà tôi cứ lắc qua lắc lại đến chóng cả mặt. Để rồi khi bố nói đã đến nơi, bước chân xuống xe mà tôi vẫn không tưởng tượng nổi đó là Tam Đảo. Một vùng đồi núi mờ mờ ẩn hiện khác hẳn với trí tưởng tượng trước đó của tôi.
Về khách sạn nhận phòng rồi ăn xong bữa sáng nhẹ nhàng nhờ sự khéo tay của mẹ, gia đình tối bắt đầu cuộc hành trình "chinh phục tháp truyền hình". Ngọn tháp cao hun hút đến nỗi mẹ và em Ti phải bỏ cuộc giữa chừng còn tôi và bố dù đã lên tới đỉnh nhưng lúc xuống cũng phải ngồi nghỉ không dưới mười lần. Buổi sáng, cả gia đình tôi còn kịp đi thăm thèm vài điểm nữa trước khi về khách sạn vào lúc chân tay ai cùng thấy mệt nhoài.
Đầu giờ chiều mẹ nói, hôm nay gia đình sẽ đi sắm một ít đổ kỷ niệm. Lúc ấy tôi mới chợt nhớ ra lời dặn của Hùng "nghệ sĩ”, cậu bạn thân nhất của tôi. Chả là Hùng thổi sáo rất hay. Biết tôi lên Tam Đảo, nó đã dặn kỹ, thế nào cũng phải mua cho nó một cây sáo trúc.
Ôi! Cơ man nào là đồ kỷ niệm, lại có không biết bao nhiêu đồ làm từ tre trúc. Tôi đi qua một lượt trong tiếng mời chào không ngớt rồi dừng lại trước quán hàng của một cậu bạn xem chừng trạc tuổi tôi.
Bạn mua sáo đi, mang về xuôi tặng bạn bè nào biết thổi để làm kỷ niệm - Cậu bán hàng mời.
Tôi bị ấn tượng ngay vì quán của cậu chỉ bán sáo. Cây nào cũng đề chữ "Hà Vinh - Tam Đảo" chứ không phải "Kỷ niệm Tam Đảo" như những quán tôi đã đi qua. Thấy tôi có vẻ thắc mắc, người bán hàng đón được ý, liền giải thích ngay:
Hà Vinh là tên của mình, ở đây người ta bán sáo chủ yếu để làm kỷ niệm. Còn sáo mình làm vừa để làm kỷ niệm vừa để tặng những ai chơi được, thậm chí chơi sáo hay. Mình nghĩ tặng quà cũng nên như vậy.
Tôi ngớ người, người bán nói trúng ý của mình. Tôi bèn nói:
Mình ở dưới xuôi lên lại chẳng biết gì về sáo, thấy cậu có vẻ cũng trạc tuổi mình nên đánh bạo ra mua.
Thế cậu học lớp mấy? - Hà Vinh hỏi:
Năm nay mình lớp sáu.
Vậy cậu ít tuổi hơn mình nhưng chúng ta cứ gọi nhau là bạn bè thôi. Nhà mình vất vả nên vừa học, mình vừa làm thêm giúp mẹ bằng nghề này.
Em là Minh, người Hà Nội, rất vui được quen anh. Nhờ anh chọn giúp em một cây sáo để tặng một người bạn của em. Bạn ấy chơi sáo được.
Hà Vinh chọn rất nhanh và lại còn thử cho tôi nghe một vài tiểu khúc nữa. Tiếng sáo của Hà Vinh chẳng kém gi Hùng nghệ sĩ - cậu bạn được đào tạo bài bản từ lúc nhỏ. Anh Vinh nói:
Mình tặng Minh một cây làm kỷ niệm, không lấy tiền đâu!
Thế thì không được. Anh còn phải giúp mẹ cơ mà. Em không dám nhận!
Không sao Minh ạ! Thứ nhất mình chưa tặng cho ai bao giờ. Thứ hai, mình muốn có thêm một người bạn mới và rất vui vì biết có người chơi được sáo hay và có sở thích giống mình.
Chiều đã muộn, tôi đành nhận cây sáo rồi ra về trong lòng cảm kích vô cùng. Anh Hà Vinh sâu sắc nhưng thật thà, giản dị và tốt quá.
Hôm sau tôi về mà không gặp anh Vinh (chắc buổi sáng anh đi học). Mấy hôm sau tôi theo địa chỉ gửi cho Hà Vinh mấy cuốn sách hay. Anh thích lắm và rất cảm ơn tôi trong lá thư đáp lại. Chuyến đi Tam Đảo đã cho tôi một tình bạn khó phai từ ngày ấy. Còn Hùng nghệ sĩ thì mỗi lúc gặp tôi lại cảm ơn rối rít vì không biết tôi mua thế nào mà lại được cây sáo trúc vừa đẹp vừa hay.
Tôi đã đi nhiều nơi: Đền Hùng, Cửa Lò, Tam Cốc, Phong Nha... Có lẽ cuộc du lịch Đồ Sơn tuy cảnh quan thiên nhiên không đẹp lắm so với các danh lam thắng cảnh tôi từng qua, nhưng nó đã để lại trong tôi một kỷ niệm khó phai.
Nhân dịp chúc mừng tôi đạt giải ba học sinh giỏi cấp tỉnh, bố tôi đã quyết định tổ chức cho cả nhà tôi đi tham quan. Bố nói:
- Mọi năm, nhà ta đã đi rất nhiều thắng cảnh rồi. Năm nay, bố sẽ cho nhà ta đi Đồ Sơn, cả nhà thấy thế nào?
Cả nhà tôi đều đồng ý.
Cái Trang, em gái tôi thắc mắc:
- Thế Đồ Sơn có cái gì hay không, hả bố?
Bố tôi trả lời:
- Tất nhiên là phải có cái hay rồi, con cứ đi rồi sẽ biết, con gái yêu của bố ạ! Còn bây giờ, cả nhà sẽ đi ngủ để mai còn xuất hành sớm.
- Vâng ạ! Hai chị em tôi cùng đáp.
Tối hôm đó, tôi cứ nghĩ mãi về câu hỏi của cái Trang rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Bỗng tôi nằm mơ thấy một ông Tiên đến nói với tôi rằng: "Con sẽ có một người bạn mới, con sẽ… " nhiều lần như vậy.
Bỗng tôi giật mình nghe tiếng mẹ gọi:
- Con ơi, dậy đi thôi, sắp đến giờ khởi hành rồi.
Tôi vùng dậy và cứ nghĩ mãi về câu nói của ông Tiên.
Đúng năm giờ sáng, xe ô tô bắt đầu khởi hành đưa gia đình tôi đến Đồ Sơn. Mải nghĩ về câu nói của ông Tiên tôi chẳng để ý gì đến quang cảnh thiên nhiên bên ngoài cho đến khi mẹ gọi tôi xuống xe khi đã tới Đồ Sơn. Một cái biển to tướng đề mấy chữ: "Hoan nghênh quý khách tới Đồ Sơn". Nhìn những bạn nhỏ cùng bố mẹ đang vui đùa giữa dòng nước biển nhấp nhô, tôi phát thèm liền nói với bố:
- Bố ơi, đi tắm thôi.
Thế là cả nhà tôi cùng đi thay đồ, thuê phao rồi nhảy xuống biển. Đang tắm giữa dòng nước mát lạnh, tôi bỗng nhìn thấy một bạn gái xinh xắn chừng bằng tuổi tôi, bạn không tắm mà đi gom những con ốc, con sò dưới biển cạnh bờ cát. Nhớ tới lời ông tiên, Lôi liền xin phép bố mẹ ra chào bạn và mong rằng lời ông Tiên là sự thật. Tôi từ từ tiến đến chỗ bạn gái đó, tuy hơi sợ nhưng tôi lại háo hức khi nghĩ rằng mình sẽ có một người bạn mới ở thắng cảnh này; đó là chuyện mà các chuyến du lịch khác không có. Tôi lại gần bạn và hỏi:
- Xin chào bạn, mình tên là Yến, còn hạn tên gì?
Bạn gái không khỏi ngỡ ngàng, nhưng vẫn trả lời tôi:
- Dạ thưa chị, em lên là Mai.
- Thế bạn bao nhiêu tuổi?
Mai đáp lại bằng giọng nhỏ nhẹ:
- Dạ thưa chị, em mười hai tuổi ạ!
Tôi liền nói:
- Thế thì chúng ta bằng tuổi nhau đó, bạn đừng xưng chị chị em em với mình.
- Vâng,... vâng ạ! - Mai thản nhiên đáp như vậy.
- Chúng ta kết bạn nha, có được không Mai?
- Được, được ạ - Mai đáp với giọng vui vẻ.
Thế rồi tôi và Mai nắm tay nhau đi tìm và thu gom các con sò và con ốc. Sau đó, chúng tôi xâu thành một chiếc vòng thật đẹp. Tôi bảo:
- Bạn hãy giữ lấy để làm kỷ niệm, rồi sẽ có ngày chúng ta sẽ gặp nhau tại đấy. Thôi mình phải ra chỗ bố mẹ rồi còn về ăn trưa.
Mai kéo áo tôi lại và bảo:
- Thôi chị cứ cầm lấy mà làm kỷ niệm, đằng nào thì chị cũng nhặt được nhiều hơn
- Không, không, bạn cứ cầm lấy.
- Không, không, chị cứ cầm lấy.
Hai chúng tôi giằng co nhau mãi, cuối cùng tôi đành phải nhận.
Tôi chào Mai rồi ra chỗ bố mẹ. Lúc gia đình tôi sắp ra về, tôi nhìn thấy Mai, trên tay cầm hai chiếc kem và chạy về phía xe, đưa cho hai chị em tôi. Rồi xe bắt đầu chạy, Mai vẫn đứng đó, vẫy tay chào tạm biệt tôi.
Đó quả là một ngày chủ nhật thật thú vị. Nó đã giúp tôi có thêm một người bạn mới ở Đồ Sơn. Dù cuộc gặp gỡ đó có ngắn ngủi thật nhưng nó đã để lại trong tôi một kỷ niệm khó phai. Quả là lời nói của ông Tiên thật hiệu nghiệm và đó cũng chính là lý do vì sao tôi nói với các bạn rằng tôi có ấn tượng với Đồ Sơn đến thế dù nó không phải là thắng cảnh đẹp nhất trong những nơi mà tôi đã được đi. Và cho tới bây giờ, tôi vẫn còn giữ chuỗi ốc và sò mà Mai đã tặng.
Một số địa danh du lịch nổi tiếng:
Phú Quốc, Nha Trang, Sầm Sơn, Cửa Lò, Hạ Long, Đà Nẵng, Cát Bà,..
Đặt câu:
Sắp đến kì nghỉ hè rồi, em mong bố mẹ cho em được đi du lịch đến biển Cửa Lò.