K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 11 2022

(LẦN SAU ĐĂNG TÁCH RA NHÉ)

BÀI 1:

1. tự làm a.

2. Thành ngữ: nước mặn đồng chua.

hiệu quả trong việc sử dụng thành ngữ trên:

+ làm rõ lên cái khó khăn, cái khổ cực của quê hương người lính.

+ tăng giá trị diễn đạt cho việc nói lên hoàn cảnh quê hương của người lính.

3. "Quạt nồng ấm lạnh những ai đó giờ ?".

Trong đoạn trích: "Kiều ở Lầu Ngưng Bích".

4. Gợi ý.

Mở đoạn:

- Giới thiệu bài thơ "Đồng Chí".

+ ví dụ: giới thiệu tác giả "Chính Hữu", năm/ hoàn cảnh sáng tác bài thơ.

Thân đoạn:

- Dẫn vào 7 câu thơ đầu trong bài: Xin phép cho tôi được phân tích những câu thơ mà tôi thích nhất ấy là 7 câu thơ đầu của bài.

+ Nội dung: 

-> hoàn cảnh xuất thân của người chiến sĩ.

-> cơ sở hình thành nên tình đồng chí.

-> tình yêu đất nước của người lính.

- 2 câu thơ đầu:

+ "Quê hương anh nước mặn đồng chua", "Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá": sự khó khăn, hoàn cảnh nghèo khổ của 2 anh chiến sĩ.

-> điểm chung của những người lính. => qua đó, họ càng thêm sự đồng cảm với nhau. (Câu có thành phần khởi ngữ).

- 4 câu thơ tiếp:

+ "Anh với tôi .. quen nhau": Tác giả thể hiện nên cái "xa lạ" từ ban đầu, nếu như không có chiến tranh họ chẳng bao giờ gặp nhau.

-> lý do để họ biết đến nhau.

+ "Súng bên súng .. tri kỷ": họ không còn sự riêng tư trong việc ngủ nghỉ, nằm cạnh nhau "súng bên súng, đầu sát bên đầu".

-> tình cảm của tác giả dành cho người "tri kỉ" của mình.

- Câu thơ cuối: "Đồng chí"

+ Sự xúc động cao trào của tác giả là một tiếng vang bộc lộ được thể hiện một cách mãnh liệt. (Câu bị động)

- Nêu giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật trong bài thơ. (ghi nhớ sgk có thể tham khảo).

Kết đoạn:

- Tổng kết lại và khẳng định lại vẻ đẹp đồng chí cùng tinh thần yêu nước.

Gợi ý câu cảm thán: Ôi!, tình đồng chí này đẹp quá.

BÀI 2:

1. - tự sự

- (Câu trl ở phần chữ đỏ).

2. Nội dung chính: 

+ là những lời bộc bạch của tác giả về tình yêu thương trong cuộc sống của mọi người thông qua nhóm thiện nguyện ở dịch covit vừa qua.

- Em đồng tình.

Vì khi có niềm tin thì con người ta sẽ dễ dàng làm được việc mà họ tự tin.

Và khi cùng chung niềm tin, con người ta sẽ cùng chung suy nghĩ -> đồng lòng và yêu thương nhau nhiều hơn.

3. Gợi ý. (dàn này sơ lược chút, tự nghĩ cho quen ha)

Mở đoạn:

- Từ đoạn trích, giới thiệu "ý nghĩa của lòng tốt trong cuộc sống hiện nay".

Ví dụ: Yêu thương sẽ là một liều thuốc tinh thần nếu như lòng tốt luôn hiện diện trong cuộc sống hiện nay.

Thân đoạn:

- Giải thích: ý nghĩa của lòng tốt trong cuộc sống hiện nay là gì?

- Biểu hiện người người có lòng tốt? 

+ Họ có những việc làm ntn?

+ Họ là người ra sao?

- Phản đề: người không có lòng tốt sẽ ntn?

- Nêu dẫn chứng về người tốt việc tốt.

Kết đoạn:

- Liên hệ bản thân.

cái này đúng rồi á bạn

11 tháng 11 2021

ĐKXĐ: \(\left\{{}\begin{matrix}-3x\ge0\\x^2-1\ne0\end{matrix}\right.\Rightarrow\left\{{}\begin{matrix}x\le0\\x^2\ne1\end{matrix}\right.\Rightarrow\left\{{}\begin{matrix}x\le0\\x\ne\pm1\end{matrix}\right.\)

27 tháng 2 2022

Tham khảo : 

`-` Thơ :

Cảm ơn những điều yêu thương

Tôi sinh ra trên mảnh đất "Hà Thành"

Nơi ươm mầm những tinh túy Việt Nam

Một tình yêu đong đầy thật ấm áp!

Cảm ơn đời dạy ta biết yêu thương

Biết bao dung, rộng lượng với người khác

Cảm ơn đời đã dạy ta biết nhớ

Biết nhớ nhung người khác mỗi đêm về

Niềm vui ấy.. đời trao ta ấy!

`-` Văn xuôi (tự viết)

Con là Lê Đỗ Đông Hải . Trong những năm gần đây, dịch bệnh Covid vẫn đang hoành hành ngày càng ác liệt. Nó đi đến đâu thì ở đó cũng đều có sự chết chóc. Bởi vì sao ạ, bởi vì nó là một căn bệnh rất là nguy hiểm, mặc dù hiện nay đã có vacxin nhưng vẫn không thể nào ngừng nó được mà còn khiến nó phát triển thêm các biến thể khác. Và trong tình cảnh như hiện nay, mà tất cả các y bác sĩ đều ngày đêm túc trực ở bệnh viện, quên ăn, quên ngủ để chăm sóc, chữa trị cho các bệnh nhân mắc Covid. Những anh bộ đội, quân nhân thì ngày đêm túc trực ở trạm kiểm soát dịch để có thể không khiến dịch bệnh lây lan sang nhiều nơi khác. Những người tình nguyện viên và toàn bộ người dân trên toàn đất nước,  mỗi người đã đi góp sức nhỏ của mình, dù không đáng là bao nhưng đã góp phần để giúp đỡ những người hoàn cảnh khó khăn vì dịch bệnh. Và luôn luôn thực hiện nghiêm túc 5k để nhanh chóng và hy vọng có thể đẩy lùi dịch Covid 19 này đi. Con cũng chúc các cô chú y bác sĩ, những anh quân nhân, những tình nguyện viên dồi dào sức khỏe, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ của mình đối với đất nước.

28 tháng 9 2021

Em viết đề như thế thật sự là khi đọc người khác cũng ít có cảm tình để mà giúp cơ :))) chị nói thẳng thế để lần sau em rút kinh nghiệm

28 tháng 9 2021

Sao thế ạ TvT

22 tháng 12 2021

đề ôn tập à

22 tháng 12 2021

Vâng đr ạ

23 tháng 12 2017

Bây giờ tôi và Linh đã là những học sinh giỏi toàn diện, là những đội viên gương mẫu của trường, đặc biệt chúng tôi luôn là những chủ công xuất sắc trong những cuộc thi học sinh giỏi của huyện và tỉnh. Thời gian trôi qua nhanh thật! Nghĩ lại, tôi mới thấy tình bạn thật là kỳ diệu.

Trong lớp 4A hồi ấy, tôi được bạn bè khẳng định là một thằng thông minh nhưng lỳ lợm. Tôi và Linh không ghét nhau nhưng những lời gán ghép trêu chọc của bạn bè khiến chúng tôi chẳng bao giờ nói chuyện. Ở trong lớp, ngoài Hùng thì Linh là đứa học ngang ngửa với tôi. Tất cả sẽ chẳng có gì thay đổi nếu như không có một ngày.

Hôm ấy, giữa buổi học thằng Hùng ốm xin phép cô về trước. Nó nhờ tôi mang chiếc cặp về sau. Buổi học tan, trời bông dưng đổ mưa tầm tã. Tôi nán lại chút ít hỏi cô về một bài toán khó. Hỏi xong, bước ra khỏi lớp tôi chỉ thấy lác đác còn một vài bạn ở sân trường. Mưa vẫn như trút nước làm những lá bằng lăng ướt sũng, trĩu xuống quệt ngang đầu. Đám cỏ trong bồn hoa "mênh mông trong bể nước". Tôi mặc áo mưa cẩn thận, che kín hai chiếc cặp rồi vội vã bước đến nhà xe. Nhưng lạ thật! Tôi chưa phải là người về cuối cùng trong lớp, vẫn còn một chiếc xe của ai đó. Hình như nó giống xe của Ngọc Linh. Nhìn quanh, tôi thấy Linh vẫn đứng ngay ở cột salon trước cửa lớp, chỗ tôi vừa đi qua nhưng không để ý. Tôi đoán Linh không có áo mưa.

Kệ! Mình cứ về không mai lại nghe tụi nó ca "bài ca bất tử”, tôi nghĩ. Và tôi quyết định phóng xe. Nhưng vừa ra tới cổng, tôi nhớ ra mình còn dư một chiếc áo mưa trong cặp của Hùng. Giá như không có mình về cùng chẳng sao, nhưng,…

– Áo mưa này Linh, cậu về đi không tối, tôi đứng trước mặt Linh.

Hôm đó, đi đến giữa đường, tôi gặp bố Linh đi đón bạn. Bố Linh đã mời tôi về nhà và cảm ơn tôi.

Sáng hôm sau, không hiểu sao bọn lớp tôi lại biết và đúng như tôi dự đoán, bọn nó lại ca những bài ca cũ. Nhưng khác hẳn với mọi hôm, hôm nay, Linh bước đến bàn tôi nói:

– Cảm ơn cậu, từ nay bọn mình sẽ là bạn của nhau nhé!

Từ đó, thỉnh thoảng tôi và Linh lại trao đổi với nhau về những bài toán hay bài văn khó. Lũ bạn thấy tụi tôi chơi thân, cũng không còn trêu chọc nữa. Thế là tôi và Linh trở thành bạn tốt.

Năm vừa qua, tôi và Linh rất mừng khi được huyện chọn đi thi học sinh giỏi tỉnh và cả hai đều đoạt giải. Lên cấp hai, chúng tôi hứa với cô giáo cũ sẽ lại cùng giúp nhau để học tập tốt hơn.

Thế đấy các bạn ạ! Từ một việc làm rất nhỏ thôi, tôi đã có được một tình bạn lớn. Bây giờ thì tôi đã hiểu sâu sắc câu ngạn ngữ: Tình bạn là thứ quý giá nhất trên đời.

23 tháng 12 2017

Giúp mình với